Tuyệt Đối Không Động Tâm Khi Kết Hôn Tại Hào Môn
Chương 2: Từ Chối
Ma An
05/09/2024
Hai người đi căng tin ăn cơm rồi mới quay lại ký túc xá, ngày tháng chín trời tối rất nhanh, mới 6 giờ hơn nhưng ký túc xá nữ đã bật đèn lên.
Đường Điền xách theo bữa ăn khuya - trái cây dằm sữa chua - mua ở căng tin để đảm đương bữa ăn khuya. Trên đường đi ríu rít trò chuyện về minh tinh bát quái. Cố Thư Di quét thẻ mở ra cửa ký túc xá, phòng 6203 đèn sáng lên, bạn cùng phòng đêm nay đều ở.
Điều kiện ký túc xá của trường ngay cả khi ở thành phố B cũng có thể xem là khá tốt, tuy không có phòng tắm riêng, nhưng được thiết kế không gian thoải mái cho bốn người, bên trên là giường, bên dưới là bàn. Thiết kế này ở nơi được xem là tấc đất tấc vàng là khó có được. Đường Điền đang ở hành lang nói chuyện ríu rít, quay đầu lại liền phát hiện các bạn cùng phòng đều ở phía sau, liền lập tức mà ngậm miệng.
Bình thường các sinh viên khác trong cùng một phòng thường lấy đơn vị 4 người mà hoạt động, nhưng phòng 6203 lại bất đồng. Ký túc xá bốn người nhưng quan hệ cũng không thể tính quá thân mật. Một bạn cùng phòng của Chu Tư Kỳ lúc này đang ở ngoài ban công gọi điện thoại, mà người vẫn luôn nằm ở trên giường với màn giường kéo che kín là Tào Tiểu Vi, sau khi nghe được động tĩnh Đường Điền cùng Cố Thư Di trở về, liền kéo ra màn giường, chậm rãi dò đầu ra.
“Thư Di” Tào Tiểu Vi nhìn vào sau khi vào cửa, đang ở trên ghế đặt túi xuống Cố Thư Di, nhẹ nhàng kêu một tiếng, chờ cô quay đầu thời điểm, chậm rì rì mà nói một tiếng: “Cảm ơn cậu.”
Cố Thư Di đối với Tào Tiểu Vi dò ra tới đầu, nhất thời mơ hồ: “Cảm ơn tớ?”
Tào Tiểu Vi nói chuyện thanh âm từ trước đến nay không lớn: “Cái kia, cậu không phải từ bỏ cơ hội lưu lại trường sao.”
Ở đại học này, hầu hết danh ngạch cho sinh viên ở lại tiếp tục nghiên cứu đều là cho những người có thành tích tổng hợp xếp hạng trước 30. Nếu bạn học nằm ở vị trí phía trước từ bỏ cơ hội lưu lại, thì cơ hội sẽ được lùi lại cho người ở vị trí phía sau. Tào Tiểu Vi tổng xếp hạng vẫn luôn ở 30 trên dưới. Việc học của cô có thành tích không tồi, nhưng kết quả thực hành thiếu một ít, phía trước vẫn luôn quay quẩn ở ngoài danh sách, mà lần này bởi vì phía trước có người từ bỏ cơ hội, nên danh ngạch này liền vừa vặn dời tới rồi Tào Tiểu Vi - người vốn đã chuẩn bị thi lên thạc sĩ.
Cho nên đêm nay cô mới có thể không đi thư viện giống mọi khi, mà quay lại ký túc xá nằm.
Cố Thư Di sau khi hiểu ý của Tào Tiểu Vi mới “Nga” một tiếng, một bên từ trong túi lấy ra máy tính đặt ở một bên, nói: “Cảm ơn cái gì.”
“Trong khối, người quyết định từ chối lưu lại trường lại không phải có mình mình.”
Tiếng nói cô vừa dứt, Chu Tư Kỳ vừa rồi còn ở ngoài ban công đã kết thúc điện thoại, đẩy cửa tiến vào.
Chu Tư Kỳ cầm di động, nhìn Cố Thư Di cùng Đường Điền vừa trở về, lại nhìn về phía Tào Tiểu Vi vừa trở về liền lên giường kéo lên bức màn, chờ Cố Thư Di trở về phòng mới chui ra.
Lần này trong khối từ bỏ cơ hội lưu lại còn có Chu Tư Kỳ.
Tuy nhiên, khác với Cố Thư Di, Chu Tư Kỳ là bởi vì muốn đi du học cho nên mới từ bỏ cơ hội. Cô nàng từ học kỳ trước đã bắt đầu chuẩn bị tài liệu xin du học, người chung quanh đều biết.
Chu Tư Kỳ nhìn Cố Thư Di, rồi lại nhìn Tào Tiểu Vi, có vẻ là nghe được cuộc đối thoại vừa rồi của hai người, vừa cười vừa nói: “Cố Thư Di, cậu không có ý định lưu lại trường nghiên cứu, cũng không chịu nói trước một tiếng cho Tào Tiểu Vi biết, làm cho cậu ấy phải chuẩn bị thi lên thạc sĩ suốt cả một kỳ nghỉ hè.”
Bởi vì không xác định có cơ hội được ở lại trường nghiên cứu hay không, nên vì chắc ăn, toàn bộ thời gian nghỉ hè Tào Tiểu Vi đều chui đầu vào thư viện của trường để ôn tập mà không về nhà, mọi người ở ký túc xá đều biết.
Cố Thư Di ở đối diện giường ngủ của Chu Tư Kỳ, sau khi nghe được cô nàng nói thì dừng lại một chút, sau đó tiếp tục sửa sang lại mặt bàn, không có quay đầu lại: “Tớ cũng là mấy ngày hôm trước mới quyết định.”
“Trong khối, người từ chối cơ hội này cũng không phải có một mình tớ, danh ngạch cũng không phải một người như tớ có thể quyết định.” Cố Thư Di vừa cắm sạc di động, vừa mở miệng nói.
Chu Tư Kỳ vốn dĩ cũng chỉ là tưởng khịa Cố Thư Di một chút, biết chính mình cũng làm Tào Tiểu Vi mất công ôn tập, giờ lôi Cố Thư Di ra làm bia đỡ cũng không ổn lắm, liền “Hứ” một tiếng, đeo lên tai nghe, không có nói nữa.
Di động biểu hiện đang ở trạng thái sạc điện, Cố Thư Di mở khóa màn hình, nhìn đến thông báo WeChat có tin nhắn mới.
Lúc này Đường Điền đang ngồi ở Cố Thư Di phía sau, cô nàng đang vùi đầu dùng di động cho cô gửi tin nhắn WeChat: 【 Cậu ta đúng là rảnh rỗi không có gì làm nên đi kiếm chuyện 】
【 đừng quan tâm 】
Cố Thư Di: 【 ừ. 】
Đường Điền: 【 sơ yếu lý lịch.pdf】
【 Thư Di, vụ sơ yếu lý lịch của mình liền nhờ cậu giúp, mắt lấp lánh.jpg】
Cố Thư Di lúc trước có đồng ý giúp Đường Điền sửa sơ yếu lý lịch: 【 để tớ sửa nhanh rùi gửi cho cậu luôn 】
Đường Điền: 【 mãi yêu mãi yêu, moa moa.jpg】
【 ừa, tớ cảm thấy năm nay dù Hòa Quang không tuyển nhân viên mới cũng không có việc gì, tớ thấy về sau cậu cũng có thể từ công ty khác nhảy việc đến làm ở Hòa Quang ak! 】
Cố Thư Di lại cười cười: 【 cảm ơn. 】
Kết thúc nhắn tin với Đường Điền, Cố Thư Di thả di động xuống, nhìn máy tính của mình đang dán logo nhỏ của Hòa Quang, bỗng nhiên cô hít một hơi thật sâu, thật sâu.
……
Đường Điền xách theo bữa ăn khuya - trái cây dằm sữa chua - mua ở căng tin để đảm đương bữa ăn khuya. Trên đường đi ríu rít trò chuyện về minh tinh bát quái. Cố Thư Di quét thẻ mở ra cửa ký túc xá, phòng 6203 đèn sáng lên, bạn cùng phòng đêm nay đều ở.
Điều kiện ký túc xá của trường ngay cả khi ở thành phố B cũng có thể xem là khá tốt, tuy không có phòng tắm riêng, nhưng được thiết kế không gian thoải mái cho bốn người, bên trên là giường, bên dưới là bàn. Thiết kế này ở nơi được xem là tấc đất tấc vàng là khó có được. Đường Điền đang ở hành lang nói chuyện ríu rít, quay đầu lại liền phát hiện các bạn cùng phòng đều ở phía sau, liền lập tức mà ngậm miệng.
Bình thường các sinh viên khác trong cùng một phòng thường lấy đơn vị 4 người mà hoạt động, nhưng phòng 6203 lại bất đồng. Ký túc xá bốn người nhưng quan hệ cũng không thể tính quá thân mật. Một bạn cùng phòng của Chu Tư Kỳ lúc này đang ở ngoài ban công gọi điện thoại, mà người vẫn luôn nằm ở trên giường với màn giường kéo che kín là Tào Tiểu Vi, sau khi nghe được động tĩnh Đường Điền cùng Cố Thư Di trở về, liền kéo ra màn giường, chậm rãi dò đầu ra.
“Thư Di” Tào Tiểu Vi nhìn vào sau khi vào cửa, đang ở trên ghế đặt túi xuống Cố Thư Di, nhẹ nhàng kêu một tiếng, chờ cô quay đầu thời điểm, chậm rì rì mà nói một tiếng: “Cảm ơn cậu.”
Cố Thư Di đối với Tào Tiểu Vi dò ra tới đầu, nhất thời mơ hồ: “Cảm ơn tớ?”
Tào Tiểu Vi nói chuyện thanh âm từ trước đến nay không lớn: “Cái kia, cậu không phải từ bỏ cơ hội lưu lại trường sao.”
Ở đại học này, hầu hết danh ngạch cho sinh viên ở lại tiếp tục nghiên cứu đều là cho những người có thành tích tổng hợp xếp hạng trước 30. Nếu bạn học nằm ở vị trí phía trước từ bỏ cơ hội lưu lại, thì cơ hội sẽ được lùi lại cho người ở vị trí phía sau. Tào Tiểu Vi tổng xếp hạng vẫn luôn ở 30 trên dưới. Việc học của cô có thành tích không tồi, nhưng kết quả thực hành thiếu một ít, phía trước vẫn luôn quay quẩn ở ngoài danh sách, mà lần này bởi vì phía trước có người từ bỏ cơ hội, nên danh ngạch này liền vừa vặn dời tới rồi Tào Tiểu Vi - người vốn đã chuẩn bị thi lên thạc sĩ.
Cho nên đêm nay cô mới có thể không đi thư viện giống mọi khi, mà quay lại ký túc xá nằm.
Cố Thư Di sau khi hiểu ý của Tào Tiểu Vi mới “Nga” một tiếng, một bên từ trong túi lấy ra máy tính đặt ở một bên, nói: “Cảm ơn cái gì.”
“Trong khối, người quyết định từ chối lưu lại trường lại không phải có mình mình.”
Tiếng nói cô vừa dứt, Chu Tư Kỳ vừa rồi còn ở ngoài ban công đã kết thúc điện thoại, đẩy cửa tiến vào.
Chu Tư Kỳ cầm di động, nhìn Cố Thư Di cùng Đường Điền vừa trở về, lại nhìn về phía Tào Tiểu Vi vừa trở về liền lên giường kéo lên bức màn, chờ Cố Thư Di trở về phòng mới chui ra.
Lần này trong khối từ bỏ cơ hội lưu lại còn có Chu Tư Kỳ.
Tuy nhiên, khác với Cố Thư Di, Chu Tư Kỳ là bởi vì muốn đi du học cho nên mới từ bỏ cơ hội. Cô nàng từ học kỳ trước đã bắt đầu chuẩn bị tài liệu xin du học, người chung quanh đều biết.
Chu Tư Kỳ nhìn Cố Thư Di, rồi lại nhìn Tào Tiểu Vi, có vẻ là nghe được cuộc đối thoại vừa rồi của hai người, vừa cười vừa nói: “Cố Thư Di, cậu không có ý định lưu lại trường nghiên cứu, cũng không chịu nói trước một tiếng cho Tào Tiểu Vi biết, làm cho cậu ấy phải chuẩn bị thi lên thạc sĩ suốt cả một kỳ nghỉ hè.”
Bởi vì không xác định có cơ hội được ở lại trường nghiên cứu hay không, nên vì chắc ăn, toàn bộ thời gian nghỉ hè Tào Tiểu Vi đều chui đầu vào thư viện của trường để ôn tập mà không về nhà, mọi người ở ký túc xá đều biết.
Cố Thư Di ở đối diện giường ngủ của Chu Tư Kỳ, sau khi nghe được cô nàng nói thì dừng lại một chút, sau đó tiếp tục sửa sang lại mặt bàn, không có quay đầu lại: “Tớ cũng là mấy ngày hôm trước mới quyết định.”
“Trong khối, người từ chối cơ hội này cũng không phải có một mình tớ, danh ngạch cũng không phải một người như tớ có thể quyết định.” Cố Thư Di vừa cắm sạc di động, vừa mở miệng nói.
Chu Tư Kỳ vốn dĩ cũng chỉ là tưởng khịa Cố Thư Di một chút, biết chính mình cũng làm Tào Tiểu Vi mất công ôn tập, giờ lôi Cố Thư Di ra làm bia đỡ cũng không ổn lắm, liền “Hứ” một tiếng, đeo lên tai nghe, không có nói nữa.
Di động biểu hiện đang ở trạng thái sạc điện, Cố Thư Di mở khóa màn hình, nhìn đến thông báo WeChat có tin nhắn mới.
Lúc này Đường Điền đang ngồi ở Cố Thư Di phía sau, cô nàng đang vùi đầu dùng di động cho cô gửi tin nhắn WeChat: 【 Cậu ta đúng là rảnh rỗi không có gì làm nên đi kiếm chuyện 】
【 đừng quan tâm 】
Cố Thư Di: 【 ừ. 】
Đường Điền: 【 sơ yếu lý lịch.pdf】
【 Thư Di, vụ sơ yếu lý lịch của mình liền nhờ cậu giúp, mắt lấp lánh.jpg】
Cố Thư Di lúc trước có đồng ý giúp Đường Điền sửa sơ yếu lý lịch: 【 để tớ sửa nhanh rùi gửi cho cậu luôn 】
Đường Điền: 【 mãi yêu mãi yêu, moa moa.jpg】
【 ừa, tớ cảm thấy năm nay dù Hòa Quang không tuyển nhân viên mới cũng không có việc gì, tớ thấy về sau cậu cũng có thể từ công ty khác nhảy việc đến làm ở Hòa Quang ak! 】
Cố Thư Di lại cười cười: 【 cảm ơn. 】
Kết thúc nhắn tin với Đường Điền, Cố Thư Di thả di động xuống, nhìn máy tính của mình đang dán logo nhỏ của Hòa Quang, bỗng nhiên cô hít một hơi thật sâu, thật sâu.
……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.