Chương 109: Huynh đệ gặp nhau
Đá Quý
27/12/2020
Nữa năm trước vị quản gia nghe phong phanh tin tức từ người trong
thành diễn tả hình dáng tên Ma Tộc, diện một bộ đồ đen bóng, hai mắt ánh kim sáng chói, khuôn mặt dữ tợn, nụ cười chết chóc, đôi bàn tay chứa
đầy máu tanh.
Hắn cho rằng kẻ giết người hàng loạt kia sẽ không dám lộ diện ở vùng đất nhân tộc, không ngờ được người làm bọn họ lo sợ lại được tiểu thư mình cứu, vậy mà hắn cứ nghĩ cậu yếu đuối không giúp được gì, xem ra mắt nhìn người của hắn từ đây phải thay đổi rồi.
Mong chờ gặp mặt người huynh đệ tri kỷ, ngoài ra Thiên Quyền vẫn nhớ mãi cái tên Tiểu Ảnh in sâu vào tâm trí.
“Đại ca, huynh tìm được Hồi Sinh Thảo không?”
Nhắc mới nhớ từ khi bị thương đến giờ cậu chưa cho nó hiện diện lần nào.
“Đệ không hỏi huynh cũng quên mất.”
Lao thẳng vào không gian Đá Thần cậu nhìn thấy Tiểu Ảnh nằm ngủ bên cạnh những cái xác đám sát thủ, khi đó cậu bị thương nên chưa kịp sử lý chúng.
Đưa Tiểu Ảnh rời khỏi không gian, cậu ở lại lục soát khắp người chúng, tìm một hồi lâu mà không phát hiện gì ở năm cái xác tu vi Kim Đan, cậu bực tức đá mạnh vào chúng.
“Nghèo thế này mà còn học đòi làm sát thủ, các ngươi đi ăn xin có vẻ hợp lý hơn.”
Chết không yên thân, không tiền đâu phải lỗi của bọn họ, từ lúc họ nhận công việc diệt toàn bộ người trong thôn Ma Tu, dự định quay về trả nhiệm vụ nhưng luôn bị tên cầm đầu níu kéo ăn chơi xa hoa, tiêu sài phung phí đến nỗi các vật phẩm quý giá đều đem bán hết, ai ngờ ngày cuối cùng bọn họ chuẩn bị quay về thì gặp cậu.
Tiến tới tên sát thủ mạnh nhất, khắp thân thể hắn toàn vết thương từ những vật thể sắt nhọn đâm xuyên, tu vi hắn nằm ở Nguyên Anh trung kỳ, Ma Sát lựa chọn tự bạo là hành động sáng suốt, bởi nếu kéo thời gian vào thời điểm đó người ra đi trước chắc chắn là cậu, mà cậu chết thì hồn phách vị Tiên thứ sáu cũng tan biến.
Kết quả sau khi tự bạo Ma Sát lâm vào giấc ngủ sâu trong tìm thức không biết lúc nào mới tỉnh dậy.
Kiểm tra trên thân thể hắn cậu phát hiện một chiếc nhẫn trữ vật, trên vòng tròn bạc trắng có vài chỗ uế khí, trung tâm là một đầu hổ điêu khắc dữ tợn, quan sát hồi lâu cậu không tài nào mở được, hình như nó bị cấm chế đại trận.
Hai chàng trai mỗi người một chức vị nói to nói nhỏ với nhau, bất ngờ Lý Mạch nhanh tay rút kiếm lướt về phía trước.
“Trưởng hộ vệ! Dừng ngay!”
Tiếng hét lớn từ Thiên Quyền vang vọng khắp phòng, Tiểu Ảnh ngủ say sưa bị âm thanh gọi dậy, đôi mắt nó bỗng mở to quay phắt người ra sau, hai hàm răng dữ tợn gầm gừ người nắm giữ thanh kiếm sắp chạm vào thân thể nó.
Gừ...
Khoảng cách Thanh kiếm với cái chân Tiểu Ảnh chưa đến nữa centimet, Thiên Quyền đập nhẹ cánh tay phải vào lòng ngực mình thở dài.
“May quá! May quá”
Được biết Lý Mạch học công pháp Yêu Tộc nhưng rất ghét Yêu Thú nên người ta lấy đó làm biệt danh cho hắn, Tiểu Ảnh vừa xuất hiện là hắn biết ngay nó thuộc loài Yêu Thú, danh hiệu Chiến Yêu không hề phai màu dù ở mãi trong phủ Thiên Dược Các.
Thiên Quyền bước tới chạm tay vào thanh kiếm mở lời.
“Trưởng hộ vệ, huynh dẫn vị quản gia đi lựa chọn vài gian phòng đẹp nhất xung quanh, tiền bạc cứ ghi vào sổ sách là được, ở đây không cần lo lắng cho ta đâu.”
Có vẻ Yêu Thú đứng trước mặt Lý Mạch quen biết với thiếu chủ, hắn cúi đầu quay người đưa Tá Mão bước ra cửa, vừa đi vừa giới thiệu các quán trọ xây dựng kiểu dáng phong cách đẹp mắt nằm gần Thiên Dược Các.
Hai người họ vừa rời đi không lâu, sắc mặt Thiên Quyền quay một trăm tám mươi độ, nguyên một cái đùi gà nướng từ đâu xuất hiện trên tay, hắn lắc lư nó trước mắt Tiểu Ảnh vẻ mặt kiểu gợi đòn.
“He he! Tứ đệ, thấy gì đây không?”
Bốp...
Nguyên cái bàn chân năm ngón của Tiểu Ảnh đập thẳng vào mặt hắn, cái đầu hắn bẻ lái sang phải hai mắt nhìn chăm chăm bức tường cười ha ha.
“Không hổ là Tứ Đệ, vẫn mạnh mẽ như xưa.”
Thiên Quyền quay đầu lại thì phát hiện cái đùi gà trên tay mình biến mất dạng, còn Tiểu Ảnh đưa lưỡi liếm hai bên mép miệng.
“A! Đệ được lắm, muốn so tài với ta không.”
Ra khỏi không gian Đá Quý nghe cậu ta khiêu khích Tiểu Ảnh mà buộc miệng.
“Nó không đánh lại đệ đâu, hay là ta thay thế nó nhé.”
Tu vi cảnh giới hai người ngang nhau, về vấn đề kiếm pháp Thiên Quyền am hiểu tấn công, cậu giỏi khống chế, cả hai đều có thể vượt cấp tỉ thí.
Mà kĩ năng mới Thiên Quyền sáng tạo phần lớn học từ chiêu thức Đá Thần hoạt động, nói cách khác quy mô sao chép rộng, muốn nâng cao kĩ năng cần trao dồi từ bản góc đích thực.
Xem ra Thiên Quyền bắt buộc phải chiến đấu, biết đâu nhờ tỉ thí với cậu mà giúp bản thân hắn nâng cao sự am hiểu về sức mạnh bộc phá hoàn toàn chiêu thức mới.
Trừ những người trong phủ ra không ai biết về tin tức Thiên Dược Các sắp sửa diễn ra một trận chiến giữa huynh đệ gây cấn không thể bỏ lỡ.
Hắn cho rằng kẻ giết người hàng loạt kia sẽ không dám lộ diện ở vùng đất nhân tộc, không ngờ được người làm bọn họ lo sợ lại được tiểu thư mình cứu, vậy mà hắn cứ nghĩ cậu yếu đuối không giúp được gì, xem ra mắt nhìn người của hắn từ đây phải thay đổi rồi.
Mong chờ gặp mặt người huynh đệ tri kỷ, ngoài ra Thiên Quyền vẫn nhớ mãi cái tên Tiểu Ảnh in sâu vào tâm trí.
“Đại ca, huynh tìm được Hồi Sinh Thảo không?”
Nhắc mới nhớ từ khi bị thương đến giờ cậu chưa cho nó hiện diện lần nào.
“Đệ không hỏi huynh cũng quên mất.”
Lao thẳng vào không gian Đá Thần cậu nhìn thấy Tiểu Ảnh nằm ngủ bên cạnh những cái xác đám sát thủ, khi đó cậu bị thương nên chưa kịp sử lý chúng.
Đưa Tiểu Ảnh rời khỏi không gian, cậu ở lại lục soát khắp người chúng, tìm một hồi lâu mà không phát hiện gì ở năm cái xác tu vi Kim Đan, cậu bực tức đá mạnh vào chúng.
“Nghèo thế này mà còn học đòi làm sát thủ, các ngươi đi ăn xin có vẻ hợp lý hơn.”
Chết không yên thân, không tiền đâu phải lỗi của bọn họ, từ lúc họ nhận công việc diệt toàn bộ người trong thôn Ma Tu, dự định quay về trả nhiệm vụ nhưng luôn bị tên cầm đầu níu kéo ăn chơi xa hoa, tiêu sài phung phí đến nỗi các vật phẩm quý giá đều đem bán hết, ai ngờ ngày cuối cùng bọn họ chuẩn bị quay về thì gặp cậu.
Tiến tới tên sát thủ mạnh nhất, khắp thân thể hắn toàn vết thương từ những vật thể sắt nhọn đâm xuyên, tu vi hắn nằm ở Nguyên Anh trung kỳ, Ma Sát lựa chọn tự bạo là hành động sáng suốt, bởi nếu kéo thời gian vào thời điểm đó người ra đi trước chắc chắn là cậu, mà cậu chết thì hồn phách vị Tiên thứ sáu cũng tan biến.
Kết quả sau khi tự bạo Ma Sát lâm vào giấc ngủ sâu trong tìm thức không biết lúc nào mới tỉnh dậy.
Kiểm tra trên thân thể hắn cậu phát hiện một chiếc nhẫn trữ vật, trên vòng tròn bạc trắng có vài chỗ uế khí, trung tâm là một đầu hổ điêu khắc dữ tợn, quan sát hồi lâu cậu không tài nào mở được, hình như nó bị cấm chế đại trận.
Hai chàng trai mỗi người một chức vị nói to nói nhỏ với nhau, bất ngờ Lý Mạch nhanh tay rút kiếm lướt về phía trước.
“Trưởng hộ vệ! Dừng ngay!”
Tiếng hét lớn từ Thiên Quyền vang vọng khắp phòng, Tiểu Ảnh ngủ say sưa bị âm thanh gọi dậy, đôi mắt nó bỗng mở to quay phắt người ra sau, hai hàm răng dữ tợn gầm gừ người nắm giữ thanh kiếm sắp chạm vào thân thể nó.
Gừ...
Khoảng cách Thanh kiếm với cái chân Tiểu Ảnh chưa đến nữa centimet, Thiên Quyền đập nhẹ cánh tay phải vào lòng ngực mình thở dài.
“May quá! May quá”
Được biết Lý Mạch học công pháp Yêu Tộc nhưng rất ghét Yêu Thú nên người ta lấy đó làm biệt danh cho hắn, Tiểu Ảnh vừa xuất hiện là hắn biết ngay nó thuộc loài Yêu Thú, danh hiệu Chiến Yêu không hề phai màu dù ở mãi trong phủ Thiên Dược Các.
Thiên Quyền bước tới chạm tay vào thanh kiếm mở lời.
“Trưởng hộ vệ, huynh dẫn vị quản gia đi lựa chọn vài gian phòng đẹp nhất xung quanh, tiền bạc cứ ghi vào sổ sách là được, ở đây không cần lo lắng cho ta đâu.”
Có vẻ Yêu Thú đứng trước mặt Lý Mạch quen biết với thiếu chủ, hắn cúi đầu quay người đưa Tá Mão bước ra cửa, vừa đi vừa giới thiệu các quán trọ xây dựng kiểu dáng phong cách đẹp mắt nằm gần Thiên Dược Các.
Hai người họ vừa rời đi không lâu, sắc mặt Thiên Quyền quay một trăm tám mươi độ, nguyên một cái đùi gà nướng từ đâu xuất hiện trên tay, hắn lắc lư nó trước mắt Tiểu Ảnh vẻ mặt kiểu gợi đòn.
“He he! Tứ đệ, thấy gì đây không?”
Bốp...
Nguyên cái bàn chân năm ngón của Tiểu Ảnh đập thẳng vào mặt hắn, cái đầu hắn bẻ lái sang phải hai mắt nhìn chăm chăm bức tường cười ha ha.
“Không hổ là Tứ Đệ, vẫn mạnh mẽ như xưa.”
Thiên Quyền quay đầu lại thì phát hiện cái đùi gà trên tay mình biến mất dạng, còn Tiểu Ảnh đưa lưỡi liếm hai bên mép miệng.
“A! Đệ được lắm, muốn so tài với ta không.”
Ra khỏi không gian Đá Quý nghe cậu ta khiêu khích Tiểu Ảnh mà buộc miệng.
“Nó không đánh lại đệ đâu, hay là ta thay thế nó nhé.”
Tu vi cảnh giới hai người ngang nhau, về vấn đề kiếm pháp Thiên Quyền am hiểu tấn công, cậu giỏi khống chế, cả hai đều có thể vượt cấp tỉ thí.
Mà kĩ năng mới Thiên Quyền sáng tạo phần lớn học từ chiêu thức Đá Thần hoạt động, nói cách khác quy mô sao chép rộng, muốn nâng cao kĩ năng cần trao dồi từ bản góc đích thực.
Xem ra Thiên Quyền bắt buộc phải chiến đấu, biết đâu nhờ tỉ thí với cậu mà giúp bản thân hắn nâng cao sự am hiểu về sức mạnh bộc phá hoàn toàn chiêu thức mới.
Trừ những người trong phủ ra không ai biết về tin tức Thiên Dược Các sắp sửa diễn ra một trận chiến giữa huynh đệ gây cấn không thể bỏ lỡ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.