Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái
Chương 13: Châm Của Ta Vừa Có Thể Cứu Vừa Có Thể Giết Ngươi!
Tân Sinh
08/12/2022
Bùi Thiên Bách một mạch đánh xe ngựa rời khỏi nội thành.
Trên đường đi, Bùi Thiên Bách phát giác có vài người luôn âm thầm theo dõi. Dù ở khoảng cách xa nhưng hắn vẫn cảm nhận ra được.
“Chưởng môn, khả năng trên đường về chúng ta gặp cản trở!”
Võ Vô Địch một bên mỉa mai nói.
“Giờ ngươi mới nhận ra sao?”
Bùi Thiên Bách âm thầm phản đối. Nếu chưởng môn biết sao không lên tiếng, người lên tiếng mới là người đầu tiên nhận ra chứ.
Có điều Võ Vô Địch không quan tâm cách nghĩ hắn thế nào.
Đối phương đã theo dõi bọn hắn từ lúc theo tứ hoàng tử về vương phủ đến giờ. Khả năng người đến bất thiện.
Cả hai đi thêm được một đoạn thì con đường phía trước bị một gốc cây chắn ngang.
Phía trên gốc cây, một nhóm năm người đứng khoanh tay chờ đợi.
Bùi Thiên Bách đừng xe ngựa lại.
Võ Vô Địch xuống xe ngựa, đi về phía trước. Ánh mắt không ngừng dè chừng.
Có điều, trong năm người. Võ Vô Địch nhận ra nam nhân ở chính giữa đeo mặt nạ Vô Diện Nhân.
“Thì ra là ngươi!”
Vô Diện Nhân từ xa phi thân lại gần Võ Vô Địch, cách Võ Vô Địch chừng 20 mét.
Vô Diện Nhân âm thầm quan sát Võ Vô Địch từ trên xuống dưới, ánh mắt quan sát vô cùng cẩn thận để xem có phát hiện được điểm bất ngờ không.
“Lão Võ Vương Bát có phải có cặp song sinh không?”
Võ Vô Địch nghi hoặc hỏi.
“Ý ngươi là sao?”
Vô Diện Nhân không vội trả lời mà tiếp tục câu chuyện của mình.
“Tiền nhiệm minh chủ võ lâm trúng phải kỳ độc - chết. Tiềm nhiệm trang chủ Thất Kiếm Sơn Trang trúng phải kỳ độc - chết. Trên đời này chỉ có ba giọt kỳ độc, ngươi là giọt kỳ độc cuối cùng vậy mà còn sống!”
Vô Diện Nhiên băng lãnh nói.
“Không phải lão Võ Vương Bát có cặp song sinh thì còn lý do nào nữa!”
Bùi Thiên Bách siết chặt trường kiếm khi nghe đối phương nhắc đến chuyện chưởng môn trúng độc. Xem như hắn nhìn rõ được hung thủ đã ám toán chưởng môn lần trước.
Võ Vô Địch ngăn lại rồi hướng Vô Diện Nhân chất vấn.
“Ta nhớ là không hề gây thù chuốc oán với ngoại nhân hà cớ gì phải thuê sát thủ giết ta. Cho hỏi… mạng của ta rất có giá trị sao?”
Vô Diện Nhân không trả lời, có điều hắn xác nhận tiểu tử đối diện chính là tên chưởng môn trúng phải kỳ độc.
Vậy mà thật sự không chết.
Xem ra là ta đã quá nhân từ, nếu không lần trước một đao lấy đầu hắn.
Vô Diện Nhân không có lý do gì để tiếp tục đánh võ mồm với đối tượng được treo thưởng.
Vô Diện Nhân phất tay một cái cho bốn tên thuộc hạ, đeo bốn chiếc mặt nạ có hình thù khác nhau tấn công.
Bùi Thiên Bách không đợi chưởng môn ra lệnh liền rút ra trường kiếm lao đến.
Một đấu bốn người.
Bùi Thiên Bách vận dụng Bát Bộ Thức vừa di chuyển vừa chống đỡ vừa tấn công.
Khi cả bốn tên đeo mặt nạ cùng lên.
Bùi Thiên Bách vận dụng Bát Bộ Thức đã tăng lên cấp 3 tạo ra hư ảnh tám thanh kiếm quét ngang dọc. Hư ảnh càn quét khiến bốn tên đeo mặt nạ không biết phải chống đỡ thế nào, nên cả bốn tên đều trúng một đường kiếm đồng điều trước ngực.
Vô Diện Nhân sắc mặt ngưng trọng.
Hắn không ngờ, đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc lại lợi hại như vậy.
Theo tin tức điều tra thì Tiểu Kiếm Có Độc là một môn phái thuộc hàng tam lưu. Ý nghĩa là môn phái ngoài lề của Võ Lâm. Không ai để ý tới một môn phái cỏn con này.
Bản thân hắn nhận nhiệm vụ ám sát cùng lắm là phần thưởng vạn kim. Đối với vạn kim hắn không quan tâm bằng bí kỹ tuyệt sát kỹ của người ủy thác làm phần thưởng. Nếu không hắn cũng không chủ động nhúng tay vào loại nhiệm vụ cóc ghẻ này.
Giờ thì bốn tên thuộc hạ, cấp bậc đã đạt tới nửa bước Võ Sư vậy mà bị một tên đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc làm bị thương.
Chuyện này có thể sao.
Hắn quát lên.
“Các ngươi không được khinh địch!”
Bốn tên thuộc hạ nghe xong liền thu người lại, bắt đầu thay đổi thế tấn công.
Đội hình bắt đầu chuyển biến từ cá nhân chiến đấu sang phối hợp bốn người cùng tiến cùng thủ.
Bùi Thiên Bách không sợ, kiếm trong tay hắn xoay một vòng. Khí thế vô cùng tiêu lãng, soái khí.
“Cho các ngươi thưởng thức cái gì là Lưu Vân Kiếm!”
Nói rồi, Bùi Thiên Bách ngạo nghễ lao về phía bốn tên đeo mặt nạ, thân ảnh của Bùi Thiên Bách chớp động, tàn lưu tạo thành tàn ảnh với bước chuyển động vô cùng tinh diệu.
Bốn tên đeo mặt nạ nhanh chóng lui về sau trấn thủ, có điều mỗi bước lui là hai bước tiến của Bùi Thiên Bách.
Sau vài giây, bốn tên đeo mặt nạ đứng yên không thể di chuyển.
Lưỡi kiếm Bùi Thiên Bách chảy xuống một dòng máu.
Bùi Thiên Bách thu kiếm, bốn tên đeo mặt nạ liền ngã sang một bên, trên cổ lưu lại vết cắt.
Vô Diện Nhân không thể tin vào mắt mình. Bốn thuộc hạ hắn nói chết liền chết.
Hắn tức giận, lao về phía Bùi Thiên Bách tung ra một chưởng.
Bùi Thiên Bách dùng kiếm trấn thủ nhưng uy lực của đối phương vô cùng mạnh. Hắn bị đối phương đánh bay về sau.
Bùi Thiên Bách lồm cồm ngồi dậy bất lực phun ra một ngụm máu. Hắn chưa kịp nhìn rõ đối phương thì nhận ra bản thân không thể điều khiển được cơ thể.
Vô Diện Nhân cách không siết chặt nắm tay, tóm gọn Bùi Thiên Bách ở khoảng cách xa.
Bùi Thiên Bách hốt hoảng khi nhận ra cấp bậc đối phương không dưới Tông Sư.
Vô Diện Nhân thu tay về, cơ thể Bùi Thiên Bách không chủ động tiến về phía hắn.
Vô Diện Nhân siết chặt tay thành nắm đấm rồi tung ra một quyền. Quyền pháp cấp bậc Tông Sư tạo ra áp lực khổng lồ như thể thân hình đối phương như một quả núi đè ép Bùi Thiên Bách.
Bùi Thiên Bách bị Vô Diện Nhân đánh bay về sau, ngay tại vị trí ngực lõm sâu một khoảng. Xương lồng ngực hoàn toàn vỡ nát.
Võ Vô Địch lấy ra ống trúc, cầm kim châm đâm vào một phát ngay huyệt Bạch Hội.
Xong việc, hắn phủi tay hướng Vô Diện Nhân ngạo nghễ mà đứng.
Hai phút sau, Bùi Thiên Phát lồm cồm ngồi dậy trước sự ngỡ ngàng của Vô Diện Nhân.
Vết thương chí mạng, vô pháp cứu chữa vậy mà chỉ một châm liền khỏi. Xem ra kim châm đó không tầm thường.
Võ Vô Địch nhìn Vô Diện Nhân nói.
“Nếu ngươi nói ra người ủy thác ngươi nhiệm vụ ám sát. Ta tha cho ngươi một mạng!”
Bùi Thiên Bách ở phía sau khều lấy vạt áo Võ Vô Địch.
“Chưởng môn trước rút, để đệ tử giữ chân hắn!”
Bùi Thiên Bách nói rất nhỏ, như thể thì thầm bên tai Võ Vô Địch.
Có điều, Vô Diện Nhân nghe thấy liền cười ha ha thích thú.
“Ngươi xem, đệ tử ngươi còn biết khoảng cách ta và ngươi như thế nào. Vậy mà ngươi còn khoác lác không biết tự lượng sức mình sao?”
Võ Vô Địch lập lại lời nói trước đó.
“Nếu ngươi nói ra hắc thủ. Ta tha cho ngươi một mạng!”
Vô Diện Nhân nghe xong liền cười lớn lên sảng khoái, tâm tình bỗng chốc sinh ra cảm giác giết người.
Hắn lấy ra một đại đao với chuôi đao hình đầu rồng, khí tức Tông Sư tức thì bạo phát ra xung quanh tạo thành một cơn gió đầy uy áp.
Đây chính là uy áp của một bậc Tông Sư sao.
Vô Diện Nhân cầm đại đao lao đến như một sát thần.
Võ Vô Địch lấy ra ống trúc, ném một kim châm về phía Vô Diện Nhân.
Kim châm lóe lên, bắn thẳng về phía Vô Diện Nhân.
Vô Diện Nhân cảm giác khó chịu nhưng vẫn lao về phía Võ Vô Địch.
Võ Vô Địch lại lấy thêm một kim châm bắn về trước. Kim châm bắn xuyên qua Vô Diện Nhân. Sắc mặt Vô Diện Nhân đã thay đổi, khí sắc bất ổn sinh ra. Có điều Vô Diện Nhân vẫn lao đến, khoảng cách chỉ cách Võ Vô Địch 5 mét.
Võ Vô Địch không hoảng sợ mà tiếp tục phóng ra kim châm thứ 3.
Thân thể Vô Diện Nhân bỗng chốc trì trệ rồi dừng lại.
Vô Diện Nhân cầm đại đao nhưng không thể nhúc nhích được. Hắn nhận ra cả cái cơ thể đã không còn thuộc về hắn nữa.
Đại đao rơi xuống.
Cánh tay bỗng chốc hóa thành bột mịn, dần dần tan rã ra.
Cả thân thể Vô Diện Nhân hoàn toàn biến mất không lưu lại dấu vết nào.
Trước mắt từ trong y phục hắc y nhân rớt ra một lệnh bài màu đen.
[Hệ thống nhận ra vật phẩm đặc biệt, Lệnh Bài Kim Chủ Đại Ma Đầu. Người nắm giữ Lệnh bài này có thể chưởng quản thế lực sát thủ Đại Ma Đầu]
[Hệ thống phát hiện lệnh bài Kim Chủ Đại Ma Đầu. Phát nhiệm vụ, trong mười ngày kể từ ngày nhận được lệnh bài chủ nhân phải sống sót. Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ, chủ nhân chính là chủ nhân chân chính của Đại Ma Đầu, nhận được ám kỹ Ẩn Sát (tàn), ám kỹ Thần Thâu, Ma Đao (1)]
Võ Vô Địch nhặt lên lệnh bài, sắc mặt không giấu được vẻ phấn khích.
Đây lại là vô địch buff nữa sao.
Ta cảm giác cái hệ thống này càng lúc càng đáng yêu.
“Trợ Giúp!”
[Thiếp thân đây!]
“Ta yêu ngươi!”
Hệ thống.
[...]
[Không tìm thấy kết quả phù hợp]
Võ Vô Địch.
“...”
Hắn xoay người, nhìn Bùi Thiên Bách rồi dặn dò.
“Ngươi nhặt lấy thanh đao kia. Chúng ta trở về!”
Bùi Thiên Bách nhìn chưởng môn uy phong, chỉ phóng ra ba kim châm liền lấy mạng một tên Tông Sư. Sự kiện này mà truyền ra võ lâm xem như là oanh tạc một phương.
Hắn nhặt lấy thanh đao, theo sau Võ Vô Địch lên xe ngựa. Bộ dáng vô cùng ngoan ngoãn.
Trên đường đi, Bùi Thiên Bách phát giác có vài người luôn âm thầm theo dõi. Dù ở khoảng cách xa nhưng hắn vẫn cảm nhận ra được.
“Chưởng môn, khả năng trên đường về chúng ta gặp cản trở!”
Võ Vô Địch một bên mỉa mai nói.
“Giờ ngươi mới nhận ra sao?”
Bùi Thiên Bách âm thầm phản đối. Nếu chưởng môn biết sao không lên tiếng, người lên tiếng mới là người đầu tiên nhận ra chứ.
Có điều Võ Vô Địch không quan tâm cách nghĩ hắn thế nào.
Đối phương đã theo dõi bọn hắn từ lúc theo tứ hoàng tử về vương phủ đến giờ. Khả năng người đến bất thiện.
Cả hai đi thêm được một đoạn thì con đường phía trước bị một gốc cây chắn ngang.
Phía trên gốc cây, một nhóm năm người đứng khoanh tay chờ đợi.
Bùi Thiên Bách đừng xe ngựa lại.
Võ Vô Địch xuống xe ngựa, đi về phía trước. Ánh mắt không ngừng dè chừng.
Có điều, trong năm người. Võ Vô Địch nhận ra nam nhân ở chính giữa đeo mặt nạ Vô Diện Nhân.
“Thì ra là ngươi!”
Vô Diện Nhân từ xa phi thân lại gần Võ Vô Địch, cách Võ Vô Địch chừng 20 mét.
Vô Diện Nhân âm thầm quan sát Võ Vô Địch từ trên xuống dưới, ánh mắt quan sát vô cùng cẩn thận để xem có phát hiện được điểm bất ngờ không.
“Lão Võ Vương Bát có phải có cặp song sinh không?”
Võ Vô Địch nghi hoặc hỏi.
“Ý ngươi là sao?”
Vô Diện Nhân không vội trả lời mà tiếp tục câu chuyện của mình.
“Tiền nhiệm minh chủ võ lâm trúng phải kỳ độc - chết. Tiềm nhiệm trang chủ Thất Kiếm Sơn Trang trúng phải kỳ độc - chết. Trên đời này chỉ có ba giọt kỳ độc, ngươi là giọt kỳ độc cuối cùng vậy mà còn sống!”
Vô Diện Nhiên băng lãnh nói.
“Không phải lão Võ Vương Bát có cặp song sinh thì còn lý do nào nữa!”
Bùi Thiên Bách siết chặt trường kiếm khi nghe đối phương nhắc đến chuyện chưởng môn trúng độc. Xem như hắn nhìn rõ được hung thủ đã ám toán chưởng môn lần trước.
Võ Vô Địch ngăn lại rồi hướng Vô Diện Nhân chất vấn.
“Ta nhớ là không hề gây thù chuốc oán với ngoại nhân hà cớ gì phải thuê sát thủ giết ta. Cho hỏi… mạng của ta rất có giá trị sao?”
Vô Diện Nhân không trả lời, có điều hắn xác nhận tiểu tử đối diện chính là tên chưởng môn trúng phải kỳ độc.
Vậy mà thật sự không chết.
Xem ra là ta đã quá nhân từ, nếu không lần trước một đao lấy đầu hắn.
Vô Diện Nhân không có lý do gì để tiếp tục đánh võ mồm với đối tượng được treo thưởng.
Vô Diện Nhân phất tay một cái cho bốn tên thuộc hạ, đeo bốn chiếc mặt nạ có hình thù khác nhau tấn công.
Bùi Thiên Bách không đợi chưởng môn ra lệnh liền rút ra trường kiếm lao đến.
Một đấu bốn người.
Bùi Thiên Bách vận dụng Bát Bộ Thức vừa di chuyển vừa chống đỡ vừa tấn công.
Khi cả bốn tên đeo mặt nạ cùng lên.
Bùi Thiên Bách vận dụng Bát Bộ Thức đã tăng lên cấp 3 tạo ra hư ảnh tám thanh kiếm quét ngang dọc. Hư ảnh càn quét khiến bốn tên đeo mặt nạ không biết phải chống đỡ thế nào, nên cả bốn tên đều trúng một đường kiếm đồng điều trước ngực.
Vô Diện Nhân sắc mặt ngưng trọng.
Hắn không ngờ, đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc lại lợi hại như vậy.
Theo tin tức điều tra thì Tiểu Kiếm Có Độc là một môn phái thuộc hàng tam lưu. Ý nghĩa là môn phái ngoài lề của Võ Lâm. Không ai để ý tới một môn phái cỏn con này.
Bản thân hắn nhận nhiệm vụ ám sát cùng lắm là phần thưởng vạn kim. Đối với vạn kim hắn không quan tâm bằng bí kỹ tuyệt sát kỹ của người ủy thác làm phần thưởng. Nếu không hắn cũng không chủ động nhúng tay vào loại nhiệm vụ cóc ghẻ này.
Giờ thì bốn tên thuộc hạ, cấp bậc đã đạt tới nửa bước Võ Sư vậy mà bị một tên đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc làm bị thương.
Chuyện này có thể sao.
Hắn quát lên.
“Các ngươi không được khinh địch!”
Bốn tên thuộc hạ nghe xong liền thu người lại, bắt đầu thay đổi thế tấn công.
Đội hình bắt đầu chuyển biến từ cá nhân chiến đấu sang phối hợp bốn người cùng tiến cùng thủ.
Bùi Thiên Bách không sợ, kiếm trong tay hắn xoay một vòng. Khí thế vô cùng tiêu lãng, soái khí.
“Cho các ngươi thưởng thức cái gì là Lưu Vân Kiếm!”
Nói rồi, Bùi Thiên Bách ngạo nghễ lao về phía bốn tên đeo mặt nạ, thân ảnh của Bùi Thiên Bách chớp động, tàn lưu tạo thành tàn ảnh với bước chuyển động vô cùng tinh diệu.
Bốn tên đeo mặt nạ nhanh chóng lui về sau trấn thủ, có điều mỗi bước lui là hai bước tiến của Bùi Thiên Bách.
Sau vài giây, bốn tên đeo mặt nạ đứng yên không thể di chuyển.
Lưỡi kiếm Bùi Thiên Bách chảy xuống một dòng máu.
Bùi Thiên Bách thu kiếm, bốn tên đeo mặt nạ liền ngã sang một bên, trên cổ lưu lại vết cắt.
Vô Diện Nhân không thể tin vào mắt mình. Bốn thuộc hạ hắn nói chết liền chết.
Hắn tức giận, lao về phía Bùi Thiên Bách tung ra một chưởng.
Bùi Thiên Bách dùng kiếm trấn thủ nhưng uy lực của đối phương vô cùng mạnh. Hắn bị đối phương đánh bay về sau.
Bùi Thiên Bách lồm cồm ngồi dậy bất lực phun ra một ngụm máu. Hắn chưa kịp nhìn rõ đối phương thì nhận ra bản thân không thể điều khiển được cơ thể.
Vô Diện Nhân cách không siết chặt nắm tay, tóm gọn Bùi Thiên Bách ở khoảng cách xa.
Bùi Thiên Bách hốt hoảng khi nhận ra cấp bậc đối phương không dưới Tông Sư.
Vô Diện Nhân thu tay về, cơ thể Bùi Thiên Bách không chủ động tiến về phía hắn.
Vô Diện Nhân siết chặt tay thành nắm đấm rồi tung ra một quyền. Quyền pháp cấp bậc Tông Sư tạo ra áp lực khổng lồ như thể thân hình đối phương như một quả núi đè ép Bùi Thiên Bách.
Bùi Thiên Bách bị Vô Diện Nhân đánh bay về sau, ngay tại vị trí ngực lõm sâu một khoảng. Xương lồng ngực hoàn toàn vỡ nát.
Võ Vô Địch lấy ra ống trúc, cầm kim châm đâm vào một phát ngay huyệt Bạch Hội.
Xong việc, hắn phủi tay hướng Vô Diện Nhân ngạo nghễ mà đứng.
Hai phút sau, Bùi Thiên Phát lồm cồm ngồi dậy trước sự ngỡ ngàng của Vô Diện Nhân.
Vết thương chí mạng, vô pháp cứu chữa vậy mà chỉ một châm liền khỏi. Xem ra kim châm đó không tầm thường.
Võ Vô Địch nhìn Vô Diện Nhân nói.
“Nếu ngươi nói ra người ủy thác ngươi nhiệm vụ ám sát. Ta tha cho ngươi một mạng!”
Bùi Thiên Bách ở phía sau khều lấy vạt áo Võ Vô Địch.
“Chưởng môn trước rút, để đệ tử giữ chân hắn!”
Bùi Thiên Bách nói rất nhỏ, như thể thì thầm bên tai Võ Vô Địch.
Có điều, Vô Diện Nhân nghe thấy liền cười ha ha thích thú.
“Ngươi xem, đệ tử ngươi còn biết khoảng cách ta và ngươi như thế nào. Vậy mà ngươi còn khoác lác không biết tự lượng sức mình sao?”
Võ Vô Địch lập lại lời nói trước đó.
“Nếu ngươi nói ra hắc thủ. Ta tha cho ngươi một mạng!”
Vô Diện Nhân nghe xong liền cười lớn lên sảng khoái, tâm tình bỗng chốc sinh ra cảm giác giết người.
Hắn lấy ra một đại đao với chuôi đao hình đầu rồng, khí tức Tông Sư tức thì bạo phát ra xung quanh tạo thành một cơn gió đầy uy áp.
Đây chính là uy áp của một bậc Tông Sư sao.
Vô Diện Nhân cầm đại đao lao đến như một sát thần.
Võ Vô Địch lấy ra ống trúc, ném một kim châm về phía Vô Diện Nhân.
Kim châm lóe lên, bắn thẳng về phía Vô Diện Nhân.
Vô Diện Nhân cảm giác khó chịu nhưng vẫn lao về phía Võ Vô Địch.
Võ Vô Địch lại lấy thêm một kim châm bắn về trước. Kim châm bắn xuyên qua Vô Diện Nhân. Sắc mặt Vô Diện Nhân đã thay đổi, khí sắc bất ổn sinh ra. Có điều Vô Diện Nhân vẫn lao đến, khoảng cách chỉ cách Võ Vô Địch 5 mét.
Võ Vô Địch không hoảng sợ mà tiếp tục phóng ra kim châm thứ 3.
Thân thể Vô Diện Nhân bỗng chốc trì trệ rồi dừng lại.
Vô Diện Nhân cầm đại đao nhưng không thể nhúc nhích được. Hắn nhận ra cả cái cơ thể đã không còn thuộc về hắn nữa.
Đại đao rơi xuống.
Cánh tay bỗng chốc hóa thành bột mịn, dần dần tan rã ra.
Cả thân thể Vô Diện Nhân hoàn toàn biến mất không lưu lại dấu vết nào.
Trước mắt từ trong y phục hắc y nhân rớt ra một lệnh bài màu đen.
[Hệ thống nhận ra vật phẩm đặc biệt, Lệnh Bài Kim Chủ Đại Ma Đầu. Người nắm giữ Lệnh bài này có thể chưởng quản thế lực sát thủ Đại Ma Đầu]
[Hệ thống phát hiện lệnh bài Kim Chủ Đại Ma Đầu. Phát nhiệm vụ, trong mười ngày kể từ ngày nhận được lệnh bài chủ nhân phải sống sót. Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ, chủ nhân chính là chủ nhân chân chính của Đại Ma Đầu, nhận được ám kỹ Ẩn Sát (tàn), ám kỹ Thần Thâu, Ma Đao (1)]
Võ Vô Địch nhặt lên lệnh bài, sắc mặt không giấu được vẻ phấn khích.
Đây lại là vô địch buff nữa sao.
Ta cảm giác cái hệ thống này càng lúc càng đáng yêu.
“Trợ Giúp!”
[Thiếp thân đây!]
“Ta yêu ngươi!”
Hệ thống.
[...]
[Không tìm thấy kết quả phù hợp]
Võ Vô Địch.
“...”
Hắn xoay người, nhìn Bùi Thiên Bách rồi dặn dò.
“Ngươi nhặt lấy thanh đao kia. Chúng ta trở về!”
Bùi Thiên Bách nhìn chưởng môn uy phong, chỉ phóng ra ba kim châm liền lấy mạng một tên Tông Sư. Sự kiện này mà truyền ra võ lâm xem như là oanh tạc một phương.
Hắn nhặt lấy thanh đao, theo sau Võ Vô Địch lên xe ngựa. Bộ dáng vô cùng ngoan ngoãn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.