Từ Nữ Thái Y Thành Thầy Thuốc Ở Thập Niên 70
Chương 43:
Đại Hà Đông Lưu
29/11/2023
Nếu không phải bác sĩ Tiểu Giản, bà sẽ phải tìm đến đại đội trưởng xin giấy giới thiệu đến bệnh viện công xã, nhưng ở bệnh viện công xã tiêu dùng sẽ lớn. Hiện tại thì tốt rồi, chỉ cần năm phần tiền phí đăng ký, thằng cháu nội của bà ấy đã hết bệnh!
Tiết kiệm sức lực và thời gian lại không mất tiền, buổi sáng hôm qua bà còn hoài nghi y thuật của bác sĩ Tiểu Giản, bây giờ không đưa chút đồ vật cho cô ấy, trong lòng bà liền không yên tâm a.
Giản Trăn Trăn từ chối không cần, nhưng cô căn bản không thẳng nổi sức mạnh của thím Vương, người ta để đồ vật lại liền chạy nhanh đi rồi, trước khi đi bà còn để lại một câu, “Bác sĩ Tiểu Giản, tôi biết bản lĩnh của cô, cô yên tâm, tôi khẳng định sẽ nói rõ ràng với mọi người, giúp cô lấy lại tiếng tăm!”
Thím Vương chạy quá nhanh, Giản Trăn Trăn đuổi theo cũng đuổi không kịp, làm cho Giản Trăn Trăn vừa bực mình vừa buồn cười, đây là một loại “bắt mua bắt bán” khác sao?
Bất quá Giản Trăn Trăn cũng tỉnh lại, thân là một người bác sĩ, không có một phen sức lực là không thể được, cô muốn đem mấy bộ quyền ngày trước mình tập lại mang ra tới.
Không nói muốn luyện bao lâu thì có thể đánh người, nhưng cường thân kiện thể là cần thiết.
Ở văn phòng đại đội trưởng phía đối diện cách trạm y tế 100 mét, đại đội trưởng nhìn một màn này, nhếch môi, cười ra tiếng, trong lòng giống như uống được rượu ngon, vui vẻ đến nở hoa. Ngày hôm qua mọi người trong thôn còn bảo hắn hồ đồ, bảo hắn bị điên rồi, mới có thể cho một nữ thanh niên trí thức trẻ như vậy đảm nhận vai trò bác sĩ của đại đội. Ha ha, nếu hắn không nắm chắc, sẽ làm ra việc không đáng tin cậy như vậy sao?
Nghĩ đến nhận xét của bác sĩ Lục dành cho Giản Trăn Trăn, đại đội trưởng tươi cười càng xán lạn, đại đội của bọn họ đây là nhặt được bảo bối đâu!
Có thím Vương truyền bá, thực mau việc này được truyền toàn bộ đại đội, sinh lão bệnh tử không ai tránh được, vì vậy làm gì có ai không quan tâm đến việc trong đại đội của mình có bác sĩ?
Chính là bởi vì quan tâm, mới có thể ở nhìn đến Giản Trăn Trăn còn trẻ như vậy liền ôm hoài nghi. Hiện tại đã có người thứ nhất làm con cua, có người tin, nhưng thái độ của rất nhiều người còn lại vẫn là đang chờ xem xem.
Nhưng đây đã là một sự bắt đầu không tồi rồi, người đến trạm y tế xã lục tục nhiều lên, cũng vì nhiều người đến khám mới làm cho Giản Trăn Trăn cùng Trần Ngôn Hồng phát hiện, người bị cảm mạo trong đại đội của bọn họ cũng thật nhiều a!
Bất quá gần đây thường xuyên có mưa, nhiệt độ thay đổi, đã chuyển lạnh, xác thật rất dễ bị cảm mạo.
Tiết kiệm sức lực và thời gian lại không mất tiền, buổi sáng hôm qua bà còn hoài nghi y thuật của bác sĩ Tiểu Giản, bây giờ không đưa chút đồ vật cho cô ấy, trong lòng bà liền không yên tâm a.
Giản Trăn Trăn từ chối không cần, nhưng cô căn bản không thẳng nổi sức mạnh của thím Vương, người ta để đồ vật lại liền chạy nhanh đi rồi, trước khi đi bà còn để lại một câu, “Bác sĩ Tiểu Giản, tôi biết bản lĩnh của cô, cô yên tâm, tôi khẳng định sẽ nói rõ ràng với mọi người, giúp cô lấy lại tiếng tăm!”
Thím Vương chạy quá nhanh, Giản Trăn Trăn đuổi theo cũng đuổi không kịp, làm cho Giản Trăn Trăn vừa bực mình vừa buồn cười, đây là một loại “bắt mua bắt bán” khác sao?
Bất quá Giản Trăn Trăn cũng tỉnh lại, thân là một người bác sĩ, không có một phen sức lực là không thể được, cô muốn đem mấy bộ quyền ngày trước mình tập lại mang ra tới.
Không nói muốn luyện bao lâu thì có thể đánh người, nhưng cường thân kiện thể là cần thiết.
Ở văn phòng đại đội trưởng phía đối diện cách trạm y tế 100 mét, đại đội trưởng nhìn một màn này, nhếch môi, cười ra tiếng, trong lòng giống như uống được rượu ngon, vui vẻ đến nở hoa. Ngày hôm qua mọi người trong thôn còn bảo hắn hồ đồ, bảo hắn bị điên rồi, mới có thể cho một nữ thanh niên trí thức trẻ như vậy đảm nhận vai trò bác sĩ của đại đội. Ha ha, nếu hắn không nắm chắc, sẽ làm ra việc không đáng tin cậy như vậy sao?
Nghĩ đến nhận xét của bác sĩ Lục dành cho Giản Trăn Trăn, đại đội trưởng tươi cười càng xán lạn, đại đội của bọn họ đây là nhặt được bảo bối đâu!
Có thím Vương truyền bá, thực mau việc này được truyền toàn bộ đại đội, sinh lão bệnh tử không ai tránh được, vì vậy làm gì có ai không quan tâm đến việc trong đại đội của mình có bác sĩ?
Chính là bởi vì quan tâm, mới có thể ở nhìn đến Giản Trăn Trăn còn trẻ như vậy liền ôm hoài nghi. Hiện tại đã có người thứ nhất làm con cua, có người tin, nhưng thái độ của rất nhiều người còn lại vẫn là đang chờ xem xem.
Nhưng đây đã là một sự bắt đầu không tồi rồi, người đến trạm y tế xã lục tục nhiều lên, cũng vì nhiều người đến khám mới làm cho Giản Trăn Trăn cùng Trần Ngôn Hồng phát hiện, người bị cảm mạo trong đại đội của bọn họ cũng thật nhiều a!
Bất quá gần đây thường xuyên có mưa, nhiệt độ thay đổi, đã chuyển lạnh, xác thật rất dễ bị cảm mạo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.