Chương 146: Thủ lôi
Chung Mạc Ly
04/06/2024
Nữ tu trông có vẻ hiền lành nhưng thủ đoạn lại rất dứt khoát, nàng ấy liên tiếp đánh bại thêm hai người mới bị ép rời khỏi lôi đài.
Lần này vị thủ lôi thứ ba lại quay về Ninh gia đệ tử. So sánh với người đầu tiên, người này liền dày dặn kinh nghiệm hơn nhiều. Hắn dùng một thân cơ bắp, đánh bại năm người, cuối cùng sức cùng lực kiệt bị một nữ tu cướp lấy vị trí.
Nữ tu này không ai khác chính là Sái Hồng Chiêu.
Họ Sái sau khi trở thành thủ lôi người liền lập tức đưa mắt về phía nàng. Ánh mắt khiêu khích cùng coi thường rõ ràng vô cùng, cũng kéo theo vô số ánh mắt tò mò của người khác.
Chung Ly bị nhiều ánh mắt chăm chú như vậy lại vẫn thản nhiên ăn điểm tâm.
“...” Xem trò vui người.
Sái Hồng Chiêu thấy vậy có hơi giận, xem xét lại không thấy Ninh Thương xuất hiện liền cả gan nói lớn:
“ Chung Ly, ngươi có dám cùng ta một trận chiến?”
Nàng nghe vậy đặt xuống điểm tâm, chậm rãi nhận lấy khăn Kiều tỷ tỷ đưa tới lau tay sạch sẽ.
Đến khi họ Sái đã chờ đến mất hết kiên nhẫn, có người cũng rục rịch muốn nhảy lên lôi đài nàng mới trả lời:
“ Vậy nhờ đạo hữu chỉ giáo.”
Cảm thấy Ninh gia vẫn sẽ làm chỗ dựa cho bản thân, nữ tu này đầu óc liền một lần nữa không hoạt động.
Nên nói nàng ta ngây thơ hay là...lạc quan?
Nói xong nàng liền bước đến, thuận tiện đảo qua sắc mặt mọi người. Gặp phải nụ cười ác ý của Cao Ninh Hiên, liền khựng lại một giây. Sau đó nàng lại giống như không có chuyện gì nhảy lên đài.
Còn chưa kịp chạm chân xuống đài, pháp thuật công kích của Sái Hồng Chiêu đã đến.
Chung Ly một động tác vặn mình liền tránh được, kiếm không rút ra liền lập tức áp sát đến bên cạnh đối thủ.
Nắm tay nhanh nhẹn đánh đến nàng ta phần eo, lực cản tương đối lớn.
Biết người này mang trên người cao giai phòng ngự pháp bảo, Chung Ly đành rút ra kiếm. Vải bọc thân kiếm bị cắt vụn, hắc kiếm ngay tức khắc đón lấy hoả cầu đâm đến.
Sái Hồng Chiêu thấy không thể thành công nhất chiêu hạ gục nàng liền gọi ra vô số hoả thạch.
Từ không trung xuất hiện hai mươi mang theo ngọn lửa thạch nhọn đâm về phía nàng.
Chung Ly lách mình tránh đi vài hoả thạch trực diện, còn lại đều dùng hắc kiếm giải quyết sạch sẽ.
Cảm nhận đối thủ vì vậy trở lên nôn nóng, nàng liền từng bước ép sát.
Dưới chân xuất hiện lửa lan rộng, muốn bắt lấy y phục của nàng tiêu huỷ sạch sẽ.
Chung Ly nhíu mày tránh đi, hắc kiếm liền cắm mạnh xuống lôi đài ngăn chặn hoả tiếp tục lan rộng.
Nàng nhân lúc Sái Hồng Chiêu đang tận lực điều khiển hoả thế vây lấy nàng thì trực tiếp mang đến một đấm đáp trả.
Lần này, nắm tay đã dồn toàn lực đâm đến cằm đối thủ. Lực cản bị sức ép phá vỡ, cằm mềm mại của nữ tu liền bị nàng đánh đến.
Nàng ta hai mắt tối tăm, khớp hàm bị đánh trật, người đụng trúng cột trụ ngất xỉu.
Chung Ly bình tĩnh đi đến, tóm lấy cổ áo đối thủ ném xuống đài.
Xung quanh người một tiếng cổ vũ cũng không có, không khí lặng ngắt như tờ.
Thấy vậy, nàng liền khoanh chân ngồi xuống, nhân lúc mọi người chưa kịp định hình tranh thủ đả toạ.
“ Thật nhanh.” Không biết là ai nói chuyện, đám đông cũng bắt đầu ồn ào.
“ Một nắm đấm đã giải quyết được đồng tu vi người. Đây là vị nào gia tộc con cháu?”
“ Nàng này thật...hung mãnh. Ta cược, cược chiến thắng người chính là nữ tu này.”
“ Mới bắt đầu đâu, nàng ta có thể kiên trì được bao lâu?”
...
Chung Ly thu công, nhìn thứ hai người khiêu chiến, là một vị đệ tử Ninh gia.
Người này cầm kiếm bước lên lôi đài, lịch sự cùng nàng chào hỏi:
“ Chung đạo hữu, chờ mong được đạo hữu chỉ giáo.”
Chung Ly gật đầu nhưng vẫn yên lặng đứng. Đối thủ thấy vậy chủ động ra đòn, kiếm như vũ bão quét đến. Nàng nâng lên hắc kiếm cùng đối thủ kiếm đối chọi. Hai bên trượt qua nhau, hoả hoa cũng vì vậy văng tung toé. Người kia nhanh nhẹn xoay người tấn công về phía lưng, kiếm trong tay giống như xà đâm đến thắt lưng nàng.
Chung Ly lộn mình bắt lấy hắn mũi kiếm, mượn đà bật lên không trung. Hắc kiếm trong tay nhanh như chớp đâm xuống hắn bả vai.
Người này cố gắng tránh đi nhưng lại vừa vặn rơi vào mai phục sẵn của nàng. Hắc kiếm tước đi hắn bả vai y phục, đối thủ phần lưng lộ ra liền ẵm chọn đòn tấn công từ tay trái của nàng.
Nam đệ tử lăn đến mép lôi đài, đau đớn nhưng vẫn quyết tâm kiên trì. Nhân lúc đang ở nằm rạp tư thế, hắn liền phân tách kiếm trong tay thành ba đầu kim xà muốn cuốn lấy chân nàng.
Chung Ly tung ra hắc kiếm, nhảy lên không trung tránh khỏi bò sát kim loại xà.
Người này còn có cách sử dụng kiếm như vậy, thật sự mở mang tầm mắt.
Cứ ngỡ rằng Chung Ly rất nhanh sẽ rơi xuống, cùng ba đầu xà đối chiến. Nhưng không, trước ánh mắt mở to của đối thủ, nàng hơi rũ hai chân yên ổn ngồi trên thân kiếm.
“ Ngươi, lại...lại có thể ngự kiếm!” Nam tu mắt trợn to bật thốt.
Nhân lúc nam tu phân tâm, nàng liền nhảy khỏi hắc kiếm, tóm lấy hắn cổ áo ném xuống lôi đài.
“ Nên đối xử công bằng.” Nếu không lại nói ta bắt nạt người khác.
Phía dưới người thấy nàng chiến thắng liền nhiệt liệt reo hò, âm thanh bàn tán ồn ào vô cùng.
Chung Ly hướng xuống đài liền nhìn thấy cái vẫy tay của Kiều Sơ Oanh, nàng liền mỉm cười đáp lại.
Lại đảo mắt sang Cao Ninh Hiên vị trí, người này đang nói chuyện cùng Phùng Tú Tú. Nam tu yên lặng cúi đầu, cẩn thận trả lời.
Còn chưa chờ đến thứ ba người khiêu chiến tiến lên, đôi huynh muội họ Ninh cuối cùng cũng trở về.
Chung Ly nhìn đến vị trí chủ tiệc liền thấy ánh mắt hài lòng của vị gia chủ kia. Hẳn công vụ đã được hai huynh muội giải quyết êm đẹp.
“ Đạo hữu, mời chiến.”
Thứ ba người khiêu chiến nàng là một vị khách nhân của Ninh gia, nhìn cách ăn mặc cùng ứng xử hẳn người này cũng xuất thân từ thế lực lớn.
“ Hà Tập, Phủ Thành chủ người, xin được chỉ giáo.”
Nghe vậy, mi tâm của Chung Ly hơi chút giật giật. Nói dối nhiều quá, gặp thế lực phía trước, nàng liền có chút chột dạ.
Cũng may, gặp nàng khi đó chỉ có vài người thủ vệ cùng một vị khách khanh.
“ Mời.”
Nam tu biến ra bảy mươi bảy con rối gỗ vây công nàng. Mỗi con rối chỉ cao khoảng năm mươi centimet nhưng số lượng dày đặc như vậy cũng khiến lôi đài trở lên trật trội.
Chung Ly cẩn thận đánh giá con rối, lại chưa vội lỗ mãng tấn công.
Nam tu thấy vậy liền bắt đầu niệm khẩu quyết, hai tay chắp lại điểm về ba mươi đầu rối.
Lập tức được chỉ điểm con rối há to miệng đen xì lao đến nàng.
Chung Ly dùng chân đạp bay một con, lại bắt lấy một đầu khác quăng đến bầy rối.
Tiếng gỗ trầm đục va chạm lại ẩn ẩn âm thanh đing đing.
Phát hiện điều kỳ lạ, nàng vừa tránh đi rối gỗ tấn công vừa ép lấy con rối dưới chân.
Nhân lúc bảy mươi sáu điều chưa được gọi đến cùng lúc ép lấy nàng thì Chung Ly đã nhanh nhẹn đập vỡ phần thân rối gỗ dưới chân.
Tay phải tê rần, thân rối mới nứt ra một khe hở.
Đây là loại mộc gì? Cứng rắn như vậy! - nàng nghĩ thầm.
Thấy đối thủ muốn huỷ hoại mình vũ khí, nam tu nhanh chóng khởi động pháp ấn. Đôi tay kết ấn nhanh đến mức xuất hiện tàn ảnh. Đồng loạt bảy mươi bảy con rối gỗ đều động, há to miệng rộng cùng đôi mắt tăm tối lao tới cắn xé nàng.
Chung Ly tay trái cầm kiếm, tay phải giữ chặt lấy con rối số bảy mươi bảy.
“ Phong phiêu kiếm pháp.”
Hắc kiếm mang theo tốc độ sét đánh đâm đến lần lượt số chẵn con rối. Giống như lá rơi, lao đến lại xoay vòng trở về, khiến cho đối thủ cho dù biết nàng nhằm vào số chẵn cũng không thể đoán được tiếp theo nàng sẽ tấn công vào đâu.
Vì sao lại là mang số chẵn con rối? Bởi vì nàng đã thành công xe mở thân rối gỗ số bảy mươi bảy. Bên trong lẳng lặng nằm một viên liên kết thạch. Hắn chủ thạch nằm trên người nam tu kia. Hắn chỉ cần điều khiển số chẵn cùng số lẻ chủ thạch liền có thề khởi động toàn bộ con rối.
Nếu không một luyện khí kỳ tu sĩ, sẽ phải tiêu hao bao nhiêu thần thức cùng linh khí để hoàn hảo chi phối nhiều như vậy rối!
Nam tu thấy số chẵn rối sắp bị đánh gục hết liền vội vàng thu về số lẻ con rối.
Chung Ly nhìn hắn thu về vũ khí, cũng thuận tiện thả ra số bảy mươi bảy.
Nam tu cảm kích nhìn nàng sau đó chắp tay:
“ Hà Tập nhận thua, nhưng ta có một thắc mắc rất mong đạo hữu giải đáp.”
“ Là lý do ta phát hiện ngươi con rối điều khiển quy luật sao?”
Hắn nặng nề gật đầu, mang theo ánh mắt trông mong nhìn về phía nàng.
“ Đánh số lộ liễu như vậy, không phải chính là đưa manh mối vào miệng đối thủ? Ngươi trở về vẫn nên loại bỏ lỗ hổng này.” Thuật con rối này nếu có thể khiến người hoang mang loạn tay chân, đắc thủ sẽ rất dễ dàng.
“ Ra là vậy, Hà Tập thua tâm phục khẩu phục. Chúc đạo hữu thủ lôi thắng lợi.”
Phía sau người thứ tư và người thứ năm khiêu chiến, đều là Ninh gia đệ tử. Cả hai đều là pháp tu, đối chiến với vừa có thể cự lỵ xa vừa có thể áp sát cận chiến là nàng, đều phải nhận thua.
Thủ lôi thành công năm trận, phía sau có tài năng thực sự người cũng đến lúc xuất hiện.
Người thứ sáu, một vị nữ tu đeo khăn che mặt. Mắt hạnh đảo qua mặt nàng cuối cùng rời đến hắc kiếm.
“ Thật tốt vũ khí.”
Chung Ly năm trận chiến tiêu hao linh khí cũng không ít, cho dù nàng dùng đều là tiêu chí một nắm tay đánh bay đối thủ.
Nghe nữ tu khen mình vũ khí, nàng lại vẫn nhàn nhạt không cho ý kiến.
Đối thủ thấy vậy cũng không nhiều lời, bắt đầu ra tay.
Roi dài đánh đến trên đầu, Chung Ly liền áp mình ra sau tránh khỏi. Roi đập lên nền đá của lôi đài liền tạo thành một vết hằn. Chung Ly dùng phong phiêu kiếm pháp uyển chuyển tránh đi liên tiếp roi dài đánh đến.
Người này múa roi rất có kỹ thuật, muốn từng bước ép sát nàng ta là không thể.
Hắc kiếm bị roi dài cuốn lấy, muốn lôi nó khỏi tay nàng.
Chung Ly nhíu mày thật sâu nhìn nữ tu, cảm thấy người này mục đích chính là cướp nàng vũ khí.
Cổ tay ngay lập tức đảo một vòng, hắc kiếm sắc bén cứa qua để lại vết cắt sâu đến một nửa thân roi.
Nữ tu thấy vậy càng là thích thú, cất đi roi dài chuyển thành hai đầu kim loại xích.
“...” Uy vũ. Kiếm Hiệp Hay
Cùng lúc khống chế hai sợi xích dày nặng tiến công nàng, âm thanh va chạm khiến người xem đều rợn người.
“ Ca ca đoán ai sẽ là người chiến thắng?” Ninh Yết chăm chú quan sát trên đài lại thuận tiện hỏi.
“ Là Chung cô nương.”
“ Ca ca thật tin tưởng nàng. Người ra ngoài một chuyến là muốn cho ta kiếm một người chị dâu sao?”
“ Ninh Yết, ta là muốn lôi kéo người này. Tiềm lực lớn thật sự.” Ninh Thương quả quyết đáp.
“ Còn lại chuyện chung thân đại sự, ca ca chưa từng nghĩ tới.”
Ninh Yết gật đầu:
“ Ca ca trước nay bên người nữ tử, đối với người đều một bộ dạng sùng bái. Muốn trở thành ngài đạo lữ tu sĩ không ít, ca ca vẫn là cẩn thận thì hơn. Người này lai lịch không rõ, không biết có mưu đồ gì?”
“ Ta ánh mắt nhìn người kém như vậy? Lại khiến muội muội không yên tâm để ta kết giao bằng hữu.” Ninh Thương hơi trêu trọc nói.
Đang lúc đôi huynh muội này bàn luận, trên đài thế cục lại nghiêng về một phía.
Chung Ly thành công tránh đi song song dây xích, không biết từ đâu lại hiện ra thêm hai điều dây gai nhọn cuốn lấy bả vai nàng.
Hắc kiếm một lần nữa bị cuốn lấy rút khỏi tay nàng.
Chung Ly thuận tiện thả tay khỏi kiếm tránh đi liên tiếp khống chế.
Hắc kiếm rơi vào tay nữ tu che mặt, chỉ thấy hai mắt nàng ta điên cuồng lại giữ chặt lấy nàng vũ khí.
“ Ca ca xem ra đã đánh giá cao nàng này, vũ khí đều bị cướp, còn có thể đánh?” Ninh Yết xem xét thế cục một lần nữa phát biểu.
Lần này vị thủ lôi thứ ba lại quay về Ninh gia đệ tử. So sánh với người đầu tiên, người này liền dày dặn kinh nghiệm hơn nhiều. Hắn dùng một thân cơ bắp, đánh bại năm người, cuối cùng sức cùng lực kiệt bị một nữ tu cướp lấy vị trí.
Nữ tu này không ai khác chính là Sái Hồng Chiêu.
Họ Sái sau khi trở thành thủ lôi người liền lập tức đưa mắt về phía nàng. Ánh mắt khiêu khích cùng coi thường rõ ràng vô cùng, cũng kéo theo vô số ánh mắt tò mò của người khác.
Chung Ly bị nhiều ánh mắt chăm chú như vậy lại vẫn thản nhiên ăn điểm tâm.
“...” Xem trò vui người.
Sái Hồng Chiêu thấy vậy có hơi giận, xem xét lại không thấy Ninh Thương xuất hiện liền cả gan nói lớn:
“ Chung Ly, ngươi có dám cùng ta một trận chiến?”
Nàng nghe vậy đặt xuống điểm tâm, chậm rãi nhận lấy khăn Kiều tỷ tỷ đưa tới lau tay sạch sẽ.
Đến khi họ Sái đã chờ đến mất hết kiên nhẫn, có người cũng rục rịch muốn nhảy lên lôi đài nàng mới trả lời:
“ Vậy nhờ đạo hữu chỉ giáo.”
Cảm thấy Ninh gia vẫn sẽ làm chỗ dựa cho bản thân, nữ tu này đầu óc liền một lần nữa không hoạt động.
Nên nói nàng ta ngây thơ hay là...lạc quan?
Nói xong nàng liền bước đến, thuận tiện đảo qua sắc mặt mọi người. Gặp phải nụ cười ác ý của Cao Ninh Hiên, liền khựng lại một giây. Sau đó nàng lại giống như không có chuyện gì nhảy lên đài.
Còn chưa kịp chạm chân xuống đài, pháp thuật công kích của Sái Hồng Chiêu đã đến.
Chung Ly một động tác vặn mình liền tránh được, kiếm không rút ra liền lập tức áp sát đến bên cạnh đối thủ.
Nắm tay nhanh nhẹn đánh đến nàng ta phần eo, lực cản tương đối lớn.
Biết người này mang trên người cao giai phòng ngự pháp bảo, Chung Ly đành rút ra kiếm. Vải bọc thân kiếm bị cắt vụn, hắc kiếm ngay tức khắc đón lấy hoả cầu đâm đến.
Sái Hồng Chiêu thấy không thể thành công nhất chiêu hạ gục nàng liền gọi ra vô số hoả thạch.
Từ không trung xuất hiện hai mươi mang theo ngọn lửa thạch nhọn đâm về phía nàng.
Chung Ly lách mình tránh đi vài hoả thạch trực diện, còn lại đều dùng hắc kiếm giải quyết sạch sẽ.
Cảm nhận đối thủ vì vậy trở lên nôn nóng, nàng liền từng bước ép sát.
Dưới chân xuất hiện lửa lan rộng, muốn bắt lấy y phục của nàng tiêu huỷ sạch sẽ.
Chung Ly nhíu mày tránh đi, hắc kiếm liền cắm mạnh xuống lôi đài ngăn chặn hoả tiếp tục lan rộng.
Nàng nhân lúc Sái Hồng Chiêu đang tận lực điều khiển hoả thế vây lấy nàng thì trực tiếp mang đến một đấm đáp trả.
Lần này, nắm tay đã dồn toàn lực đâm đến cằm đối thủ. Lực cản bị sức ép phá vỡ, cằm mềm mại của nữ tu liền bị nàng đánh đến.
Nàng ta hai mắt tối tăm, khớp hàm bị đánh trật, người đụng trúng cột trụ ngất xỉu.
Chung Ly bình tĩnh đi đến, tóm lấy cổ áo đối thủ ném xuống đài.
Xung quanh người một tiếng cổ vũ cũng không có, không khí lặng ngắt như tờ.
Thấy vậy, nàng liền khoanh chân ngồi xuống, nhân lúc mọi người chưa kịp định hình tranh thủ đả toạ.
“ Thật nhanh.” Không biết là ai nói chuyện, đám đông cũng bắt đầu ồn ào.
“ Một nắm đấm đã giải quyết được đồng tu vi người. Đây là vị nào gia tộc con cháu?”
“ Nàng này thật...hung mãnh. Ta cược, cược chiến thắng người chính là nữ tu này.”
“ Mới bắt đầu đâu, nàng ta có thể kiên trì được bao lâu?”
...
Chung Ly thu công, nhìn thứ hai người khiêu chiến, là một vị đệ tử Ninh gia.
Người này cầm kiếm bước lên lôi đài, lịch sự cùng nàng chào hỏi:
“ Chung đạo hữu, chờ mong được đạo hữu chỉ giáo.”
Chung Ly gật đầu nhưng vẫn yên lặng đứng. Đối thủ thấy vậy chủ động ra đòn, kiếm như vũ bão quét đến. Nàng nâng lên hắc kiếm cùng đối thủ kiếm đối chọi. Hai bên trượt qua nhau, hoả hoa cũng vì vậy văng tung toé. Người kia nhanh nhẹn xoay người tấn công về phía lưng, kiếm trong tay giống như xà đâm đến thắt lưng nàng.
Chung Ly lộn mình bắt lấy hắn mũi kiếm, mượn đà bật lên không trung. Hắc kiếm trong tay nhanh như chớp đâm xuống hắn bả vai.
Người này cố gắng tránh đi nhưng lại vừa vặn rơi vào mai phục sẵn của nàng. Hắc kiếm tước đi hắn bả vai y phục, đối thủ phần lưng lộ ra liền ẵm chọn đòn tấn công từ tay trái của nàng.
Nam đệ tử lăn đến mép lôi đài, đau đớn nhưng vẫn quyết tâm kiên trì. Nhân lúc đang ở nằm rạp tư thế, hắn liền phân tách kiếm trong tay thành ba đầu kim xà muốn cuốn lấy chân nàng.
Chung Ly tung ra hắc kiếm, nhảy lên không trung tránh khỏi bò sát kim loại xà.
Người này còn có cách sử dụng kiếm như vậy, thật sự mở mang tầm mắt.
Cứ ngỡ rằng Chung Ly rất nhanh sẽ rơi xuống, cùng ba đầu xà đối chiến. Nhưng không, trước ánh mắt mở to của đối thủ, nàng hơi rũ hai chân yên ổn ngồi trên thân kiếm.
“ Ngươi, lại...lại có thể ngự kiếm!” Nam tu mắt trợn to bật thốt.
Nhân lúc nam tu phân tâm, nàng liền nhảy khỏi hắc kiếm, tóm lấy hắn cổ áo ném xuống lôi đài.
“ Nên đối xử công bằng.” Nếu không lại nói ta bắt nạt người khác.
Phía dưới người thấy nàng chiến thắng liền nhiệt liệt reo hò, âm thanh bàn tán ồn ào vô cùng.
Chung Ly hướng xuống đài liền nhìn thấy cái vẫy tay của Kiều Sơ Oanh, nàng liền mỉm cười đáp lại.
Lại đảo mắt sang Cao Ninh Hiên vị trí, người này đang nói chuyện cùng Phùng Tú Tú. Nam tu yên lặng cúi đầu, cẩn thận trả lời.
Còn chưa chờ đến thứ ba người khiêu chiến tiến lên, đôi huynh muội họ Ninh cuối cùng cũng trở về.
Chung Ly nhìn đến vị trí chủ tiệc liền thấy ánh mắt hài lòng của vị gia chủ kia. Hẳn công vụ đã được hai huynh muội giải quyết êm đẹp.
“ Đạo hữu, mời chiến.”
Thứ ba người khiêu chiến nàng là một vị khách nhân của Ninh gia, nhìn cách ăn mặc cùng ứng xử hẳn người này cũng xuất thân từ thế lực lớn.
“ Hà Tập, Phủ Thành chủ người, xin được chỉ giáo.”
Nghe vậy, mi tâm của Chung Ly hơi chút giật giật. Nói dối nhiều quá, gặp thế lực phía trước, nàng liền có chút chột dạ.
Cũng may, gặp nàng khi đó chỉ có vài người thủ vệ cùng một vị khách khanh.
“ Mời.”
Nam tu biến ra bảy mươi bảy con rối gỗ vây công nàng. Mỗi con rối chỉ cao khoảng năm mươi centimet nhưng số lượng dày đặc như vậy cũng khiến lôi đài trở lên trật trội.
Chung Ly cẩn thận đánh giá con rối, lại chưa vội lỗ mãng tấn công.
Nam tu thấy vậy liền bắt đầu niệm khẩu quyết, hai tay chắp lại điểm về ba mươi đầu rối.
Lập tức được chỉ điểm con rối há to miệng đen xì lao đến nàng.
Chung Ly dùng chân đạp bay một con, lại bắt lấy một đầu khác quăng đến bầy rối.
Tiếng gỗ trầm đục va chạm lại ẩn ẩn âm thanh đing đing.
Phát hiện điều kỳ lạ, nàng vừa tránh đi rối gỗ tấn công vừa ép lấy con rối dưới chân.
Nhân lúc bảy mươi sáu điều chưa được gọi đến cùng lúc ép lấy nàng thì Chung Ly đã nhanh nhẹn đập vỡ phần thân rối gỗ dưới chân.
Tay phải tê rần, thân rối mới nứt ra một khe hở.
Đây là loại mộc gì? Cứng rắn như vậy! - nàng nghĩ thầm.
Thấy đối thủ muốn huỷ hoại mình vũ khí, nam tu nhanh chóng khởi động pháp ấn. Đôi tay kết ấn nhanh đến mức xuất hiện tàn ảnh. Đồng loạt bảy mươi bảy con rối gỗ đều động, há to miệng rộng cùng đôi mắt tăm tối lao tới cắn xé nàng.
Chung Ly tay trái cầm kiếm, tay phải giữ chặt lấy con rối số bảy mươi bảy.
“ Phong phiêu kiếm pháp.”
Hắc kiếm mang theo tốc độ sét đánh đâm đến lần lượt số chẵn con rối. Giống như lá rơi, lao đến lại xoay vòng trở về, khiến cho đối thủ cho dù biết nàng nhằm vào số chẵn cũng không thể đoán được tiếp theo nàng sẽ tấn công vào đâu.
Vì sao lại là mang số chẵn con rối? Bởi vì nàng đã thành công xe mở thân rối gỗ số bảy mươi bảy. Bên trong lẳng lặng nằm một viên liên kết thạch. Hắn chủ thạch nằm trên người nam tu kia. Hắn chỉ cần điều khiển số chẵn cùng số lẻ chủ thạch liền có thề khởi động toàn bộ con rối.
Nếu không một luyện khí kỳ tu sĩ, sẽ phải tiêu hao bao nhiêu thần thức cùng linh khí để hoàn hảo chi phối nhiều như vậy rối!
Nam tu thấy số chẵn rối sắp bị đánh gục hết liền vội vàng thu về số lẻ con rối.
Chung Ly nhìn hắn thu về vũ khí, cũng thuận tiện thả ra số bảy mươi bảy.
Nam tu cảm kích nhìn nàng sau đó chắp tay:
“ Hà Tập nhận thua, nhưng ta có một thắc mắc rất mong đạo hữu giải đáp.”
“ Là lý do ta phát hiện ngươi con rối điều khiển quy luật sao?”
Hắn nặng nề gật đầu, mang theo ánh mắt trông mong nhìn về phía nàng.
“ Đánh số lộ liễu như vậy, không phải chính là đưa manh mối vào miệng đối thủ? Ngươi trở về vẫn nên loại bỏ lỗ hổng này.” Thuật con rối này nếu có thể khiến người hoang mang loạn tay chân, đắc thủ sẽ rất dễ dàng.
“ Ra là vậy, Hà Tập thua tâm phục khẩu phục. Chúc đạo hữu thủ lôi thắng lợi.”
Phía sau người thứ tư và người thứ năm khiêu chiến, đều là Ninh gia đệ tử. Cả hai đều là pháp tu, đối chiến với vừa có thể cự lỵ xa vừa có thể áp sát cận chiến là nàng, đều phải nhận thua.
Thủ lôi thành công năm trận, phía sau có tài năng thực sự người cũng đến lúc xuất hiện.
Người thứ sáu, một vị nữ tu đeo khăn che mặt. Mắt hạnh đảo qua mặt nàng cuối cùng rời đến hắc kiếm.
“ Thật tốt vũ khí.”
Chung Ly năm trận chiến tiêu hao linh khí cũng không ít, cho dù nàng dùng đều là tiêu chí một nắm tay đánh bay đối thủ.
Nghe nữ tu khen mình vũ khí, nàng lại vẫn nhàn nhạt không cho ý kiến.
Đối thủ thấy vậy cũng không nhiều lời, bắt đầu ra tay.
Roi dài đánh đến trên đầu, Chung Ly liền áp mình ra sau tránh khỏi. Roi đập lên nền đá của lôi đài liền tạo thành một vết hằn. Chung Ly dùng phong phiêu kiếm pháp uyển chuyển tránh đi liên tiếp roi dài đánh đến.
Người này múa roi rất có kỹ thuật, muốn từng bước ép sát nàng ta là không thể.
Hắc kiếm bị roi dài cuốn lấy, muốn lôi nó khỏi tay nàng.
Chung Ly nhíu mày thật sâu nhìn nữ tu, cảm thấy người này mục đích chính là cướp nàng vũ khí.
Cổ tay ngay lập tức đảo một vòng, hắc kiếm sắc bén cứa qua để lại vết cắt sâu đến một nửa thân roi.
Nữ tu thấy vậy càng là thích thú, cất đi roi dài chuyển thành hai đầu kim loại xích.
“...” Uy vũ. Kiếm Hiệp Hay
Cùng lúc khống chế hai sợi xích dày nặng tiến công nàng, âm thanh va chạm khiến người xem đều rợn người.
“ Ca ca đoán ai sẽ là người chiến thắng?” Ninh Yết chăm chú quan sát trên đài lại thuận tiện hỏi.
“ Là Chung cô nương.”
“ Ca ca thật tin tưởng nàng. Người ra ngoài một chuyến là muốn cho ta kiếm một người chị dâu sao?”
“ Ninh Yết, ta là muốn lôi kéo người này. Tiềm lực lớn thật sự.” Ninh Thương quả quyết đáp.
“ Còn lại chuyện chung thân đại sự, ca ca chưa từng nghĩ tới.”
Ninh Yết gật đầu:
“ Ca ca trước nay bên người nữ tử, đối với người đều một bộ dạng sùng bái. Muốn trở thành ngài đạo lữ tu sĩ không ít, ca ca vẫn là cẩn thận thì hơn. Người này lai lịch không rõ, không biết có mưu đồ gì?”
“ Ta ánh mắt nhìn người kém như vậy? Lại khiến muội muội không yên tâm để ta kết giao bằng hữu.” Ninh Thương hơi trêu trọc nói.
Đang lúc đôi huynh muội này bàn luận, trên đài thế cục lại nghiêng về một phía.
Chung Ly thành công tránh đi song song dây xích, không biết từ đâu lại hiện ra thêm hai điều dây gai nhọn cuốn lấy bả vai nàng.
Hắc kiếm một lần nữa bị cuốn lấy rút khỏi tay nàng.
Chung Ly thuận tiện thả tay khỏi kiếm tránh đi liên tiếp khống chế.
Hắc kiếm rơi vào tay nữ tu che mặt, chỉ thấy hai mắt nàng ta điên cuồng lại giữ chặt lấy nàng vũ khí.
“ Ca ca xem ra đã đánh giá cao nàng này, vũ khí đều bị cướp, còn có thể đánh?” Ninh Yết xem xét thế cục một lần nữa phát biểu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.