Từ Mạt Thế Xuyên Vào Niên Đại Văn, Ta Dùng Dị Năng Trồng Trọt Làm Giàu

Chương 15:

Dĩ Trăn Như Ngọc

01/12/2024

Suốt cả quãng đường, Chu Duệ không nói lời nào, điều này khiến Dương Hồng không khỏi chú ý, thỉnh thoảng lại liếc nhìn cô.

Dương Hồng cứ nhìn chằm chằm như vậy, dĩ nhiên Chu Duệ cảm nhận được, nhưng cô cũng chẳng bận tâm – bị nhìn cũng đâu có mất miếng thịt nào.

"Đây, cơm trắng, thịt xào ớt xanh, thịt kho tàu. Đồng chí, phiền cất chân lại một chút." Nhân viên phục vụ đẩy xe thức ăn đến, cất tiếng mời chào.

Khi xe đẩy đến, vài người liếc nhìn một cái rồi quay đi, số khác thì hỏi giá.

"Đắt thế này à? Ở chỗ tôi, quán ăn quốc doanh còn rẻ hơn nhiều."

Nhân viên phục vụ cũng không giận, điềm nhiên đáp: "Quốc doanh thì phải dùng tem phiếu, ở đây thì không."

Nghe vậy, có người ngập ngừng một chút, rồi rút tiền mua một suất thịt xào dưa chuột với cơm trắng. Nhìn khẩu phần cũng không tệ, thế là chẳng nói gì thêm, cắm đầu ăn ngon lành.

Lác đác vài người mua, đến lượt Chu Duệ, cô gọi ngay một suất thịt kho tàu. Từ khi xe đẩy bước vào, giữa mùi hỗn tạp đã thấp thoáng mùi thơm ngậy của thịt, khiến cô không thể cưỡng lại.

Đồ ăn khô mẹ cô chuẩn bị gần như đã ăn hết, vừa hay hộp đựng còn trống. Cô mua thêm một phần canh trứng.

Khi đang ăn, ánh mắt của cô liếc thấy Dương Hồng ngồi đối diện, đang nhìn chằm chằm vào phần thịt kho tàu trong tay cô.

"Muốn ăn không? Hay là… đi mua một phần đi."

Niềm vui thoáng qua trong mắt Dương Hồng vụt tắt, thay vào đó là vẻ bực bội. Hóa ra cô ta tưởng rằng Chu Duệ sẽ mời mình ăn.



"Không cần đâu. Thịt đắt đỏ như vậy, ai lại hoang phí thế chứ."

Chu Duệ nhận ra giọng điệu của cô ta không đúng, nhưng đối với tiền, cô thật sự chẳng có khái niệm rõ ràng. Mà dù sao, số tiền gia đình đưa đủ cho cô tiêu dài dài.

"Ừ, cô nói cũng đúng."

Thái độ thản nhiên này của Chu Duệ khiến Dương Hồng tức điên, cảm giác như cô đang cố tình.

Cô ta định mở miệng phản bác, nhưng bỗng nhớ ra điều gì, nên đổi giọng: "Chu Duệ, tôi nghe nói trước đây cô không chịu đi xuống nông thôn, còn tuyệt thực nữa đúng không?"

"Thế à? Cô nghe ở đâu vậy?" Chu Duệ không ngẩng lên, gắp một miếng thịt bỏ vào miệng. Hương vị này thật sự quá tuyệt.

Dương Hồng cười khẩy, giọng lớn hơn hẳn: "Nghe bạn học nói thôi. Còn nghe bảo cô ngã từ cầu thang xuống nữa. Nói thật, tôi thấy cô làm vậy không đúng đâu."

Những ánh mắt xung quanh đồng loạt nhìn về phía Chu Duệ, vài người thậm chí còn chỉ trỏ.

Không muốn đi nông thôn? Đây là tư tưởng không giác ngộ rồi!

Bị mọi người soi mói hoặc lên án, Chu Duệ vẫn bình thản nuốt miếng thịt trong miệng rồi đáp:

"Không đúng? Sao lại không đúng? Hay là cô nghĩ việc tôi đi xuống nông thôn là không đúng? Xuống nông thôn là chỉ thị của Chủ tịch. Chúng ta cần phải tích cực hưởng ứng. Hay ý cô là chỉ thị của Chủ tịch là sai?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Từ Mạt Thế Xuyên Vào Niên Đại Văn, Ta Dùng Dị Năng Trồng Trọt Làm Giàu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook