Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái

Chương 63: Bên Dưới Vân Tiêu Sơn

Tân Sinh

26/07/2024

Trải qua nửa canh giờ theo chân ba vị đạo nhân thăm dò đường hầm, rốt cuộc cũng đến được điểm cuối.

Nơi này là một hang động rộng lớn có thể nhìn thấy được ánh sáng từ phía trên mái vòm hang động.

Dù là bên dưới đường hầm như thể đi xuống lòng đất nhưng quan cảnh trước mắt hoàn toàn trái ngược.

Không gian này mở, không phải kín đáo.

Men theo vách đá dựng đứng là hồ nước với nước trong vắt, thậm chí có thể nhìn thấy một số loài cá đang sinh sống.

Tại vị trí trung tâm của hang động xuất hiện một đại môn, đại môn này mở sẵn. Từ bên ngoài nhìn vào có thể nhìn thấy bên trong là một đại điện với nhiều tượng đá dựng đứng.

Không Ly Đạo Nhân nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt tức thì hớn hở.

Võ Vô Địch cũng theo sau ba vị đạo nhân đi qua đại môn.

Khung cảnh trước mắt là chín mươi chín tượng đá với chiều cao năm mét có cả nam lẫn nữ với khí chất hoàn toàn khác nhau. Vũ khí sử dụng cũng khác nhau.

Ở vị trí gần nhất là tượng đá nam nhân cao năm mét, vai mang trường kiếm.

Trước mặt nam nhân là một bệ đá, cấm sẵn một thanh kiếm.

Nhóm Bùi Thiên Bách, Bạch Phi Tuyết cùng Bạch Họa Họa cũng vừa đến.

Bùi Thiên Bách nhìn vào chân dung của tượng đá, gương mặt tượng đá như thể hắn đã gặp qua một lần.

Võ Vô Địch cũng cảm giác, chân dung tượng đá như thể đã gặp qua một lần.

Đúng lúc này, màn hình giao diện hệ thống Võ Vô Địch hiện lên thông báo.

[Phát hiện manh mối nhiệm vụ chính tuyến]

[Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ chủ chốt, tìm ra manh mối liên quan đến ngoại tộc xâm lược. Khen thưởng Tru Ma Kiếm - tùy thân kiếm của chủ nhân thế giới Võ Minh nhận chủ đồng thời khen thưởng +4.000.000 kinh nghiệm, +4.000.000 pi]

[Tương truyền, cách mỗi 500 năm ngoại tộc sẽ mở một cuộc tấn công vào thế giới Võ Minh. Để ngăn chặn điều này, tổ tiên chính là chủ nhân thế giới Võ Minh cũng sẽ xuất hiện thông qua phân thân. Phân thân này dẫn dắt thế giới Võ Minh chống lại ngoại tộc]

[Để duy trì ý chí bảo vệ thế giới Võ Minh, chủ nhân thế giới Võ Minh lưu lại một di vật. Đó là Tru Ma Kiếm mang theo ý chí của chủ nhân thế giới Võ Minh trấn giữ thế giới Võ Minh khỏi ngoại tộc]

[...]

Những tin tức mà hệ thống cung cấp, chính là manh mối liên quan đến ngoại tộc xâm chiếm thế giới Võ Minh.

Vậy xem ra bản thân Võ Vô Địch hắn xuất hiện vào thời điểm này không hẳn là không có nguyên do.

Lúc này, hệ thống bắt đầu khen thưởng điểm kinh nghiệm.

Võ Vô Địch bắt đầu cảm nhận cơ thể một lần nữa thay đổi.

Lần vượt cấp 60 này chính là một thay đổi lớn, cảm giác như thể thế giới xung quanh giống như một dòng sông dài. Tầm mắt hắn như hòa quyện vào dòng sông lan tỏa ra khắp nơi, hắn có thể cảm nhận được vạn vật rõ ràng hơn, thực tế hơn.

Thậm chí là hắn có thể cách không chạm tới một vật nào đó ở khoách cách xa ngàn trượng.

Đây chính là năng lực khi vượt cấp 60 sao?

Hắn bắt đầu mở ra giao diện thông tin cá nhân.

[Tính danh: Võ Vô Địch]

[Danh Hiệu: Thủ Lĩnh Đại Ma Đầu, Đệ Nhất Môn Phái, Truyền Nhân Kiếm Đại Sư]

[Giới tính: Nam]

[Tuổi: 16]

[Môn phái: Chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc]

[Cấp: 63 (10.000/950.000)]

[Mị lực: 8]

[Sức Mạnh: 50(+3)]

[Sinh Lực: 45]



[Trí Lực: 26]

[Nội Lực: 27]

[Nhanh Nhẹn: 25]

[Tích Điểm: 15]

[Tiềm Năng: 5]

[Kỹ Năng: Kiếm Đại Sư (Chỉ Ta Có Kiếm, Kiếm Hóa Hoa Sen, Vạn Kiếm Cùng Lên), Ám Kỹ: Ẩn Sát, Thần Thâu (Chưa kích hoạt), Bát Bộ Thức (3), Lưu Vân Kiếm (3), Mai Hoa Kiếm(3), Du Long Lưu Ảnh Kiếm (3), Cơ Sở Quyền Pháp, Cơ Sở Đao Pháp, Cơ Sở Thương Pháp, Cơ Sở Liên Xạ]

Số pi hắn sở hữu lúc này là 19.000.000 pi.

Thật sự là mạnh hơn rồi.

Bùi Thiên Bách trố mắt nhìn chưởng môn.

“Chưởng môn… cấp mấy rồi?”

“Đệ tử cảm nhận, chưởng môn giống như một tòa núi, gây áp lực đáng sợ!”

Võ Vô Địch nhàn nhạt đáp.

“Vừa thăng lên cấp 63! Ngươi cũng ráng lên, vượt qua cấp 60 đúng là cảm giác khác biệt, cố gắng lên!”

Bùi Thiên Bách gật đầu.

Hắn thật sự không ngờ, tốc độ thăng cấp của chưởng môn bá đạo như vậy. Vừa rồi chỉ mới cấp 57, đùng một phát liền 63.

Hơn nữa, giai đoạn từ cấp 59 vượt lên 60 chân chính là một khoảng cách lớn. Giống như thoát thai hoán cốt, cơ thể thay đổi rõ rệt.

Nhìn từ xa, chưởng môn giống mang dáng dấp cao ráo hơn, dù không có cơ bắp nhưng cơ thể như thể trở nên hoàn mỹ hơn.

Không Ly Đạo Nhân lúc này mới đứng ra giải thích.

“Lúc này không giấu gì Võ chưởng môn!”

“Bọn ta đến từ Thần Quốc!”

Võ Vô Địch lần đầu nghe nói đến Thần Quốc, có ngạc nhiên nhưng trước đó hệ thống đã cung cấp một vài thông tin hữu ích. Cho nên, Thần Quốc hay quốc nào đó không quan trọng. Quan trọng là ngoại tộc sắp xâm chiếm.

Không Ly Đạo Nhân nhìn vẻ mặt thản nhiên của Võ Vô Địch, có kinh ngạc nhưng vẫn tiếp tục giải thích.

“Gia tộc bọn ta là Thượng Quan gia cùng Kiếm Môn, Đạo Môn, Phật Môn theo chủ nghĩa hòa bình. Còn hoàng đế Thần Quốc, Ma Môn và Huyền Vũ Môn chủ chương xâm chiếm các thế giới nhỏ và mở rộng lãnh địa”

“Bọn ta vì muốn ngăn chặn tuyệt đối, mới xâm nhập vào thế giới Võ Minh mượn thần Kiếm chống lại. Bọn ta chính là thế lực khởi nghĩa, muốn lật đổ hoàng đế Thần Quốc”

“Tương truyền, thế giới Võ Minh có thể tồn tại hàng vạn năm nay là do chủ nhân của thế giới Võ Minh là Võ Kiếm Minh cách 500 năm sẽ chuyển sinh sống lại, lãnh đạo toàn bộ tộc nhân thế giới Võ Minh chống lại ngoại tộc. Bọn ta tìm ra điển tịch, tìm đến nơi này chủ yếu mượn nhờ thần kiếm…”

Bùi Thiên Bách, Bạch Phi Tuyết sửng sốt khi nghe câu chuyện này.

Đặc biệt là vụ việc ngoại tộc xâm chiếm Võ Minh.

Riêng Võ Vô Địch sớm đã biết, vẻ mặt tiếp tục lộ ra không mấy quan tâm.

Các ngươi đến mượn kiếm, ta chính là chủ nhân của kiếm. Ta không cho mượn, các ngươi mượn được chắc.

Có điều, Võ Vô Địch thể hiện tinh thần tương thân tương ái. Trách nhiệm đối với an toàn thế giới Võ Minh chính là trọng đại.

Hắn tùy hứng nói.

“Dù không biết thật hư thế nào, nhưng sự kiện lần này ba vị đạo nhân tìm ra nơi này. Chứng tỏ câu chuyện các vị kể lại tám phần là sự thật…”

“Trước mắt là một thanh kiếm, nhìn có vẻ không mạnh lắm. Nếu các vị vì nó mà đến, tại hạ thiện chí cho các vị mượn dùng…”

Không Ly Đạo Nhân nghe Võ Vô Địch nói xong, vẻ mặt lộ ra không thể tin được.

Ngôn Khúc Đạo Nhân cùng Ngôn Hợp Đạo Nhân cũng nhìn nhau, bọn họ không ngờ Võ chưởng môn lại dễ dàng đồng ý đến như vậy.

Không Ly Đạo Nhân nhanh chóng chắp tay lại, hướng Võ Vô Địch tạ lễ.

Hành lễ xong, lão liền tiến tới chộp lấy thanh kiếm.

Thanh kiếm đứng yên bất động, không gây ra động tĩnh gì.



Lão cố gắng nhổ thanh kiếm lên, có điều không cách nào di động được thanh kiếm.

Thanh kiếm giống như một cái gì đó tồn tại đứng yên bất động, dù có tạo ra một dư chấn cũng không ảnh hưởng đến thanh kiếm.

Ngôn Khúc cùng Ngôn Hợp Đạo Nhân nhìn nhau rồi tiến tới thử vận may.

Vận may không tồn tại.

Không Ly Đạo Nhân thở một hơi dài.

“Xem ra là lão đã đánh giá bản thân quá cao, lại đánh giá thấp kiếm linh của thần kiếm…”

Võ Vô Địch thấy vậy mới mỉm cười nói.

“Nếu các vị đã không thể, vậy thì xem ra kiếm này sớm đã nhìn trúng ta rồi…”

Nói xong, Võ Vô Địch duỗi tay về phía thanh kiếm, không cần tiếp cận mà chỉ cất tiếng nói.

“Kiếm, đến!”

Tru Ma Kiếm tức thì rung động, một tiếng “ong” vang lên kéo dài.

Tru Ma Kiếm tức thì tự thân chấn nát bệ đá, rồi lao về phía bàn tay Võ Vô Địch đang chờ sẵn.

Tru Ma Kiếm quắn quéo như thể đã rất lâu rồi không nhìn thấy chủ nhân của nó.

Ba người Không Ly trố mắt ra nhìn.

Bọn họ không ngờ, người có duyên với Tru Ma Kiếm chình là Võ Vô Địch, chưởng môn của môn phái. Xem ra môn phái này tọa lạc phía trên nơi cất giữ thần kiếm không phải là không có lý do.

Khả năng môn phái Tiểu Kiếm Có Độc là một loại truyền thừa Tru Ma Kiếm nhất mạch.

Không Ly Đạo Nhân không còn lựa chọn nào khác liền hướng Võ Vô Địch đề nghị.

“Ba lão già này không biết khi nào ngoại tộc xâm lược, cho nên khoảng thời gian này mong Võ chưởng môn thu nhận bọn ta!”

Thực lực ba lão đạo nhân này không tầm thường, cho nên Võ Vô Địch lập tức đồng ý.

“Nếu vậy các vị tạm thời ở lại môn phái làm ba vị trưởng lão. Các vị muốn rời khỏi môn phái lúc nào cũng được… Tại hạ không ràng buộc!”

Không Ly Đạo Nhân, Ngôn Khúc Đạo Nhân và Ngôn Hợp Đạo Nhân đồng thời hướng Võ Vô Địch đồng thanh nói.

“Vậy làm phiền Võ chưởng môn rồi!”

Võ Vô Địch gật đầu, sau đó nhìn về một góc tường nơi Võ Kiếm Minh đang ẩn nấp chờ đợi.

Bản thân Võ Vô Địch biết Võ Kiếm Minh không phải người xấu, tên này chắc chắn có bí mất không muốn người khác biết. Dù sao bản thân hắn cũng có bí mật là người xuyên không.

Hắn làm ra cử chỉ nhàm chán rồi thốt lên.

“Xem ra chuyến đi này không uổng phí, chúng ta trở lên thôi!”

Võ Vô Địch nói xong liền dẫn đầu rời đi.

Sau khi Võ Vô Địch rời đi, Võ Kiếm Minh thật sự bước ra.

Hắn tiến về phía nam nhân vai mang trường kiếm, đứng đối diện.

Nói thật lòng thì gương mặt tượng đá và Võ Kiếm Mình gần giống nhau. Như thể tượng đá này chính là dựa theo gương mặt Võ Kiếm Minh tạc ra.

Võ Kiếm Minh đứng trước tượng đá một hồi lâu.

Từ trong đôi mắt tượng đá thình lình bắn ra hai luồng tia sáng vào hai mắt của Võ Kiếm Minh.

Một lúc sau, hai tia sáng nhạt dần rồi tiêu thất.

Đôi mắt Võ Kiếm Minh tức thì ánh lên một màu hoàng kim, khóe miệng hắn nhất thời cong lên.

Hắn thì thầm.

“Cuối cùng thì quá trình vẫn diễn ra bình thường, đáng tiếc là thanh kiếm đã bị tên tiểu tử kia mang đi!”

“Không sao, tùy thời ta có thể thu hồi. Dù sao ta chính là chủ nhân của Tru Ma Kiếm mà!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook