Chương 14: Thế cục Hồng Kông
Thạch Anh Tím
17/09/2015
Bởi vì đám người Mộ Tử Hi bị chặn giết ngay tại đường cái cách đại lộ không xa, bên kia những chiếc xe cảnh sát đi tuần vì nghe thấy tiếng nổ mạnh
nên không ngừng chạy đến. Ngồi bên trong xe, Triệu Viễn Chi đã sớm gọi
điện báo cảnh. Mà người Triệu Viễn Chi gọi đến chính là phó cảnh sát
trưởng đặc khu Hồng Kông –Lư Vĩ Thông.
Đương nhiên khi nghe tin người thừa kế của FS Mộ thị bị người ám sát trên đường, Lư Vĩ Thông đang ngồi trên ghế bỗng chốc như lửa thiêu mông bật người đứng dậy, hắn xoa mồ hôi trên trán lập tức triệu tập khẩn cấp đám cảnh vệ chạy đến cứu người. Mà dường như đợi bọn họ đến nơi thì mọi chuyện cũng đã xong, điều này làm cho những cảnh sát viên Hồng Kông, những người được gắn mác “cảnh sát tử tế nhất Châu Á” cũng phải hổ thẹn.
Nhất là hiện tại, đám truyền thông nghe thấy tiếng động tựa như thấy mồi ngon đang sáp đến như cẩu thấy xương, nếu để bọn họ biết được người thừa kế tập đoàn FS bị người ám sát trên đường, mà cảnh sát Hồng Kông lại vô năng đến cứu chậm trễ, ngày mai bản tin đầu đều khẳng định rất ‘hot’, mà chức vụ của bọn họ cũng không giữ được. Bởi vì Lư Vĩ Thông tin tưởng lão già Mộ Đường Bác kia nếu biết cháu gái mình mất cọng tóc nào tại Hồng Kông nhất định sẽ gọi điện thoại đến Trung ương (nơi tập quyền của ban chính phủ Trung Quốc) làm ầm ĩ, bao nhiêu công sức gây dựng sự nghiệp của hắn lúc này sẽ bị đổ vỡ.
Không cần hoài nghi, Hồng Kông chính là như vậy, một chút việc nhỏ đều có thể diễn biến thành đại sự, cuối cùng là chuyện gì cũng có thể xảy ra. Huống chi việc này chẳng phải việc nhỏ, liên quan đến mạng người hơn nữa còn là đại tiểu thư đáng giá ngàn vàng của Mộ gia, Lư Vĩ Thông không khỏi lau mồ hôi tẩm ướt trán.
Nhận thấy được tính nghiêm trọng của tình hình, Lư Vĩ Thông không thể không chạy đến hiện trường, lúc này hắn chỉ âm thầm cầu nguyện vị tiểu thư kia tốt nhất là lành lặn nếu không bọn hắn cũng chằng có trái ngon để ăn.
Thời gian về sau, Triệu Viễn Chi gặp cảnh sát cao tầng cũng chính là phó cảnh sát trưởng Lư Vĩ Thông, bởi vì cảnh sát trưởng Tăng Vĩ Hùng đã đến Trung ương theo lệnh triệu tập, bằng không lúc này hắn cũng nhất định phải xuất hiện ở đây, nếu là người dân bình thường thì chẳng cần kinh sư động chúng đến thế nhưng gặp phải ‘đại nhân vật’ thì chuyện tình đã trở nên nghiêm trọng hơn.
Triệu Viễn Chi xuống xe cùng Lư Vĩ Thông câu thông, sau đó trao đổi một vài vấn đề cũng như cung cấp tin tức cho cảnh sát viên, bọn họ tỏ ý muốn mời Mộ Tử Hi đến cục cảnh sát lấy khẩu cung nhưng cô làm sao đồng ý? Còn chưa trách bọn họ vô năng chậm trễ đã là vạn hạnh, nay còn muốn cô đến cục cảnh sát uống trà là chuyện không thể nào, vì vậy cô lấy cớ bị đánh lén mà khiến tâm tình không ổn định từ chối đi cục cảnh sát. Hơn nữa Mộ Tử Hi có ý định tự bắt lấy tên đầu lĩnh một cách âm thầm mà không muốn giao hắn cho cảnh sát, vậy nên cô đã sớm để Brookanna nói cho nhóm người Blink lặng lẽ giấu đi tên đầu lĩnh, còn lại đám lâu la nằm ngổn ngang trên mặt đất kia tùy đám cảnh sát đem đi mai táng.
Mấy cảnh sát viên nhìn thấy máu thịt ngổn ngang cũng có chút kinh hãi nhưng lòng kiêu ngạo không cho phép bọn họ quay đầu nên đành phải tiếp tục đi thẩm tra cùng khám nghiệm tử thi, tìm ra manh mối kẻ gây họa. Hơn nữa xem đám người Blink và Della như sát thần khủng bố, bọn họ hiện tại cũng không muốn quản nhóm người này ban nãy đã tiến hành một trận bắn súng và dùng đạn trái phép trên đại lộ, chỉ mong mấy vị sát thần mau chóng ly khai hiện trường.
Triệu Viễn Chi nhanh chóng gọi cho đoàn đội luật sư của Mộ Tử Hi đến giải quyết mớ công việc còn lại. Chính mình thì phải gọi đến một lượng xe mới đưa Mộ Tử Hi về công ty, sau đó là giải quyết đám truyền thông đang trên đường tiến tới.
Bởi vì Mộ Tử Hi nhanh chóng rời khỏi hiện trường, đám phóng viên tìm đến cũng chỉ thấy một mớ hỗn loạn cùng đám cảnh sát viên đang điều tra, phỏng vấn đến Lư Vĩ Thông cũng bị hắn đáp trả qua loa, vậy nên mấy lão chó săn này cũng không cách nào có thêm thông tin, mặt báo ngày mai cũng chỉ ghi vài tin tức liên quan đến một cuộc ám sát không thành, cái tên Mộ Tử Hi tuyệt không xuất hiện trên đó.
Bởi vì xảy ra một chút chuyện ban nãy, tâm tình của Mộ Tử Hi hạ xuống đến không độ, phi thường âm lãnh. Dưới sự dẫn dắt của Triệu Viễn Chi, một đoàn người đi vào cao ốc tổng bộ tập đoàn FS. Della và Elga đã sớm đi trước an bài sắp xếp hành lý, còn bên phân đội Blink, ngoại trừ Rose, Sharp và Bill mang đi tên đầu lãnh kia giấu xuống, mấy người còn lại theo chân Mộ Tử Hi tiến vào thang máy.
Trong đại sảnh nhân viên lễ tân cùng một ít công nhân viên đang bận rộn vừa thấy tổng giám đốc đón một người thiếu nữ tuổi trẻ đi tới, đều nhao nhao quăng ánh mắt kinh ngạc nhìn bọn họ, những tiếng nghị luận như ruồi muỗi vang lên. Âm thầm nghị luận người này rốt cuộc là ai lại có thể để cho tổng giám đốc nhiệt tình mà lại cung kính đi nghênh đón như vậy.
Rất nhanh có người mang theo tin tức linh thông tìm ra thân phận Mộ Tử Hi, bọn họ cũng là bất ngờ một hồi. Vốn nghe cao tầng nói đến người thừa kế Mộ gia –Mộ Tử Hi sẽ sớm đến Hồng Kông, chỉ không biết là nhanh như vậy. Hôm nay được diện kiến vị thiên tài kinh doanh cổ phiếu trong ‘truyền thuyết’, mấy người không khỏi cảm thán thiếu nữ trẻ tuổi, quả là anh hùng xuất thiếu niên.
Sớm đã nghe nói vị tiểu thư này đã có ‘máu me’ kinh doanh từ nhỏ, sau đó bởi vì chịu ảnh hưởng của các bậc thầy trong giới đầu tư, năm mười ba tuổi đã sớm bộc lộ tài năng, đem tất cả tiền dành dụm của mình đổ vào thị trường chứng khoáng. Từ 10.000 USD biến thành 150.000 USD, năm đó thị trường đã bắt đầu nổi lên hình ảnh vị thiên tài đầu tư nhỏ tuổi này.
Bất quá cũng có nhiều người vô cùng không vừa mắt Mộ Tử Hi, tựa như mấy vị tiểu thư ngồi tại đại sảnh cùng đám thành phần tri thức trẻ tuổi kia, trong lòng hâm mộ lại ghanh ghét, vốn một người tài hoa lại có mỹ mạo rất dễ bị người sinh ra lòng ghen tỵ
Bất quá đối với những xì xào bàn tán này, Mộ Tử Hi trực tiếp lựa chọn bỏ qua, giống như vương giả đối với con sâu cái kiến coi thường. Song phương căn bản cũng không cùng một cái thế giới.
Một đoàn người đi vào thang máy về sau, Triệu Viễn Chi lập tức nhấn nút lên tầng 84, đây cũng là tầng cao nhất của tòa cao ốc.
Đi vào tầng 84, Mộ Tử Hi nhìn thấy trên tường có khắc một gia huy, phía dưới dùng nạm vàng viết bằng tiếng Anh “Tập đoàn FS phân bộ Hồng Kông”, bên dưới còn được dịch lại bằng Hán tự. Phía sau quầy còn có một vị nữ nhân viên xinh đẹp trẻ tuổi. Vừa thấy mấy người Mộ Tử Hi tiến lên, nữ nhân viên liền đoan trang cung kính nói : “Hoan nghênh đại tiểu thư tới Hồng Kông.”
Mộ Tử Hi khẽ gật đầu, sau đó theo Triệu Viễn Chi tiến vào phòng.
Văn phòng tổng giám đốc diện tích tuy khoảng chừng 300 bình phương, nhưng cũng không có chủng loại xa hoa như trong tưởng tượng kia, cùng Hồng Kông phồn hoa cao ngạo cực kỳ bất đồng.
Mà ban nãy bên dưới đại sảnh Mộ Tử Hi còn nhớ trên tường có treo một màn hình LCD rất lớn, phía trên biểu hiện từng cái cổ phiếu đang biến hóa, hơn nữa có thể tùy thời biến thành bất kỳ tình huống trung tâm tài chính thế giới thị trường chứng khoán. Mà trong đại sảnh có hơn bốn mươi nhân viên nam nữ, đều là Triệu Viễn Chi tỉ mỉ chọn lựa ra nhân tài, trong đó bao gồm chuyên viên phân tích số liệu, chuyên viên phân tích cổ phiếu, đầu tư cố vấn, kỹ sư tài chính, kế toán viên cao cấp, nghiên cứu viên ngành sản xuất…
Mấy người đó đa phần đều do Triệu Viễn Chi tìm trong nước đến, có đào móc từ Hồng Kông tới, thậm chí là có một số người ngoại quốc. Quan trọng là bọn họ đều là sinh viên xuất sắc tốt nghiệp từ các đại học danh tiếng hàng đầu.
Lại nói lúc này bên trong văn phòng tổng giám đốc, Triệu Viễn Chi nghiêm túc đi vào vấn đề chính : “Lần này sóng ngầm bắt đầu khởi động tại Hồng Kông, đặc biệt là khi nhận được tin ngài đến đây, các thế lực lớn đang âm thầm cảnh giác. Vụ việc ban nãy chỉ sợ cũng là một trong số đó.”
“Hừ, một lũ ngông cuồng tự vọng mà thôi, chỉ có có thực lực nhất định, mọi âm mưu phía trước tất cả đều là hư vô. Lần này thế cục Hồng Kông tôi nhất định sẽ nắm lấy chặt chẽ.”
Mộ Tử Hi lạnh lùng khinh thường. Không phải cô coi thường địch nhân mà là đối phương thật sự không đáng để Mộ Tử Hi để vào mắt. Chỉ sử dụng vài ám chiêu đã nghĩ có thể hạ gục được cô thì đầu óc bọn chúng thật đơn giản. Mộ Tử Hi trước giờ không là kẻ bị động mặc cho người giết tới cửa hoặc nằm trên thớt sẵn sàng chờ chết.
Nếu như là người khác nói lời này, Triệu Viễn Chi cho rằng hắn quá tự đại cuồng vọng. Nhưng đây lại là lời do Mộ Tử Hi thốt ra, hắn không thể không tin. Năng lực của đại tiểu thư hắn cũng đã nghe rõ một hai, hơn nữa bên cạnh cao thủ tầng tầng lớp lớp, Triệu Viễn Chi cho rằng không kẻ nào có khả năng ra tay dễ dàng.
Giống như Mộ Tử Hi nói, chỉ cần có thực lực nhất định, mọi âm mưu phía trước tất cả đều là hư vô.
Khẽ an tâm một chút, Triệu Viễn Chi lại tiếp tục báo cáo : “Theo như đại tiểu thư hạ lệnh, người của chúng ta đã đem toàn bộ đầu tư ngành nghề trên quốc tế đều dừng lại, đem toàn bộ tiền quăng vào thị trường tài chính và ngoại hối của Thái Lan, Singapore và các quốc gia Đông Nam Á khác, hiện nay chỉ lưu lại một tỷ đô la Hồng Kông làm dự bị. Chỉ có điều đại…”
Nói đến đây, Triệu Viễn Chi thập phần ấp úng, nhìn thấy hắn như vậy, Mộ Tử Hi ra hiệu hắn nói tiếp : “Tình hình tài chính ở Đông Nam Á hiện tại rất không ổn định, chúng ta đều đem tiền đổ vào bên kia, mạo hiểm quá lớn rồi.”
Mộ Tử Hi một bên vừa thưởng thức trà, vừa trả lời : “Cũng bởi vì thị trường tài chính bên đó hỗn loạn mới có thể để cho chúng ta đục nước béo cò từ đó thu lợi tốt nhất. Thật ra tôi đã sớm chuẩn bị, mục tiêu là để chúng ta sẵn sàng theo thị trường tài chính Đông Nam Á thu một món lợi kếch sù. Muốn lấy được lợi ích thì phải mạo hiểm.”
Bởi vậy có rất nhiều chuyện viên phân tích tài chính nhìn trúng tiềm năng của Đông Nam Á, đợi các quốc gia này thiếu hụt tài chính, bọn họ mới có thể quy mô lớn xâm lấn, biến thị trường Đông Nam Á thành một mớ hỗn độn, trong ngắn hạn có thể để bọn họ thu được một món lợi nhuận kếch xù.
Tựa như khủng hoảng tài chính Châu Á năm 1997, đồng Thái bị khởi xướng trùng kích, ngân hàng trung ương Thái Lan đành phải lui khỏi, ngoại hối dự trữ khoảng 30 tỷ đô la hết sạch, mãi đến tháng tám, ngân hàng trung ương Thái Lan quyết định đóng cửa 42 cơ quan tài chính, đến tận đây đồng Thái triệt để tan vỡ.
Đồng thời đối với việc trùng kích quỹ ngân sách tiền tệ Philippines, Malaysia và Singapore đều bị thất thủ. Chính vì vậy mà kinh tế các quốc gia Đông Nam Á khi đó bị phá hư, các cá sấu lớn tài chính phân nhau đục nước béo cò. Nhưng năm đó tài chính Châu Á khủng hoảng nguyên nhân cũng không phải hoàn toàn do ngoại lực từ quốc tế tác động vào mà một phần là do Châu Á không có tài chính kinh tế hoàn chỉnh.
Hiện tại tuy nói thị trường Đông Nam Á không rơi vào khủng hoảng như năm đó nhưng với tình hình biến động này cũng đủ để Mộ Tử Hi từ bên trong phân ra một chén canh.
“Nếu như tiến hành thuận lợi, từ giờ đến cuối năm, tiền của chúng ta sẽ tăng lên gấp hai thậm chí là gấp ba.” Mộ Tử Hi cực kỳ tự tin nói. Cô vô cùng có lòng tin vào trực giác của mình.
Loại tự tin này thậm chí cuồng vọng không ai bì nổi, lại làm cho mọi người sinh ra một loại cảm giác hít thở không thông. Bọn họ cảm thấy thiếu nữ tựa như một vị vương giả đang phát uy, khiến bên dưới từng cái cây ngọn cỏ đều phải rạp mình quỳ phục.
Triệu Viễn Chi có tin tưởng, chỉ cần tập đoàn FS một khi do Mộ Tử Hi dẫn dắt, tương lai bọn họ sẽ bước đến hướng tốt đẹp hơn. Chỉ có khi đi theo bước chân cường giả mới khiến bọn họ tìm đến được một thế giới càng lợi hại.
“Được rồi, đi ăn thôi, có chuyện gì đều để ngày mai xử lý đi.” Mộ Tử Hi bởi vì trải qua vài chuyện ban nãy, trong bụng đã sớm réo rắt. Vì giữ gìn hình tượng mà cô không thể làm gì hơn là nhẫn nhịn, nhưng dạ dày kêu vang đã sớm bán đứng cô. Nhìn đám thuộc hạ nhịn cười, Mộ Tử Hi mất tự nhiên kiêu ngạo quay đầu hừ lạnh. Vì giải vây cho Mộ Tử Hi, Triệu Viễn Chi cũng khẽ lên tiếng : “Đại tiểu thư, gần đây có một nhà hàng Hồng Kông rất ngon. Để tôi dẫn ngài và các vị đây đến đó thưởng thức.”
Mộ Tử Hi gật đầu mang theo đám người Blink ra ngoài, bên dưới nhóm Della và Ernest cũng đã chờ sẵn.
Dưới sự dẫn dắt của Triệu Viễn Chi, đoàn người nhanh chóng bước vào xe và khởi động.
Ở bên kia đường cái, một tòa Porsche nhập khẩu lẳng lặng mà đứng, tấm cửa kính xe từ từ hạ xuống, bên trong có một thiếu niên anh tuấn nghi hoặc nhìn đoàn xe Mộ Tử Hi vừa rời khỏi.
“Kỳ lạ, người đó… chẳng lẽ mình nhìn nhầm? Giờ này lẽ ra cô ấy nên ở Bắc Kinh mà không phải Hồng Kông.”
Người lái xe ngồi đằng trước nhìn thấy động tác của thiếu niên, khẽ hỏi : “Nhị thiếu gia, có chuyện gì sao?”
“Tòa nhà kia là nơi nào?” Bởi vì ngồi phía sau bị che khuất, thiếu niên không nhận ra được địa điểm này, gã lái xe thay thiếu niên giải đáp nghi hoặc : “Đó là phân bộ tập đoàn FS Mộ thị tại Hồng Kông, thưa ngài.”
Lúc này thiếu niên như có điều ngộ ra, chỉ thấy khuôn mặt tuấn mỹ của hắn khẽ cười ra tiếng : “Quả nhiên là cô sao, Mộ Tử Hi? Không ngờ đến Hồng Kông mà cũng có thể chạm mặt. Trái đất này thật nhỏ.”
“Nhị thiếu gia, cuộc họp cổ đông rất nhanh sẽ diễn ra, chúng ta hiện tại khởi hành chứ?” Gã lái xe nhìn đồng hồ, sau đó hỏi ý kiến của thiếu niên ngồi ghế sau. Chỉ thấy thiếu niên trên thân mặc một bộ âu phục trắng nhàn nhã, tay chống cửa sổ nhìn ra bên ngoài, lạnh lùng đáp : “Tất nhiên, để anh trai tôi đợi lâu nhất định sẽ không hay đâu.”
Bạch Tử Tề, cho dù anh không muốn, tôi cũng sẽ xuất hiện.
Chuyến công tác lần này, Bạch Tử Kỳ hắn nhất định phải giành phần thắng.
Đương nhiên khi nghe tin người thừa kế của FS Mộ thị bị người ám sát trên đường, Lư Vĩ Thông đang ngồi trên ghế bỗng chốc như lửa thiêu mông bật người đứng dậy, hắn xoa mồ hôi trên trán lập tức triệu tập khẩn cấp đám cảnh vệ chạy đến cứu người. Mà dường như đợi bọn họ đến nơi thì mọi chuyện cũng đã xong, điều này làm cho những cảnh sát viên Hồng Kông, những người được gắn mác “cảnh sát tử tế nhất Châu Á” cũng phải hổ thẹn.
Nhất là hiện tại, đám truyền thông nghe thấy tiếng động tựa như thấy mồi ngon đang sáp đến như cẩu thấy xương, nếu để bọn họ biết được người thừa kế tập đoàn FS bị người ám sát trên đường, mà cảnh sát Hồng Kông lại vô năng đến cứu chậm trễ, ngày mai bản tin đầu đều khẳng định rất ‘hot’, mà chức vụ của bọn họ cũng không giữ được. Bởi vì Lư Vĩ Thông tin tưởng lão già Mộ Đường Bác kia nếu biết cháu gái mình mất cọng tóc nào tại Hồng Kông nhất định sẽ gọi điện thoại đến Trung ương (nơi tập quyền của ban chính phủ Trung Quốc) làm ầm ĩ, bao nhiêu công sức gây dựng sự nghiệp của hắn lúc này sẽ bị đổ vỡ.
Không cần hoài nghi, Hồng Kông chính là như vậy, một chút việc nhỏ đều có thể diễn biến thành đại sự, cuối cùng là chuyện gì cũng có thể xảy ra. Huống chi việc này chẳng phải việc nhỏ, liên quan đến mạng người hơn nữa còn là đại tiểu thư đáng giá ngàn vàng của Mộ gia, Lư Vĩ Thông không khỏi lau mồ hôi tẩm ướt trán.
Nhận thấy được tính nghiêm trọng của tình hình, Lư Vĩ Thông không thể không chạy đến hiện trường, lúc này hắn chỉ âm thầm cầu nguyện vị tiểu thư kia tốt nhất là lành lặn nếu không bọn hắn cũng chằng có trái ngon để ăn.
Thời gian về sau, Triệu Viễn Chi gặp cảnh sát cao tầng cũng chính là phó cảnh sát trưởng Lư Vĩ Thông, bởi vì cảnh sát trưởng Tăng Vĩ Hùng đã đến Trung ương theo lệnh triệu tập, bằng không lúc này hắn cũng nhất định phải xuất hiện ở đây, nếu là người dân bình thường thì chẳng cần kinh sư động chúng đến thế nhưng gặp phải ‘đại nhân vật’ thì chuyện tình đã trở nên nghiêm trọng hơn.
Triệu Viễn Chi xuống xe cùng Lư Vĩ Thông câu thông, sau đó trao đổi một vài vấn đề cũng như cung cấp tin tức cho cảnh sát viên, bọn họ tỏ ý muốn mời Mộ Tử Hi đến cục cảnh sát lấy khẩu cung nhưng cô làm sao đồng ý? Còn chưa trách bọn họ vô năng chậm trễ đã là vạn hạnh, nay còn muốn cô đến cục cảnh sát uống trà là chuyện không thể nào, vì vậy cô lấy cớ bị đánh lén mà khiến tâm tình không ổn định từ chối đi cục cảnh sát. Hơn nữa Mộ Tử Hi có ý định tự bắt lấy tên đầu lĩnh một cách âm thầm mà không muốn giao hắn cho cảnh sát, vậy nên cô đã sớm để Brookanna nói cho nhóm người Blink lặng lẽ giấu đi tên đầu lĩnh, còn lại đám lâu la nằm ngổn ngang trên mặt đất kia tùy đám cảnh sát đem đi mai táng.
Mấy cảnh sát viên nhìn thấy máu thịt ngổn ngang cũng có chút kinh hãi nhưng lòng kiêu ngạo không cho phép bọn họ quay đầu nên đành phải tiếp tục đi thẩm tra cùng khám nghiệm tử thi, tìm ra manh mối kẻ gây họa. Hơn nữa xem đám người Blink và Della như sát thần khủng bố, bọn họ hiện tại cũng không muốn quản nhóm người này ban nãy đã tiến hành một trận bắn súng và dùng đạn trái phép trên đại lộ, chỉ mong mấy vị sát thần mau chóng ly khai hiện trường.
Triệu Viễn Chi nhanh chóng gọi cho đoàn đội luật sư của Mộ Tử Hi đến giải quyết mớ công việc còn lại. Chính mình thì phải gọi đến một lượng xe mới đưa Mộ Tử Hi về công ty, sau đó là giải quyết đám truyền thông đang trên đường tiến tới.
Bởi vì Mộ Tử Hi nhanh chóng rời khỏi hiện trường, đám phóng viên tìm đến cũng chỉ thấy một mớ hỗn loạn cùng đám cảnh sát viên đang điều tra, phỏng vấn đến Lư Vĩ Thông cũng bị hắn đáp trả qua loa, vậy nên mấy lão chó săn này cũng không cách nào có thêm thông tin, mặt báo ngày mai cũng chỉ ghi vài tin tức liên quan đến một cuộc ám sát không thành, cái tên Mộ Tử Hi tuyệt không xuất hiện trên đó.
Bởi vì xảy ra một chút chuyện ban nãy, tâm tình của Mộ Tử Hi hạ xuống đến không độ, phi thường âm lãnh. Dưới sự dẫn dắt của Triệu Viễn Chi, một đoàn người đi vào cao ốc tổng bộ tập đoàn FS. Della và Elga đã sớm đi trước an bài sắp xếp hành lý, còn bên phân đội Blink, ngoại trừ Rose, Sharp và Bill mang đi tên đầu lãnh kia giấu xuống, mấy người còn lại theo chân Mộ Tử Hi tiến vào thang máy.
Trong đại sảnh nhân viên lễ tân cùng một ít công nhân viên đang bận rộn vừa thấy tổng giám đốc đón một người thiếu nữ tuổi trẻ đi tới, đều nhao nhao quăng ánh mắt kinh ngạc nhìn bọn họ, những tiếng nghị luận như ruồi muỗi vang lên. Âm thầm nghị luận người này rốt cuộc là ai lại có thể để cho tổng giám đốc nhiệt tình mà lại cung kính đi nghênh đón như vậy.
Rất nhanh có người mang theo tin tức linh thông tìm ra thân phận Mộ Tử Hi, bọn họ cũng là bất ngờ một hồi. Vốn nghe cao tầng nói đến người thừa kế Mộ gia –Mộ Tử Hi sẽ sớm đến Hồng Kông, chỉ không biết là nhanh như vậy. Hôm nay được diện kiến vị thiên tài kinh doanh cổ phiếu trong ‘truyền thuyết’, mấy người không khỏi cảm thán thiếu nữ trẻ tuổi, quả là anh hùng xuất thiếu niên.
Sớm đã nghe nói vị tiểu thư này đã có ‘máu me’ kinh doanh từ nhỏ, sau đó bởi vì chịu ảnh hưởng của các bậc thầy trong giới đầu tư, năm mười ba tuổi đã sớm bộc lộ tài năng, đem tất cả tiền dành dụm của mình đổ vào thị trường chứng khoáng. Từ 10.000 USD biến thành 150.000 USD, năm đó thị trường đã bắt đầu nổi lên hình ảnh vị thiên tài đầu tư nhỏ tuổi này.
Bất quá cũng có nhiều người vô cùng không vừa mắt Mộ Tử Hi, tựa như mấy vị tiểu thư ngồi tại đại sảnh cùng đám thành phần tri thức trẻ tuổi kia, trong lòng hâm mộ lại ghanh ghét, vốn một người tài hoa lại có mỹ mạo rất dễ bị người sinh ra lòng ghen tỵ
Bất quá đối với những xì xào bàn tán này, Mộ Tử Hi trực tiếp lựa chọn bỏ qua, giống như vương giả đối với con sâu cái kiến coi thường. Song phương căn bản cũng không cùng một cái thế giới.
Một đoàn người đi vào thang máy về sau, Triệu Viễn Chi lập tức nhấn nút lên tầng 84, đây cũng là tầng cao nhất của tòa cao ốc.
Đi vào tầng 84, Mộ Tử Hi nhìn thấy trên tường có khắc một gia huy, phía dưới dùng nạm vàng viết bằng tiếng Anh “Tập đoàn FS phân bộ Hồng Kông”, bên dưới còn được dịch lại bằng Hán tự. Phía sau quầy còn có một vị nữ nhân viên xinh đẹp trẻ tuổi. Vừa thấy mấy người Mộ Tử Hi tiến lên, nữ nhân viên liền đoan trang cung kính nói : “Hoan nghênh đại tiểu thư tới Hồng Kông.”
Mộ Tử Hi khẽ gật đầu, sau đó theo Triệu Viễn Chi tiến vào phòng.
Văn phòng tổng giám đốc diện tích tuy khoảng chừng 300 bình phương, nhưng cũng không có chủng loại xa hoa như trong tưởng tượng kia, cùng Hồng Kông phồn hoa cao ngạo cực kỳ bất đồng.
Mà ban nãy bên dưới đại sảnh Mộ Tử Hi còn nhớ trên tường có treo một màn hình LCD rất lớn, phía trên biểu hiện từng cái cổ phiếu đang biến hóa, hơn nữa có thể tùy thời biến thành bất kỳ tình huống trung tâm tài chính thế giới thị trường chứng khoán. Mà trong đại sảnh có hơn bốn mươi nhân viên nam nữ, đều là Triệu Viễn Chi tỉ mỉ chọn lựa ra nhân tài, trong đó bao gồm chuyên viên phân tích số liệu, chuyên viên phân tích cổ phiếu, đầu tư cố vấn, kỹ sư tài chính, kế toán viên cao cấp, nghiên cứu viên ngành sản xuất…
Mấy người đó đa phần đều do Triệu Viễn Chi tìm trong nước đến, có đào móc từ Hồng Kông tới, thậm chí là có một số người ngoại quốc. Quan trọng là bọn họ đều là sinh viên xuất sắc tốt nghiệp từ các đại học danh tiếng hàng đầu.
Lại nói lúc này bên trong văn phòng tổng giám đốc, Triệu Viễn Chi nghiêm túc đi vào vấn đề chính : “Lần này sóng ngầm bắt đầu khởi động tại Hồng Kông, đặc biệt là khi nhận được tin ngài đến đây, các thế lực lớn đang âm thầm cảnh giác. Vụ việc ban nãy chỉ sợ cũng là một trong số đó.”
“Hừ, một lũ ngông cuồng tự vọng mà thôi, chỉ có có thực lực nhất định, mọi âm mưu phía trước tất cả đều là hư vô. Lần này thế cục Hồng Kông tôi nhất định sẽ nắm lấy chặt chẽ.”
Mộ Tử Hi lạnh lùng khinh thường. Không phải cô coi thường địch nhân mà là đối phương thật sự không đáng để Mộ Tử Hi để vào mắt. Chỉ sử dụng vài ám chiêu đã nghĩ có thể hạ gục được cô thì đầu óc bọn chúng thật đơn giản. Mộ Tử Hi trước giờ không là kẻ bị động mặc cho người giết tới cửa hoặc nằm trên thớt sẵn sàng chờ chết.
Nếu như là người khác nói lời này, Triệu Viễn Chi cho rằng hắn quá tự đại cuồng vọng. Nhưng đây lại là lời do Mộ Tử Hi thốt ra, hắn không thể không tin. Năng lực của đại tiểu thư hắn cũng đã nghe rõ một hai, hơn nữa bên cạnh cao thủ tầng tầng lớp lớp, Triệu Viễn Chi cho rằng không kẻ nào có khả năng ra tay dễ dàng.
Giống như Mộ Tử Hi nói, chỉ cần có thực lực nhất định, mọi âm mưu phía trước tất cả đều là hư vô.
Khẽ an tâm một chút, Triệu Viễn Chi lại tiếp tục báo cáo : “Theo như đại tiểu thư hạ lệnh, người của chúng ta đã đem toàn bộ đầu tư ngành nghề trên quốc tế đều dừng lại, đem toàn bộ tiền quăng vào thị trường tài chính và ngoại hối của Thái Lan, Singapore và các quốc gia Đông Nam Á khác, hiện nay chỉ lưu lại một tỷ đô la Hồng Kông làm dự bị. Chỉ có điều đại…”
Nói đến đây, Triệu Viễn Chi thập phần ấp úng, nhìn thấy hắn như vậy, Mộ Tử Hi ra hiệu hắn nói tiếp : “Tình hình tài chính ở Đông Nam Á hiện tại rất không ổn định, chúng ta đều đem tiền đổ vào bên kia, mạo hiểm quá lớn rồi.”
Mộ Tử Hi một bên vừa thưởng thức trà, vừa trả lời : “Cũng bởi vì thị trường tài chính bên đó hỗn loạn mới có thể để cho chúng ta đục nước béo cò từ đó thu lợi tốt nhất. Thật ra tôi đã sớm chuẩn bị, mục tiêu là để chúng ta sẵn sàng theo thị trường tài chính Đông Nam Á thu một món lợi kếch sù. Muốn lấy được lợi ích thì phải mạo hiểm.”
Bởi vậy có rất nhiều chuyện viên phân tích tài chính nhìn trúng tiềm năng của Đông Nam Á, đợi các quốc gia này thiếu hụt tài chính, bọn họ mới có thể quy mô lớn xâm lấn, biến thị trường Đông Nam Á thành một mớ hỗn độn, trong ngắn hạn có thể để bọn họ thu được một món lợi nhuận kếch xù.
Tựa như khủng hoảng tài chính Châu Á năm 1997, đồng Thái bị khởi xướng trùng kích, ngân hàng trung ương Thái Lan đành phải lui khỏi, ngoại hối dự trữ khoảng 30 tỷ đô la hết sạch, mãi đến tháng tám, ngân hàng trung ương Thái Lan quyết định đóng cửa 42 cơ quan tài chính, đến tận đây đồng Thái triệt để tan vỡ.
Đồng thời đối với việc trùng kích quỹ ngân sách tiền tệ Philippines, Malaysia và Singapore đều bị thất thủ. Chính vì vậy mà kinh tế các quốc gia Đông Nam Á khi đó bị phá hư, các cá sấu lớn tài chính phân nhau đục nước béo cò. Nhưng năm đó tài chính Châu Á khủng hoảng nguyên nhân cũng không phải hoàn toàn do ngoại lực từ quốc tế tác động vào mà một phần là do Châu Á không có tài chính kinh tế hoàn chỉnh.
Hiện tại tuy nói thị trường Đông Nam Á không rơi vào khủng hoảng như năm đó nhưng với tình hình biến động này cũng đủ để Mộ Tử Hi từ bên trong phân ra một chén canh.
“Nếu như tiến hành thuận lợi, từ giờ đến cuối năm, tiền của chúng ta sẽ tăng lên gấp hai thậm chí là gấp ba.” Mộ Tử Hi cực kỳ tự tin nói. Cô vô cùng có lòng tin vào trực giác của mình.
Loại tự tin này thậm chí cuồng vọng không ai bì nổi, lại làm cho mọi người sinh ra một loại cảm giác hít thở không thông. Bọn họ cảm thấy thiếu nữ tựa như một vị vương giả đang phát uy, khiến bên dưới từng cái cây ngọn cỏ đều phải rạp mình quỳ phục.
Triệu Viễn Chi có tin tưởng, chỉ cần tập đoàn FS một khi do Mộ Tử Hi dẫn dắt, tương lai bọn họ sẽ bước đến hướng tốt đẹp hơn. Chỉ có khi đi theo bước chân cường giả mới khiến bọn họ tìm đến được một thế giới càng lợi hại.
“Được rồi, đi ăn thôi, có chuyện gì đều để ngày mai xử lý đi.” Mộ Tử Hi bởi vì trải qua vài chuyện ban nãy, trong bụng đã sớm réo rắt. Vì giữ gìn hình tượng mà cô không thể làm gì hơn là nhẫn nhịn, nhưng dạ dày kêu vang đã sớm bán đứng cô. Nhìn đám thuộc hạ nhịn cười, Mộ Tử Hi mất tự nhiên kiêu ngạo quay đầu hừ lạnh. Vì giải vây cho Mộ Tử Hi, Triệu Viễn Chi cũng khẽ lên tiếng : “Đại tiểu thư, gần đây có một nhà hàng Hồng Kông rất ngon. Để tôi dẫn ngài và các vị đây đến đó thưởng thức.”
Mộ Tử Hi gật đầu mang theo đám người Blink ra ngoài, bên dưới nhóm Della và Ernest cũng đã chờ sẵn.
Dưới sự dẫn dắt của Triệu Viễn Chi, đoàn người nhanh chóng bước vào xe và khởi động.
Ở bên kia đường cái, một tòa Porsche nhập khẩu lẳng lặng mà đứng, tấm cửa kính xe từ từ hạ xuống, bên trong có một thiếu niên anh tuấn nghi hoặc nhìn đoàn xe Mộ Tử Hi vừa rời khỏi.
“Kỳ lạ, người đó… chẳng lẽ mình nhìn nhầm? Giờ này lẽ ra cô ấy nên ở Bắc Kinh mà không phải Hồng Kông.”
Người lái xe ngồi đằng trước nhìn thấy động tác của thiếu niên, khẽ hỏi : “Nhị thiếu gia, có chuyện gì sao?”
“Tòa nhà kia là nơi nào?” Bởi vì ngồi phía sau bị che khuất, thiếu niên không nhận ra được địa điểm này, gã lái xe thay thiếu niên giải đáp nghi hoặc : “Đó là phân bộ tập đoàn FS Mộ thị tại Hồng Kông, thưa ngài.”
Lúc này thiếu niên như có điều ngộ ra, chỉ thấy khuôn mặt tuấn mỹ của hắn khẽ cười ra tiếng : “Quả nhiên là cô sao, Mộ Tử Hi? Không ngờ đến Hồng Kông mà cũng có thể chạm mặt. Trái đất này thật nhỏ.”
“Nhị thiếu gia, cuộc họp cổ đông rất nhanh sẽ diễn ra, chúng ta hiện tại khởi hành chứ?” Gã lái xe nhìn đồng hồ, sau đó hỏi ý kiến của thiếu niên ngồi ghế sau. Chỉ thấy thiếu niên trên thân mặc một bộ âu phục trắng nhàn nhã, tay chống cửa sổ nhìn ra bên ngoài, lạnh lùng đáp : “Tất nhiên, để anh trai tôi đợi lâu nhất định sẽ không hay đâu.”
Bạch Tử Tề, cho dù anh không muốn, tôi cũng sẽ xuất hiện.
Chuyến công tác lần này, Bạch Tử Kỳ hắn nhất định phải giành phần thắng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.