Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái

Chương 4: Chưởng Môn Gặp Bệnh Lâu Năm Mà Giấu Rồi…

Tân Sinh

30/11/2022

Những ngày tiếp theo.

Một cảnh tượng kỳ lạ diễn ra trong môn phái Tiểu Kiếm Có Độc.

Bất kỳ đệ tử nào dù vô tình hay cố ý đều thấy chưởng môn luôn có cử chỉ không giống bình thường.

Lúc thì đốn ngã một cây đại thụ, vốn là biểu tượng của môn phái.

Lúc thì leo lên mái nhà giúp một con mèo khỏi hoảng sợ.

Lúc thì chưởng môn chống trụ hai canh giờ trong sân võ.

Những hành động kỳ quái của Võ Vô Địch khiến toàn bộ đệ tử có mặt trong môn phái một hồi xôn xao. Đa phần đều âm thầm truyền tai nhau chưởng môn môn phái Tiểu Kiếm Có Độc đã bệnh lâu năm mà giấu.

Trong lúc nhất thời, chỉ trong vòng năm ngày ngắn ngủi tai tiếng của Võ Vô Địch truyền đến khắp các ngõ ngách môn phái, thậm chí là lan sang thành thị phụ cận.

“Tên tiểu tử chưởng môn cái gì kiếm nhỏ mang độc gặp xui xẻo rồi”

“Tên đại ngốc đó cũng xứng làm chưởng môn? Gặp ta mà làm chưởng môn, toàn bộ nữ đệ tử làm ấm giường ta hết…”

“Tại hạ suy đoán, tiểu tử đó không sống quá lâu!”

“Huynh đài nói vậy là sai rồi, ta sợ vị chưởng môn nhỏ này rơi xuống núi. Đầu óc nhất thời bị sai. Sớm muộn cũng có ngày quật khởi, có câu nhân họa đắc phúc…”

Trong lúc nhất thời, tai tiếng chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc ngày càng xa hơn.

Tại một nơi nào đó, cách môn phái Tiểu Kiếm Có Độc năm ngày đường.

Một nhóm hai mươi người trong y phục màu xám nhạt, y phục môn phái Tiểu Kiếm Có Độc đang dẫn đoàn bảo tiêu.

Dẫn đầu là bốn đệ tử mười bảy mười tám tuổi, trụ cột của môn phái.

Lý Gia Vệ dáng người cao ráo đẹp trai tay cầm trường thương khí chất lúc nào cũng cao ngạo.

Phan Thái Phong dáng người cân đối, đẹp trai lưng đeo cung tên, đôi mắt lúc nào cũng nhìn xung quanh đề phóng ám toán.

Phạm Trường Giang dáng người mập lùn, có phần xấu lạ sử dụng đại đao. Dù vậy, khí chất so với hai tên kia thì kém hơn rất nhiều.

Đỗ Hối Hối, nữ đệ tử có ngoại hình thấp bé, tiêu chuẩn một bé loli đúng nghĩa. Bên thắt lưng nàng ta đeo một tấm da che giấu ám khí là bảy phi đao. Bộ dáng tiêu diêu tự tại, không chú ý quá nhiều.

Lý Giai Vệ bất đắc dĩ cảm thán.

“Trên đường trở về, tai tiếng của chưởng môn chúng ta vang xa thật. Ta sợ rằng trụ không nổi!”

Phạm Trường Giang vác đại đao trên vai rồi phun nước miếng chê trách.

“Tên đó cũng xứng làm chưởng môn, ta nhổ vào!”

Lý Giai Vệ dùng mũi thương đâm cái mông của Phạm Trường Giang ra hiệu không được vô lễ.

“Sư đệ ăn nói cẩn thận, dù sao cũng là chưởng môn đích truyền. Không nể tình hắn thì cũng phải nể tình lão gia cưu mang chúng ta. Nếu không, không biết chúng ta còn sống nữa hay không”

Phạm Trường Giang liếc sang Phan Thái Phong vẫn giữ thái độ lạnh lùng. Hắn cầu đồng cảm.

Đỗ Hối Hối lên tiếng trấn an hắn.

“Sư huynh mập cứ nhìn sư muội này. Vô ưu vô lo đi!”



Lý Giai Vệ nhìn tên sư đệ mập có ý kiến, hắn ngăn cản.

Dù vậy nội tâm hắn cũng đã sớm dao động. Có điều, môn phái như ngôi nhà hắn, dù đi bất cứ nơi nào cũng phải trở về ngôi nhà.

Có điều, thời thế đã thay đổi rồi.

Hắn cuối cùng cũng nói ra ý định của mình.

“Sau khi giải quyết bồi thường bảo tiêu lần trước cho sư phụ xong. Ta có khả năng sẽ ra ngoài tìm cơ hội nâng cao thực lực…”

Đỗ Hối Hối nghe sư huynh Lý Gia Vệ nói xong liền tiến lại gần. Nàng ta làm cử chỉ nũng níu nói.

“Sư huynh cho ta theo với!”

Lý Gia Vệ đẩy Đỗ Hối Hối ra xa, vẻ mặt khó chịu. Ta không thích nữ nhân lùn, sư muội hiểu chứ.

Đỗ Hối Hối phùn hai má lên phản ứng.

Phan Thái Long nhìn một tên sư huynh và một tiểu sư muội chán nản. Bản thân hắn cũng đang đấu tranh tư tưởng vì tương lai của bản thân.

Có điều, sư phụ Võ Vương Bát luôn xem bọn hắn như thân sinh. Nếu trong hoàn cảnh này mà rời đi thì súc sinh không bằng.

Hắn sớm đã đưa ra quyết định, dù thế nào cũng phải giúp tân chưởng môn cũng là sư đệ, thân sinh của sư phụ làm tốt vai trò chưởng môn. Dù khó khăn thế nào hắn cũng sẽ đương đầu.

Có thể bản thân hắn làm chỗ dựa cho sư đệ chưởng môn cũng là một việc mà sư huynh nên làm.

Cùng lúc đó.

Tại thư phòng chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc.

Võ Vô Địch đang mài mò bố trí Hệ Thống Tu Luyện con thì bảng giao diện hiện lên một thông báo.

[Ý chí kiên cường, ngàn dặm không mai một.

Đệ tử Phan Thái Long mang tâm thái kiên cường hướng về chủ nhân khiến trời đất rung động. Hệ thống đồng cảm, an ủi chủ nhân một gói quà khích lệ]

[Nhận] [Hủy]

Võ Vô Địch còn đang ngỡ ngàng thì phát hiện gói quà khích lệ của hệ thống.

Nhận, đương nhiên là tiếp nhận rồi.

Võ Vô Địch nhanh chóng mở ra giao diện kho đồ thì phát hiện một hộp quà khích lệ còn đang sáng.

Hắn nhanh chóng mở ra.

[Chúc mừng chủ nhân nhận được 10 pi và một thẻ may mắn]

Võ Vô Địch nhìn 10 pi, hắn nhất thời kinh ngạc.

Trong khoảng thời gian này, để có thể thu thập pi hắn làm vô số nhiệm vụ nhỏ hàng ngày. Phần thưởng mỗi nhiệm vụ chỉ có 0.5 pi hoặc cao nhất là 2 pi. Cái này chỉ là một loại ý chí kiên cường của Phan Thái Long mà hệ thống tặng nhiều pi đến như vậy. Xem ra hệ thống cũng không đến nỗi quá keo kiệt.

Còn nữa, Phan Thái Long này ta nhận thân thích.

Trong suốt năm ngày làm nhiệm vụ hàng ngày kiếm pi, số pi tích lũy hiện tại đã được 26 pi. Năm ngày tích lũy được chỉ có 15 pi, mà một cái ý chí kiên cường mà hệ thống hào phóng thưởng đến 10 pi. Đây không nhận thân thích với cái tên Phan Thái Long kia thì còn đợi gì nữa đây.

Võ Vô Địch siết chặt tay lại, nội tâm bắt đầu rạo rực.

“Đến lúc rồi!”



Nói xong, hắn mở ra giao diện cửa hàng. Giao diện này chỉ dùng cho Hệ Thống Quản Lý Tông Môn mới có.

Bên trong hệ thống được chia ra nhiều thẻ. Trong đó gồm có [Võ Kỹ] [Vũ Khí] [Giáp Trụ] [Trang Sức] [Thú Cưỡi][Đan Dược]. Nguyên do Hệ Thống Quản Lý Tông Môn chỉ mới cấp 1 nên chỉ hiển thị một số vật phẩm.

Trong Hệ Thống Tu Luyện thì võ kỹ là quan trọng nhất cho nên Võ Vô Địch chọn thẻ [Võ Kỹ].

[Cơ sở quyền pháp: 0.5 pi]

[Hùng Quyền: 2 pi]

[Sát Lang Quyền: 5 pi]

[Toái Sơn Quyền: 9 pi]

[Cơ sở kiếm pháp: 0.5 pi]

[Bát Bộ Thức: 2 pi]

[Lưu Vân Kiếm: 5 pi]

[Mai Hoa Kiếm: 9 pi]

[Cơ sở đao pháp: 0.5 pi]

[Cuồng Đao: 2 pi]

[Phá Toái: 5 pi]

[Lục Bộ Xuyên Sơn Đao: 9 pi]

[Cơ sở thương pháp: 0.5 pi]

[Khoái Xuyên: 2 pi]

[Đạp Phong Phá Giáp: 5 pi]

[Nhất Kích Tất Sát: 9 pi]

[Cơ sở liên xạ: 0.5 pi]

[Phiên Vân Mục: 2 pi]

[Song Tiễn Phá: 5 pi]

[Tam Liên Xạ: 9 pi]

Những kỹ năng đang sáng, có thể dùng pi mua được chỉ có vài kỹ năng cơ bản.

Có điều, với 26 pi bản thân Võ Vô Địch đang sở hữu cũng không đủ mua hết những kỹ năng này.

Hắn chỉ có thể trước mua hai loại kỹ năng giá 0.5 pi và 2 pi của năm loại trường phái nổi bật trong môn phái là quyền, kiếm, đao, thương và cung.

Với hai loại kỹ năng đầu tiên, trước mắt có thể áp vào thanh kỹ năng trong Hệ Thống Tu Luyện dành cho đệ tử môn phái.

[Võ Kỹ] làm căn cơ còn [Vũ Khí] [Giáp Trụ] [Trang Sức] [Thú Cưỡi][Đan Dược] làm phần thưởng nhiệm vụ thì còn gì bằng.

Nghĩ đến đây, Võ Vô Địch bắt đầu thao tác bố trí, sắp xếp thông số, kỹ năng sao cho phù hợp trong giao diện Hệ Thống Tu Luyện. Còn về cấp bậc, thông số thăng cấp do hệ thống tự động thêm vào. Hắn chỉ đóng vai trò bố trí giao diện sao cho vừa ý nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook