Tuyệt Phẩm Đại Tiểu Thư

Chương 15: Gặp gỡ Lan Quế Phường

Thạch Anh Tím

17/09/2015

Sau nửa giờ, đoàn xe đi đến tòa khách sạn năm sao, nhân viên phục vụ nghênh tiếp họ đến một căn phòng rất tốt nằm ở tầng ba mươi chín.

Tống Viễn Chi nhanh chóng gọi món, không bao lâu, người phục vụ bưng thức ăn lên, một bàn tiệc thịnh soạn với đủ loại thức ăn xa hoa được bày lên bàn ăn. Mộ Tử Hi gọi đám người Della và Blink cùng ngồi vào bàn tuy rằng bọn họ rất nhiều lần từ chối. Bởi vì đã sớm đói bụng, Mộ Tử Hi không khách khí gắp đũa liên tục, tuy vẫn giữ vững lễ nghi bàn ăn nhưng tốc độ của cô nhanh vô cùng, Tống Viễn Chi đều phải cảm thán sức ăn của Mộ Tử Hi. Cô đúng là thực sự rất đói bụng.

Della và Blink mấy người cũng không có thèm ăn nên dùng rất ít, hầu như đều nhìn xem đại tiểu thư của bọn họ ăn no hay không. Chờ Mộ Tử Hi đặt đũa xuống bàn, đồ ăn trên dĩa cũng chẳng còn có mấy. Lúc này như ý thức được hành động của chính mình ban nãy quá mức dọa người, Mộ Tử Hi xấu hổ lau miệng, sau đó mất tự nhiên ho khan vài tiếng. Đám người Della không khỏi nhịn cười, lần đầu tiên gặp phải đại tiểu thư như vậy, ngạo kiều cái gì thực sự quá đáng yêu. Della cố gắng nhẫn nhịn không đem Mộ Tử Hi ôm vào lòng.

“Đại tiểu thư, tôi đã chuyển hành lý của ngài đến khu nhà cao cấp ở lưng chừng núi. Vì đảm bảo an toàn và riêng tư, ngài chủ tịch đã dặn dò không để tiểu thư ở lại khách sạn.” Tống Viễn Chi lên tiếng. Mộ Tử Hi cũng không có ý kiến gì khác, dù sao ngủ ở nhà mình so với ngủ tại khách sạn thoải mái hơn.

Chờ Tống Viễn Chi thanh toán hóa đơn, mọi người đều đứng dậy rời khỏi phòng ăn. Vừa bước ra khỏi thang máy, Mộ Tử Hi liền nhìn thấy một đoàn người ngoại quốc mặc đồ vest đen, riêng người đàn ông trung niên đi phía giữa mặc đồ tây trắng cao cấp, vừa nhìn chỉ biết là người đứng đầu. Cô nghi hoặc hỏi : “Bọn họ là ai?”

Blink vẻ mặt không tốt nhíu mày, hiển nhiên đối với người đàn ông nọ xuất hiện ở nơi này, hắn thập phần kinh ngạc. Chỉ thấy hắn lên tiếng giải thích nghi hoặc của cô :

“Antonino Giuffrè, ông trùm của tổ chức Cosa Nostra. Hắn chính là thủ lĩnh thay thế Bernardo Provenzano, ‘bố già’ cũ của tổ chức này khi gã bị bắt vào tù năm 2002.”

“Antonino Giuffrè? Tại sao lại có mafia ở Hồng Kông?” Mộ Tử Hi nhíu mày hỏi. Hiển nhiên 181 gia tộc trong tổ chức Cosa Nostra cô cũng có nghe qua.

“Đại tiểu thư đừng lo, tôi sẽ lập tức cho người đi điều tra.” Blink cúi đầu nói, tuy bọn họ không sợ mafia, đặc biệt là tổ chức Cosa Nostra những năm gần đây cũng đã xuống dốc nhưng dù sao đám người này cũng chẳng phải thứ gì tốt đẹp, cảnh giác cao độ vẫn hơn.

Đám người ngoại quốc nọ đi thằng vào thang máy, Mộ Tử Hi nhìn bọn họ biến mất sau đó mới quay người rời đi. Lần này đến Hồng Kông liền bị ám sát, còn thấy thủ lĩnh tập đoàn mafia Italia, Mộ Tử Hi cảm thấy chính mình cần phải chú ý cẩn trọng. Tuy không có cùng các gia tộc Cosa Nostra gây thù địch nhưng Mộ Tử Hi vẫn luôn không có hảo cảm gì với bọn người này, ai dám chắc cuộc ám sát ban sáng có bàn tay mafia sau lưng hay không? Điều này cần đáng giá hoài nghi.

Khu biệt thự ở lưng chừng núi Hồng Kông vốn là một khu dân cư cao cấp nổi tiếng. Nơi này đều là các nhân vật cấp phú hào sinh sống. Hơn nữa nó cũng rất nổi danh trên thế giới, được Forbes bài danh là khu nhà cao cấp nhất của Châu Á. Gía trị của nó đều lên đến hơn 90 triệu đôla.

Nơi này giao thông vô cùng thuận tiện, có thể nhìn ra toàn bộ cảng Victoria, chung quanh bao bọc bởi vô số những cây lớn, đại thụ mọc thành bóng râm, tiếng chim hót, hoa hoa khoe sắc, hoàn cảnh yên tĩnh xinh đẹp khó thấy được ở những nơi đô thị phồn hoa.

Bước xuống xe, Mộ Tử Hi cảm thấy một cơn gió lạnh thổi qua khiến cô rụt người. Biệt thự của nhà họ Mộ nằm trên một vách núi nhìn ra biển, đó là một tòa biệt thự xa hoa hình thức Tây Âu cổ điển. Bốn phía phi thường tĩnh lặng, bên ngoài biệt thự có một hoa viên diện tích chừng 2.000 mét vuông, bên trong còn có một bể bơi và một cỗ Ferrari màu đỏ lặng yên nằm ở giữa sân cực kỳ nổi bật.

Đại môn và cửa toàn căn biệt thự đều sử dụng hệ thống điện tử, nhập mật mã mới có thể mở ra, tuy rằng cả khu dân cư này hệ thống an ninh rất tốt, thỉnh thoảng còn có nhân viên cảnh vệ đi tuần nhưng dù vậy cũng không thể thả lỏng sự an toàn bên trong.

Đi vào trong nhà, nội thất xa hoa làm người ta phải sợ hãi thán phục. Với trình độ hoa mỹ này, Mộ Tử Hi chỉ cảm thấy miệng đau lưỡi đau, những thứ này chắc chắn đều dựa vào sở thích của ông nội cô mà làm, so với khu đại trạch rộng như hoàng cung ở Bắc Kinh còn tinh mỹ hơn gấp mười lần. Bên trong gồm ba tầng có mười phòng ngủ, diện tích cũng từ 70-185 mét vuông, mỗi phòng đều có toilet, phòng tắm và ban công, cửa sổ chỉ cần mở ra là có thể nhìn thấy cảng Victoria.

Phòng của chủ nhân nằm trên tầng ba và dường như chiếm toàn bộ diện tích ở đó, bình thường căn phòng này đều dùng để ông nội Mộ Tử Hi đến nghỉ dưỡng. Bên ngoài có phòng xông hơi, mát xa, tập thể dục, bể nước nóng,… Phòng của Mộ Tử Hi nằm ở lầu hai nhưng vì để cho mấy người Blink và Della có chỗ ngủ, cô chuyển lên phòng ông nội ở tầng ba.

Mộ Tử Hi về phòng tắm rửa thay quần áo một hồi, đợi xuống lầu vẫn còn thấy Triệu Viễn Chi ngồi trên sô pha, cô nghi hoặc hỏi : “Còn có chuyện gì sao?”

Triệu Viễn Chi xấu hổ rút ra hai tấm thẻ ATM, đẩy đẩy kính mắt nói : “Đại tiểu thư, tôi còn quên nói với ngài một chuyện, đó là về Quỹ R.F.X.”

Nghe đến tên này, Mộ Tử Hi ngạc nhiên hỏi : “Quỹ R.F.X có vấn đề gì sao?”

Triệu Viễn Chi lắc đầu, đáp : “Không phải vấn đề nghiêm trọng, chỉ là muốn báo cáo với ngài một chuyện, ngày hôm qua, Pirley ở ngân hàng R.F.X đã thống kê xong toàn bộ tài sản của Quỹ chúng ta, tổng tài sản hiện tại đã lên đến hơn 70 tỷ USD, số nợ là 12 tỷ.”

Mộ Tử Hi khẽ nâng mắt nhìn về phía Triệu Viễn Chi, có chút không thể tin được hỏi : “Nhiều như vậy? Thế hiện tại số tài sản chúng ta có quyền khống chế trực tiếp là bao nhiêu?”

“Bởi vì Quỹ R.F.X đầu tư toàn cầu bao gồm cả thảy 12.583 hạng mục, tài sản có quyền khống chế trực tiếp ước chừng 2.569 tỷ USD. Đây vốn là một bộ phận Mộ lão gia tử tặng cho ngài, một phần khác do Anbert quản lý, hiện tại còn chưa thống kê ra, nhưng cũng không kém.”

“Như vậy chắc cũng khoảng hơn 60 tỷ USD nữa?” Mộ Tử Hi bỗng bật cười nói : “Bill Gates hiện tại có tổng tài sản hơn chục tỷ USD đứng nhất thế giới. Anh nói hiện tại có phải hay không nên để Forbes thay đổi vị trí một chút?” Đương nhiên cô cũng chỉ nói đùa mà thôi.

Nên biết Bill Gates –Chủ tịch của tập đoàn Microsoft, nằm trong danh sách những người giàu nhất thế giới, đứng đầu với tổng tài sản là 77,8 tỷ đôla. Mà Quỹ tiền tệ R.F.X (gọi tắt là Quỹ R.F.X) vốn do Mộ Đường Bác sáng lập lấy tên chữ cái đầu của ba chị em Mộ Tử Hi tạo thành, đó là món quà dành cho ba chị em của họ. Sau đó ngân hàng quốc tế R.F.X cũng ra đời. Nhưng những năm đầu 90 Quỹ này vẫn âm thầm chưa công khai tài sản ra trước báo giới truyền thông, ngay cả Mộ Tử Hi cũng không biết được giá trị hiện tại của nó là bao nhiêu. Hôm nay nghe Tống Viễn Chi thống kê cô mới nhận ra, này chằng phải xem như chính mình đang nắm trong tay tài chính khoảng 58 tỷ USD trừ ra số nợ 12 tỷ hiện tại? Nếu gộp với phần còn lại của Anbert quản lý, nói chị em họ Mộ giàu nhất thế giới cũng không ngoa.

(TG giải thích một chút tên phiên âm của Mộ Tử Hi vốn là Mù Zǐ Xĩ <慕紫郗>, Mộ Tử Nhu là Mù Zǐ Róu <慕紫柔>, Mộ Tử Phong là Mù Zǐ Fēng <慕紫丰>. R.F.X là lấy từ ba chữ cái đầu Róu 柔, Fẽng 丰, Xĩ 郗.)

“Bởi vì an toàn, Mộ lão gia tử không muốn đem nó công khai ra ngoài, ngài lo lắng đại tiểu thư sẽ gặp phiền phức. Về số tiền đó, lão gia tử biết đại tiểu thư sắp tới sẽ dùng rất nhiều tài chính nên đã đưa cho ngài hai cái thẻ này.” Tống Viễn Chi giải thích, lại chìa ra hai tấm thẻ ATM ban nãy đặt lên bàn, nói :

“Đây là thẻ ngân hàng R.F.X, thẻ màu vàng bên này có 500.000 đôla Hồng Kông dùng để chi tiêu bình thường, còn tấm màu đen bên này có 50 triệu USD dùng để chi tiêu lớn hơn, mật mã là sinh nhật của đại tiểu thư, ngài có thể sử dụng nó tại bất cứ ngân hàng nào ở Hồng Kông.”



Mộ Tử Hi trầm ngâm cầm lấy hai tấm thẻ, cảm thán nói : “Ông nội thật chu đáo, được rồi, cảm ơn anh, Triệu tổng.”

“Đây vốn là nghĩa vụ của tôi, đại tiểu thư.” Sau đó Triệu Viễn Chi đứng dậy chuẩn bị ra về, như sực nhớ ra cái gì, hắn quay lại bổ sung : “Chúng tôi sẽ luôn theo dõi tình hình của hai tấm thẻ này, mỗi lần ngài rút ra số tài chính sẽ được bổ sung vào như cũ. Vậy nên ngài cứ thoải mái sử dụng.”

Mộ Tử Hi gật đầu, có một tấm thẻ xài mãi không hết tiền sẽ tiện hơn. Trước giờ tuy vẫn sử dụng thẻ ngân hàng R.F.X nhưng cô chỉ dùng loại thường, nay có tấm thẻ tiện dụng như vậy có đồ ngốc mới từ chối, huống chi ông nội đã cho phép cô thoải mái tiến hành các hành động sắp tới ở Hồng Kông, cô còn đang lo lắng thiếu hụt tài chính để quẳng vào thị trường Đông Nam Á, bây giờ thì thoải mái rồi, không lo hao hụt tiền.

Để Elga tiễn Tống Viễn Chi ra khỏi cửa, Mộ Tử Hi nằm dài trên ghế, nhìn hai tấm thẻ, sau đó nói với đám người Della : “Hồng Kông không phải thành thị sống về đêm sao? Vừa vặn có thể sử dụng tấm thẻ màu vàng này, tối nay chúng ta nên ra ngoài chơi? Della, chị nghĩ thế nào?”

Người phản ứng nhanh nhất chính là Brookanna, dù sao cô cũng chỉ mới 16 tuổi, dù trông cô lạnh lùng thành thục nhưng thực sự vẫn còn chưa trưởng thành, Brookanna khó được dịp ra ngoài nên đối với đề nghị này của Mộ Tử Hi là vạn phần đồng ý.

“Đại tiểu thư, em nghĩ chúng ta nên đi ra ngoài cho biết, nghe nói buổi tối Hồng Kông rất náo nhiệt, hơn nữa đồ ăn vặt đường phố rất ngon.”

Della lườm Brookanna một cái, không đồng ý nói : “Buổi tối bên ngoài rất nguy hiểm, hôm nay còn chưa tra ra được kẻ sám sát đại tiểu thư là ai, lỡ như có chuyện gì xảy ra, lão gia tử gọi đến chúng ta làm sao trả lời? Khó khăn lắm mới có thể đè ép vụ này không để các vị ở Bắc Kinh biết.”

Elga cũng đồng tình nói : “Chị Della nói rất đúng, địch nhân trong tối chúng ta ở ngoài sáng, Hồng Kông buổi tối vô cùng hỗn loạn, lỡ như xảy ra chuyện gì với đại tiểu thư thì sao?”

Brookanna bĩu môi, mấy người Ernest thấy vậy, cũng không tốt nói gì, bọn họ nhiệm vụ dù sao cũng là bảo vệ đại tiểu thư an toàn, chuyện sáng nay rất đả kích đến một lính đánh thuê và bộ đội đặc công cao cấp như bọn họ, kẻ thù còn chưa tìm ra manh mối, lúc này bọn họ làm sao dám sơ xuất?

Mộ Tử Hi im lặng không nói, nhìn thấy Brookanna khuôn mặt đáng thương, Mộ Tử Hi quả nhiên có chút mềm lòng nói : “Được rồi đừng cãi nữa. Tôi quyết định rồi, tối nay chúng ta sẽ ra ngoài dạo một chút. Dù sao còn có các người không phải sao? Hơn nữa đã đến Hồng Kông mà không thư giãn thì thật đáng tiếc.”

Đại tiểu thư đã nói như vậy, bọn họ cũng không tốt nói thêm gì, chỉ có thể nhận lệnh đi chuẩn bị xe. Brookanna cao hứng kém chút nữa ôm lấy Mộ Tử Hi mà hôn. Mộ Tử Hi khóe môi khẽ nhếch lên, thầm nghĩ Brookanna quả nhiên còn là con nít. Nhìn vậy ai biết được cô ta từng là sát thần tay đầy máu tươi bước ra từ trong chiến trường địa ngục?

“Nhưng mà tại Hồng Kông nơi nào đông vui nhất?” Brookanna nhìn mấy người hỏi, chỉ thấy Belina lên tiếng đáp trả : “Đương nhiên là Lan Quế Phường rồi. Nơi đó có các sàn nhảy, câu lạc bộ thể thao, quán rượu, quán bar, quán Karaoke, quán bia…giới trẻ Hồng Kông rất hay đến đó.”

Belina bởi vì trước kia từng theo Blink đến Hồng Kông làm nhiệm vụ nên rất rõ ràng các địa điểm nơi này. Nhất là những nơi ăn chơi phức tạp như Chiếm Sá Chủi hay chợ đêm phố Temple, và đặc biệt là Lan Quế Phường.

Lan Quế Phường vốn là khu vực tập trung quán bar nhiều nhất, nhiều quán bar đặc sắc, danh khí lớn nhất Hồng Kông tập trung ở nơi này, tất cả đều là địa phương xa hoa trụy lạc, tràn đầy màu sắc.

Ngồi trên chiếc Ferrari đỏ chói, Mộ Tử Hi và đám người Della đi tới làng chơi nổi tiếng nhất Hồng Kông này. Đằng sau là đám người Blink âm thầm bảo hộ.

Vừa tiến vào Lan Quế Phường, Mộ Tử Hi liền phát hiện bầu không khí nơi này khác rất nhiều so với những khu vực khác. Hai bên là các quán bar và nhà hàng mọc lên, trên đường phố xuất hiện những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp gợi cảm, khắp nơi là các loại người với đủ loại màu da. Mộ Tử Hi thậm chí nghe thấy được mùi rượu nhàn nhạt kia phiêu đãng trong không khí. Đây là lần đầu tiên cô đến Lan Quế Phường.

Dưới sự dẫn dắt của Belina, Mộ Tử Hi đi vào một quán bar, quán bar này cũng không lớn, bên trên bảng quảng cáo chỉ lắp bằng đèn nê ông xanh nhạt, thế nhưng bên trong diện tích cũng khá rộng, ngọn đèn màu lam nhạt lờ mờ làm người ta sinh ra cảm giác mộng ảo, không khí nhẹ nhàng không giống quán bar ồn ào khác.

Nơi này đa số đều là người trẻ tuổi, có rất nhiều người ngoại quốc, ở giữa sàn nhảy là các cặp đôi trai gái quấn quýt si mê lắc lư cùng một chỗ. Người phục vụ mang theo chiêu bài mỉm cười nhìn mấy người Mộ Tử Hi bước vào : “Hoan nghênh quý khách, các vị là lần đầu tiên đến nơi này đúng không?”

Người phục vụ là một người da trắng còn trẻ tuổi, hắn nói thuần thục tiếng Quảng Đông, cùng âm ngữ người Hồng Kông giống như đức. Belina khẽ cười nói : “Đúng vậy, chúng tôi từ Bắc Kinh đến đây, nghe nói Lan Quế Phường rất nổi danh nên đến dạo một chút.”

Người phục vụ nghe vậy, gật đầu nói : “Từ khi Hồng Kông sát nhập với Trung Quốc, có rất nhiều người từ trong nước đến đây làm ăn, để tôi dẫn các vị đến một bàn tốt.”

Ngồi vào chỗ, kêu vài ly rượu, bởi vì Mộ Tử Hi tửu lượng rất kém, hơn nữa bây giờ đang trong kì nguy hiểm, cô không dám uống dù chỉ một hớp, vậy nên đã gọi nước trái cây. Nơi này không khí rất tốt, vừa thưởng rượu vừa nghe nhạc làm cho người ta có cảm giác thật thoải mái. Trong khoảng thời gian này có không ít người trẻ tuổi, thậm chí là đàn ông ngoại quốc đến mời Mộ Tử Hi rượu, ngay cả mấy người Della cũng bị để mắt đến. Dù sao một đám soái ca mỹ nữ tụ một chỗ thành quần sáng, không thu hút ánh mắt cũng kỳ lạ.

Nhờ có đám người Blink và Ernest, hai vị hung thần ác sát này ngăn chặn, không có kẻ nào tiếp xúc được Mộ Tử Hi, tuy có vài ba kẻ cứng đầu nhưng bị khẩu súng lạnh của Della chỉa vào trán, bọn họ đều tái mặt rút lui. Đừng hỏi tại sao giữa chốn đông người cũng có thể sử dụng súng, Hồng Kông mặt tối vốn hoành hành vũ khí lạnh tràn lan, tuy bị chính phủ ban lệnh cấm nhưng một số bang phái vẫn ngầm có một lượng vũ khí, ngoại trừ dao, đường kiếm và mã tấu, súng cũng rất được ưa chuộng. …-_-|||

Đi ra ngoài, Mộ Tử Hi cũng nếm không ít quán ăn vặt, bình thường ăn qua sơn hào hải vị vô số, hôm nay ăn chút đồ ăn thường đúng là có chút khác lạ, tuy không phải rất thích nhưng cũng không chán ghét, đa phần đều là Brookanna ăn mùi ngon.

Địa điểm cuối cùng là đi vào một nhà hàng cỡ trung, cũng không quá khoa trương như nhà hàng cao cấp khác, bên trong bày trí đậm chất Hồng Kông. Sạch sẽ, lịch sự không kém những nơi sang trọng khác.

Chỉ là vừa bước chân vào cửa, đã có một âm giọng quen thuộc vang lên bên tai cô.

“Mộ Tử Hi?”



“Bạch Tử Kỳ?” Mộ Tử Hi nhìn thấy Bạch Tử Kỳ mặc một thân vest trắng trang trọng lịch lãm, cùng nơi vội vàng bình dân này có chút không hợp. Hơn nữa Mộ Tử Hi tỏ vẻ có thể ở Hồng Kông đụng phải oan gia thật sự kinh nhiều hơn hỉ.

“Tại sao cậu lại ở đây?” Mộ Tử Hi nghi hoặc hỏi, xem Bạch Tử Kỳ một thân trang trọng thế này không giống như là đến du lịch. Chỉ thấy hắn khẽ cười đáp : “Tập đoàn Bạch Tinh vốn có một cuộc hợp tác với công ty điện tử Hồng Kông, tôi đến cùng anh trai, học tập một chút kinh nghiệm mà thôi.”

Bạch Tử Tề? Mộ Tử Hi nghi hoặc nhìn hắn, chẳng lẽ tên này muốn cùng người đàn ông khủng bố kia tranh một hồi sao? Việc một tên không kinh nghiệm gì với thương trường bỗng quay đầu gia nhập, Mộ Tử Hi cũng kinh ngạc một hồi. Nhưng dù sao cũng là chuyện nhà người ta, cô không có nhiều chuyện muốn biết.

Bạch Tử Kỳ bởi vì cuộc họp cổ đông ban nãy mà cảm thấy bức bối trong người, lại tốn một hồi trí não đấu đá với Bạch Tử Tề khiến hắn phiền muộn trong lòng muốn đi ra ngoài thả lỏng. Bảo trợ lý đưa đến Lan Quế Phường dạo quanh một chút. Vừa đói bụng tìm quán ăn lót dạ không ngờ lại gặp phải Mộ Tử Hi ở đây. Bạch Tử Kỳ bỗng chốc hưng trí gọi cô lại.

“Đại tiểu thư, chúng ta nên đi vào, đứng ở cửa có chút không tiện.” Della gặp mấy người đứng ở cửa, sợ cản trở kẻ khác làm ăn buôn bán, liền nhỏ giọng nhắc nhở Mộ Tử Hi. Bạch Tử Kỳ nhìn xem một đám người lai lịch không rõ vây quanh lấy thiếu nữ, trong lòng cũng có chút kinh ngạc đánh giá, một hồi nhận ra đều là cao thủ trong cao thủ, hắn không khỏi cảm thán Mộ gia cao thủ như mây.

Mộ Tử Hi lúc này cũng cảm thấy đứng ngay cửa thật không tiện, liền lễ phép hỏi Bạch Tử Kỳ : “Nếu không ngại cùng ăn một bữa đi.” Mộ Tử Hi thề chính mình nói ra câu này chẳng qua là nói suông, hơn nữa chỉ có thành phần lấy lệ, cứ nghĩ tên kia sẽ biết ý từ chối nhưng không ngờ hắn lại mang một mặt trêu tức nhìn cô đáp : “Đương nhiên không ngại, khó cùng mỹ nữ hội ngộ, làm sao có thể nói không.”

Mộ Tử Hi buồn bực đi vào một chiếc bàn tròn rất lớn, Bạch Tử Kỳ ung dung mỉm cười theo sau, bộ dáng anh tuấn tiêu sái khiến đám đàn bà trong tiệm không khỏi nhìn nhiều vài lần.

Lần này chỉ có Bạch Tử Kỳ và Mộ Tử Hi cùng ngồi ăn, Della và nhóm người Blink từ chối đứng quan sát, bọn họ tỏ vẻ chính mình đã no, hơn nữa cần phải bảo vệ đại tiểu thư an toàn. Bởi vì một đám người đứng xung quanh quá mức gây chú ý, Mộ Tử Hi đành phải nói bọn họ tìm mấy cái bàn lân cận ngồi xuống, như vậy cô mới không cảm thấy áp lực sơn đại.

Gã phục vụ mang trà lên bàn, sau đó đợi Mộ Tử Hi và Bạch Tử Kỳ chọn vài món, liền đi xuống dưới.

Một hồi sau tôm nướng muối, cháo yến mạch và gà quay được bưng lên bàn. Mộ Tử Hi bởi vì đã ăn trước nên cũng không có cảm giác thèm ăn, ngược lại là Bạch Tử Kỳ không hề khách khí lao vào thức ăn hầm hập trên bàn. Mộ Tử Hi nhìn bề ngoài và cách ăn không tương xứng của hắn, khóe môi rút trừu một chút nói : “Cậu bị anh trai bỏ đói sao? Nhìn như chết đói lâu năm vậy.”

“Gần như vậy rồi, chẳng qua bị tên kia hút máu một giọt không còn thôi.” Hắn thầm nghĩ cùng đám người đó đấu trí đấu dũng thực sự quá tổn hao sinh lực. Nhìn Mộ Tử Hi thong thả uống trà, Bạch Tử Kỳ nghi hoặc hỏi : “Cô không ăn sao?”

“Nhìn cậu ăn như vậy tôi đã thấy no rồi.” Mộ Tử Hi nhàn nhạt nói. Quả thực cô nhìn mấy món ăn đã ngấy đến tận cổ, nếu không phải Bạch Tử Kỳ, cô chỉ gọi vài món ăn nhẹ.

“Nhưng lần này cô đến Hồng Kông có chuyện gì vậy?” Bạch Tử Kỳ lau miệng, nhìn Mộ Tử Hi hỏi, chỉ thấy cô ngắn gọn trả lời : “Công tác.”

Bạch Tử Kỳ còn muốn nói gì nhưng bỗng nhiên một ánh sáng lóe qua khóe mắt hắn, hắn cả kinh nhìn thấy một khẩu súng trường ở phía đối diện bên đường đang nhắm thẳng về phía Mộ Tử Hi. Khi Bạch Tử Kỳ quay đầu lại, người đàn ông nọ đã bóp lấy cò súng, hắn có thể chứng kiến họng súng kia đang phun ra một vành lửa. Bạch Tử Kỳ lập tức kéo cô về phía mình hét lên : “Cẩn thận!”

Cứ việc Bạch Tử Kỳ phản ứng nhanh chóng nhưng viên đạn cũng xẹt qua bả vai Mộ Tử Hi một chút khiến lớp da trầy ra đổ máu. Đám người Della và Blink ngồi xung quanh mặt mày tái mét xen lẫn tức giận. Hiển nhiên bọn họ không ngờ đại tiểu thư ngay tại dưới mí mắt bọn họ bị người ám sát. Hơn nữa hôm nay còn là cuộc ám sát lần thứ hai.

Một ngày bị hai lần đánh lén khiến Mộ Tử Hi tâm tình càng thêm trầm trọng, sắc mặt cô lúc này rất không tốt, cô cực kỳ phẫn nộ.

Mà khách hàng chung quanh vừa nghe đến tiếng súng liền theo bản năng tứ tán chạy trối chết, Bạch Tử Kỳ nhìn thấy người đàn ông kia đang muốn nổ súng lần hai, hiển nhiên hắn quyết không giết được Mộ Tử Hi liền không dừng tay, điều này càng thêm chọc giận đám người Blink và Della. Mà Bạch Tử Kỳ nhanh chóng đưa Mộ Tử Hi núp sau chiếc bàn.

Blink phẫn nộ gào lên : “Nổ súng, mau đem tên khốn khiếp kia bắt lại, dám công nhiên trước mặt ta ám sát đại tiểu thư, tuyệt không thể tha thứ.”

Brookanna nhanh chóng bắn vào cánh tay người đàn ông kia.

“A...!” Người nọ kêu thảm một tiếng, cổ tay cuối cùng bị viên đạn của Brookanna xuyên qua, khẩu súng trên tay cũng rớt xuống. Gặp chuyện không thành, người đàn ông kia liền lập tức quay người chạy trốn, nhưng Blink làm sao có thể để hắn thoát dễ dàng như vậy? Lập tức mang theo Ernest, Rose, và Ren đuổi theo, mấy người còn lại đều tại chỗ bảo vệ Mộ Tử Hi.

Chỉ thấy cô bị viên đạn làm xước da chảy máu thẫm đỏ trên vai, Bạch Tử Kỳ lo lắng ôm lấy Mộ Tử Hi, âm giọng cũng không có đùa giỡn như thường ngày mà thập phần nghiêm túc : “Cô không sao chứ? Chết tiệt, phá da rồi.”

Mộ Tử Hi cắn răng ôm lấy vai phải, trả lời : “Tôi không sao, còn chịu được. Nhưng gã đàn ông kia, nhất định phải bắt bằng được hắn.”

Lời này mang theo phẫn hận hòa tức giận ngút trời, Bạch Tử Kỳ không biết tức cười hay nổi giận trách cô : “Đã bị thương như vậy còn nhớ trả thù, tôi nên nói cô không hổ là người thừa kế Mộ gia –Mộ Tử Hi sao?”

“Nếu bắt được nhất định tôi sẽ khiến hắn sống không bằng chết, khốn khiếp!” Mộ Tử Hi không nhịn được chửi bậy. Bạch Tử Kỳ bất đắc dĩ ôm lấy Mộ Tử Hi đứng lên : “Bớt nói lại đi, tôi đưa cô đến bệnh viện.”

Mộ Tử Hi lắc đầu : “Không cần, đưa tôi về nhà, Della có thể giúp tôi xử lý miệng vết thương. Hơn nữa lúc này đến bệnh viện nhất định sẽ làm kinh động đến ông tôi.”

“Cô thật là…được rồi, về nhà thì về nhà.” Nhìn ánh mắt thập phần kiên định của Mộ Tử Hi, Bạch Tử Kỳ đành bại trận làm theo ý của cô. Xem một bên đám người Della vừa lo lắng lại có chút ái muội nhìn hai người. Bọn họ không biết đại tiểu thư từ khi nào bên cạnh lại xuất hiện một sinh vật nam tính. Hơn nữa nhìn Bạch Tử Kỳ cũng rất chính trực đàng hoàng tuy rằng bộ dạng có chút tà khí nhưng nhìn thấy một kẻ có khiết phích nặng như Mộ Tử Hi lại đồng ý để Bạch Tử Kỳ ôm, bọn họ cũng có cảm giác đại tiểu thư đối với thiếu niên này có chút không giống kẻ khác.

Đương nhiên Mộ Tử Hi lúc này còn không ý thức được chính mình bị Bạch Tử Kỳ ôm vào lòng ái muội cỡ nào. Trong đầu cô tràn đầy đủ loại hình trừng phạt kẻ đã ám hại cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tuyệt Phẩm Đại Tiểu Thư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook