Tương Lai Mỹ Thực: Hào Môn Sủng Hôn
Chương 5: Anh Trai Ăn Thức Ăn Thừa Của Cô 1
Hắc Miêu Bạch Bạch
04/10/2022
Lần này trở về tinh cầu đế đô, Lăng Huyên có nhiệm vụ trong người, tuy nhiên nhiệm vụ đã hoàn thành xong rồi.
Đã ba bốn ngày rồi anh không được chợp mắt, ăn cơm cũng là dựa vào dịch dinh dưỡng và thực phẩm cô đặc để giải quyết, anh về nhà vốn chỉ là để tắm rửa và ngủ một giấc mà thôi.
Ai ngờ vừa vào cửa chính là bánh bí đỏ chiên giòn cùng với chè đậu xanh ngon miệng đang chờ anh, trong phòng bếp còn có mùi thức ăn nồng đậm hơn nữa.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, anh căn bản không dám xác nhận tất cả những cái này đều là do cái cô em gái luôn kiêu căng tùy hứng, luôn luôn chỉ chú ý đến các loại thời trang xa xỉ phẩm, hoàn toàn không có ý thức sinh hoạt tự tay làm ra.
Hơn nữa, tiểu cô nương hoàn toàn không còn sợ hãi ông anh đã từng “rất hung dữ rất đáng sợ” trong mắt cô! Còn khen anh “dễ thương” nữa?!
...... Từ này hoàn toàn không phù hợp với anh mà.
Nhưng mà, vẻ vui mừng của tiểu nha đầu khi nhìn thấy anh cũng làm cho anh có loại cảm giác về đến nhà cũng không tồi.
Chờ người máy giúp việc thông minh bưng khay trở lại phòng bếp, bánh bí đỏ chiên giòn đã ít hơn phân nửa, chè đậu xanh cũng không còn một chén nào.
Lăng Yêu Yêu mím môi cười, xem ra ông anh chiến thần đại nhân cũng rất hài lòng với tay nghề của cô đấy!
Mắt thấy sắp đến mười hai giờ, Lăng Yêu Yêu tay chân nhanh nhẹn làm xong món khoai tây thái sợi sốt chua cay cùng với rau mầm xào, lại đem mấy món ăn khác bỏ vào trong hộp giữ ấm.
Sau đó cô định trở về phòng tắm rửa.
Trên người cô lúc này đều là mùi thức ăn, khó trách anh trai của cô vừa rồi còn ghét bỏ mà rút cánh tay ra những hai lần!
Làm đồ ăn rồi, nhưng người cũng phải xinh đẹp thơm ngào ngạt, mới tiện cho việc làm nũng với cha mẹ và anh trai, mới dễ để cho cô đạt được mục đích của mình!
Lúc đi ngang qua phòng khách, Lăng Huyên không có ở đây, có lẽ là anh đã trở về phòng. Lăng Yêu Yêu phân phó người máy quản gia thông minh An bá khi nào ba mẹ cô trở về liền bưng điểm tâm cùng hai loại đồ uống lên trước.
Lăng Yêu Yêu nhanh chóng tắm rửa xong, thay một chiếc váy không tay màu xanh nước biển, tóc tết thành hai bím tóc lỏng lẻo buông xuống trước ngực.
Mười tám tuổi, chính là độ tuổi đẹp nhất của thiếu nữ, hơn nữa dung mạo tiểu cô nương vốn rất nổi bật, cho dù không trang điểm và dùng bất kỳ đồ trang sức nào cũng là cực kỳ đẹp, thoạt nhìn vô cùng tươi mát xinh đẹp!
Lăng Yêu Yêu tự luyến thả một nụ hôn gió với gương mặt mình ở trong gương.
Hệ thống nhắc nhở thông minh bằng giọng nói trong phòng vang lên, báo cho cô biết Lăng Thiên Việt và Thẩm Vân Cẩn đã trở về.
Cô mở cửa phòng mình ra, giống như một cơn gió bước nhanh xuống dưới lầu.
Ai ngờ khi đến cầu thang, Lăng Huyên cũng vừa lúc từ lầu bốn đi xuống.
Lăng Yêu Yêu chạy quá nhanh không thu chân lại được, mắt thấy sắp đụng phải anh, cô vội vàng lớn tiếng hét lên: “Anh hai ơi, nhường nhường nhường ——”
Lăng Huyên hết sức nhanh nhẹn lui về phía sau một bước, một tay nắm lấy bả vai mỏng manh của tiểu cô nương, tay kia khép hờ bên cạnh Lăng Yêu Yêu, để tránh cho cô bị ngã xuống cầu thang.
Thấy cô đã ổn định thân hình, Lăng Huyên thu tay lại cực nhanh, nghiêm mặt nhíu mày rồi bắt đầu trầm giọng giáo huấn: “Chạy cái gì thế hả?”
Lăng Yêu Yêu phanh gấp chớp chớp mắt, sau khi phản ứng lại, một chút cũng không bị bộ dáng hung thần ác sát của Lăng Huyên có thể trấn trụ ngàn ngàn binh lính dọa sợ, cô ngửa đầu nhìn Lăng Huyên, sùng bái nói: “Anh hai, anh lợi hại quá đi!”
Lăng Yêu Yêu tự nhận mình đã tắm rửa sạch sẽ thơm ngát, sẽ không bị ghét bỏ nữa, vậy nên cô lại bắt đầu cọ qua, ôm chặt lấy cánh tay Lăng Huyên.
Tuy rằng chỉ có thể chất cấp D, nhưng trong chuyện “ôm cánh tay/đùi anh trai” này, Lăng Yêu Yêu trơn trượt giống như một con cá chạch nhỏ, quả thực làm cho Lăng Huyên bất ngờ không kịp đề phòng!
Lăng Huyên cũng trở về phòng tắm rửa, còn ngủ được một chút, cũng là nghe được hệ thống thông minh trong phòng nhắc nhở mới thức dậy.
Đã ăn xong điểm tâm lúc nãy nên Lăng Huyên cũng không đói lắm, nhưng anh cũng không muốn bỏ qua một phen tâm ý của tiểu nha đầu khi tự mình xuống bếp.
Tiểu nha đầu đã ra sức biểu hiện như vậy, còn không hề che dấu nói là con bé “có việc” muốn xin phép ba mẹ, anh thân là anh trai cũng nên nghe xem thử rốt cuộc là chuyện gì... Chỉ cần là chuyện không quá phận thì nói giúp con bé một hai câu cũng không phải là không được.
Đây đại khái chính là bắt người tay ngắn cắn người miệng mềm trong truyền thuyết nhỉ?
Đã ba bốn ngày rồi anh không được chợp mắt, ăn cơm cũng là dựa vào dịch dinh dưỡng và thực phẩm cô đặc để giải quyết, anh về nhà vốn chỉ là để tắm rửa và ngủ một giấc mà thôi.
Ai ngờ vừa vào cửa chính là bánh bí đỏ chiên giòn cùng với chè đậu xanh ngon miệng đang chờ anh, trong phòng bếp còn có mùi thức ăn nồng đậm hơn nữa.
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, anh căn bản không dám xác nhận tất cả những cái này đều là do cái cô em gái luôn kiêu căng tùy hứng, luôn luôn chỉ chú ý đến các loại thời trang xa xỉ phẩm, hoàn toàn không có ý thức sinh hoạt tự tay làm ra.
Hơn nữa, tiểu cô nương hoàn toàn không còn sợ hãi ông anh đã từng “rất hung dữ rất đáng sợ” trong mắt cô! Còn khen anh “dễ thương” nữa?!
...... Từ này hoàn toàn không phù hợp với anh mà.
Nhưng mà, vẻ vui mừng của tiểu nha đầu khi nhìn thấy anh cũng làm cho anh có loại cảm giác về đến nhà cũng không tồi.
Chờ người máy giúp việc thông minh bưng khay trở lại phòng bếp, bánh bí đỏ chiên giòn đã ít hơn phân nửa, chè đậu xanh cũng không còn một chén nào.
Lăng Yêu Yêu mím môi cười, xem ra ông anh chiến thần đại nhân cũng rất hài lòng với tay nghề của cô đấy!
Mắt thấy sắp đến mười hai giờ, Lăng Yêu Yêu tay chân nhanh nhẹn làm xong món khoai tây thái sợi sốt chua cay cùng với rau mầm xào, lại đem mấy món ăn khác bỏ vào trong hộp giữ ấm.
Sau đó cô định trở về phòng tắm rửa.
Trên người cô lúc này đều là mùi thức ăn, khó trách anh trai của cô vừa rồi còn ghét bỏ mà rút cánh tay ra những hai lần!
Làm đồ ăn rồi, nhưng người cũng phải xinh đẹp thơm ngào ngạt, mới tiện cho việc làm nũng với cha mẹ và anh trai, mới dễ để cho cô đạt được mục đích của mình!
Lúc đi ngang qua phòng khách, Lăng Huyên không có ở đây, có lẽ là anh đã trở về phòng. Lăng Yêu Yêu phân phó người máy quản gia thông minh An bá khi nào ba mẹ cô trở về liền bưng điểm tâm cùng hai loại đồ uống lên trước.
Lăng Yêu Yêu nhanh chóng tắm rửa xong, thay một chiếc váy không tay màu xanh nước biển, tóc tết thành hai bím tóc lỏng lẻo buông xuống trước ngực.
Mười tám tuổi, chính là độ tuổi đẹp nhất của thiếu nữ, hơn nữa dung mạo tiểu cô nương vốn rất nổi bật, cho dù không trang điểm và dùng bất kỳ đồ trang sức nào cũng là cực kỳ đẹp, thoạt nhìn vô cùng tươi mát xinh đẹp!
Lăng Yêu Yêu tự luyến thả một nụ hôn gió với gương mặt mình ở trong gương.
Hệ thống nhắc nhở thông minh bằng giọng nói trong phòng vang lên, báo cho cô biết Lăng Thiên Việt và Thẩm Vân Cẩn đã trở về.
Cô mở cửa phòng mình ra, giống như một cơn gió bước nhanh xuống dưới lầu.
Ai ngờ khi đến cầu thang, Lăng Huyên cũng vừa lúc từ lầu bốn đi xuống.
Lăng Yêu Yêu chạy quá nhanh không thu chân lại được, mắt thấy sắp đụng phải anh, cô vội vàng lớn tiếng hét lên: “Anh hai ơi, nhường nhường nhường ——”
Lăng Huyên hết sức nhanh nhẹn lui về phía sau một bước, một tay nắm lấy bả vai mỏng manh của tiểu cô nương, tay kia khép hờ bên cạnh Lăng Yêu Yêu, để tránh cho cô bị ngã xuống cầu thang.
Thấy cô đã ổn định thân hình, Lăng Huyên thu tay lại cực nhanh, nghiêm mặt nhíu mày rồi bắt đầu trầm giọng giáo huấn: “Chạy cái gì thế hả?”
Lăng Yêu Yêu phanh gấp chớp chớp mắt, sau khi phản ứng lại, một chút cũng không bị bộ dáng hung thần ác sát của Lăng Huyên có thể trấn trụ ngàn ngàn binh lính dọa sợ, cô ngửa đầu nhìn Lăng Huyên, sùng bái nói: “Anh hai, anh lợi hại quá đi!”
Lăng Yêu Yêu tự nhận mình đã tắm rửa sạch sẽ thơm ngát, sẽ không bị ghét bỏ nữa, vậy nên cô lại bắt đầu cọ qua, ôm chặt lấy cánh tay Lăng Huyên.
Tuy rằng chỉ có thể chất cấp D, nhưng trong chuyện “ôm cánh tay/đùi anh trai” này, Lăng Yêu Yêu trơn trượt giống như một con cá chạch nhỏ, quả thực làm cho Lăng Huyên bất ngờ không kịp đề phòng!
Lăng Huyên cũng trở về phòng tắm rửa, còn ngủ được một chút, cũng là nghe được hệ thống thông minh trong phòng nhắc nhở mới thức dậy.
Đã ăn xong điểm tâm lúc nãy nên Lăng Huyên cũng không đói lắm, nhưng anh cũng không muốn bỏ qua một phen tâm ý của tiểu nha đầu khi tự mình xuống bếp.
Tiểu nha đầu đã ra sức biểu hiện như vậy, còn không hề che dấu nói là con bé “có việc” muốn xin phép ba mẹ, anh thân là anh trai cũng nên nghe xem thử rốt cuộc là chuyện gì... Chỉ cần là chuyện không quá phận thì nói giúp con bé một hai câu cũng không phải là không được.
Đây đại khái chính là bắt người tay ngắn cắn người miệng mềm trong truyền thuyết nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.