Chương 183: Tay không bắt kiếm
Phí Hầu
29/01/2024
Mấy người nhìn thấy Mikawa ngã xuống đất, thanh kiếm trong tay cô ta đã gãy làm đôi, bọn họ ngay lập tức. tức giận, nhanh chóng vây quanh Dương Phàm.
Ông ta rút thanh kiếm trong tay ra, hai tay nắm chặt, vẻ mặt không còn khinh thường như lúc trước nữa mà thay vào đó là một tia ngưng trọng.
Yui nhìn thấy máu trên cổ Mikawa chảy ra đã biết không còn cứu được, trong lòng chỉ cảm thấy thật kinh ngạc.
Mặc dù khoảng cách cũng không gần lắm, nhưng ông ta vẫn luôn quan sát bên này.
Với thực lực Ngưng Đan Cảnh trung kỳ, vậy mà ông ta không thể nhìn được Dương Phàm ra tay như thế nào.
Nhanh, quá nhanh.
Yui còn không nhìn ra thủ đoạn của Dương Phàm là gì, năm người còn lại càng không thể nhìn ra.
Một tên đàn ông hai tay cầm kiếm, quát Dương Phàm: “Mày muốn chết à.”
Vừa nói, hắn ta vừa vung kiếm chém về phía Dương Phàm.
Dương Phàm giễu cợt, đánh ra một chưởng.
Mấy người bên cạnh sững sờ, đây là loại thao tác gì?
Dùng tay không bắt kiếm?
Bọn họ đều là những người quanh năm dùng kiếm, cho nên tất nhiên biết uy lực của thanh kiếm này như thế nào.
Dùng tay bẻ gấy kiếm đương nhiên không phải là vấn đề đối với một võ giả, nhưng tên Dương Phàm này rõ ràng không có một chút chân khí nào trong cơ thể, hắn rõ ràng chỉ là một người bình thường.
Cũng không biết vừa rồi đã sử dụng âm mưu quỷ kế gì để đánh lén Mikawa, giết chết cô ta.
Một kiếm này hạ xuống còn không phải sẽ chặt đứt bàn tay?
Cảnh tượng kế tiếp lại khiến đám người hoàn toàn chết lặng.
Dương Phàm đánh ra một chưởng, lòng bàn tay. giống như được đúc bằng sắt, đụng vào kiếm cũng không dừng lại.
'Thế công tiếp tục không suy giảm khiến thanh kiếm đập vào thể nội của tên đàn ông cầm kiếm.
Đám người kinh hãi, vốn dĩ là muốn vây xem Dương Phàm đang giở trò âm mưu quỷ kế gì, nhưng khi thấy cảnh này, hắn ta lại lùi lại một bước.
Bây giờ bọn họ cuối cùng cũng hiểu được, Dương Phàm nhất định là dùng thứ gì đó để che đậy khí tức trên người hắn.
Nghĩ rằng âm mưu của hắn đã đạt thành, còn giết chết hai thuộc hạ của mình, Yui cực kỳ tức giận.
Ông ta lập tức phóng người lên, nâng kiếm chém về phía Dương Phàm.
Thực lực của Yui vượt xa hơn rất nhiều thuộc hạ của ông ta, một chiêu này đã sử dụng hết toàn lực.
Chỉ nhìn thấy một thanh kiếm dài mấy mét từ trên trời rơi xuống, chém về phía đầu Dương Phàm.
Dương Phàm dậm chân xuống đất, lập tức gây ra một trận gợn sóng trong không khí, chấn bay bốn người xung quanh.
Thân thể hắn đã sớm bay lên không trung.
Một chưởng đánh tới trực tiếp đánh vỡ thanh kiếm.
Công kích của Dương Phàm cứ tiếp tục không hề suy giảm, biến chưởng thành quyền, đánh về phía Yui.
'Yui kinh hãi, vội vàng thu kiếm chặn trước người, nhưng bị một quyền của Dương Phàm đánh vào thân kiếm, rơi xuống đất.
Yui lùi lại vài bước mới ổn định được thân hình.
Dương Phàm nhẹ nhàng đáp xuống đất.
'Thấy Dương Phàm hung hãn, Yui lập tức hô lên với bốn tên thuộc hạ còn lại: “Tất cả cùng lên.”
Lời còn chưa dứt, thanh kiếm đã chém về phía bụng dưới của Dương Phàm.
Cùng lúc đó, mấy tên thuộc hạ của ông ta tấn công Dương Phàm cùng một lúc, hoặc chém hoặc đâm, bao. vây Dương Phàm vào trung tâm.
Bóng dáng Dương Phàm chợt lóe, đứng giữa hơi xê dịch đánh ra hai chưởng, đánh bay hai tên áo đen ra ngoài.
Thấy tất cả những điều này đã trở nên vô ích, Yui hai tay cầm kiếm, chém về phía Dương Phàm từ dưới lên.
Đám người còn lại cũng thay đổi chiêu thức và tấn công Dương Phàm.
Bóng dáng Dương Phàm lóe lên, hắn có thể dễ dàng tấn công mấy người, hoàn toàn không hề bị thương.
Sau mấy chục chiêu, Dương Phàm cảm thấy phiền chán, đập một chưởng khiến một tên vỡ nát khung xương mà chết.
Sau đó, hắn đánh ra thêm một quyền, đánh cho tên áo đen sau lưng biến thành cặn bã.
Tay trái của hắn nắm chặt lưỡi kiếm của Yui, nhấc chân đá vào bụng ông ta.
Yui chỉ cảm thấy một âm thanh nứt vỡ ở vị trí đan điền của bụng dưới, toàn thân không còn một chút khí lực nào.
Ông ta rút thanh kiếm trong tay ra, hai tay nắm chặt, vẻ mặt không còn khinh thường như lúc trước nữa mà thay vào đó là một tia ngưng trọng.
Yui nhìn thấy máu trên cổ Mikawa chảy ra đã biết không còn cứu được, trong lòng chỉ cảm thấy thật kinh ngạc.
Mặc dù khoảng cách cũng không gần lắm, nhưng ông ta vẫn luôn quan sát bên này.
Với thực lực Ngưng Đan Cảnh trung kỳ, vậy mà ông ta không thể nhìn được Dương Phàm ra tay như thế nào.
Nhanh, quá nhanh.
Yui còn không nhìn ra thủ đoạn của Dương Phàm là gì, năm người còn lại càng không thể nhìn ra.
Một tên đàn ông hai tay cầm kiếm, quát Dương Phàm: “Mày muốn chết à.”
Vừa nói, hắn ta vừa vung kiếm chém về phía Dương Phàm.
Dương Phàm giễu cợt, đánh ra một chưởng.
Mấy người bên cạnh sững sờ, đây là loại thao tác gì?
Dùng tay không bắt kiếm?
Bọn họ đều là những người quanh năm dùng kiếm, cho nên tất nhiên biết uy lực của thanh kiếm này như thế nào.
Dùng tay bẻ gấy kiếm đương nhiên không phải là vấn đề đối với một võ giả, nhưng tên Dương Phàm này rõ ràng không có một chút chân khí nào trong cơ thể, hắn rõ ràng chỉ là một người bình thường.
Cũng không biết vừa rồi đã sử dụng âm mưu quỷ kế gì để đánh lén Mikawa, giết chết cô ta.
Một kiếm này hạ xuống còn không phải sẽ chặt đứt bàn tay?
Cảnh tượng kế tiếp lại khiến đám người hoàn toàn chết lặng.
Dương Phàm đánh ra một chưởng, lòng bàn tay. giống như được đúc bằng sắt, đụng vào kiếm cũng không dừng lại.
'Thế công tiếp tục không suy giảm khiến thanh kiếm đập vào thể nội của tên đàn ông cầm kiếm.
Đám người kinh hãi, vốn dĩ là muốn vây xem Dương Phàm đang giở trò âm mưu quỷ kế gì, nhưng khi thấy cảnh này, hắn ta lại lùi lại một bước.
Bây giờ bọn họ cuối cùng cũng hiểu được, Dương Phàm nhất định là dùng thứ gì đó để che đậy khí tức trên người hắn.
Nghĩ rằng âm mưu của hắn đã đạt thành, còn giết chết hai thuộc hạ của mình, Yui cực kỳ tức giận.
Ông ta lập tức phóng người lên, nâng kiếm chém về phía Dương Phàm.
Thực lực của Yui vượt xa hơn rất nhiều thuộc hạ của ông ta, một chiêu này đã sử dụng hết toàn lực.
Chỉ nhìn thấy một thanh kiếm dài mấy mét từ trên trời rơi xuống, chém về phía đầu Dương Phàm.
Dương Phàm dậm chân xuống đất, lập tức gây ra một trận gợn sóng trong không khí, chấn bay bốn người xung quanh.
Thân thể hắn đã sớm bay lên không trung.
Một chưởng đánh tới trực tiếp đánh vỡ thanh kiếm.
Công kích của Dương Phàm cứ tiếp tục không hề suy giảm, biến chưởng thành quyền, đánh về phía Yui.
'Yui kinh hãi, vội vàng thu kiếm chặn trước người, nhưng bị một quyền của Dương Phàm đánh vào thân kiếm, rơi xuống đất.
Yui lùi lại vài bước mới ổn định được thân hình.
Dương Phàm nhẹ nhàng đáp xuống đất.
'Thấy Dương Phàm hung hãn, Yui lập tức hô lên với bốn tên thuộc hạ còn lại: “Tất cả cùng lên.”
Lời còn chưa dứt, thanh kiếm đã chém về phía bụng dưới của Dương Phàm.
Cùng lúc đó, mấy tên thuộc hạ của ông ta tấn công Dương Phàm cùng một lúc, hoặc chém hoặc đâm, bao. vây Dương Phàm vào trung tâm.
Bóng dáng Dương Phàm chợt lóe, đứng giữa hơi xê dịch đánh ra hai chưởng, đánh bay hai tên áo đen ra ngoài.
Thấy tất cả những điều này đã trở nên vô ích, Yui hai tay cầm kiếm, chém về phía Dương Phàm từ dưới lên.
Đám người còn lại cũng thay đổi chiêu thức và tấn công Dương Phàm.
Bóng dáng Dương Phàm lóe lên, hắn có thể dễ dàng tấn công mấy người, hoàn toàn không hề bị thương.
Sau mấy chục chiêu, Dương Phàm cảm thấy phiền chán, đập một chưởng khiến một tên vỡ nát khung xương mà chết.
Sau đó, hắn đánh ra thêm một quyền, đánh cho tên áo đen sau lưng biến thành cặn bã.
Tay trái của hắn nắm chặt lưỡi kiếm của Yui, nhấc chân đá vào bụng ông ta.
Yui chỉ cảm thấy một âm thanh nứt vỡ ở vị trí đan điền của bụng dưới, toàn thân không còn một chút khí lực nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.