Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái

Chương 7: Trừng Trị Phản Đồ (1)

Tân Sinh

01/12/2022

Võ Vô Địch chống cằm nhìn bốn tên đệ tử với khí chất riêng biệt, người nào người nấy đều có nét riêng. Đặc biệt là tên mập lùn có một nét xấu lạ.

Võ Vô Địch chậm rãi hỏi.

“Ai là Phan Thái Phong?”

Phan Thái Phong nghe chưởng môn nhắc đến tên mình liền sửng sốt.

Chẳng lẽ chưởng môn thật sự đầu có bệnh, bản thân ta là Phan Thái Phong cũng không nhận ra.

Võ Vô Địch vừa hỏi vừa mỉm cười.

Hắn đương nhiên biết ai là Phan Thái Phong.

Hệ thống sàng lọc ra hai trong bốn tên không phù hợp.

Hai đệ tử phù hợp là một nam đệ tử cao ráo đẹp trai, gương mặt lạnh lùng và một nữ đệ tử.

Trước đó bản thân Võ Vô Địch hưởng lợi từ ý chí kiên cường của Phan Thái Phong thì làm sao tên Phan Thái Phong này làm phản cho được.

Đương nhiên, tên có gương mặt lạnh này chắc chắn là Phan Thái Phong.

Phai Thái Phong bước ra chắp tay lại nói.

“Đệ tử là Phan Thái Phong, chẳng lẽ chưởng môn không nhớ mặt đệ tử?”

Võ Vô Địch không nói.

Chọn [Xác nhận].

Tức thì Phan Thái Phong cùng Đỗ Hối Hối sửng sốt.

Trước mặt hai người bọn họ xuất hiện một giao diện, có đề là [Hệ Thống Tu Luyện] phần dưới là tên môn phái Tiểu Kiếm Có Độc.

Chỉ là Lý Gia Vệ và Phạm Trường Giang lại không có thấy bất kỳ thay đổi nào.

Đỗ Hối Hối chỉ chỉ vào màn hình giao diện rồi hướng Phạm Trường Giang dò hỏi.

“Sư huynh… không nhìn thấy cái giao diện này?”

Phạm Trường Giang lúng túng.

Lý Gia Vệ lúng túng.



Cái quái gì mà hai người bọn họ không có cơ duyên này.

Lúc này, Võ Vô Địch mới nhàn nhạt nói.

“Hai người các ngươi… phản rồi?”

Sắc mặt Lý Gia Vệ cùng Phạm Trường Giang đại biến.

Hai người bọn họ lấy gì phản, chỉ là…

Trước đó vài ngày, hai người bọn họ có ghé thành Gia Long. Nơi đó có thương hội Đại Nam Giang với tài lực hùng hậu, phía sau lại có môn phái Tam Giang Quá Hải.

Nhóm người thương hội Đại Nam Giang đưa ra lời đề nghị béo bở đó là nếu cả hai chấp nhận đầu phục thì thương hội Nam Giang, nhánh bảo tiêu Nam Giang Tiến Lên sẽ do hai người bọn họ đứng đầu.

Chính vì lời đề nghị này mà cả hai sớm đã đầu phục và dự định sẽ rời môn phái Tiểu Kiếm Có Độc không lâu sau đó.

Cho nên nói hai người bọn họ phản thì cũng không sai.

Nhưng mà từ cấm kỵ “phản” đúng là khó mà chấp nhận được.

Đệ tử bất kỳ môn phái nào mà mang danh “phản” thì xem như bỏ.

Phạm Trường Giang nhìn thái độ thờ ở của Võ Vô Địch, nội tâm hắn bắt đầu phát hỏa.

Hắn tiến lại gần Võ Vô Địch, vỗ xuống bàn một cái rồi giận dữ quát lên.

“Một cái môn phái sắp tan rã cũng hống hách vậy sao? Chưởng môn đúng là không biết trời cao đất rộng là gì?”

Võ Vô Địch cười ha ha. Hắn đứng dậy, xuất ra thanh kiếm gỗ rồi đi ngang qua Phạm Trường Giang kề tai nói nhỏ.

“Đi, ra ngoài ta muốn trừng trị phản đồ!”

Phạm Trường Giang hất tay Võ Vô Địch ra, sắc mặt đỏ ngầu vì nóng giận. Hắn nhìn sang Lý Gia Vệ ra ám hiệu sẵn sàng hỗ trợ.

Lý Gia Vệ không nói gì mà theo sau Phạm Trường Giang đi ra ngoài, hướng đến chính là sân luyện võ.

Vẻ mặt Đỗ Hối Hối nhìn sang Phan Thái Phong cầu sự đồng cảm.

Phan Thái Phong lạnh lùng, hất vai rung động cây trường cung một cái. Hắn không trả lời nhưng đã có phản ứng.

Đỗ Hối Hối nhận được Hệ Thống Tu Luyện cho nên chắc chắn sẽ đứng về phía chưởng môn. Có điều, Lý Gia Vệ cùng Phạm Trường Giang chính là hai sư huynh vào sinh ra tử trong những lần bảo tiêu. Dù không thân thích nhưng tình nghĩa sư huynh muội vẫn nhiều hơn so với những đệ tử thông thường khác.



Trên sân luyện võ.



Lúc này đã có hơn hai trăm đệ tử tò mò xuất hiện quan sát.

Bọn họ đến nhanh là vì nhận được tin tức từ một đệ tử khác công bố trong Hệ Thống Tu Luyện thẻ [Timeline].

Phạm Trường Giang sánh vai Lý Gia Vệ đối đầu Võ Vô Địch.

Phạm Trường Giang cầm trường đao quơ sang một bên, khí thế hoàn toàn áp bức Võ Vô Địch.

Phạm Trường Giang ngạo nghễ nói.

“Cấp bậc ta cùng Lý Gia Vệ sư huynh đã tới Nội Luyện, chưởng môn chỉ mới nửa bước Ngoại Luyện thì đấu như thế nào?”

Võ Vô Địch thoáng cười nhạt. Hắn dự định phản hồi thì trong nhóm đệ tử đến Sân Luyện Võ quan sát lớn tiếng nói.

“Chưởng môn, đệ tử không biết chuyện gì xảy ra với hai sư huynh nhưng đệ tử muốn ra sân?”

Võ Vô Địch thông qua Hệ Thống Quản Lý Tông Môn có thể nhìn thấy thông tin trên Hệ Thống Tu Luyện.

Tên đệ tử này là Vương Trùng, dáng người gầy gò nhưng thông số hiển thị cho biết tên đệ tử này đã đạt cấp 9. Đang rơi vào bình cảnh như Hệ Thống Quản Lý Tông Môn thông báo. Khi rơi vào bình cảnh cần phải làm nhiệm vụ thì mới có thể vượt bình cảnh mà thăng cấp.

Võ Vô Địch thoáng nhìn thấy nhiệm vụ mà Hệ Thống Tu Luyện tự động kích hoạt cho Vương Trùng. Nhiệm vụ khiêu chiến vượt cấp, chỉ cần nhiệm vụ thành công hắn sẽ vượt bình cảnh, thành công tấn cấp 10.

Võ Vô Địch thu hồi kiếm gỗ, hướng Phạm Trường Giang nói.

“Nếu ngươi có thể thắng được hắn, ta nhường chức chưởng môn cho ngươi!”

Câu nói này khiến toàn bộ đệ tử có mặt sửng sốt. Thậm chí Phan Thái Phong cũng giật mình với quyết định này. Đỗ Hối Hối thì một bên mở to mắt nhìn mà không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Phạm Trường Giang cười hắc hắc, sắc mặt nhất thời hưng phấn.

Hắn nói.

“Chưởng môn nói được hy vọng sẽ làm được…”

Dứt lời, hắn vác trường đao lao về phía Vương Trùng với ý định một chiêu miểu sát.

Nói đùa, nếu hắn mà thua thì trời đất chắc chắn sẽ lộn ngược.

Vương Trùng nhìn khí thế hung hăng của Phạm Trường Giang lao đến, hắn giữ vững lòng tin không vội đối kháng.

Khi trường đao trong tay Phạm Trường Giang từ trên bổ xuống, Vương Trùng tức thì né tránh sang một bên, một nắm tay cuộn lại vận dụng cơ sở quyền pháp tụ lực rồi tung ra một quyền. Quyền pháp nện lên ngực Phạm Trường Giang, uy lực tăng mạnh, bắn cơ thể mập lùn của Phạm Trường Giang về sau. Cơ thể mập lùn của Phạm Trường Giang va vào rào chắn của sân luyện võ mới dừng lại.

Phạm Trường Giang phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Từ Lập Trình Game Đến Vô Địch Môn Phái

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook