Tuyệt Phẩm Đại Tiểu Thư

Chương 16: Qua đêm

Thạch Anh Tím

17/09/2015

Ngồi trên sofa, Mộ Tử Hi cắn răng nhìn Della giúp mình bôi thuốc sau đó quấn miệng vết thương. Ban nãy viên đạn tuy không đánh vào chỗ trọng yếu nhưng cũng làm Mộ Tử Hi bị phá da, nếu không cẩn thận xử lý rất dễ bị nhiễm trùng. Della cố gắng nhẹ tay để đại tiểu thư giảm bớt đau đớn, mùi axit sát trùng và mùi máu tươi quanh quẩn trong căn phòng khiến Mộ Tử Hi cảm thấy khó chịu nhưng dù sao còn đỡ hơn mùi thuốc sát trùng ở bệnh viện.

Ngồi bên cạnh là Bạch Tử Kỳ, hắn nhìn thấy cô cắn răng nhịn đau, trong lòng không khỏi dâng lên một tia thương tiếc nhưng hắn chung quy cũng không có biểu hiện ra ngoài.

“Cô không sao chứ? Không ngờ chỉ sượt một chút cũng đã chảy thật nhiều máu rồi.”

Nghe Bạch Tử Kỳ hỏi vậy, Mộ Tử Hi bực dọc đáp : “Cậu thử bị giống tôi xem có đau hay không, thật xui xẻo, không ngờ ra ngoài chơi một chút cũng bị tập kích, hôm nay đã là lần thứ hai rồi.”

“Lần thứ hai? Vậy cô đã từng bị bọn chúng ám sát rồi sao?” Bạch Tử Kỳ có chút kinh hãi nhìn Mộ Tử Hi, không biết cô đã đắc tội kẻ nào mà thành ra như vậy.

Della nhanh chóng ổn định miệng vết thương cho Mộ Tử Hi, thay cô cài lại áo, sau đó trả lời Bạch Tử Kỳ : “Từ lúc đặt chân đến Hồng Kông, đại tiểu thư đã bị một nhóm lính đánh thuê chặn giết trên đại lộ, cũng may là không có việc gì, nếu không tình hình rất nghiêm trọng.”

Nhắc đến việc này, Mộ Tử Hi xoay sang hỏi đám người Blink : “Đã điều tra ra chưa?”

Blink lắc đầu, dù sao việc có chút gấp, hơn nữa còn phải tránh tai mắt của lão gia tử, vậy nên tiến trình điều tra có chút chậm trễ, thêm một chuyện ám sát không thành tối nay, Mộ Tử Hi muốn biết được chân tướng đành phải đợi vài hôm. Bởi vì gã sát thủ ban nãy đã tự bạo trên đường trốn chạy, đám người Blink đuổi đến thì thi thể hắn đã không nguyên vẹn, vậy nên không thể tra ra được cái gì. Mà Mộ Tử Hi ra lệnh bọn họ không thể đem việc này nói cho mấy vị ở Bắc Kinh biết, bọn họ đành phải âm thầm điều tra tuy rằng Blink không chắc lão gia tử bên kia có biết rồi hay chưa, cơ sở tình báo của đám người bên đó bọn họ hẳn là so không được, nhưng sợ Mộ Tử Hi lo lắng, hắn không nói cho cô biết việc này.

Mộ Đường Bác đương nhiên biết rõ mọi hành tung của Mộ Tử Hi ở Hồng Kông, chuyện cô bị ám sát lớn như vậy làm sao có thể qua mắt được hắn? Thêm việc tối nay, khi nghe một gã tình báo viên báo cáo, Mộ Đường Bác lửa giận ngập trời không chỗ phát tiết, cháu gái bảo bối của hắn đang gặp nguy hiểm ở Hồng Kông, kẻ thù thì chưa tìm ra làm sao có thể khiến hắn nuốt trôi cơn tức này?

Hơn nữa lần này lại không biết kẻ nào ngu xuẩn công khai cùng Mộ gia là địch, Mộ Đường Bác quyết không đem chuyện này xử lý xong liền không bỏ qua, vậy nên hắn đã nhanh chóng cho người điều tra rõ, còn phái thêm một đội bảo vệ an toàn đến Hồng Kông âm thầm bảo hộ Mộ Tử Hi. Mộ Vấn Khiêm một bên lo lắng, một bên thay cha hắn vuốt giận, sau đó còn phải giấu diếm Mộ Tử Phong và Mộ Tử Nhu, nếu bọn họ biết chuyện nhất định sẽ cấp tốc chạy đến Hồng Kông nháo đến điên loạn.

Mộ Tử Hi lúc này còn ngây thơ không biết gì, cô cho rằng chỉ cần giấu diếm kĩ một chút sẽ không ai hay biết nhưng lại không ngờ rằng ông nội và cha cô đã sớm hiểu rõ nội tình, hơn nữa còn kinh động đến mẹ cô đang ở Mĩ, Ryna Cruise phu nhân.

Lúc Ryna Cruise phu nhân biết được tin này là khi bà đang cùng tổng thống và nghị viện tiến hành họp bàn. Hiển nhiên vị nữ cường nhân này trên mặt không chút nào thay đổi ngoại trừ việc khí tràng xung quanh càng thêm lạnh lẽo khiến mấy gã quan viên ngồi bên cạnh không khỏi sợ run một chút, trong lòng họ không ngừng nghĩ rốt cuộc kẻ nào không có mắt chạm đến nghịch lân của vị nữ vương này. Bọn họ chỉ nghe bà âm thầm bàn giao với thư ký của mình vài câu đại loại như : “Mau chóng điều tra, sau đó đem bọn chúng giải quyết đi.”

Ryna Cruise phu nhân tiếp tục như chưa có chuyện gì xảy ra, cùng tổng thống nở nụ cười. Barak Obama tuy tò mò nhưng cũng không tốt xen vào chuyện riêng của kẻ khác. Thế nhưng sau đó thì ai biết được hắn có đi điều tra hay không, dù sao đối với một tổng thống địa vị cao, tuyệt không cho phép có bất kỳ âm mưu gì xâm hại, hơn nữa hệ thống chính phủ Mĩ luôn bị các tập đoàn tài chính từ phía sau thao túng, cái ghế tổng thống của hắn đã không dễ ngồi, gặp Ryna Crusie –một kẻ vô cùng có quyền lực và tiếng nói ở Thượng nghị viện, hơn nữa tương lai rất có khả năng tiến vào tranh cử chức tổng thống cùng hắn, mọi chuyện của bà đều bị hắn kiêng dè và nhìn chằm chằm.

Giờ thì hay rồi, tổ chức tình báo F.B.I vốn do tổng thống điều khiển cũng tiến hành vào cuộc điều tra. Một hồi ám sát liền dẫn phát phong ba, đây là việc Mộ Tử Hi không thể ngờ tới nhưng chuyện này cũng là nói sau.

Hiện tại cô chỉ cảm thấy vô cùng mệt mỏi nằm dài trên ghế sofa, Della thấy đại tiểu thư như vậy cũng rất đau lòng, nói : “Đại tiểu thư mau về phòng đi, nằm đây ngủ rất dễ cảm lạnh.”

“Della, chị để tôi nằm một chút, lúc này tôi rất mệt, không thể động đậy được.”

“Nhưng cũng không thể ngủ sofa được.” Della xem đại tiểu thư lại giở trò trẻ con, đau đầu không thôi, bọn họ cũng không thể thô bạo với cô, rất là bất đắc dĩ.

Bạch Tử Kỳ hôm nay vô cùng may mắn nhìn xem được một mặt khác của Mộ Tử Hi, không có đeo mặt nạ, không lạnh lùng, không mặc vào lớp áo sắt chắc nịch lạnh lẽo khiến người ta không thở nổi. Mộ Tử Hi lúc này vô cùng yếu ớt, lười biếng, lại nũng nịu như đứa nhỏ khiến người khác thương yêu. Hắn cũng không rõ chính mình bị cái gì bám vào đầu, làm ra một hành động khiến hắn không thể tin được mà ngay cả Mộ Tử Hi cũng càng kinh hãi. Hắn chỉ nghe cô la lên oai oái :



“Cậu làm gì vậy hả, Bạch Tử Kỳ? Mau bỏ tôi xuống, tên chết tiệt này!”

Chuyện thật ra là Bạch Tử Kỳ bước đến ẵm lấy Mộ Tử Hi đứng dậy, một cái công chúa ôm hoàn mỹ xuất hiện khiến mấy người ngốc điệu tại chỗ. Ngay cả Bạch Tử Kỳ cũng không biết chính mình đang làm cái gì, hắn chỉ cảm thấy cô rất đáng yêu, cũng rất yếu ớt, muốn ôm vào lòng an ủi một chút con mèo nhỏ mà thôi. Phải, hắn cảm thấy cô rất giống một con mèo nhỏ xù lông đang cầu kẻ khác vuốt ve. Hắn điên rồi phải không?

Tuy Bạch Tử Kỳ hiểu rõ Mộ Tử Hi đối với việc ám sát không sợ hãi, cũng không để bụng nhưng một người khi không lại bị kẻ khác nhắm vào, hơn nữa còn xảy ra chuyện đáng sợ như vậy, cho dù cường hãn như Mộ Tử Hi cũng sinh ra bóng mờ, bởi vì cô vẫn chỉ mới 17 tuổi mà thôi, cô còn chưa trưởng thành. Cho dù có mạnh mẽ đến đâu nhưng gặp phải chuyện như vậy cũng sẽ không cảm thấy tốt đẹp. Hắn nhìn ra rõ ràng, Mộ Tử Hi khuyết thiếu cảm giác an toàn. Cô chỉ đang che dấu nó đi mà thôi, bởi vì Mộ Tử Hi người này vốn là một vị diễn viên trời sinh, cô có thể đóng ra các loại vẻ mặt, trở thành đủ loại vai diễn cũng chỉ che lấp đi tâm hồn yếu đuối dễ bị tổn thương bên trong.

Bạch Tử Kỳ trầm mặc nhìn cô, lạnh như băng nói : “Đừng nháo, cô không phải trẻ con, mọi người lo cho cô lắm, cô biết không? Đừng có lúc nào cũng trưng ra bộ mặt bình thản như vậy, cô là bị người ám sát, ám sát đó, cô cho rằng những chuyện xảy ra ngày hôm nay chỉ là một trò đùa dai thôi sao?”

Mộ Tử Hi ngẩn người, lần đầu tiên cô bị mắng, hơn nữa còn là một kẻ cô vô cùng chán ghét, tuy rằng hôm nay hắn đã cứu cô một mạng, là ân nhân của cô, và cô còn sinh ra một chút hảo cảm với hắn, thật đáng giận, hắn là ai, lấy quyền gì chỉ trích cô chứ?

“Cậu là cái gì chứ?” Mộ Tử Hi không cam lòng quát, Bạch Tử Kỳ lãnh mặt đáp trả : “Tôi chẳng là cái thá gì cả, tôi chỉ là một trong những đứa ngu ngốc lo lắng cho kẻ cứng đầu như cô mà thôi.”

Nói rồi không thèm nhìn xem Mộ Tử Hi phản ứng, hắn liền hỏi Della vị trí phòng của Mộ Tử Hi rồi đi một mạch đến đó. Đằng sau Rose huýt sáo cười cợt : “Ôi chao, lại một gã ngu ngốc rơi vào lưới tình sao? Anh chàng này cũng thật có đảm lượng.”

“Nhưng rất đẹp trai, không phải sao? Hơn nữa còn là ân nhân của đại tiểu thư, nghe nói hắn là thiếu gia của tập đoàn Bạch Tinh, cùng đại tiểu thư xứng đôi vừa lứa. Nếu vậy lão gia tử nhất định sẽ không phản đối.” Belina đối với anh chàng đẹp trai rất dễ sinh hảo cảm, hiển nhiên cô nàng này rất có tiềm năng đem chủ nhân của mình bán ra ngoài.

Elga lườm cô ta nói : “Thôi đi, chỉ mới cứu một chút đã tính để đại tiểu thư dùng thân báo đáp sao? Cô nghĩ Tử Nhu tiểu thư sẽ để yên à? Bà cô nhỏ đó mà biết có kẻ quay quanh đại tiểu thư nhất định sẽ lại phá cho xem.”

“Được rồi, dù sao đó là chuyện riêng của đại tiểu thư, nơi nào để các người tính toán đàm tiếu? Mau giải tán đi, ngày mai còn muốn theo đại tiểu thư đến công ty, nên nhớ còn một lũ sâu mọt chưa giải quyết, các người chưa thể ngủ yên được đâu.” Blink lạnh nhạt ngắt lời, mấy người thấy thủ lĩnh đã lên tiếng, không tốt lại tranh cãi cái gì, đành yểu xìu ai về phòng nấy :

“Đã hiểu, đội trưởng.”

Bạch Tử Kỳ một mạch ẵm lấy Mộ Tử Hi lên tầng ba, khí không suyễn tim không đập, càng không chảy ra một giọt mồ hôi, điều này khiến cho một gã xuất thân từ bộ đội đặc chủng như Della cũng phải khâm phục. Nếu cô biết Bạch Tử Kỳ từ nhỏ bị huấn luyện trong quân đội không thua gì một tên đặc công khác thì sẽ càng nhìn bằng con mắt khác. Dù sao hiện tại cô chỉ cho rằng Bạch Tử Kỳ là thiếu gia quần là áo lượt của một gia tộc lớn, không hơn, tuy rằng hắn chỉ có chút khác biệt so với đám thiếu gia công tử khác mà thôi.

“Đây là phòng của đại tiểu thư, làm phiền ngài, Bạch tiên sinh.” Della thay Bạch Tử Kỳ mở cửa, sau đó tiến đến phủi một chút ga giường, mới bảo Bạch Tử Kỳ để Mộ Tử Hi lên. Mộ Tử Hi dọc quãng đường đi không nói một tiếng nào, hiển nhiên cô còn bị câu nói của Bạch Tử Kỳ ám ảnh trong đầu. Nên biết trước giờ cô sẽ không để ý bất kỳ lời nói của một kẻ xa lạ, nhất là nam tính. Chỉ cần có kẻ tỏ tình hay có ý định tấn công Mộ Tử Hi sẽ bị Mộ Tử Nhu giải quyết sạch sẽ, vậy nên đến bây giờ Mộ Tử Hi còn ở tình trạng độc thân, kinh nghiệm yêu đương là số không. Tự nhiên nghe được một câu nói khá là ái muội từ kẻ đáng ghét như Bạch Tử Kỳ, thêm với việc hôm nay hắn lại cứu cô một mạng, Mộ Tử Hi sinh ra một loại ảo giác dao động nhưng rất nhẹ. Dù sao cô không phải một người dễ động lòng.

Nhưng cô không biết rằng một kẻ trong tình trạng yếu ớt mà gặp địch nhân tấn công thì kết quả sẽ rất thảm hại, một quả mầm đang đâm căn mọc rễ trong lòng là rất khó dứt bỏ, chỉ là Mộ Tử Hi còn chưa sáng tỏ mà thôi. Nếu như Bạch Tử Kỳ suy nghĩ thông suốt biết chớp lấy thời cơ lúc này, rất có khả năng Mộ Tử Hi sẽ dao động một chút nhưng tiếc là cả hai kẻ này ai cũng chưa phát hiện ra được, nên thời cơ đành trôi qua một cách lãng phí.

Bạch Tử Kỳ tuy không nói là cao thủ tình trường nhưng hắn không là kẻ có tình thương thấp, hắn cũng nhận ra chính mình trong lòng dị dạng nhưng hắn chưa vội. Hắn cần xác nhận chính mình kĩ càng một chút nữa, nếu như phát hiện chính mình đối với Mộ Tử Hi là chân tâm mà không phải hứng thú nhất thời, như vậy hắn không ngại hướng cô ra tay, nếu như đối với cô không có loại tình cảm kia, vậy thật đáng tiếc, hắn và cô xem như bèo nước gặp gỡ.

Dù sao vấn đề này rất nhạy cảm, hắn không muốn tổn thương Mộ Tử Hi, càng quan trọng hơn là sẽ ảnh hưởng đến cả hai gia tộc. Bởi vì bọn họ từ khi sinh ra địa vị đã không giống với một kẻ bình thường, chuyện tình cảm đâu chỉ là hai người mà còn liên quan đến gia tộc sau lưng. Rối rắm và phức tạp khiến Bạch Tử Kỳ thông suốt rất nhiều, nhất là với Mộ gia –Mộ Tử Hi, hắn càng không thể qua loa tắc trách. Cho nên lúc này, Bạch Tử Kỳ thập phần tỉnh táo.

“Như vậy cô ngủ đi. Nghỉ ngơi cho khỏe, tôi đi đây.” Bạch Tử Kỳ nhìn xem Della thay Mộ Tử Hi đắp chăn, sau đó quay người rời đi, vừa đến cửa đã nghe cô lên tiếng nói :

“Tối nay cậu ở lại đây đi, ngày mai tôi sẽ đưa cậu đến công ty. Dù sao cũng do tôi liên lụy đến cậu, tôi sẽ chịu trách nhiệm, còn nữa, chuyện tối nay, cảm ơn.”

Mộ Tử Hi thầm nghĩ chính mình không phải lo lắng an toàn của Bạch Tử Kỳ mà chỉ là áy náy thôi. Bởi vì hắn cứu cô, bởi vì cô liên lụy hắn, sợ rằng hắn cũng sẽ bị nhóm người đó để mắt đến, nếu xảy ra chuyện gì sẽ ảnh hưởng đến hai gia tộc Mộ-Bạch. Mộ Tử Hi làm như thế chỉ vì ý thức trách nhiệm mà thôi, không hơn. Cô đang cố thuyết phục chính mình.



Bạch Tử Kỳ không trả lời, hắn chỉ giương lên một vệt cười, sau đó đi rồi. Không ai biết hắn đang suy nghĩ cái gì. Chỉ là tối hôm đó, Bạch Tử Kỳ ngủ lại Mộ gia không trở về.

Bạch Tử Kỳ tỏ vẻ cho dù hắn có đi qua đêm cũng không ai để ý hắn, nhất là Bạch Tử Tề, sợ rằng anh trai hắn còn đang mong hắn đi đâu thì chết xó nơi đó đừng quay trở về mới tốt.

Lúc này tại một tòa nhà cao ốc trên tầng 69, một gã đàn ông trung niên vô cùng tức giận nhìn thiếu niên mặt trắng bệch đang ôm mặt oan ức nhìn hắn, hiển nhiên thiếu niên này vừa bị đánh không nhẹ. Người đàn ông kia vô cùng tức giận nhìn thiếu niên, mắng : “Đồ ngu, mày có biết mày đang làm cái gì không? Cùng mafia qua lại thì thôi, hôm nay còn làm ra hành động ngu xuẩn như vậy, mày tính để Phó gia chúng ta rơi vào cảnh phá sản sao?”

Thiếu niên kia hẳn không cam lòng nhìn người đàn ông nói : “Nhưng mà cha à, hôm nay nếu không ra tay, lần sau làm sao còn cơ hội? Nghe nói người thừa kế Mộ gia đang làm một vài động tác lớn, cô ta hoành hành ở Đại Lục liền thôi, lần này còn nhúng tay vào sản nghiệp Hồng Kông của chúng ta, quá ngang ngược rồi, Hồng Kông vốn là địa bàn của chúng ta, con chỉ muốn cho cô ta một bài học mà thôi.”

“Nhưng mà mày có nghĩ hậu quả về sau sẽ ra sao không? Nếu giết chết được thì đã không sao, đằng này nó còn sống sót quay về, mày nghĩ rằng nó về sau không đi mò ra ai là kẻ đã ám toán nó sao? Nếu nó biết được là Phó thị sau lưng gây ra, với sức mạnh của Mộ gia hiện tại sẽ để yên cho chúng ta à? Ta làm sao đẻ ra thứ ngu ngốc như mi? Gây chuyện xong chỉ để lão tử đi chùi mông.”

Phó Hiển Nguyên, chủ tịch tập đoàn Hồng Kông Phó thị, Phó thị vươn tay bao trùm sản nghiệp Hồng Kông, đặc biệt là ở khoản đào tạo minh tinh tài tử và là ông trùm dấu mặt của một băng đảng Hồng Kông. Mà thiếu niên nọ chính là con trai duy nhất của hắn –Phó Lữ. Nhắc đến thằng con này, hắn đau đầu không thôi. Con trai hắn chính là công tử ca chính hiệu, hết ăn chơi bài bạc lại ăn ngủ với bọn minh tinh tài nữ Hồng Kông, không ít kẻ bị hắn nguy hại, chỉ là do sức mạnh của Phó gia tại Hồng Kông quá lớn nên không kẻ nào dám đụng vào hay đi trả thù, hơn nữa bang Hắc Long danh tiếng rất đáng sợ, không ai dám trêu vào sợ rắc rối, ngay cả cảnh sát trưởng gặp mặt hắn cũng muốn nể ba phần.

Chỉ là lần này thằng con hắn không biết nghe ai sai khiến dám động vào người thừa kế Mộ gia. Đã vậy còn dám thuê sát thủ đi ám toán cô ta. Phó Hiển Nguyên chắc chắn có kẻ lợi dụng thằng con hắn vào việc này chứ bằng tài cán lại sợ chết như Phó Lữ, làm sao dám đụng vào con sư tử như Mộ gia? Chỉ sợ là do lũ người mafia kia, hôm nay hắn nghe đàn em nói đến việc thủ lĩnh của tổ chức Cosa Nostra đến Hồng Kông gặp mặt bang chủ bang Cửu Đầu Xà, mà Phó Lữ lại cùng Hạng Văn Thiên –thiếu chủ Hạng gia có quan hệ qua lại. Sợ rằng đều do bọn chúng đầu độc thằng con hắn. Nhưng dù sao mọi chuyện cũng đã vậy, bọn họ đã triệt để đắc tội Mộ gia, vậy không lý nào không cùng đám người kia hợp tác chống lại con sư tử này. Nếu không bọn họ cũng chết không có chỗ chôn.

“Cha, chúng ta dù sao cũng lỡ đắc tội Mộ gia rồi, tại sao không cùng Hạng Văn Thiên bọn họ hợp tác đẩy ngã Mộ thị tại Hồng Kông? Mấy năm nay bị đám gia hỏa từ Đại Lục đó đến đè đầu cưỡi cổ, không phải cha cũng rất khó chịu hay sao? Chỉ cần đánh đuổi bọn họ ra khỏi Hồng Kông, thiên hạ sau này chính là do Phó gia chúng ta làm chủ.” Phó Lữ cao hứng nói, hiển nhiên hắn không nhìn thấy trong mắt cha hắn lóe lên vài tia khinh thường, hắn cho rằng Mộ gia dễ dàng hạ bệ như vậy?

“Được rồi, tạm thời mấy ngày nay mày đừng ra ngoài để đề phòng đám người Mộ gia kia tra ra manh mối gì. Chuyện này để ta tính, dù sao cũng không thể ngồi yên chờ chết.” Phó Hiển Nguyên thở dài nói.

Chỉ là hắn không biết rằng hành động của hắn ngày hôm nay sẽ khiến ngày sau hắn càng thêm hối hận, đương nhiên chuyện này là nói sau.

Sáng hôm sau, tại tập đoàn Bạch Tinh, một con Ferrari màu đỏ chói mắt dừng trước cửa thu hút ánh nhìn của mọi người. Một thiếu niên từ trên xe bước xuống, sau đó hắn nhìn về phía trong xe, cửa kính xe đột ngột hạ xuống, thiếu nữ dung mạo xinh đẹp nhưng lạnh lùng nhìn hắn nói : “Được rồi, cậu đi đi, cẩn trọng một chút, sắp tới sợ sẽ không quá an toàn, nếu có gì nguy hiểm có thể gọi cho tôi.”

Thiếu niên khuôn mặt anh tuấn tươi cười như ánh mặt trời sáng sủa, nhìn thiếu nữ đáp : “Biết rồi, tôi sẽ cẩn thận, hơn nữa bộ quần áo này rất vừa người, cảm ơn cô.”

Bạch Tử Kỳ sáng sớm liền bị Mộ Tử Hi lôi dậy đi vào một trung tâm bách hóa mua một bộ đồ tây, trung tâm này nghe nói là của tập đoàn FS, dù chưa đến giờ mở cửa nhưng vì thân phận Mộ Tử Hi đặc thù, không kẻ nào dám cản đường. Người quản lý còn đặc biệt ra sức chọn cho hắn một thân Armani đắt tiền này chỉ vì lấy lòng Mộ Tử Hi.

Bạch Tử Kỳ nhìn xem Mộ Tử Hi rời đi, mãi đến khi chiếc Ferrari khuất dạng hắn mới đi vào công ty. Mà hắn không biết rằng cảnh tượng này đều bị anh trai hắn –Bạch Tử Tề thu hết vào mắt.

“Bạch Tử Kỳ khi nào thì cùng người thừa kế Mộ thị quan hệ tốt như vậy?” Bạch Tử Tề lãnh giọng hỏi thư ký của hắn. Ngày hôm qua Bạch Tử Kỳ không về nhà, hắn vốn không quan tâm, sáng nay lại thấy em trai hắn bước ra từ trong xe của Mộ Tử Hi, kẻ ngốc cũng biết được tối qua Bạch Tử Kỳ qua đêm tại nhà Mộ Tử Hi.

“Nhị thiếu gia tuần trước đã chuyển vào trung học Triều Dương, hơn nữa cùng người thừa kế Mộ thị chung một lớp học. Nhưng không nghe nói hai người có tiếp xúc gì.” Thư ký đứng phía sau báo cáo, hiển nhiên Bạch Tử Tề luôn cho người theo dõi Bạch Tử Kỳ, mọi chuyện của Bạch Tử Kỳ đều do Bạch Tử Tề nắm trong lòng bàn tay.

Lúc này Bạch Tử Tề càng thêm lãnh giọng nói : “Mau cho người điều tra, xem bọn họ có quan hệ gì, tiến triển đến mức nào? Làm âm thầm một chút, đứng kinh động đến người của Mộ gia, khi đó sẽ khó giải quyết.”

Tuy Bạch gia là đại gia tộc, thực lực cũng rất mạnh nhưng bọn họ tuyệt không muốn cùng đầu sói đói như Mộ gia là địch. Nếu như để Mộ Đường Bác đánh hơi thấy mùi vị bất thường, hắn nhất định sẽ đem Bạch gia ăn đến xương cốt không còn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tuyệt Phẩm Đại Tiểu Thư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook