Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái
Chương 51: Kết Thúc Quân Uy Chiến
Tân Sinh
26/07/2024
Một tiếng chuông kéo dài vang lên.
Hoắc Công Công xuất hiện, lão đi lại gần sờ lấy cổ tay Ngôn Ly Đạo Nhân nhưng mạch lúc có lúc không, chỉ còn hơi thở yếu ớt.
Võ Vô Địch thấy vậy liền hít sâu một hơi, lấy ra một ống trúc Bách Mệnh Kim Châm.
Hắn tiến lại gần Ngôn Ly Đạo Nhân, một châm ngay đỉnh đầu, chính là huyệt Bách Hội.
Hoắc Công Công lắc đầu nói.
“Tổn thương đến toàn bộ lục phủ ngũ tạng, không sống nổi…”
Có điều, hai phút trôi qua.
Ngôn Ly Đạo Nhân mở mắt ra, lão không ngờ là bản thân vẫn còn sống. Không những còn sống mà lão còn cảm nhận sức sống mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Ánh mắt lão tức thì nhìn về phía Võ Vô Địch như thể trước mặt lão chính là một thần nhân còn sống.
Lão đứng dậy, hít sâu một hơi rồi hướng Võ Vô Địch chắp tay lại cúi đầu.
Lão không nói lời nào liền cùng hai vị sư đệ rời đi.
Lúc này, toàn trường mới thật sự vỡ òa.
Toàn bộ khán đài quan sát, khách mời hay các thế lực tham gia Quân Uy Chiến đều chấn kinh. Bọn họ vẫn chưa tỉnh táo lại được.
Thì ra, trên đời có chiêu thức bá đạo phi thường đến như vậy.
Con người có thể dùng tâm niệm khống chế toàn bộ thanh kiếm để chiến đấu sao. Điều này con người có thể làm sao.
Thì ra, bọn họ đã quá lười biếng hoặc giả là trước giờ đã sống trong chiến thắng quá lâu.
Câu nói núi này cao có núi khác cao hơn chính là đạo lý này.
Bọn họ tu luyện đạt cấp bậc Võ Sư, Tông Sư thậm chí là Võ Tôn nhưng đã tự cho là bản thân cường hoành. Cho đến khi chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc triệu hồi toàn bộ thanh kiếm tùy thân sử dụng. Đó mới chính là cường giả chân chính.
Thông qua màn thể hiện của chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc đã cảnh tỉnh bọn họ. Giúp bọn họ dọn ra một con đường mới, phải nỗ lực, tu luyện đến cực hạn bản thân. Cấp bậc không nói lên gì cả, cường giả mới chính là con đường bọn họ phải đi.
Không hiểu vì sao, toàn trường đứng dậy, hướng Võ Vô Địch cúi đầu.
Đúng lúc này, màn hình hệ thống hiện lên thông báo.
[Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ ẩn thu được Nhân Tâm, khen thưởng 2.000.000 kinh nghiệm đồng thời nhận được danh hiệu truyền nhân của Kiếm Đại Sư. Người có danh hiệu này nhận được lời chúc phúc đến từ Kiếm Đại Sư Khi Ta Có Kiếm, Ta Chính Là Vô Địch]
Võ Vô Địch vừa nhận được kinh nghiêm, tức thì cơ thể bạo phát ra kình lực cuồng bạo. Trong cơ thể hắn sinh ra một loại sức sống vô cùng mãnh liệt, toàn bộ cơ thể giống như được hun đúc, cải tạo lại. Trong lúc nhất thời, toàn bộ khuôn viên lôi đài gợn lên một cơn sóng, dư chấn oanh tạc tứ phương.
Những người có mặt đều kinh ngạc.
“Vừa đánh xong liền đột phá?”
“Tên chưởng môn này quả nhiên là quá trâu bò!”
Võ Vô Địch nhận ra cơ thể đã phát sinh mãnh liệt thay đổi liền kiểm tra [Thông Tin Cá Nhân] của mình.
[Tính danh: Võ Vô Địch]
[Danh Hiệu: Thủ Lĩnh Đại Ma Đầu, Truyền Nhân Kiếm Đại Sư]
[Giới tính: Nam]
[Tuổi: 16]
[Môn phái: Chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc]
[Cấp: 56 (120.000/450.000)]
[Mị lực: 8]
[Sức Mạnh: 50(+3)]
[Sinh Lực: 45]
[Trí Lực: 26]
[Nội Lực: 27]
[Nhanh Nhẹn: 25]
[Tích Điểm: 0]
[Tiềm Năng: 5]
[Kỹ Năng: Kiếm Đại Sư (Chỉ Ta Có Kiếm, Kiếm Hóa Hoa Sen, Vạn Kiếm Cùng Lên), Ám Kỹ: Ẩn Sát, Thần Thâu (Chưa kích hoạt), Bát Bộ Thức (3), Lưu Vân Kiếm (3), Mai Hoa Kiếm(3), Du Long Lưu Ảnh Kiếm (3), Cơ Sở Quyền Pháp, Cơ Sở Đao Pháp, Cơ Sở Thương Pháp, Cơ Sở Liên Xạ]
Phía dưới Tính Danh đã thêm mục Danh Hiệu Truyền Nhân Kiếm Đại Sư. Rất rõ ràng, nhờ đạt được danh hiệu Truyền Nhân Kiếm Đại Sư, Tiềm Năng tăng lên 5 điểm. Các chỉ số cũng đồng tăng lên 2.5 lần.
Rõ ràng là hắn mạnh hơn trước rất nhiều.
Hoắc Công Công đứng một bên, vừa rồi lão cũng chịu ảnh hưởng từ áp lực thăng cấp của Võ Vô Địch.
Lão tuyên bố.
“Quân Uy Chiến lần này môn phái Tiểu Kiếm Có Độc giành vị trí đứng nhất. Phần thưởng một lãnh địa môn phái trong bốn mươi sáu môn phái tham gia và 100 vạn lượng bạc”
Tổng giáo quan Long Vệ Quân Long Vân Phi rời khỏi hàng ghế, phóng xuống lôi đài đứng đối diện Võ Vô Địch.
Sắc mặt Long Vân Khi không lộ ra cảm xúc, chậm rãi nói.
“Ngươi muốn chọn… môn phái nào?”
Võ Vô Địch nhìn về phía đại trưởng lão Tiêu Dương Phái Tiêu Chấn Sơn khiến Tiêu Chấn Sơn lạnh tóc gáy.
Võ Vô Địch chỉ về phía Tiêu Chấn Sơn đưa ra quyết định.
“Ta chính là muốn lãnh địa môn phái Tiêu Dương Phái!”
Câu nói này vừa ra, khiến toàn trường giật mình.
“Hắn dám chọn Tiêu Dương Phái sao?”
“Tên này thật sự không muốn sống sao?”
Long Vân Phi cũng cảm thấy bất ngờ trước quyết định của Võ Vô Địch, dù vậy hắn vẫn thản nhiên nói.
“Ngươi chắc chắn là chọn môn phái Tiêu Dương Phái. Đó là một cục than nóng, cầm vào sợ bỏng tay đấy!”
Võ Vô Địch tùy hứng nói.
“Một lời đã quyết, có điều khi tại hạ đến nhận phần thưởng. Sợ chỉ là một hơi hoang vắng, khắp nơi trở thành tro bụi thì ai sẽ chịu trách nhiệm…”
Long Vân Phi hờ hững nói.
“Chuyện đó Long Vệ Quân có sắp xếp, hơn nữa phần thưởng lần Quân Uy Chiến lần này do đại trưởng lão Tiêu Dương Phái cùng cái tên phó giáo quan dưới trướng ta đề xuất. Ngươi nghĩ xem, bọn chúng không dám chịu trách nhiệm sao?”
Vừa nói Long Vân Phi vừa đảo mắt về phía đại trưởng lão Tiêu Dương Phái Tiêu Chấn Sơn, khiến Tiêu Chấn Sơn chỉ có thể cúi đầu không dám lên tiếng.
Long Vân Phi tiến lại gần Võ Vô Địch, vỗ vai Võ Vô Địch một cái khen ngợi.
“Ngươi làm tốt lắm, nhờ có môn phái các ngươi ta lại phát hiện ra sau lưng ta còn có tay cánh. Xem như lần này ngươi lập được công lớn cho Quân Uy Chiến ta!”
“Mười ngày sau, ngươi đến Tiêu Dương Phái nhận bàn giao! Còn 100 vạn lượng bạc sẽ được giao đến cửa môn phái ngươi!”
Đến đây, Long Vân Phi cầm lấy tay Võ Vô Địch giơ lên, đồng thời tuyên bố.
“Ta lấy danh nghĩa Tổng Giáo Quan Long Vệ Quân tuyên bố. Môn phái Tiểu Kiếm Có Độc chính là môn phái dành chiến thắng chung cuộc. Đạt danh hiệu Đệ Nhất Môn Phái!”
Hoắc Công Công xuất hiện, lão đi lại gần sờ lấy cổ tay Ngôn Ly Đạo Nhân nhưng mạch lúc có lúc không, chỉ còn hơi thở yếu ớt.
Võ Vô Địch thấy vậy liền hít sâu một hơi, lấy ra một ống trúc Bách Mệnh Kim Châm.
Hắn tiến lại gần Ngôn Ly Đạo Nhân, một châm ngay đỉnh đầu, chính là huyệt Bách Hội.
Hoắc Công Công lắc đầu nói.
“Tổn thương đến toàn bộ lục phủ ngũ tạng, không sống nổi…”
Có điều, hai phút trôi qua.
Ngôn Ly Đạo Nhân mở mắt ra, lão không ngờ là bản thân vẫn còn sống. Không những còn sống mà lão còn cảm nhận sức sống mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Ánh mắt lão tức thì nhìn về phía Võ Vô Địch như thể trước mặt lão chính là một thần nhân còn sống.
Lão đứng dậy, hít sâu một hơi rồi hướng Võ Vô Địch chắp tay lại cúi đầu.
Lão không nói lời nào liền cùng hai vị sư đệ rời đi.
Lúc này, toàn trường mới thật sự vỡ òa.
Toàn bộ khán đài quan sát, khách mời hay các thế lực tham gia Quân Uy Chiến đều chấn kinh. Bọn họ vẫn chưa tỉnh táo lại được.
Thì ra, trên đời có chiêu thức bá đạo phi thường đến như vậy.
Con người có thể dùng tâm niệm khống chế toàn bộ thanh kiếm để chiến đấu sao. Điều này con người có thể làm sao.
Thì ra, bọn họ đã quá lười biếng hoặc giả là trước giờ đã sống trong chiến thắng quá lâu.
Câu nói núi này cao có núi khác cao hơn chính là đạo lý này.
Bọn họ tu luyện đạt cấp bậc Võ Sư, Tông Sư thậm chí là Võ Tôn nhưng đã tự cho là bản thân cường hoành. Cho đến khi chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc triệu hồi toàn bộ thanh kiếm tùy thân sử dụng. Đó mới chính là cường giả chân chính.
Thông qua màn thể hiện của chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc đã cảnh tỉnh bọn họ. Giúp bọn họ dọn ra một con đường mới, phải nỗ lực, tu luyện đến cực hạn bản thân. Cấp bậc không nói lên gì cả, cường giả mới chính là con đường bọn họ phải đi.
Không hiểu vì sao, toàn trường đứng dậy, hướng Võ Vô Địch cúi đầu.
Đúng lúc này, màn hình hệ thống hiện lên thông báo.
[Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ ẩn thu được Nhân Tâm, khen thưởng 2.000.000 kinh nghiệm đồng thời nhận được danh hiệu truyền nhân của Kiếm Đại Sư. Người có danh hiệu này nhận được lời chúc phúc đến từ Kiếm Đại Sư Khi Ta Có Kiếm, Ta Chính Là Vô Địch]
Võ Vô Địch vừa nhận được kinh nghiêm, tức thì cơ thể bạo phát ra kình lực cuồng bạo. Trong cơ thể hắn sinh ra một loại sức sống vô cùng mãnh liệt, toàn bộ cơ thể giống như được hun đúc, cải tạo lại. Trong lúc nhất thời, toàn bộ khuôn viên lôi đài gợn lên một cơn sóng, dư chấn oanh tạc tứ phương.
Những người có mặt đều kinh ngạc.
“Vừa đánh xong liền đột phá?”
“Tên chưởng môn này quả nhiên là quá trâu bò!”
Võ Vô Địch nhận ra cơ thể đã phát sinh mãnh liệt thay đổi liền kiểm tra [Thông Tin Cá Nhân] của mình.
[Tính danh: Võ Vô Địch]
[Danh Hiệu: Thủ Lĩnh Đại Ma Đầu, Truyền Nhân Kiếm Đại Sư]
[Giới tính: Nam]
[Tuổi: 16]
[Môn phái: Chưởng môn Tiểu Kiếm Có Độc]
[Cấp: 56 (120.000/450.000)]
[Mị lực: 8]
[Sức Mạnh: 50(+3)]
[Sinh Lực: 45]
[Trí Lực: 26]
[Nội Lực: 27]
[Nhanh Nhẹn: 25]
[Tích Điểm: 0]
[Tiềm Năng: 5]
[Kỹ Năng: Kiếm Đại Sư (Chỉ Ta Có Kiếm, Kiếm Hóa Hoa Sen, Vạn Kiếm Cùng Lên), Ám Kỹ: Ẩn Sát, Thần Thâu (Chưa kích hoạt), Bát Bộ Thức (3), Lưu Vân Kiếm (3), Mai Hoa Kiếm(3), Du Long Lưu Ảnh Kiếm (3), Cơ Sở Quyền Pháp, Cơ Sở Đao Pháp, Cơ Sở Thương Pháp, Cơ Sở Liên Xạ]
Phía dưới Tính Danh đã thêm mục Danh Hiệu Truyền Nhân Kiếm Đại Sư. Rất rõ ràng, nhờ đạt được danh hiệu Truyền Nhân Kiếm Đại Sư, Tiềm Năng tăng lên 5 điểm. Các chỉ số cũng đồng tăng lên 2.5 lần.
Rõ ràng là hắn mạnh hơn trước rất nhiều.
Hoắc Công Công đứng một bên, vừa rồi lão cũng chịu ảnh hưởng từ áp lực thăng cấp của Võ Vô Địch.
Lão tuyên bố.
“Quân Uy Chiến lần này môn phái Tiểu Kiếm Có Độc giành vị trí đứng nhất. Phần thưởng một lãnh địa môn phái trong bốn mươi sáu môn phái tham gia và 100 vạn lượng bạc”
Tổng giáo quan Long Vệ Quân Long Vân Phi rời khỏi hàng ghế, phóng xuống lôi đài đứng đối diện Võ Vô Địch.
Sắc mặt Long Vân Khi không lộ ra cảm xúc, chậm rãi nói.
“Ngươi muốn chọn… môn phái nào?”
Võ Vô Địch nhìn về phía đại trưởng lão Tiêu Dương Phái Tiêu Chấn Sơn khiến Tiêu Chấn Sơn lạnh tóc gáy.
Võ Vô Địch chỉ về phía Tiêu Chấn Sơn đưa ra quyết định.
“Ta chính là muốn lãnh địa môn phái Tiêu Dương Phái!”
Câu nói này vừa ra, khiến toàn trường giật mình.
“Hắn dám chọn Tiêu Dương Phái sao?”
“Tên này thật sự không muốn sống sao?”
Long Vân Phi cũng cảm thấy bất ngờ trước quyết định của Võ Vô Địch, dù vậy hắn vẫn thản nhiên nói.
“Ngươi chắc chắn là chọn môn phái Tiêu Dương Phái. Đó là một cục than nóng, cầm vào sợ bỏng tay đấy!”
Võ Vô Địch tùy hứng nói.
“Một lời đã quyết, có điều khi tại hạ đến nhận phần thưởng. Sợ chỉ là một hơi hoang vắng, khắp nơi trở thành tro bụi thì ai sẽ chịu trách nhiệm…”
Long Vân Phi hờ hững nói.
“Chuyện đó Long Vệ Quân có sắp xếp, hơn nữa phần thưởng lần Quân Uy Chiến lần này do đại trưởng lão Tiêu Dương Phái cùng cái tên phó giáo quan dưới trướng ta đề xuất. Ngươi nghĩ xem, bọn chúng không dám chịu trách nhiệm sao?”
Vừa nói Long Vân Phi vừa đảo mắt về phía đại trưởng lão Tiêu Dương Phái Tiêu Chấn Sơn, khiến Tiêu Chấn Sơn chỉ có thể cúi đầu không dám lên tiếng.
Long Vân Phi tiến lại gần Võ Vô Địch, vỗ vai Võ Vô Địch một cái khen ngợi.
“Ngươi làm tốt lắm, nhờ có môn phái các ngươi ta lại phát hiện ra sau lưng ta còn có tay cánh. Xem như lần này ngươi lập được công lớn cho Quân Uy Chiến ta!”
“Mười ngày sau, ngươi đến Tiêu Dương Phái nhận bàn giao! Còn 100 vạn lượng bạc sẽ được giao đến cửa môn phái ngươi!”
Đến đây, Long Vân Phi cầm lấy tay Võ Vô Địch giơ lên, đồng thời tuyên bố.
“Ta lấy danh nghĩa Tổng Giáo Quan Long Vệ Quân tuyên bố. Môn phái Tiểu Kiếm Có Độc chính là môn phái dành chiến thắng chung cuộc. Đạt danh hiệu Đệ Nhất Môn Phái!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.