Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái
Chương 5: Toàn Bộ Đệ Tử Mộng
Tân Sinh
30/11/2022
Ba ngày sau.
Toàn bộ đệ tử có mặt trong môn phái đều tập trung lại trong sân luyện võ.
Tất cả đều xếp hàng chỉnh chỉnh tề tề theo thông báo của đại sư huynh Bùi Thiên Bách.
“Không biết chưởng môn cho gọi chúng ta lại làm gì không biết nữa, hay là chuẩn bị trục xuất toàn bộ đệ tử khỏi môn hộ?”
“Nếu thật sự trục xuất thì xem như hợp lệ rời khỏi môn phái mà không cắn rứt lương tâm?”
“Cẩu lương tâm!”
“Theo như sư đệ ta theo dõi động tĩnh của chưởng môn từ lúc có hành vi ngốc nghếch đến giờ. Sư đệ ta dự đoán, chưởng môn muốn tự phế truất vị trí chưởng môn. Nhường cho đại sư huynh Bùi Thiên Bách…”
“Ha ha ha nếu thật sự Sư huynh Bùi Thiên Bách làm chưởng môn. Sư đệ ta cảm thấy tương lai môn phái có triển vọng!”
“Đừng ồn! chưởng môn dù sao cũng là thân sinh của sư phụ. Dù thế nào đi nữa chúng ta cũng phải lạc quan lên!”
“Lạc quan, cố lên!”
“Biết phí thời gian như vậy, ta đi tưới rau còn hơn!”
“Suyt! Đại sư huynh ra rồi!”
…
Võ Vô Địch ngồi trên ghế chủ tọa, trên đài cao nhìn xuống nhóm đệ tử xếp hàng chỉnh tề đồng thời không ngừng thảo luận đủ thứ chuyện trên đời… hơn phân nửa đều rơi vào tâm trạng bi quan.
Các ngươi tưởng ta không nghe thấy sao.
Ta trước ghim các ngươi.
Võ Vô Địch nhìn Bùi Thiên Bách ra hiệu cho tên đệ tử thân cận hiện tại bắt đầu.
Bùi Thiên Bách đứng trước toàn thể đệ tử có mặt thông báo.
“Hôm nay tập hợp các sư đệ ở đây là có chuyện quan trọng cần thông báo”
“Dạo gần đây, các vị sư đệ thường thấy hành động kỳ lạ của chưởng môn cho rằng chưởng môn đầu óc chưa khỏi bệnh. Thực ra chưởng môn chỉ muốn trải nghiệm trước cơ duyên lúc bị đánh rơi xuống núi nhặt được…”
Bùi Thiên Bách vừa nhắc đến từ “cơ duyên”, toàn bộ đệ tử bắt đầu nhốn nháo cả lên. Đa phần đầu xì xào bàn tán về cơ duyên mà chưởng môn gặp phải. Sắc mặt người nào người nấy đã bắt đầu thay đổi, chú ý lời nói của Bùi Thiên Bách hơn.
Bùi Thiên Bách nói tiếp.
“Tiếp theo, chưởng môn sẽ truyền cơ duyên lại cho các vị sư đệ. Nếu thấy điều gì đó kỳ lạ cũng đừng quá ngạc nhiên.
Nói rồi, Bùi Thiên Bách lùi về sau để sân khấu cho Võ Vô Địch.
Võ Vô Địch nhìn chúng đệ tử chờ đợi. Hắn mở giao diện hệ thống lên, chọn mục [Tìm kiếm đối tượng phù hợp hệ thống].
Sau một hồi hệ thống quét tìm kiếm đối tượng phù hợp.
Hệ thống hiện lên thông báo.
[Có tổng cộng 440 đối tượng phù hợp…]
[Xác nhận 440 đối tượng gia nhập Hệ Thống Tu Luyện không?]
Võ Vô Địch nhíu hàng chân mày lại.
Hắn ra hiệu cho Bùi Thiên Bách đến gần rồi hỏi.
“Hôm nay có bao nhiêu đệ tử tập hợp tại đây?”
Bùi Thiên Bách liếc sơ qua toàn bộ đệ tử có mặt rồi trả lời.
“Có tổng cộng 444 đệ tử? Chưởng môn sao thế?”
Võ Vô Địch trố mắt nhìn cái tên nói chuyện cộc lốc Bùi Thiên Bạch. Có điều số lượng 444 đệ tử tập hợp, tại sao hệ thống chỉ thông báo là có 440 đệ tử đủ điều kiện để gia nhập hệ thống. Chuyện này có kỳ quái.
Thế là.
“Trợ giúp? Giúp ta sàng lọc 4 đối tượng không phù hợp!”
Bé loli Trợ giúp xuất hiện, làm cử động đáng yêu với Võ Vô Địch.
[Chủ nhân đợi một lát…]
[...]
[Xong rồi… đối tượng không phù hợp có dấu chấm cảm màu vàng trên đầu]
Võ Vô Địch lại hỏi.
“Thường thì đối tượng không phù hợp, lý do là gì?”
Bé loli Trợ giúp nhanh chóng trả lời.
[Hệ Thống Tu Luyện có thể giúp người người tu luyện. Cho nên đối tượng không phù hợp chỉ có một lý do duy nhất đó là đối tượng đó đã gia nhập một môn phái khác. Hệ thống căn cứ điểm đó mà loại đối tượng tiếp nhận Hệ Thống Tu Luyện…”
Võ Vô Địch xem như đã hiểu.
Hắn rời khỏi ghế, đi xuống sân luyện võ.
Hắn chỉ bốn tên có dấu chấm cảm màu vàng rời khỏi đội ngũ.
Hành động này khiến những đệ tử khác ngạc nhiên.
Bốn tên bị gọi ra khỏi hàng ngũ sắc mặt có phần thay đổi.
Võ Vô Địch dò hỏi.
“Bốn người các ngươi… thuộc môn phái nào?”
Bốn tên này lập tức chối bỏ.
“Chưởng môn nói gì vậy? Đệ tử là người của Tiểu Kiếm Có Độc thì là đệ tử của chưởng môn. Tại sao chưởng môn lại hỏi câu vô lý vậy?”
Võ Vô Địch không nhiều lời mà hướng sang Bùi Thiên Bạch ra lệnh.
“Thiên Bách! Nhốt bốn tên này vào mật thất, để từ từ tra hỏi!”
Sắc mặt bốn tên này lập tức biến sắc.
Một trong bốn tên tức giận, rút ra một thanh chủy thủ quát lên.
“Chưởng môn đừng có quá đáng!”
Vừa nói, hắn lao về phía Võ Vô Địch tấn công.
Võ Vô Địch không vội, lấy ra thanh kiếm gỗ từ trong kho chứa đồ, tùy tiện quét ngang một đường. Đường kiếm đơn giản, cắt ngang hướng tấn công của đối phương.
Một số đệ tử nhất thời sửng sốt.
“Các ngươi thấy gì không? Chưởng môn biết xảo thuật, tay không biến ra kiếm gỗ!”
“Đây chẳng qua là thủ đoạn của giang hồ dị sĩ. Chỉ cần nhìn sơ một lần là biết, có gì đâu mà kinh ngạc…”
Chúng đệ tử ngoài mặt thì bàn tán, nhưng ánh mắt vẫn không ngừng quan sát.
Tên cầm chủy thủ hướng ba tên còn lại ra lệnh.
“Kế hoạch thất bại, toàn bộ rút!”
Võ Vô Địch thấy vậy liền cầm kiếm gỗ lao về trước, vận dụng ghi chép Kiếm Đại Sư, từng bước thuấn di về phía một trong bốn tên đang bỏ chạy, một kiếm đâm ra. Kiếm gỗ đơn thuần không có nhiều sát thương nhưng trong tay Võ Vô Địch thông qua thủ đoạn Kiếm Đại Sư xuyên qua người đối phương.
Mặt khác, Bùi Thiên Bách cũng nhanh chóng rút trường kiếm ra ngăn cản một trong ba tên còn lại.
Những đệ tử đang quan sát cũng rút kiếm ra, gia nhập vào trận chiến.
Dù đông người nhưng thực lực của hai trong bốn tên nội gián cao cường với thân pháp linh hoạt. Hai trong bốn tên băng qua bờ tường trốn thoát.
Tại hiện trường, hai tên bị bắt lại sợ hãi liền cắn thuốc độc tự sát.
Bùi Thiên Bách tiếp cận thi thể của hai tên nội gián soát người.
Hai tên này không hề mang theo vật tùy thân.
Điều này chứng tỏ, bọn người nội gián này vốn là tử sĩ, trường hợp bị phát hiện liền tự sát. Tránh trường hợp bị tra tấn.
Phần sau gáy của hai tên nội gián này có một ấn ký nhỏ hình đầu lâu với một thanh kiếm xuyên qua.
Bùi Thiên Bách soát người xong liền hướng về phía Võ Vô Địch bẩm báo.
“Bẩm báo trưởng môn, hai tên này không mang theo hành trang nào cả. Chưa tra ra được thân phận, có điều phía sau gáy của hai tên này có ấn ký đầu lâu…”
Võ Vô Địch nhìn thi thể hai tên nội ứng, sắc mặt nhất thời ngưng trọng. Xem ra là bọn chúng đã hành động. Nhất cử nhất động của ta bọn chúng đều biết.
Võ Vô Địch nhìn vào giao diện hệ thống.
Chọn [Xác nhận].
440 đệ tử đang bàn tán về sự kiện bất ngờ nhìn thấy một màn hình màu xanh có đề “Hệ Thống Tu Luyện”, phía dưới chính là tên môn phái Tiểu Kiếm Có Độc.
Trong giao diện [Hệ Thống Tu Luyện] có bốn thẻ [Thông tin] [Kỹ năng] [Nhiệm vụ] [Timeline].
Ở phần thông tin.
Phía trên là một hình nhân người luyện võ bình thường có 11 ô vuông tương ứng với từng vị trí trên cơ thể hình nhân. Cụ thể là vũ khí, giáp, oản, thối (đùi), khôi (mão, mũ), phi phong (áo choàng, giới chỉ (nhẫn), hạng liên (dây chuyền, vòng đeo cổ), ngọc bội, yêu sức (trang sức nhỏ, phụ kiện nhỏ), hương nang (túi thơm), thú cưỡi.
Phía dưới là thông số gồm.
[Tính danh]
[Giới tính]
[Tuổi]
[Môn phái]
[Cấp]
[Mị lực]
[Sức Mạnh]
[Sinh Lực]
[Trí Lực]
[Nội Lực]
[Nhanh Nhẹn]
[Tích Điểm]
[Tiềm Năng]
[Kỹ Năng]
Những thông tin trong giao diện màn hình xanh khiến toàn bộ đệ tử đều thốt lên.
“Cái quỷ gì!”
“Đây là cái thao tác gì?”
“Ngươi có nhìn thấy cái bảng này không?”
“Cái gì là thông số của ta?”
“Sức mạnh của ta là 12, của ngươi bao nhiêu?”
“Sức mạnh ngươi đến 12, sao của ta chỉ có 7 vậy?”
“Ê, tiềm năng của ngươi bao nhiêu?”
“Tiềm năng của ta 5, của ngươi bao nhiêu?”
“Của ta sao chỉ có 0 vậy?”
Võ Vô Địch ngồi trên ghế chưởng môn nhìn xuống, tràng cảnh nhộn nhịp này đúng như mong đợi.
Toàn bộ đệ tử đều bạo.
Toàn bộ đệ tử có mặt trong môn phái đều tập trung lại trong sân luyện võ.
Tất cả đều xếp hàng chỉnh chỉnh tề tề theo thông báo của đại sư huynh Bùi Thiên Bách.
“Không biết chưởng môn cho gọi chúng ta lại làm gì không biết nữa, hay là chuẩn bị trục xuất toàn bộ đệ tử khỏi môn hộ?”
“Nếu thật sự trục xuất thì xem như hợp lệ rời khỏi môn phái mà không cắn rứt lương tâm?”
“Cẩu lương tâm!”
“Theo như sư đệ ta theo dõi động tĩnh của chưởng môn từ lúc có hành vi ngốc nghếch đến giờ. Sư đệ ta dự đoán, chưởng môn muốn tự phế truất vị trí chưởng môn. Nhường cho đại sư huynh Bùi Thiên Bách…”
“Ha ha ha nếu thật sự Sư huynh Bùi Thiên Bách làm chưởng môn. Sư đệ ta cảm thấy tương lai môn phái có triển vọng!”
“Đừng ồn! chưởng môn dù sao cũng là thân sinh của sư phụ. Dù thế nào đi nữa chúng ta cũng phải lạc quan lên!”
“Lạc quan, cố lên!”
“Biết phí thời gian như vậy, ta đi tưới rau còn hơn!”
“Suyt! Đại sư huynh ra rồi!”
…
Võ Vô Địch ngồi trên ghế chủ tọa, trên đài cao nhìn xuống nhóm đệ tử xếp hàng chỉnh tề đồng thời không ngừng thảo luận đủ thứ chuyện trên đời… hơn phân nửa đều rơi vào tâm trạng bi quan.
Các ngươi tưởng ta không nghe thấy sao.
Ta trước ghim các ngươi.
Võ Vô Địch nhìn Bùi Thiên Bách ra hiệu cho tên đệ tử thân cận hiện tại bắt đầu.
Bùi Thiên Bách đứng trước toàn thể đệ tử có mặt thông báo.
“Hôm nay tập hợp các sư đệ ở đây là có chuyện quan trọng cần thông báo”
“Dạo gần đây, các vị sư đệ thường thấy hành động kỳ lạ của chưởng môn cho rằng chưởng môn đầu óc chưa khỏi bệnh. Thực ra chưởng môn chỉ muốn trải nghiệm trước cơ duyên lúc bị đánh rơi xuống núi nhặt được…”
Bùi Thiên Bách vừa nhắc đến từ “cơ duyên”, toàn bộ đệ tử bắt đầu nhốn nháo cả lên. Đa phần đầu xì xào bàn tán về cơ duyên mà chưởng môn gặp phải. Sắc mặt người nào người nấy đã bắt đầu thay đổi, chú ý lời nói của Bùi Thiên Bách hơn.
Bùi Thiên Bách nói tiếp.
“Tiếp theo, chưởng môn sẽ truyền cơ duyên lại cho các vị sư đệ. Nếu thấy điều gì đó kỳ lạ cũng đừng quá ngạc nhiên.
Nói rồi, Bùi Thiên Bách lùi về sau để sân khấu cho Võ Vô Địch.
Võ Vô Địch nhìn chúng đệ tử chờ đợi. Hắn mở giao diện hệ thống lên, chọn mục [Tìm kiếm đối tượng phù hợp hệ thống].
Sau một hồi hệ thống quét tìm kiếm đối tượng phù hợp.
Hệ thống hiện lên thông báo.
[Có tổng cộng 440 đối tượng phù hợp…]
[Xác nhận 440 đối tượng gia nhập Hệ Thống Tu Luyện không?]
Võ Vô Địch nhíu hàng chân mày lại.
Hắn ra hiệu cho Bùi Thiên Bách đến gần rồi hỏi.
“Hôm nay có bao nhiêu đệ tử tập hợp tại đây?”
Bùi Thiên Bách liếc sơ qua toàn bộ đệ tử có mặt rồi trả lời.
“Có tổng cộng 444 đệ tử? Chưởng môn sao thế?”
Võ Vô Địch trố mắt nhìn cái tên nói chuyện cộc lốc Bùi Thiên Bạch. Có điều số lượng 444 đệ tử tập hợp, tại sao hệ thống chỉ thông báo là có 440 đệ tử đủ điều kiện để gia nhập hệ thống. Chuyện này có kỳ quái.
Thế là.
“Trợ giúp? Giúp ta sàng lọc 4 đối tượng không phù hợp!”
Bé loli Trợ giúp xuất hiện, làm cử động đáng yêu với Võ Vô Địch.
[Chủ nhân đợi một lát…]
[...]
[Xong rồi… đối tượng không phù hợp có dấu chấm cảm màu vàng trên đầu]
Võ Vô Địch lại hỏi.
“Thường thì đối tượng không phù hợp, lý do là gì?”
Bé loli Trợ giúp nhanh chóng trả lời.
[Hệ Thống Tu Luyện có thể giúp người người tu luyện. Cho nên đối tượng không phù hợp chỉ có một lý do duy nhất đó là đối tượng đó đã gia nhập một môn phái khác. Hệ thống căn cứ điểm đó mà loại đối tượng tiếp nhận Hệ Thống Tu Luyện…”
Võ Vô Địch xem như đã hiểu.
Hắn rời khỏi ghế, đi xuống sân luyện võ.
Hắn chỉ bốn tên có dấu chấm cảm màu vàng rời khỏi đội ngũ.
Hành động này khiến những đệ tử khác ngạc nhiên.
Bốn tên bị gọi ra khỏi hàng ngũ sắc mặt có phần thay đổi.
Võ Vô Địch dò hỏi.
“Bốn người các ngươi… thuộc môn phái nào?”
Bốn tên này lập tức chối bỏ.
“Chưởng môn nói gì vậy? Đệ tử là người của Tiểu Kiếm Có Độc thì là đệ tử của chưởng môn. Tại sao chưởng môn lại hỏi câu vô lý vậy?”
Võ Vô Địch không nhiều lời mà hướng sang Bùi Thiên Bạch ra lệnh.
“Thiên Bách! Nhốt bốn tên này vào mật thất, để từ từ tra hỏi!”
Sắc mặt bốn tên này lập tức biến sắc.
Một trong bốn tên tức giận, rút ra một thanh chủy thủ quát lên.
“Chưởng môn đừng có quá đáng!”
Vừa nói, hắn lao về phía Võ Vô Địch tấn công.
Võ Vô Địch không vội, lấy ra thanh kiếm gỗ từ trong kho chứa đồ, tùy tiện quét ngang một đường. Đường kiếm đơn giản, cắt ngang hướng tấn công của đối phương.
Một số đệ tử nhất thời sửng sốt.
“Các ngươi thấy gì không? Chưởng môn biết xảo thuật, tay không biến ra kiếm gỗ!”
“Đây chẳng qua là thủ đoạn của giang hồ dị sĩ. Chỉ cần nhìn sơ một lần là biết, có gì đâu mà kinh ngạc…”
Chúng đệ tử ngoài mặt thì bàn tán, nhưng ánh mắt vẫn không ngừng quan sát.
Tên cầm chủy thủ hướng ba tên còn lại ra lệnh.
“Kế hoạch thất bại, toàn bộ rút!”
Võ Vô Địch thấy vậy liền cầm kiếm gỗ lao về trước, vận dụng ghi chép Kiếm Đại Sư, từng bước thuấn di về phía một trong bốn tên đang bỏ chạy, một kiếm đâm ra. Kiếm gỗ đơn thuần không có nhiều sát thương nhưng trong tay Võ Vô Địch thông qua thủ đoạn Kiếm Đại Sư xuyên qua người đối phương.
Mặt khác, Bùi Thiên Bách cũng nhanh chóng rút trường kiếm ra ngăn cản một trong ba tên còn lại.
Những đệ tử đang quan sát cũng rút kiếm ra, gia nhập vào trận chiến.
Dù đông người nhưng thực lực của hai trong bốn tên nội gián cao cường với thân pháp linh hoạt. Hai trong bốn tên băng qua bờ tường trốn thoát.
Tại hiện trường, hai tên bị bắt lại sợ hãi liền cắn thuốc độc tự sát.
Bùi Thiên Bách tiếp cận thi thể của hai tên nội gián soát người.
Hai tên này không hề mang theo vật tùy thân.
Điều này chứng tỏ, bọn người nội gián này vốn là tử sĩ, trường hợp bị phát hiện liền tự sát. Tránh trường hợp bị tra tấn.
Phần sau gáy của hai tên nội gián này có một ấn ký nhỏ hình đầu lâu với một thanh kiếm xuyên qua.
Bùi Thiên Bách soát người xong liền hướng về phía Võ Vô Địch bẩm báo.
“Bẩm báo trưởng môn, hai tên này không mang theo hành trang nào cả. Chưa tra ra được thân phận, có điều phía sau gáy của hai tên này có ấn ký đầu lâu…”
Võ Vô Địch nhìn thi thể hai tên nội ứng, sắc mặt nhất thời ngưng trọng. Xem ra là bọn chúng đã hành động. Nhất cử nhất động của ta bọn chúng đều biết.
Võ Vô Địch nhìn vào giao diện hệ thống.
Chọn [Xác nhận].
440 đệ tử đang bàn tán về sự kiện bất ngờ nhìn thấy một màn hình màu xanh có đề “Hệ Thống Tu Luyện”, phía dưới chính là tên môn phái Tiểu Kiếm Có Độc.
Trong giao diện [Hệ Thống Tu Luyện] có bốn thẻ [Thông tin] [Kỹ năng] [Nhiệm vụ] [Timeline].
Ở phần thông tin.
Phía trên là một hình nhân người luyện võ bình thường có 11 ô vuông tương ứng với từng vị trí trên cơ thể hình nhân. Cụ thể là vũ khí, giáp, oản, thối (đùi), khôi (mão, mũ), phi phong (áo choàng, giới chỉ (nhẫn), hạng liên (dây chuyền, vòng đeo cổ), ngọc bội, yêu sức (trang sức nhỏ, phụ kiện nhỏ), hương nang (túi thơm), thú cưỡi.
Phía dưới là thông số gồm.
[Tính danh]
[Giới tính]
[Tuổi]
[Môn phái]
[Cấp]
[Mị lực]
[Sức Mạnh]
[Sinh Lực]
[Trí Lực]
[Nội Lực]
[Nhanh Nhẹn]
[Tích Điểm]
[Tiềm Năng]
[Kỹ Năng]
Những thông tin trong giao diện màn hình xanh khiến toàn bộ đệ tử đều thốt lên.
“Cái quỷ gì!”
“Đây là cái thao tác gì?”
“Ngươi có nhìn thấy cái bảng này không?”
“Cái gì là thông số của ta?”
“Sức mạnh của ta là 12, của ngươi bao nhiêu?”
“Sức mạnh ngươi đến 12, sao của ta chỉ có 7 vậy?”
“Ê, tiềm năng của ngươi bao nhiêu?”
“Tiềm năng của ta 5, của ngươi bao nhiêu?”
“Của ta sao chỉ có 0 vậy?”
Võ Vô Địch ngồi trên ghế chưởng môn nhìn xuống, tràng cảnh nhộn nhịp này đúng như mong đợi.
Toàn bộ đệ tử đều bạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.