Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái
Chương 10: Đệ Tử Tiểu Kiếm Có Độc Quá Mạnh
Tân Sinh
02/12/2022
Hôm sau, Võ Vô Địch cùng hai đồ đệ Bùi Thiên Bách và Vương Trùng xuống núi. Bùi Thiên Bách cùng Vương Trùng đóng vai trò đánh xe ngựa, còn Võ Vô Địch bên trong thoải mái nghiên cứu về Hệ Thống Quản Lý Tông Môn.
Hệ thống trước mắt còn quá sơ sài, nguyên do là hệ thống vẫn đang cấp 1 nên còn nhiều hạn chế.
Trong phần giới thiệu điều kiện tăng cấp, chỉ cần môn phái đủ 1000 đệ tử sử dụng Hệ Thống Tu Luyện và 10.000 pi thì hệ thống đủ điều kiện thăng cấp.
Khi Hệ Thống Quản Lý Tông Môn đạt cấp 2, chức năng mới sẽ được cập nhật đó là hệ thống xây dựng môn phái. Cụ thể chính là hệ thống phòng thủ, kênh đào, vũ khí phòng thủ các loại.
Khi đó mức độ ăn toàn của môn phái sẽ được tăng lên đáng kể.
Đúng lúc này, màn hình hiện lên thông báo.
[Nhiệm vụ trừ gian diệt bạo thành công. Tại phụ cận Cổ Xích Thổ thành, một nhóm mười đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc tiêu diệt một trại thổ phỉ gồm 30 thành viên. Toàn trại bị diệt… khen thưởng mỗi cá nhân 2 pi]
[Nhiệm vụ trừ gian diệt bạo thành công. Tại một hang động gần dược điền của Hoa Gia. Một nhóm mười đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc hỗ trợ đệ tử hoa gia khỏi một nhóm cướp dược liệu quý hiếm. Thành công khen thưởng mỗi cá nhân 2 pi]
[Nhiệm vụ hành hiệp trượng nghĩa thành công: Một nhóm năm đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc thành công dẹp trừ một tổ chức ác nhân nhỏ, chuyên mua bán trẻ em. Thành công khen thưởng mỗi cá nhân 2 pi]
[Nhiệm vụ hành hiệp trượng nghĩa thất bại. Một nhóm năm đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc điều tra về họa diệt môn của Hoa gia. Giữa đường điều tra thì bị phát hiện, tất cả đều bị bắt lại]
Võ Vô Địch sửng sốt.
Những tên này chắc là đụng phải người không đụng được, cuối cùng cả năm người đều bị bắt lại.
“Trợ Giúp?”
[Chủ nhân cần Trợ Giúp sao? Thiếp thân đây?]
“Có thể giúp ta tra ra vị trí của nhóm đệ tử làm nhiệm vụ thất bại không?”
[Chủ nhân chờ một chút, hệ thống đang xác định!]
[Vị trí đã được xác định, chỉ cần có công cụ phụ trợ tương ứng mới có thể nhìn thấy được vị trí mà hệ thống đánh dấu]
Võ Vô Địch ngẫm nghĩ, hắn nhớ đã thấy qua một vật trong [Thương Thành]. Có điều vì là [Phụ Trợ], bên trong toàn bán những thứ vô cùng hư mắt đó là: Dao làm cá, cuốc khoáng, khẩu trang cái loại…
Võ Vô Địch lại mở ra giao diện [Thương Thành] chọn [Phụ Trợ]. Sau đó tìm kiếm một vật phẩm mà hệ thống đề cập.
Có rồi, là một chiếc La Bàn Định Vị bằng bàn tay có bát phương vị. Trên bề mặt la bàn có hình ảnh cụ thể và vị trí hắn đang di chuyển là một chấm màu đỏ. Vị trí mà hệ thống đánh dấu là một lá cờ màu đỏ cách vị trí hắn đang di chuyển là hai mươi dặm tương đương 10km.
“Thì ra là gần như vậy, tính toán từ vị trí này đến vị trí đánh dấu đi bằng xe ngựa thì mất 30 phút.
Võ Vô Địch vén rèm ra, đối Bùi Thiên Bách nói.
“Thiên Bách, ngươi theo hướng này mà đến. Sư đệ ngươi gặp nạn!”
Bùi Thiên Bách kinh ngạc sau đó nhìn vào La Bàn Định Vị.
Sau vài giây não động, hắn đoán được vị trí hắn đang đánh xe ngựa là chấm màu đỏ, còn vị trí chưởng môn nói là lá cờ được đánh đấu.
Bùi Thiên Bách xoay ngươi, thúc ngựa.
“Đi!”
Một lúc sau, cả ba người dừng lại bên ngoài một khe núi. Sau đó ngụy trang xe ngựa lại bằng các nhánh cây lân cận.
Bùi Thiên Bách dẫn đầu đi vào khe núi tương đối hẹp, chỉ một người đi.
Cả ba đi được một đoạn chừng 500 mét thì phát hiện một khu vực rộng rãi. Bên trong là một nhánh rừng khác với cây cối bao phủ.
Tại vị trí đất trống có ba căn nhà gỗ.
Sự xuất hiện của ba người bọn họ dù là vô cùng cẩn thận cũng đánh tiếng những người bên trong căn nhà gỗ đi ra.
Có khoảng 20 gã nam nhân mặc đồ da thú hở ngực, trong tay người nào cũng cằm đoản đao với vẻ mặt hung ác.
Một tên đầu mục nhận ra y phục của Bùi Thiên Bách cùng Vương Trùng và năm tên bị bắt giống nhau cho nên hắn suy đoán những người này chính là đến giải cứu đồng bọn.
Có điều, hắn nhìn không ra thực lực của ba người này.
“Chỉ là Tiểu Kiếm Có Độc, một môn phái vừa chết chưởng môn lại thêm một tên đại ngốc tiểu tử chưởng môn thì làm được gì…”
Hắn cười ngạo nghễ nói.
“Ta dự định đem năm tên nhóc đệ tử các ngươi đến môn hộ đòi tiền chuộc, không ngờ lại tự thân mò đến!”
Võ Vô Địch bước ra dò hỏi.
“Ngươi muốn bao nhiêu?”
Tên đầu mục lấy ngón tay tính toán.
“Mỗi người 100 lượng, tổng cộng là 500 lượng. Cái giá này quá rẻ cho mạng sống của những tên nhóc đó”
Tên đầu mục này cấp bậc cũng là Võ Đồ, những tên còn lại chỉ là Nội Luyện. Không hiểu lý do gì năm tên đệ tử có Hệ Thống Tu Luyện lại bị bắt dễ dàng như vậy.
“Trợ Giúp?”
[Chủ nhân cần Trợ Giúp sao? Thiếp thân đây?]
Quái lạ, Trợ Giúp đã mặc định cách xuất hiện này sao.
“Có thể đổi câu nói xuất hiện ngắn hơn không?”
Hệ thống tức thì hiện lên thông báo.
[Mời chủ nhân nhập khẩu lệnh]
Võ Vô Địch đột nhiên có một ý nghĩ táo bạo.
“Xong rồi, Trợ Giúp chào lại xem!”
[Thiếp thân đây!]
Đúng, chính là từ này, nghe có vẻ đã tuyển một em trong dàn harem của mình.
“Giúp ta tìm xem, khu vực này có mối nguy hiểm nào không?”
[Hệ thống đang quét…]
[Hệ thống phát hiện toàn bộ khu vực này xuất hiện một lớp chướng khí có thể gây ảo giác, ngoài ra khiến cơ thể mất đi sinh lực]
Võ Vô Địch ngẫm nghĩ, sau đó chọn [Thương Thành] [Phụ Trợ] rồi mua ba cái khẩu trang, giá mỗi cái là 3 pi.
Cái giá này quá đắc đi, còn hơn cả một môn kỹ năng.
Võ Vô Địch đưa khẩu trang cho Bùi Thiên Bách và Vương Trùng.
Cả hai không hiểu nhưng Võ Vô Địch muốn cả hai đeo vào nên cả hai không dám bác bỏ.
Cả hai vừa đeo vào, chiếc khẩu trang tức thì hóa thành một chiếc mặt nạ, hình dạng ngộ nghĩnh với một chiếc miệng cười lớn khoe vài chiếc răng sún.
Tên đầu mục nhìn cả ba tên đến từ Tiểu Kiếm Có Độc đeo mặt nạ, nội tâm sinh nghi.
Có điều theo cách nhìn nhận của bọn chúng thì môn phái Tiểu Kiếm Có Độc thực lực vô cùng yếu. Dù có phát hiện Nhuyễn Mê Tán cũng không làm gì được.
Tên đầu mục trở nên băng lãnh, chậm rãi nói.
“Các ngươi… muốn phản kháng sao? Không chịu đưa tiền chuộc?”
Võ Vô Địch cười nói.
“Đưa tiền chuộc xong, bọn ngươi sẽ thả người sao?”
Nói rồi, Võ Vô Địch phất tay cho Bùi Thiên Bách cùng Vương Trùng tấn công.
Bùi Thiên Bách rút ra trường kiếm lao đến vận dụng Bát Bộ Thức bước nhanh quét ngang một đường khiến tên đầu mục hoảng hốt lùi về sau.
Vương Trùng cũng không sợ hãi phóng lên trên không trung đánh xuống một quyền Toái Sơn Quyền. Khiến bốn năm tên thuộc hạ đứng gần bị đánh bay ra xa.
Võ Vô Địch kinh ngạc nhìn chiêu thức của Vương Trùng.
“Tên này đã cấp 15 rồi sao, hắn tu luyện kiểu gì thế? Hay Hệ Thống Tu Luyện của hắn có bug?”
Bởi vì chiêu thức Toái Sơn Quyền là cấp 15 mới học được vậy mà tên Vương Trùng này đã học xong rồi.
Võ Vô Địch ở phía sau quan sát thì phát hiện. Tên Vương Trùng này ngoài học được chiêu Toái Sơn Quyền, chiêu thức Hùng Quyền đã tăng lên cấp 3 tức là max cấp. Hùng Quyền cấp ba khi bạo hống sẽ gây ra một lực choáng lên kẻ thù xung quanh.
Nói đến đây, Vương Trùng rõ ràng là bạo hống, tiếng hống vang dội khiến toàn bộ địch nhân trong phạm vi 10m đều choáng váng, mất đi sức chiến đấu.
Chỉ chưa đầy 5 phút, toàn bộ ác nhân đều bị Bùi Thiên Bách cùng Vương Trùng cầm xuống.
Bùi Thiên Bách đưa kiếm kề cổ tên đầu mục chất vấn.
“Lão đại của các ngươi là ai?”
Vừa nói, Bùi Thiên Bách cắt một đường trên mặt của tên đầu mục khiến hắn hoảng sợ. Cả người hắn run rẩy, sau đó lồm cồm ngồi dậy rồi quỳ xuống ngoan ngoãn như một chú cún con.
Hắn khai.
“Là lão tam của bang Đại Ma Đầu. Hắn nói dùng năm tên đệ tử này lên quấy rối môn phái Tiểu Kiếm Có Độc. Hắn chỉ cho thù lao bọn ta có 2000 lượng. Số tiền này, ta không lấy nữa, cho đại gia ngài hết!”
Môn phái đang thiếu tiền. Số tiền này ta cần.
Bùi Thiên Bách nhận ra sắc mặt của chưởng môn có dòng chữ bên trên chạy qua.
Bùi Thiên Bách quát lên.
“Đưa ra!”
Tên đầu mục chỉ về phía căn nhà gỗ nói.
“Bên trong có gương bạc, chứa 200 thỏi bạc, mỗi thỏi 10 lượng. Đại gia tha cho ta!”
Bùi Thiên Bách đá tên đầu mục văng ra xa rồi quát lên.
“Nhanh cút, đụng đến đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc lần sau không dễ dàng như vậy!”
Tên đầu mục hoảng sợ, nhanh chóng thúc giục thuộc hạ nhanh chóng rời đi.
Võ Vô Địch nhìn cách hành sự của Bùi Thiên Bách cực kỳ hợp mắt hắn. Có thể trao đổi qua ánh mắt quả nhiên là thần kỳ.
Lúc này, Vương Trùng đã giải cứu năm tên sư đệ từ trong căn nhà gỗ.
Năm tên đệ tử này ra ngoài, gặp được chưởng môn liền quỳ xuống nhận lỗi.
Võ Vô Địch nhìn năm tên đệ tử, tên nào cũng đã cấp 9. Thua chín là trúng bẫy của đối phương.
Hắn căn dặn.
“Trở về môn phái, lần sau chú ý nhiều hơn!”
Năm tên đệ tử vâng dạ rồi nhanh chóng rút lui.
Võ Vô Địch chợt nhớ đến gương vàng liền ngăn lại nói.
“Vương Trùng, ngươi dẫn mấy tên sư đệ này hộ tống gương bạc trở về môn phái. Lấy chiếc xe ngựa về cho thuận tiện. Ta cùng Bùi Thiên Bách đến nội thành là được…”
Vừa nói, Võ Vô Địch nhìn về phía bên cạnh căn nhà gỗ có 20 con ngựa.
“Nhân tiện, mang theo 18 con ngựa về môn phái luôn!”
Các đệ tử.
“Chưởng môn, dù môn phái của chúng ta rất nghèo, thịt ngựa không nhất thiết phải ăn đâu…”
Hệ thống trước mắt còn quá sơ sài, nguyên do là hệ thống vẫn đang cấp 1 nên còn nhiều hạn chế.
Trong phần giới thiệu điều kiện tăng cấp, chỉ cần môn phái đủ 1000 đệ tử sử dụng Hệ Thống Tu Luyện và 10.000 pi thì hệ thống đủ điều kiện thăng cấp.
Khi Hệ Thống Quản Lý Tông Môn đạt cấp 2, chức năng mới sẽ được cập nhật đó là hệ thống xây dựng môn phái. Cụ thể chính là hệ thống phòng thủ, kênh đào, vũ khí phòng thủ các loại.
Khi đó mức độ ăn toàn của môn phái sẽ được tăng lên đáng kể.
Đúng lúc này, màn hình hiện lên thông báo.
[Nhiệm vụ trừ gian diệt bạo thành công. Tại phụ cận Cổ Xích Thổ thành, một nhóm mười đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc tiêu diệt một trại thổ phỉ gồm 30 thành viên. Toàn trại bị diệt… khen thưởng mỗi cá nhân 2 pi]
[Nhiệm vụ trừ gian diệt bạo thành công. Tại một hang động gần dược điền của Hoa Gia. Một nhóm mười đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc hỗ trợ đệ tử hoa gia khỏi một nhóm cướp dược liệu quý hiếm. Thành công khen thưởng mỗi cá nhân 2 pi]
[Nhiệm vụ hành hiệp trượng nghĩa thành công: Một nhóm năm đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc thành công dẹp trừ một tổ chức ác nhân nhỏ, chuyên mua bán trẻ em. Thành công khen thưởng mỗi cá nhân 2 pi]
[Nhiệm vụ hành hiệp trượng nghĩa thất bại. Một nhóm năm đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc điều tra về họa diệt môn của Hoa gia. Giữa đường điều tra thì bị phát hiện, tất cả đều bị bắt lại]
Võ Vô Địch sửng sốt.
Những tên này chắc là đụng phải người không đụng được, cuối cùng cả năm người đều bị bắt lại.
“Trợ Giúp?”
[Chủ nhân cần Trợ Giúp sao? Thiếp thân đây?]
“Có thể giúp ta tra ra vị trí của nhóm đệ tử làm nhiệm vụ thất bại không?”
[Chủ nhân chờ một chút, hệ thống đang xác định!]
[Vị trí đã được xác định, chỉ cần có công cụ phụ trợ tương ứng mới có thể nhìn thấy được vị trí mà hệ thống đánh dấu]
Võ Vô Địch ngẫm nghĩ, hắn nhớ đã thấy qua một vật trong [Thương Thành]. Có điều vì là [Phụ Trợ], bên trong toàn bán những thứ vô cùng hư mắt đó là: Dao làm cá, cuốc khoáng, khẩu trang cái loại…
Võ Vô Địch lại mở ra giao diện [Thương Thành] chọn [Phụ Trợ]. Sau đó tìm kiếm một vật phẩm mà hệ thống đề cập.
Có rồi, là một chiếc La Bàn Định Vị bằng bàn tay có bát phương vị. Trên bề mặt la bàn có hình ảnh cụ thể và vị trí hắn đang di chuyển là một chấm màu đỏ. Vị trí mà hệ thống đánh dấu là một lá cờ màu đỏ cách vị trí hắn đang di chuyển là hai mươi dặm tương đương 10km.
“Thì ra là gần như vậy, tính toán từ vị trí này đến vị trí đánh dấu đi bằng xe ngựa thì mất 30 phút.
Võ Vô Địch vén rèm ra, đối Bùi Thiên Bách nói.
“Thiên Bách, ngươi theo hướng này mà đến. Sư đệ ngươi gặp nạn!”
Bùi Thiên Bách kinh ngạc sau đó nhìn vào La Bàn Định Vị.
Sau vài giây não động, hắn đoán được vị trí hắn đang đánh xe ngựa là chấm màu đỏ, còn vị trí chưởng môn nói là lá cờ được đánh đấu.
Bùi Thiên Bách xoay ngươi, thúc ngựa.
“Đi!”
Một lúc sau, cả ba người dừng lại bên ngoài một khe núi. Sau đó ngụy trang xe ngựa lại bằng các nhánh cây lân cận.
Bùi Thiên Bách dẫn đầu đi vào khe núi tương đối hẹp, chỉ một người đi.
Cả ba đi được một đoạn chừng 500 mét thì phát hiện một khu vực rộng rãi. Bên trong là một nhánh rừng khác với cây cối bao phủ.
Tại vị trí đất trống có ba căn nhà gỗ.
Sự xuất hiện của ba người bọn họ dù là vô cùng cẩn thận cũng đánh tiếng những người bên trong căn nhà gỗ đi ra.
Có khoảng 20 gã nam nhân mặc đồ da thú hở ngực, trong tay người nào cũng cằm đoản đao với vẻ mặt hung ác.
Một tên đầu mục nhận ra y phục của Bùi Thiên Bách cùng Vương Trùng và năm tên bị bắt giống nhau cho nên hắn suy đoán những người này chính là đến giải cứu đồng bọn.
Có điều, hắn nhìn không ra thực lực của ba người này.
“Chỉ là Tiểu Kiếm Có Độc, một môn phái vừa chết chưởng môn lại thêm một tên đại ngốc tiểu tử chưởng môn thì làm được gì…”
Hắn cười ngạo nghễ nói.
“Ta dự định đem năm tên nhóc đệ tử các ngươi đến môn hộ đòi tiền chuộc, không ngờ lại tự thân mò đến!”
Võ Vô Địch bước ra dò hỏi.
“Ngươi muốn bao nhiêu?”
Tên đầu mục lấy ngón tay tính toán.
“Mỗi người 100 lượng, tổng cộng là 500 lượng. Cái giá này quá rẻ cho mạng sống của những tên nhóc đó”
Tên đầu mục này cấp bậc cũng là Võ Đồ, những tên còn lại chỉ là Nội Luyện. Không hiểu lý do gì năm tên đệ tử có Hệ Thống Tu Luyện lại bị bắt dễ dàng như vậy.
“Trợ Giúp?”
[Chủ nhân cần Trợ Giúp sao? Thiếp thân đây?]
Quái lạ, Trợ Giúp đã mặc định cách xuất hiện này sao.
“Có thể đổi câu nói xuất hiện ngắn hơn không?”
Hệ thống tức thì hiện lên thông báo.
[Mời chủ nhân nhập khẩu lệnh]
Võ Vô Địch đột nhiên có một ý nghĩ táo bạo.
“Xong rồi, Trợ Giúp chào lại xem!”
[Thiếp thân đây!]
Đúng, chính là từ này, nghe có vẻ đã tuyển một em trong dàn harem của mình.
“Giúp ta tìm xem, khu vực này có mối nguy hiểm nào không?”
[Hệ thống đang quét…]
[Hệ thống phát hiện toàn bộ khu vực này xuất hiện một lớp chướng khí có thể gây ảo giác, ngoài ra khiến cơ thể mất đi sinh lực]
Võ Vô Địch ngẫm nghĩ, sau đó chọn [Thương Thành] [Phụ Trợ] rồi mua ba cái khẩu trang, giá mỗi cái là 3 pi.
Cái giá này quá đắc đi, còn hơn cả một môn kỹ năng.
Võ Vô Địch đưa khẩu trang cho Bùi Thiên Bách và Vương Trùng.
Cả hai không hiểu nhưng Võ Vô Địch muốn cả hai đeo vào nên cả hai không dám bác bỏ.
Cả hai vừa đeo vào, chiếc khẩu trang tức thì hóa thành một chiếc mặt nạ, hình dạng ngộ nghĩnh với một chiếc miệng cười lớn khoe vài chiếc răng sún.
Tên đầu mục nhìn cả ba tên đến từ Tiểu Kiếm Có Độc đeo mặt nạ, nội tâm sinh nghi.
Có điều theo cách nhìn nhận của bọn chúng thì môn phái Tiểu Kiếm Có Độc thực lực vô cùng yếu. Dù có phát hiện Nhuyễn Mê Tán cũng không làm gì được.
Tên đầu mục trở nên băng lãnh, chậm rãi nói.
“Các ngươi… muốn phản kháng sao? Không chịu đưa tiền chuộc?”
Võ Vô Địch cười nói.
“Đưa tiền chuộc xong, bọn ngươi sẽ thả người sao?”
Nói rồi, Võ Vô Địch phất tay cho Bùi Thiên Bách cùng Vương Trùng tấn công.
Bùi Thiên Bách rút ra trường kiếm lao đến vận dụng Bát Bộ Thức bước nhanh quét ngang một đường khiến tên đầu mục hoảng hốt lùi về sau.
Vương Trùng cũng không sợ hãi phóng lên trên không trung đánh xuống một quyền Toái Sơn Quyền. Khiến bốn năm tên thuộc hạ đứng gần bị đánh bay ra xa.
Võ Vô Địch kinh ngạc nhìn chiêu thức của Vương Trùng.
“Tên này đã cấp 15 rồi sao, hắn tu luyện kiểu gì thế? Hay Hệ Thống Tu Luyện của hắn có bug?”
Bởi vì chiêu thức Toái Sơn Quyền là cấp 15 mới học được vậy mà tên Vương Trùng này đã học xong rồi.
Võ Vô Địch ở phía sau quan sát thì phát hiện. Tên Vương Trùng này ngoài học được chiêu Toái Sơn Quyền, chiêu thức Hùng Quyền đã tăng lên cấp 3 tức là max cấp. Hùng Quyền cấp ba khi bạo hống sẽ gây ra một lực choáng lên kẻ thù xung quanh.
Nói đến đây, Vương Trùng rõ ràng là bạo hống, tiếng hống vang dội khiến toàn bộ địch nhân trong phạm vi 10m đều choáng váng, mất đi sức chiến đấu.
Chỉ chưa đầy 5 phút, toàn bộ ác nhân đều bị Bùi Thiên Bách cùng Vương Trùng cầm xuống.
Bùi Thiên Bách đưa kiếm kề cổ tên đầu mục chất vấn.
“Lão đại của các ngươi là ai?”
Vừa nói, Bùi Thiên Bách cắt một đường trên mặt của tên đầu mục khiến hắn hoảng sợ. Cả người hắn run rẩy, sau đó lồm cồm ngồi dậy rồi quỳ xuống ngoan ngoãn như một chú cún con.
Hắn khai.
“Là lão tam của bang Đại Ma Đầu. Hắn nói dùng năm tên đệ tử này lên quấy rối môn phái Tiểu Kiếm Có Độc. Hắn chỉ cho thù lao bọn ta có 2000 lượng. Số tiền này, ta không lấy nữa, cho đại gia ngài hết!”
Môn phái đang thiếu tiền. Số tiền này ta cần.
Bùi Thiên Bách nhận ra sắc mặt của chưởng môn có dòng chữ bên trên chạy qua.
Bùi Thiên Bách quát lên.
“Đưa ra!”
Tên đầu mục chỉ về phía căn nhà gỗ nói.
“Bên trong có gương bạc, chứa 200 thỏi bạc, mỗi thỏi 10 lượng. Đại gia tha cho ta!”
Bùi Thiên Bách đá tên đầu mục văng ra xa rồi quát lên.
“Nhanh cút, đụng đến đệ tử Tiểu Kiếm Có Độc lần sau không dễ dàng như vậy!”
Tên đầu mục hoảng sợ, nhanh chóng thúc giục thuộc hạ nhanh chóng rời đi.
Võ Vô Địch nhìn cách hành sự của Bùi Thiên Bách cực kỳ hợp mắt hắn. Có thể trao đổi qua ánh mắt quả nhiên là thần kỳ.
Lúc này, Vương Trùng đã giải cứu năm tên sư đệ từ trong căn nhà gỗ.
Năm tên đệ tử này ra ngoài, gặp được chưởng môn liền quỳ xuống nhận lỗi.
Võ Vô Địch nhìn năm tên đệ tử, tên nào cũng đã cấp 9. Thua chín là trúng bẫy của đối phương.
Hắn căn dặn.
“Trở về môn phái, lần sau chú ý nhiều hơn!”
Năm tên đệ tử vâng dạ rồi nhanh chóng rút lui.
Võ Vô Địch chợt nhớ đến gương vàng liền ngăn lại nói.
“Vương Trùng, ngươi dẫn mấy tên sư đệ này hộ tống gương bạc trở về môn phái. Lấy chiếc xe ngựa về cho thuận tiện. Ta cùng Bùi Thiên Bách đến nội thành là được…”
Vừa nói, Võ Vô Địch nhìn về phía bên cạnh căn nhà gỗ có 20 con ngựa.
“Nhân tiện, mang theo 18 con ngựa về môn phái luôn!”
Các đệ tử.
“Chưởng môn, dù môn phái của chúng ta rất nghèo, thịt ngựa không nhất thiết phải ăn đâu…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.