Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái
Chương 38: Quân Uy Chiến (1)
Tân Sinh
26/07/2024
Hôm sau, trên quảng trường Quân Uy Chiến.
Quảng trường Quân Uy Chiến chia làm ba khu vực.
Khu vực trên đài cao là vị trí đặc biệt dành riêng cho các đại nhân vật đến từ các thế lực lớn như Tiêu Dương Phái, Thần Kiếm Sơn Trang, Thất Kiếm Sơn Trang, Long Vệ Quân, Hải Thượng Tông Khách…
Khu vực thứ hai là khu vực dành cho các thế lực tham gia Quân Uy Chiến. Lần này có tổng cộng bốn mươi sáu thế lực tham gia Quân Uy Chiến. Số lượng mỗi thế lực tham gia dao động từ mười đến mười lăm người.
Khu vực thứ ba là vị trí quan chiến dành cho các khách nhân từ bốn phương tám hướng hội tụ về. Đối với khách quan chiến thường phải dùng 50 lượng bạc mới mua được một vị trí. Đặc biệt là mỗi một người chỉ được mua một lần để tránh đầu cơ. Tính toán sơ bộ, có khoảng bốn ngàn người tham gia quan chiến.
Vị trí trung tâm là lôi đài có diện tích tương đối rộng ước tính năm trăm mét vuông. Có thể thoải mái giao tranh.
Chủ trì Quân Uy Chiến lần này chính là đại tổng quản nội vụ hoàng triều Hoắc Công Công. Diện mạo bên ngoài là một lão công công đầu trọc với dáng người gầy yếu lưng công. Dù vậy, ẩn sâu bên trong thực lão Hoắc Công Công đã đạt cấp bậc Võ Tôn.
Ngoài ra còn một vị trí đặt biệt nhất, nơi đài cao trống trải với một đội quân hơn năm mươi người trong bộ thiết giáp hộ vệ.
Nhiều người suy đoán, vị trí đó chính là dành riêng cho hoàng đế Triệu Kình Thiên. Quân chủ mạnh nhất lúc bấy giờ với thực lực theo nhiều người suy đoán đã vượt qua Võ Tôn. Có điều, đó chỉ là lời đồn đoán.
Lúc này, một vị công công lớn tiếng hô.
“Hoàng thượng giá đáo!”
Toàn bộ người đến quan chiến tức thì đứng dậy, hướng về vị trí hoàng đế xuất hiện hành lễ.
Các thế lực, đại nhân vật cũng đứng dậy hành lễ.
Đối với việc hành lễ này không hạ thấp cấp bậc mà chỉ thể hiện sự tôn kính đối với bậc quân vương của một thế lực. Cho nên hành lễ cũng là một cách thể hiện phong phạm của bản thân.
Cũng như hoàng đế đến Tiêu Dương Phái làm khách, cũng phải hành lễ đối với chưởng môn của Tiêu Dương Phái.
Ở thế giới này, quân vương làm chủ một thế lực chứ không phải làm chủ của một thế giới Võ Minh.
Sau khi hành lễ.
Hoắc Công Công mới lên tiếng.
“Đây là lần Quân Uy Chiến thứ 79 của Long Vệ Quân, bắt đầu từ Long Vệ Quân đời đầu tạo ra. Có thể nói truyền thống này được duy trì đến thời điểm này là một vinh dự to lớn đối với hoàng triều ta…”
Võ Vô Địch cùng đệ tử môn phái chọn vị trí ngồi tương đối khuất. Cho nên hầu như không mấy người quan tâm đến một tiểu môn phái bọn hắn.
Có điều, lâu lâu Võ Vô Địch vẫn cảm nhận được một vài ánh mắt thăm dò. Cụ thể nhất chính là từ phía vị trí khách mời.
Sau khi Hoắc Công Công giới thiệu sơ lược về truyền thống Quân Uy Chiến. Tiếp theo chính là giới thiệu từng khách mời có tiếng tăm lớn trong giang hồ.
Đầu tiên là đại trưởng lão Tiêu Dương Phái Tiêu Chấn Sơn. Đây là vị trưởng lão có thực quyền cao nhất trong Tiêu Dương Phái chỉ dưới chưởng môn. Có tin đồn Tiêu Chấn Sơn là con riêng của chưởng môn Tiêu Dương Phái đương nhiệm.
Võ Vô Địch vô ý nhìn về phía Tiêu Chấn Sơn, ánh mắt Tiêu Chấn Sơn cũng chuyển hướng đến đối diện. Hai mắt nhìn nhau, từ phía Tiêu Chấn SƠn hiện lên một sự chán ghét.
Tiếp theo chính là đại diện Thần Kiếm Sơn Trang Bạch Nhất Đảm, ngoài sáu mươi với một chòm râu bạc.
Tiếp theo lần lượt là chưởng môn Thất Sơn Phái Giang Phong, chủ trì Kim Quang Phật Tự Nhất Không Đại Sư, trang chủ Thất Kiếm Sơn trang Lâm Nhất, chưởng môn Hoàng Hà Phái Khất Bất Tam. Đại diện Bách Hoa Cốc hầu như không có mặt ở lần Quân Uy Chiến này.
Ngoài ra còn có sự xuất hiện của hai nhân vật lớn là Tổng Giáo Quan Long Vệ Quân Long Vân Phi và Các chủ Hải Thượng Tông Khách Bạch Gia.
Võ Vô Địch nhìn chân dung của Long Vân Phi, khí chất toát lên ngạo khí, uy phong ít người sánh bằng. Người này bộ dáng không giận nhưng uy nghiêm tự có.
Người thứ hai khiến Võ Vô Địch chú ý chính là các chủ Hải Thượng Tông Khách Bạch Gia. Đó là một nữ nhân khoác trên người bạch y, khăn voan che mặt không thấy được diện mạo. Nhìn từ xa có thể cảm nhận khí chất như tiên nữ hạ phàm. Có điều tuổi tác thì không qua mắt được Võ Vô Địch. Nàng ta bên ngoài xinh đẹp nhưng thực chất là một bà thím đã 42 tuổi.
Nhiều người không có khả năng như Võ Vô Địch nhìn thấu qua chiếc khăn voan che mặt nên hâm mộ cuồng nhiệt. Một vài thiếu niên vốn ham mê vẻ ngoài, người nào người nấy đều lộ ra vẻ mặt như thể muốn ăn tươi nuốt sống vị các chủ như tiên nữ hạ phàm đó.
Võ Vô Địch thua rồi.
Bạch Họa Họa một bên thì thầm.
“Tướng công đang thất vọng chuyện gì sao?”
Võ Vô Địch quay sang đáp.
“Họa Họa đoán thử xem, nữ nhân bạch y đó xinh đẹp không?”
Bạch Họa Họa không do dự đáp.
“Ý tướng công là đang nhắc đến Bạch cô cô sao? Sau lớp khăn voan đó cô cô rất đẹp!”
“Cô cô?”
Bạch Họa Họa ngẫm nghĩ một hồi để tìm ra lời lẽ phù hợp.
“Họa Họa thường xuyên thấy Bạch cô cô xuất hiện trong phòng của phụ thân. Phụ thân nói, cả hai có cùng sở thích chơi bài tửu”
Võ Vô Địch xoa xoa đầu Bạch Họa Học cho qua chuyện.
Nàng ta ngẫm nghĩ một lúc rồi dò hỏi.
“Vậy tướng công? Khi nào chúng ta sẽ chơi bài tửu?”
Võ Vô Địch trố mắt nhìn ánh mắt thăm dò của Bạch Họa Họa, bên trong hiển hiện lên sự trong sáng vô bờ bến.
Có thể nàng ta nghĩ đến chơi bài tửu chính là vừa chơi bài vừa uống rượu. Cũng có thể bản thân Võ Vô Địch hắn đang có cách nghĩ không đứng đắn.
Võ Vô Địch khẽ tằng hắng nói.
“Khi nào có cơ hội nha!”
Bạch Họa Họa gật đầu.
Lúc này, Hoắc Công Công đã hoàn tất quá trình giới thiệu khách mời.
Đến lúc đại diện từng thế lực lên lôi đài bốc thăm chọn đối thủ.
Bùi Thiên Bách đóng vai trò đại sư huynh, đại diện môn phái Tiểu Kiếm Có Độc lên bốc thăm.
Bốc thăm chính là hình thức bốc thẻ bài, trong thẻ bài bằng tre có điền số thứ tự.
Trên bảng theo dõi các trận tỉ thí có sơ đồ các trận thông qua số thứ tự.
Tỷ như số 1 sẽ đấu với số 46, số 2 đấu với số 45, số 3 đấu với số 44, cứ thế mà tính ra các trận tiếp theo.
Mỗi thế lực cử ra ba người, dựa theo ba trận thắng hai để chọn ra thế lực giành chiến thắng.
Vòng đầu tiên là vòng loại có hai mươi ba trận đấu, tính toán mỗi trận kéo dài từ 5 đến 10 phút. Nếu không có biến cố xảy ra thì Quân Uy Chiến thường chỉ diễn ra trong vòng một ngày.
Mặc khác các đại nhân vật đều bận rộn, không ai rảnh để mà làm khách xuyên suốt hai đến ba ngày liên tiếp.
Lúc này, Bùi Thiên Bách trở về, trong tay cầm thẻ bài bằng trúc có đề số thứ tự là 24. Dựa theo bảng theo dõi các trận tỉ thí thì số 24 sẽ đấu với số 23 cũng là trận đấu cuối cùng của vòng loại đầu tiên.
Sau khi toàn bộ thế lực hoàn tất bốc thăm.
Hoắc Công Công đứng ra thông báo.
“Phần thưởng năm nay có phần đặc biệt. Giải nhì và giải ba được thưởng 100 vạn bạch kim. Giải nhất ngoài 100 vạn bạch kim còn được thưởng một môn phái tùy chọn trong những môn phái tham gia. Phần thưởng này đã được Long Vệ Quân và hoàng triều thống nhất”
Trước đó, nhiều nhân vật đứng đầu các thế lực tham gia Quân Uy Chiến đã nghe qua phần thưởng này. Có điều, trực tiếp nghe Hoắc Công Công tuyên bố một lần nữa, cảm giác có phần sợ hãi. Trường hợp xui xẻo lọt vào tầm ngắm của thế lực đứng nhất, nguy cơ môn phái biến mất khỏi giang hồ là điều hiển nhiên.
Võ Vô Địch nghe Hoắc Công Công tuyên bố xong, sắc mặt hắn hiện lên một sự âm trầm.
Tại sao ta có một loại cảm giác, mục đích Quân Uy Chiến lần này chính là nhầm vào môn phái ta mà tổ chức.
Quảng trường Quân Uy Chiến chia làm ba khu vực.
Khu vực trên đài cao là vị trí đặc biệt dành riêng cho các đại nhân vật đến từ các thế lực lớn như Tiêu Dương Phái, Thần Kiếm Sơn Trang, Thất Kiếm Sơn Trang, Long Vệ Quân, Hải Thượng Tông Khách…
Khu vực thứ hai là khu vực dành cho các thế lực tham gia Quân Uy Chiến. Lần này có tổng cộng bốn mươi sáu thế lực tham gia Quân Uy Chiến. Số lượng mỗi thế lực tham gia dao động từ mười đến mười lăm người.
Khu vực thứ ba là vị trí quan chiến dành cho các khách nhân từ bốn phương tám hướng hội tụ về. Đối với khách quan chiến thường phải dùng 50 lượng bạc mới mua được một vị trí. Đặc biệt là mỗi một người chỉ được mua một lần để tránh đầu cơ. Tính toán sơ bộ, có khoảng bốn ngàn người tham gia quan chiến.
Vị trí trung tâm là lôi đài có diện tích tương đối rộng ước tính năm trăm mét vuông. Có thể thoải mái giao tranh.
Chủ trì Quân Uy Chiến lần này chính là đại tổng quản nội vụ hoàng triều Hoắc Công Công. Diện mạo bên ngoài là một lão công công đầu trọc với dáng người gầy yếu lưng công. Dù vậy, ẩn sâu bên trong thực lão Hoắc Công Công đã đạt cấp bậc Võ Tôn.
Ngoài ra còn một vị trí đặt biệt nhất, nơi đài cao trống trải với một đội quân hơn năm mươi người trong bộ thiết giáp hộ vệ.
Nhiều người suy đoán, vị trí đó chính là dành riêng cho hoàng đế Triệu Kình Thiên. Quân chủ mạnh nhất lúc bấy giờ với thực lực theo nhiều người suy đoán đã vượt qua Võ Tôn. Có điều, đó chỉ là lời đồn đoán.
Lúc này, một vị công công lớn tiếng hô.
“Hoàng thượng giá đáo!”
Toàn bộ người đến quan chiến tức thì đứng dậy, hướng về vị trí hoàng đế xuất hiện hành lễ.
Các thế lực, đại nhân vật cũng đứng dậy hành lễ.
Đối với việc hành lễ này không hạ thấp cấp bậc mà chỉ thể hiện sự tôn kính đối với bậc quân vương của một thế lực. Cho nên hành lễ cũng là một cách thể hiện phong phạm của bản thân.
Cũng như hoàng đế đến Tiêu Dương Phái làm khách, cũng phải hành lễ đối với chưởng môn của Tiêu Dương Phái.
Ở thế giới này, quân vương làm chủ một thế lực chứ không phải làm chủ của một thế giới Võ Minh.
Sau khi hành lễ.
Hoắc Công Công mới lên tiếng.
“Đây là lần Quân Uy Chiến thứ 79 của Long Vệ Quân, bắt đầu từ Long Vệ Quân đời đầu tạo ra. Có thể nói truyền thống này được duy trì đến thời điểm này là một vinh dự to lớn đối với hoàng triều ta…”
Võ Vô Địch cùng đệ tử môn phái chọn vị trí ngồi tương đối khuất. Cho nên hầu như không mấy người quan tâm đến một tiểu môn phái bọn hắn.
Có điều, lâu lâu Võ Vô Địch vẫn cảm nhận được một vài ánh mắt thăm dò. Cụ thể nhất chính là từ phía vị trí khách mời.
Sau khi Hoắc Công Công giới thiệu sơ lược về truyền thống Quân Uy Chiến. Tiếp theo chính là giới thiệu từng khách mời có tiếng tăm lớn trong giang hồ.
Đầu tiên là đại trưởng lão Tiêu Dương Phái Tiêu Chấn Sơn. Đây là vị trưởng lão có thực quyền cao nhất trong Tiêu Dương Phái chỉ dưới chưởng môn. Có tin đồn Tiêu Chấn Sơn là con riêng của chưởng môn Tiêu Dương Phái đương nhiệm.
Võ Vô Địch vô ý nhìn về phía Tiêu Chấn Sơn, ánh mắt Tiêu Chấn Sơn cũng chuyển hướng đến đối diện. Hai mắt nhìn nhau, từ phía Tiêu Chấn SƠn hiện lên một sự chán ghét.
Tiếp theo chính là đại diện Thần Kiếm Sơn Trang Bạch Nhất Đảm, ngoài sáu mươi với một chòm râu bạc.
Tiếp theo lần lượt là chưởng môn Thất Sơn Phái Giang Phong, chủ trì Kim Quang Phật Tự Nhất Không Đại Sư, trang chủ Thất Kiếm Sơn trang Lâm Nhất, chưởng môn Hoàng Hà Phái Khất Bất Tam. Đại diện Bách Hoa Cốc hầu như không có mặt ở lần Quân Uy Chiến này.
Ngoài ra còn có sự xuất hiện của hai nhân vật lớn là Tổng Giáo Quan Long Vệ Quân Long Vân Phi và Các chủ Hải Thượng Tông Khách Bạch Gia.
Võ Vô Địch nhìn chân dung của Long Vân Phi, khí chất toát lên ngạo khí, uy phong ít người sánh bằng. Người này bộ dáng không giận nhưng uy nghiêm tự có.
Người thứ hai khiến Võ Vô Địch chú ý chính là các chủ Hải Thượng Tông Khách Bạch Gia. Đó là một nữ nhân khoác trên người bạch y, khăn voan che mặt không thấy được diện mạo. Nhìn từ xa có thể cảm nhận khí chất như tiên nữ hạ phàm. Có điều tuổi tác thì không qua mắt được Võ Vô Địch. Nàng ta bên ngoài xinh đẹp nhưng thực chất là một bà thím đã 42 tuổi.
Nhiều người không có khả năng như Võ Vô Địch nhìn thấu qua chiếc khăn voan che mặt nên hâm mộ cuồng nhiệt. Một vài thiếu niên vốn ham mê vẻ ngoài, người nào người nấy đều lộ ra vẻ mặt như thể muốn ăn tươi nuốt sống vị các chủ như tiên nữ hạ phàm đó.
Võ Vô Địch thua rồi.
Bạch Họa Họa một bên thì thầm.
“Tướng công đang thất vọng chuyện gì sao?”
Võ Vô Địch quay sang đáp.
“Họa Họa đoán thử xem, nữ nhân bạch y đó xinh đẹp không?”
Bạch Họa Họa không do dự đáp.
“Ý tướng công là đang nhắc đến Bạch cô cô sao? Sau lớp khăn voan đó cô cô rất đẹp!”
“Cô cô?”
Bạch Họa Họa ngẫm nghĩ một hồi để tìm ra lời lẽ phù hợp.
“Họa Họa thường xuyên thấy Bạch cô cô xuất hiện trong phòng của phụ thân. Phụ thân nói, cả hai có cùng sở thích chơi bài tửu”
Võ Vô Địch xoa xoa đầu Bạch Họa Học cho qua chuyện.
Nàng ta ngẫm nghĩ một lúc rồi dò hỏi.
“Vậy tướng công? Khi nào chúng ta sẽ chơi bài tửu?”
Võ Vô Địch trố mắt nhìn ánh mắt thăm dò của Bạch Họa Họa, bên trong hiển hiện lên sự trong sáng vô bờ bến.
Có thể nàng ta nghĩ đến chơi bài tửu chính là vừa chơi bài vừa uống rượu. Cũng có thể bản thân Võ Vô Địch hắn đang có cách nghĩ không đứng đắn.
Võ Vô Địch khẽ tằng hắng nói.
“Khi nào có cơ hội nha!”
Bạch Họa Họa gật đầu.
Lúc này, Hoắc Công Công đã hoàn tất quá trình giới thiệu khách mời.
Đến lúc đại diện từng thế lực lên lôi đài bốc thăm chọn đối thủ.
Bùi Thiên Bách đóng vai trò đại sư huynh, đại diện môn phái Tiểu Kiếm Có Độc lên bốc thăm.
Bốc thăm chính là hình thức bốc thẻ bài, trong thẻ bài bằng tre có điền số thứ tự.
Trên bảng theo dõi các trận tỉ thí có sơ đồ các trận thông qua số thứ tự.
Tỷ như số 1 sẽ đấu với số 46, số 2 đấu với số 45, số 3 đấu với số 44, cứ thế mà tính ra các trận tiếp theo.
Mỗi thế lực cử ra ba người, dựa theo ba trận thắng hai để chọn ra thế lực giành chiến thắng.
Vòng đầu tiên là vòng loại có hai mươi ba trận đấu, tính toán mỗi trận kéo dài từ 5 đến 10 phút. Nếu không có biến cố xảy ra thì Quân Uy Chiến thường chỉ diễn ra trong vòng một ngày.
Mặc khác các đại nhân vật đều bận rộn, không ai rảnh để mà làm khách xuyên suốt hai đến ba ngày liên tiếp.
Lúc này, Bùi Thiên Bách trở về, trong tay cầm thẻ bài bằng trúc có đề số thứ tự là 24. Dựa theo bảng theo dõi các trận tỉ thí thì số 24 sẽ đấu với số 23 cũng là trận đấu cuối cùng của vòng loại đầu tiên.
Sau khi toàn bộ thế lực hoàn tất bốc thăm.
Hoắc Công Công đứng ra thông báo.
“Phần thưởng năm nay có phần đặc biệt. Giải nhì và giải ba được thưởng 100 vạn bạch kim. Giải nhất ngoài 100 vạn bạch kim còn được thưởng một môn phái tùy chọn trong những môn phái tham gia. Phần thưởng này đã được Long Vệ Quân và hoàng triều thống nhất”
Trước đó, nhiều nhân vật đứng đầu các thế lực tham gia Quân Uy Chiến đã nghe qua phần thưởng này. Có điều, trực tiếp nghe Hoắc Công Công tuyên bố một lần nữa, cảm giác có phần sợ hãi. Trường hợp xui xẻo lọt vào tầm ngắm của thế lực đứng nhất, nguy cơ môn phái biến mất khỏi giang hồ là điều hiển nhiên.
Võ Vô Địch nghe Hoắc Công Công tuyên bố xong, sắc mặt hắn hiện lên một sự âm trầm.
Tại sao ta có một loại cảm giác, mục đích Quân Uy Chiến lần này chính là nhầm vào môn phái ta mà tổ chức.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.