Chương 110: Phòng Luyện Đan
Đá Quý
27/12/2020
Bóng chiều tà mờ nhạt chiếu rọi khắp nơi tạo nên không gian tĩnh
lặng, dọc theo con đường lớn xuất hiện ánh sáng rực rỡ như dạ minh châu.
Phủ Thiên Dược Các ai nấy đều bận rộn, đám người hầu hấp ta hấp tấp chạy đi chạy lại nhiều lần, trên tay mỗi người cầm từng đĩa thức ăn chuẩn bị cho bữa tối.
Trong phòng trà Lĩnh Bạch kiểm tra khắp người Diệp Vân, xem qua hai ba lần rồi mà không phát hiện ra chi tiết nào giống với lời đồn. Cô quay lưng kéo cái ghế ngồi xuống, đặt đôi tay lên bàn chống cằm suy nghĩ.
Diệp Vân từ từ kéo chiếc áo che lấp lớp da non trắng nõn trên vai, đưa tay ra sau vừa thắt lại mái tóc vừa hỏi.
“Lĩnh Bạch năm nay cô bao nhiêu tuổi rồi?”
Trước đó Diệp Vân tưởng cô là đại tẩu mới gọi nhầm, bây giờ hỏi lại để tiện việc xưng hô.
Cuối đầu xuống nhìn hai cái màn thầu trên người, Lĩnh Bạch thở dài vì chúng phát triển rất nhanh.
"Ta mới mười sáu tuổi thôi, ta với Đá Quý huynh không phải như mọi người nghĩ đâu."
Không ngờ Lĩnh Bạch bằng tuổi mình mà thân hình phát triển quá nhanh, hai mắt Diệp Vân sáng như mèo mun lao tới đưa đôi tay chạm vào hai cái màn thầu liên tục nựng nịu trêu đùa.
“Thật không! Chứ không phải cô sử dụng đan dược gì đó à."
Cách đó không xa, trong căn phòng nồng nặc mùi Đan Dược, hai chàng trai vui vẻ bắt chuyện.
“Nhị đệ ta nghe người trong thành nói khi bọn đệ quay về gặp phải phải thú triều hả?”
Được biết thực lực thú triều rất mạnh, mỗi năm chiến tích chúng gây ra cho nhân tộc không ít. Thiên Quyền không tham gia trận chiến năm đó nên không rõ thông tin.
"Đại ca chuyện này qua lâu rồi, đệ không biết thực hư thế nào!."
Những người sống sót năm đó kể lại.
"Cuộc chiến hai phe không cân bằng gây thiệt hại rất lớn về người và tài sản trong thành. Nhờ sức mạnh toàn dân hợp lực với những vị cao nhân ra tay đánh trả mới đẩy lui được đám thú triều hùng hậu."
Khi ở phòng dưỡng thương Đá Quý thấy sắc mặt Thiên Quyền còn rất kém nên dời cuộc tỉ thí sang hai ngày sau, rồi cậu cùng Thiên Quyền đến Phòng Luyện Đan để học tập.
Cả căn phòng khắp nơi đều là dược liệu, cậu cảm thấy hơi thở mình nhẹ nhàng như bay bổng giữa hư ảo linh khí. Cậu chú ý ở giữa xuất hiện một lò đan to lớn cho dù ba người cùng ôm cũng không xuể, hình dáng bên ngoài được cấu trúc từ các quặng mỏ Kim chắc chắn, tạo nên màu sắc kim quang sáng chói. Bên dưới lò đan ánh lửa bập bùng như chưa bao giờ tắt.
Tiến tới lò đan cậu tò mò mắt liên tục ngắm nhìn nó mà thắc mắc hỏi.
"Thứ này là gì vậy nhị đệ?" Đây là lần đầu tiên cậu thấy ngọn lửa cháy liên tục thế này.
Đôi tay cậu sắp chạm vào nó Thiên Quyền vội đưa tay ngăn cản.
"Đại ca, nguy hiểm đừng chạm vào."
Ánh lửa quanh lò đan tỏa nhiệt cực mạnh, dù chưa chạm vào nó nhưng cậu có cảm giác đôi tay mình vừa bị bỏng. Cậu vội vàng lui lại vài bước, đôi mắt sáng lên vì tò mò.
Thiên Quyền giải thích "Ngọn lửa này là Thiên Hỏa", đa số người luyện đan đều biết đến nó. Thiên Hỏa nằm trong danh sách ba loại lửa không bao giờ tắt, ghi chép sách cổ "Hỏa Sư Truyền Kỳ".
Cuốn sách được viết ra bởi một vị tiên nhân ngàn năm trước, người đời sau sao chép chúng và lưu truyền nhiều thế hệ. Mỗi một người trước khi bước vào con đường luyện đan họ cần phải học tập, cuốn sách giúp họ biết cách phân loại thảo dược, đan dược và khống chế mức độ ngọn lửa.
"Nhị đệ, ta muốn xem cuốn sách cổ đó."
Một cuốn sách tốt như thế mà cậu chưa hề xem qua, bởi lúc nhỏ ba mẹ cậu không ai học luyện đan.
Ngay khi cậu nói trên tay Thiên Quyền xuất hiện một cuốn sách, bề ngoài nó vẫn như bao quyển sách khác nhưng dáng vẻ lại khiến người xem bị một lực hút nóng rực níu kéo.
"Đại ca, cuốn sách này rất hay huynh nên xem nhiều vào", nói xong cậu ta đưa nó cho cậu.
Cầm nó vào tay cậu hưng phấn, nhanh chóng lật trang đầu tiên ra.
Lời giới thiệu về "Hỏa Sư Truyền Kỳ".
Khai sơ Đại Lục cây cỏ sinh ra từ tự nhiên, hấp thu Linh Lực chuyển hóa thành Dược Liệu mang tính chất riêng biệt và sống ở những nơi khác nhau,...
Muốn tạo ra Đan Dược cần phải luyện chế Dược Liệu mà điều quan trọng nhất chính là ngọn lửa. Được biết một ngọn lửa bình thường sẽ không thể tỏa nhiệt mãi mãi, nó cần phải bổ sung nguyên liệu mới phát huy hết sức nóng.
Nhưng có ba loại lửa bất tử không bao giờ sợ hãi.
Thiên Hỏa sinh ra từ ánh sáng Thiên Nhật mang theo tia nắng vàng của hi vọng.
Dị Hỏa được phát hiện trong bóng tối vĩnh hằng đen tuyền và chết chóc.
Dương Hỏa ẩn mình vào lòng nước xanh thăm thẳm.
Lưu ý: Lửa bất tử với sức cháy mãnh liệt vô cùng lớn, ngăn cấm người muốn chạm vào nó. Người luyện đan cần dùng tới lò luyện phẩm chất cấu tạo từ Tiên Bảo mới không bị lửa phát tán ra ngoài.
Đọc xong cuốn sách cậu mới thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi cũng may có Thiên Quyền ngăn cản cậu chạm vào Thiên Hỏa chứ không cánh tay đã hóa thành tro bụi.
Phủ Thiên Dược Các ai nấy đều bận rộn, đám người hầu hấp ta hấp tấp chạy đi chạy lại nhiều lần, trên tay mỗi người cầm từng đĩa thức ăn chuẩn bị cho bữa tối.
Trong phòng trà Lĩnh Bạch kiểm tra khắp người Diệp Vân, xem qua hai ba lần rồi mà không phát hiện ra chi tiết nào giống với lời đồn. Cô quay lưng kéo cái ghế ngồi xuống, đặt đôi tay lên bàn chống cằm suy nghĩ.
Diệp Vân từ từ kéo chiếc áo che lấp lớp da non trắng nõn trên vai, đưa tay ra sau vừa thắt lại mái tóc vừa hỏi.
“Lĩnh Bạch năm nay cô bao nhiêu tuổi rồi?”
Trước đó Diệp Vân tưởng cô là đại tẩu mới gọi nhầm, bây giờ hỏi lại để tiện việc xưng hô.
Cuối đầu xuống nhìn hai cái màn thầu trên người, Lĩnh Bạch thở dài vì chúng phát triển rất nhanh.
"Ta mới mười sáu tuổi thôi, ta với Đá Quý huynh không phải như mọi người nghĩ đâu."
Không ngờ Lĩnh Bạch bằng tuổi mình mà thân hình phát triển quá nhanh, hai mắt Diệp Vân sáng như mèo mun lao tới đưa đôi tay chạm vào hai cái màn thầu liên tục nựng nịu trêu đùa.
“Thật không! Chứ không phải cô sử dụng đan dược gì đó à."
Cách đó không xa, trong căn phòng nồng nặc mùi Đan Dược, hai chàng trai vui vẻ bắt chuyện.
“Nhị đệ ta nghe người trong thành nói khi bọn đệ quay về gặp phải phải thú triều hả?”
Được biết thực lực thú triều rất mạnh, mỗi năm chiến tích chúng gây ra cho nhân tộc không ít. Thiên Quyền không tham gia trận chiến năm đó nên không rõ thông tin.
"Đại ca chuyện này qua lâu rồi, đệ không biết thực hư thế nào!."
Những người sống sót năm đó kể lại.
"Cuộc chiến hai phe không cân bằng gây thiệt hại rất lớn về người và tài sản trong thành. Nhờ sức mạnh toàn dân hợp lực với những vị cao nhân ra tay đánh trả mới đẩy lui được đám thú triều hùng hậu."
Khi ở phòng dưỡng thương Đá Quý thấy sắc mặt Thiên Quyền còn rất kém nên dời cuộc tỉ thí sang hai ngày sau, rồi cậu cùng Thiên Quyền đến Phòng Luyện Đan để học tập.
Cả căn phòng khắp nơi đều là dược liệu, cậu cảm thấy hơi thở mình nhẹ nhàng như bay bổng giữa hư ảo linh khí. Cậu chú ý ở giữa xuất hiện một lò đan to lớn cho dù ba người cùng ôm cũng không xuể, hình dáng bên ngoài được cấu trúc từ các quặng mỏ Kim chắc chắn, tạo nên màu sắc kim quang sáng chói. Bên dưới lò đan ánh lửa bập bùng như chưa bao giờ tắt.
Tiến tới lò đan cậu tò mò mắt liên tục ngắm nhìn nó mà thắc mắc hỏi.
"Thứ này là gì vậy nhị đệ?" Đây là lần đầu tiên cậu thấy ngọn lửa cháy liên tục thế này.
Đôi tay cậu sắp chạm vào nó Thiên Quyền vội đưa tay ngăn cản.
"Đại ca, nguy hiểm đừng chạm vào."
Ánh lửa quanh lò đan tỏa nhiệt cực mạnh, dù chưa chạm vào nó nhưng cậu có cảm giác đôi tay mình vừa bị bỏng. Cậu vội vàng lui lại vài bước, đôi mắt sáng lên vì tò mò.
Thiên Quyền giải thích "Ngọn lửa này là Thiên Hỏa", đa số người luyện đan đều biết đến nó. Thiên Hỏa nằm trong danh sách ba loại lửa không bao giờ tắt, ghi chép sách cổ "Hỏa Sư Truyền Kỳ".
Cuốn sách được viết ra bởi một vị tiên nhân ngàn năm trước, người đời sau sao chép chúng và lưu truyền nhiều thế hệ. Mỗi một người trước khi bước vào con đường luyện đan họ cần phải học tập, cuốn sách giúp họ biết cách phân loại thảo dược, đan dược và khống chế mức độ ngọn lửa.
"Nhị đệ, ta muốn xem cuốn sách cổ đó."
Một cuốn sách tốt như thế mà cậu chưa hề xem qua, bởi lúc nhỏ ba mẹ cậu không ai học luyện đan.
Ngay khi cậu nói trên tay Thiên Quyền xuất hiện một cuốn sách, bề ngoài nó vẫn như bao quyển sách khác nhưng dáng vẻ lại khiến người xem bị một lực hút nóng rực níu kéo.
"Đại ca, cuốn sách này rất hay huynh nên xem nhiều vào", nói xong cậu ta đưa nó cho cậu.
Cầm nó vào tay cậu hưng phấn, nhanh chóng lật trang đầu tiên ra.
Lời giới thiệu về "Hỏa Sư Truyền Kỳ".
Khai sơ Đại Lục cây cỏ sinh ra từ tự nhiên, hấp thu Linh Lực chuyển hóa thành Dược Liệu mang tính chất riêng biệt và sống ở những nơi khác nhau,...
Muốn tạo ra Đan Dược cần phải luyện chế Dược Liệu mà điều quan trọng nhất chính là ngọn lửa. Được biết một ngọn lửa bình thường sẽ không thể tỏa nhiệt mãi mãi, nó cần phải bổ sung nguyên liệu mới phát huy hết sức nóng.
Nhưng có ba loại lửa bất tử không bao giờ sợ hãi.
Thiên Hỏa sinh ra từ ánh sáng Thiên Nhật mang theo tia nắng vàng của hi vọng.
Dị Hỏa được phát hiện trong bóng tối vĩnh hằng đen tuyền và chết chóc.
Dương Hỏa ẩn mình vào lòng nước xanh thăm thẳm.
Lưu ý: Lửa bất tử với sức cháy mãnh liệt vô cùng lớn, ngăn cấm người muốn chạm vào nó. Người luyện đan cần dùng tới lò luyện phẩm chất cấu tạo từ Tiên Bảo mới không bị lửa phát tán ra ngoài.
Đọc xong cuốn sách cậu mới thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi cũng may có Thiên Quyền ngăn cản cậu chạm vào Thiên Hỏa chứ không cánh tay đã hóa thành tro bụi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.