Chương 106: Không khống chế được phản ứng
Đồng Niên Khoái Nhạc
15/04/2015
Lương Dũng tùy tiện tìm một lý do sau đó liền rời đi, Gia Vệ mấy người cũng đã được như ý nguyện đi về phòng của mình. Nằm ở trên mặt giường lớn mềm mại, vốn tinh thần Gia Vệ hơi uể oải, nhất thời có chút buồn ngủ.
Lúc này mới có mấy ngày thời gian, người chưa từng đi ra nước ngoài như Gia Vệ, vậy mà lại đi Châu Phi một vòng, bây giờ lại tới Mianma.
Nếu như không phải tâm tính Gia Vệ trong đoạn thời gian này trưởng thành không ít, Gia Vệ lúc này nhất định là kích động ngủ không yên.
"Xem ra lại là một đống phiền phức lớn a." Gia Vệ cười khổ lắc đầu nói.
Bất kể nói thế nào, Gia Vệ cùng hai mẹ con Trác Thiến và Tiểu Hạo Hạo có mối liên quan, Gia Vệ không có khả năng không hỏi qua các nàng sự tình, mà hoàn cảnh các nàng hiện rất dễ bị rối loạn.
Không nói tới Tiểu Hạo Hạo, chỉ cần cổ phần của Trác Thiến trong công ty, thì đã có rất nhiều người mơ ước.
Bất quá, Gia Vệ cũng là phi thường kỳ quái, Trác Thiến tại sao phải bị vây trong hoàn cảnh như thế, mặc dù là nàng thừa kế tài sản của chồng trước, cũng không nên bị như vậy mới đúng.
"Trong chuyện này nhất định có bí mật gì đó." Gia Vệ thấp giọng nói.
Bất quá Gia Vệ cũng không có suy nghĩ nhiều, đối với tài sản của Trác Thiến, Gia Vệ không phải là không có hứng thú, dù sao đó là vô số tiền tài, thế nhưng Gia Vệ cũng không bởi vì chút tiền tài này mà thay đổi chính mình.
Cho dù là đặt ở thời gian trước đây Gia Vệ chưa có tiền, hắn cũng tin tưởng chính mình sẽ kiên trì nguyên tắc của mình, huống chi là hiện tại.
Nhưng thật ra Trương Lệ Anh cũng khiến Gia Vệ có chút hứng thú.
Trương Lệ Anh trên danh nghĩa là thư ký của Trác Thiến, nhưng trên thực tế cũng là em chồng của Trác Thiến, thân là em gái của người sáng lập công ty châu báu Trương thị, lẽ ra tại thời điểm Trương Học Triết qua đời hẳn là đem tài sản cấp cho em gái mình mới đúng, lẽ nào Trương Lệ Anh có được tài sản, sẽ bạc đãi hai mẹ con Trác Thiến cùng Tiểu Hạo Hạo?
Rõ ràng là không phải.
Mà Trương Học Triết lại đem tài sản cấp cho Trác Thiến, khiến Trác Thiến bị vây vào hoàn cảnh cảnh này, nói như vậy, mặc dù là có tiền tài ủng hộ, cuộc sống của con gái hắn Tiểu Hạo Hạo cũng sẽ không được tốt lành rồi.
Dù sao hoàn cảnh đầy rẫy chuyện ngươi lừa ta gạt, không thích hợp cho trẻ con phát triển, huống chi Tiểu Hạo Hạo là con gái nữa.
"Lấy Trác Thiến, thì tương đương với lấy được công ty châu báu Trương thị, sẽ không sợ Trác Thiến thay lòng đổi dạ, đem tiền bạc đưa cho một người khác." Gia Vệ lắc đầu nói.
Không suy nghĩ nhiều nữa, Gia Vệ cởi y phục trên người, tắm rửa, rồi trực tiếp nằm ở trên mặt giường lớn ngủ.
Tuy rằng Gia Vệ lúc đến đây là lấy thân phận vệ sĩ, nhưng hiện tại Gia Vệ thân phận là đại cổ đông của công ty châu báu Trương thị, cho nên Gia Vệ có tư cách một phòng một mình, nhưng ba người Trịnh Tung, Tank cùng Hồng Vũ lại không có được đãi ngộ như vậy.
Không biết qua bao lâu thời gian, cửa phòng Gia Vệ bị gõ kêu lên, Gia Vệ cũng bị tiếng vang ầm ĩ làm tỉnh lại.
Xem thời gian là năm giờ chiều, ngủ ba bốn tiếng, Gia Vệ ngồi dậy, hoạt động thân thể, Gia Vệ có thói quen chỉ mặc quần lót ngủ cũng quên đây là đang ở khách sạn, liền trực tiếp chỉ mặc quần lót đi mở cửa.
Mà sau khi mở cửa ra, nhìn thấy bên ngoài là Trương Lệ Anh đang đứng, Gia Vệ mơ hồ hỏi: "Có chuyện gì?"
Bất quá, Gia Vệ cũng không thấy được, bình thường Trương Lệ Anh đều là vẻ mặt băng lãnh, lúc này lại là cái miệng nhỏ khẽ nhếch, sắc mặt trở nên đỏ lên.
Không nghe thấy tiếng trả lời, Gia Vệ chân mày hơi nhíu lại, chợt hoàn toàn mở hai mắt ra.
Thấy vẻ mặt Trương Lệ Anh, Gia Vệ vẻ mặt nghi hoặc, nhìn theo ánh mắt sửng sốt của Trương Lệ Anh hướng về trên người mình nhìn lại, khi thấy cái quần lót màu đỏ của mình mà không cần cúi đầu hoàn toàn cũng có thể thấy, Gia Vệ sắc mặt trở nên đỏ bừng, chợt dùng tốc độ nhanh đến mức không cách nào hình dung thối lui vào trong phòng, đóng cửa lại.
Thở gấp một chút, sắc mặt Gia Vệ mới khôi phục lại, rồi hắn xấu hổ méo cả miệng.
Vốn Gia Vệ là xử nam, lại không có ham mê bất lương gì, cho nên tất cả chuyện phát sinh trên người bình thường, cũng sẽ phát sinh trên người Gia Vệ.
Tuy rằng bây giờ không phải là buổi sáng, thế nhưng sau khi ngủ tỉnh lại, thanh niên tràn đầy khí huyết như hắn, tự nhiên không tránh khỏi nhất trụ kình thiên.
Mà vừa nãy, sau khi Gia Vệ mở cửa ra, khoảng cách với Trương Lệ anh cũng chỉ cách có hơn nửa thước, nhất trụ kình thiên của Gia Vệ, bộ vị có khoảng cách gần nhất với cơ thể Trương Vị Anh đã gần càng gần thêm nhiều.
Trương Lệ anh coi như là bình tĩnh, nếu là nữ hài bình thường thấy loại tình huống này, khẳng định sẽ kêu to lên.
Vội vã mặc xong quần áo, Gia Vệ lúc này mới lần thứ hai mở cửa phòng, khi thấy Trương Lệ Anh, Gia Vệ trên mặt không khỏi lần thứ hai thoáng hiện vẻ xấu hổ.
Bất quá, lúc này Trương Lệ Anh cũng khôi phục vẻ mặt băng lãnh, giống như sự tình vừa rồi như chưa từng phát sinh, điều này cũng làm cho Gia Vệ bớt chút xấu hổ.
"Đem bộ quần áo này mặc vào, hồi nữa cùng Tiểu Thiến đi tham gia tiệc tối." Không nói lời thừa, Trương Lệ Anh trực tiếp đưa cho Gia Vệ một bộ quần áo, nói.
"Ta cùng Trác tổng đi tham gia tiệc tối?" Gia Vệ nhướng mày, có chút không tình nguyện.
Lúc này Gia Vệ, muốn cùng Trác Thiến vứt bỏ quan hệ qua một bên, thứ nhất là không muốn làm cho người khác hiểu lầm thêm sâu, thứ hai là không muốn lại xúc phạm tới Trác Thiến.
Thời điểm ở sân bay, Trác Thiến đã bị thương tổn, Gia Vệ cũng không muốn lại thương tổn nàng.
"Nhiệm vụ của ngươi, không phải là đến bảo vệ Tiểu Thiến sao?" Trương Lệ Anh nhìn thẳng Gia Vệ, lạnh lùng nói.
Gia Vệ gật đầu, đây quả thật là nhiệm vụ của hắn, sự tình khác đều có thể chối, nhưng là sự tình này, hắn thật đúng là không thể từ chối.
Tiếp nhận y phục, Gia Vệ vừa nhìn sơ qua, trên mặt liền lộ ra nụ cười khổ.
Đây là một bộ tây trang (âu phục, vét), có vẻ là hàng hiệu, bất quá Gia Vệ chưa thấy qua cái nhãn hiệu này, ăn mặc tây trang, Gia Vệ chưa có mặc bao giờ, thậm chí, caravat Gia Vệ cũng chưa từng thắt qua.
Cái này không thể trách Gia Vệ, trong nhà căn bản không ai mặc tây phục, mà ngay cả cha hắn Gia Hồng Ngạo, cũng không có một bộ tây trang nào, giống như người có tầng lớp như hắn, căn bản không cần mặc tây trang.
Huống chi, Gia Vệ bây giờ mới tốt nghiệp trung học, vẫn chưa tới lúc mặc tây trang.
Gia Vệ không nói gì, thế nhưng Trương Lệ Anh giống như đã nhìn ra, nàng nhìn Gia Vệ cầm bộ tay trang trong tay, liền trực tiếp vượt qua Gia Vệ hướng về bên trong đi đến.
Gia Vệ nhìn bóng lưng Trương Lệ Anh, lại nhìn trong tay mình, chần chờ trong chốc lát, Gia Vệ liền đóng cửa lại.
Một nam sinh vừa tốt nghiệp trung học, vẫn có một ít quan niệm cô nam quả nữ cùng ở trong một phòng không tốt lắm, bất quá mở cửa thay quần áo, có vẻ cũng không tốt lắm.
Đem y phục đặt trên giường, Trương Lệ Anh liền lấy quần áo từ trong túi ra, sắp xếp áo sơ mi mặc trong tây trang chỉnh tề, chợt liền hai mắt nhìn thằng về phía Gia Vệ.
Gia Vệ méo cả miệng, Trương Lệ Anh nhìn soi mói như vậy, hắn thật đúng là xấu hổ không dám cởi quần áo.
"Cần ta giúp ngươi sao?" Bất quá, sau một lát, Trương Lệ anh cũng trực tiếp hỏi.
"Không cần, ta tự mình làm là được." Gia Vệ vội vã nói một câu, cũng không chần chờ nữa, trực tiếp đem quần áo mình cởi ra, lộ ra thân trên trần truồng.
Mà Gia Vệ hạ thân, trừ quần lót ra bên ngoài chỉ mặc một cái quần, Gia Vệ vẫn thật không dám cởi.
Bất quá, Gia Vệ mới vừa dừng lại, Trương Lệ Anh liền nhìn về phía tây trang trên giường, đem thắt lưng cho Gia Vệ đeo lên, sắp xếp tốt từng cái từng cái, để cho Gia Vệ mặc vào.
Không bao lâu, Gia Vệ còn chưa bắt đầu cởi quần, Trương Lệ Anh cũng đem quần tây đưa cho Gia Vệ, hai mắt to nhìn thằng chằm chằm vào Gia Vệ, giống như muốn cười nhạo Gia Vệ vậy.
"Ngươi nhìn cái gì?" Gia Vệ thử hỏi.
Hắn chưa từng thấy nữ nhân da mặt dày như vậy, từ việc Trương Lệ Anh gọi Trác Thiến là Tiểu Thiến có thể thấy được, Trương Lệ Anh so với Trác Thiến còn lớn hơn một chút, chí ít cũng phải 25~26 tuổi, thế nhưng Gia Vệ thật đúng là tưởng tượng không được, nam nhân như thế nào mới có thể hàng phục được Trương Lệ Anh.
"Để ta kêu Tiểu Thiến tới giúp ngươi thay quần áo." Trương Lệ Anh liếc mắt nhìn Gia Vệ, liền trực tiếp vượt qua Gia Vệ, muốn đi ra ngoài.
"Ta cởi, ta cởi." Gia Vệ vội vàng nói, nếu Trác Thiến đến, hắn mới là thật cởi không nổi.
Gia Vệ vội vã lấy tốc độ nhanh như chớp cởi quần của mình, đem cái quần tây kia mặc vào.
Quần mặc vừa vặn, tuy rằng Gia Vệ có vẻ có chút gầy ốm, nhưng sau khi mặc quần này vào, một chút gầy cũng nhìn không ra.
Gia Vệ mới vừa thắt thắt lưng xong, liền cảm giác trên người đột nhiên mát lạnh, Trương Lệ Anh cầm áo sơ mi choàng lên trên người Gia Vệ, giúp đỡ Gia Vệ mặc áo sơ mi.
Gia Vệ thân thể trong nháy mắt cứng ngắc, đây có thể là lần đầu tiên có nữ hài tử chạm thân thể của hắn, tuy rằng tay của Trương Lệ Anh chỉ là trong lúc vô tình đụng tới thân thể của hắn, thế nhưng cũng làm cho Gia Vệ là xử nam có chút không chịu nổi.
"Tay..."
Gia Vệ một cử động nhỏ cũng không dám, nhưng Trương Lệ Anh không có ngừng lại chút nào, thanh âm tuy rằng như trước băng lãnh, nhưng lúc này lại có một chút ý vị khác.
Rất nhanh, áo sơ mi trắng được mặc ở trên người Gia Vệ, Trương Lệ Anh lại cầm lấy cái caravat màu đỏ đậm kia đeo lên cổ Gia Vệ, chỉnh sửa chỉnh tề.
Mang xong caravat, Gia Vệ rốt cục thở ra một hơi, hắn cảm giác như là vừa chạy hơn mười dặm, toàn thân đều có chút mệt mỏi.
Nhưng mà, Gia Vệ mới vừa bình tĩnh lại, sau một khắc, vẻ mặt hắn lại ngu ngơ lần nữa, thân thể cứng ngắc.
Chỉ thấy Trương Lệ Anh đem mấy ngón tay như ngọc cầm lấy thắt lưng Gia Vệ, đem thắt lưng Gia Vệ mở ra, thậm chí lúc trong ánh mắt Gia Vệ đang khiếp sợ, Trương Lệ Anh đem quần Gia Vệ hơi kéo kéo xuống dưới.
Ngay lúc Gia Vệ muốn tự vệ, Trương Lệ Anh đem áo sơ mi nhét chỉnh tề vào trong quần Gia Vệ, nhìn thấy loại tình huống này, Gia Vệ sắc mặt đỏ lên, tay vừa bắt đầu giơ lên liền cứng ngắc trên không trung.
Chỉ bất quá, sắc mặt Gia Vệ càng ngày càng đỏ.
Ngay cả Trương Lệ Anh giúp đỡ Gia Vệ chỉnh sửa áo sơ mi, cũng là sắc mặt chậm rãi bắt đầu đỏ lên.
Gia Vệ có thể khống chế tay mình làm rất nhanh nhiều chuyện, cũng có thể khống chế chân mình làm rất nhanh nhiều chuyện, vô luận làm cái gì, Gia Vệ đều có thể khống chế tay chân làm rất nhanh rất chính xác nhiều chuyện.
Thế nhưng, Gia Vệ hành động, có một chỗ cũng không thể khống chế chính xác, thậm chí có lúc, một chút khống chế cũng không làm được.
Nhất là Gia Vệ vẫn là xử nam, bộ vị nào đó, hắn căn bản không thể khống chế.
Mà lúc Trương Lệ Anh giúp hắn mặc quần áo, trong quá trình bỏ áo sơ mi vào trong, Gia Vệ rốt cục không thể nhịn được, cái nơi không bị lí trí hắn khống chế kia, bắt đầu có phản ứng.
Lần đầu đối mặt loại tình huống này, là lúc Gia Vệ mới vừa tỉnh ngủ, Trương Lệ Anh còn có thể bảo trì trấn định, dù sao xấu mặt là Gia Vệ, Trương Lệ anh có thể chiếm được chủ động.
Mà bây giờ, Trương Lệ Anh sắc mặt phải đỏ lên, nàng giúp đỡ Gia Vệ bỏ áo sơ mi, là ngồi xổm trước người Gia Vệ giúp đỡ Gia Vệ làm, mà bây giờ, bộ vị nào đó của Gia Vệ, đúng là sắp dựng lên chạm đến khuôn mặt đỏ bừng đến phát nóng của Trương Lệ Anh.
Lúc này mới có mấy ngày thời gian, người chưa từng đi ra nước ngoài như Gia Vệ, vậy mà lại đi Châu Phi một vòng, bây giờ lại tới Mianma.
Nếu như không phải tâm tính Gia Vệ trong đoạn thời gian này trưởng thành không ít, Gia Vệ lúc này nhất định là kích động ngủ không yên.
"Xem ra lại là một đống phiền phức lớn a." Gia Vệ cười khổ lắc đầu nói.
Bất kể nói thế nào, Gia Vệ cùng hai mẹ con Trác Thiến và Tiểu Hạo Hạo có mối liên quan, Gia Vệ không có khả năng không hỏi qua các nàng sự tình, mà hoàn cảnh các nàng hiện rất dễ bị rối loạn.
Không nói tới Tiểu Hạo Hạo, chỉ cần cổ phần của Trác Thiến trong công ty, thì đã có rất nhiều người mơ ước.
Bất quá, Gia Vệ cũng là phi thường kỳ quái, Trác Thiến tại sao phải bị vây trong hoàn cảnh như thế, mặc dù là nàng thừa kế tài sản của chồng trước, cũng không nên bị như vậy mới đúng.
"Trong chuyện này nhất định có bí mật gì đó." Gia Vệ thấp giọng nói.
Bất quá Gia Vệ cũng không có suy nghĩ nhiều, đối với tài sản của Trác Thiến, Gia Vệ không phải là không có hứng thú, dù sao đó là vô số tiền tài, thế nhưng Gia Vệ cũng không bởi vì chút tiền tài này mà thay đổi chính mình.
Cho dù là đặt ở thời gian trước đây Gia Vệ chưa có tiền, hắn cũng tin tưởng chính mình sẽ kiên trì nguyên tắc của mình, huống chi là hiện tại.
Nhưng thật ra Trương Lệ Anh cũng khiến Gia Vệ có chút hứng thú.
Trương Lệ Anh trên danh nghĩa là thư ký của Trác Thiến, nhưng trên thực tế cũng là em chồng của Trác Thiến, thân là em gái của người sáng lập công ty châu báu Trương thị, lẽ ra tại thời điểm Trương Học Triết qua đời hẳn là đem tài sản cấp cho em gái mình mới đúng, lẽ nào Trương Lệ Anh có được tài sản, sẽ bạc đãi hai mẹ con Trác Thiến cùng Tiểu Hạo Hạo?
Rõ ràng là không phải.
Mà Trương Học Triết lại đem tài sản cấp cho Trác Thiến, khiến Trác Thiến bị vây vào hoàn cảnh cảnh này, nói như vậy, mặc dù là có tiền tài ủng hộ, cuộc sống của con gái hắn Tiểu Hạo Hạo cũng sẽ không được tốt lành rồi.
Dù sao hoàn cảnh đầy rẫy chuyện ngươi lừa ta gạt, không thích hợp cho trẻ con phát triển, huống chi Tiểu Hạo Hạo là con gái nữa.
"Lấy Trác Thiến, thì tương đương với lấy được công ty châu báu Trương thị, sẽ không sợ Trác Thiến thay lòng đổi dạ, đem tiền bạc đưa cho một người khác." Gia Vệ lắc đầu nói.
Không suy nghĩ nhiều nữa, Gia Vệ cởi y phục trên người, tắm rửa, rồi trực tiếp nằm ở trên mặt giường lớn ngủ.
Tuy rằng Gia Vệ lúc đến đây là lấy thân phận vệ sĩ, nhưng hiện tại Gia Vệ thân phận là đại cổ đông của công ty châu báu Trương thị, cho nên Gia Vệ có tư cách một phòng một mình, nhưng ba người Trịnh Tung, Tank cùng Hồng Vũ lại không có được đãi ngộ như vậy.
Không biết qua bao lâu thời gian, cửa phòng Gia Vệ bị gõ kêu lên, Gia Vệ cũng bị tiếng vang ầm ĩ làm tỉnh lại.
Xem thời gian là năm giờ chiều, ngủ ba bốn tiếng, Gia Vệ ngồi dậy, hoạt động thân thể, Gia Vệ có thói quen chỉ mặc quần lót ngủ cũng quên đây là đang ở khách sạn, liền trực tiếp chỉ mặc quần lót đi mở cửa.
Mà sau khi mở cửa ra, nhìn thấy bên ngoài là Trương Lệ Anh đang đứng, Gia Vệ mơ hồ hỏi: "Có chuyện gì?"
Bất quá, Gia Vệ cũng không thấy được, bình thường Trương Lệ Anh đều là vẻ mặt băng lãnh, lúc này lại là cái miệng nhỏ khẽ nhếch, sắc mặt trở nên đỏ lên.
Không nghe thấy tiếng trả lời, Gia Vệ chân mày hơi nhíu lại, chợt hoàn toàn mở hai mắt ra.
Thấy vẻ mặt Trương Lệ Anh, Gia Vệ vẻ mặt nghi hoặc, nhìn theo ánh mắt sửng sốt của Trương Lệ Anh hướng về trên người mình nhìn lại, khi thấy cái quần lót màu đỏ của mình mà không cần cúi đầu hoàn toàn cũng có thể thấy, Gia Vệ sắc mặt trở nên đỏ bừng, chợt dùng tốc độ nhanh đến mức không cách nào hình dung thối lui vào trong phòng, đóng cửa lại.
Thở gấp một chút, sắc mặt Gia Vệ mới khôi phục lại, rồi hắn xấu hổ méo cả miệng.
Vốn Gia Vệ là xử nam, lại không có ham mê bất lương gì, cho nên tất cả chuyện phát sinh trên người bình thường, cũng sẽ phát sinh trên người Gia Vệ.
Tuy rằng bây giờ không phải là buổi sáng, thế nhưng sau khi ngủ tỉnh lại, thanh niên tràn đầy khí huyết như hắn, tự nhiên không tránh khỏi nhất trụ kình thiên.
Mà vừa nãy, sau khi Gia Vệ mở cửa ra, khoảng cách với Trương Lệ anh cũng chỉ cách có hơn nửa thước, nhất trụ kình thiên của Gia Vệ, bộ vị có khoảng cách gần nhất với cơ thể Trương Vị Anh đã gần càng gần thêm nhiều.
Trương Lệ anh coi như là bình tĩnh, nếu là nữ hài bình thường thấy loại tình huống này, khẳng định sẽ kêu to lên.
Vội vã mặc xong quần áo, Gia Vệ lúc này mới lần thứ hai mở cửa phòng, khi thấy Trương Lệ Anh, Gia Vệ trên mặt không khỏi lần thứ hai thoáng hiện vẻ xấu hổ.
Bất quá, lúc này Trương Lệ Anh cũng khôi phục vẻ mặt băng lãnh, giống như sự tình vừa rồi như chưa từng phát sinh, điều này cũng làm cho Gia Vệ bớt chút xấu hổ.
"Đem bộ quần áo này mặc vào, hồi nữa cùng Tiểu Thiến đi tham gia tiệc tối." Không nói lời thừa, Trương Lệ Anh trực tiếp đưa cho Gia Vệ một bộ quần áo, nói.
"Ta cùng Trác tổng đi tham gia tiệc tối?" Gia Vệ nhướng mày, có chút không tình nguyện.
Lúc này Gia Vệ, muốn cùng Trác Thiến vứt bỏ quan hệ qua một bên, thứ nhất là không muốn làm cho người khác hiểu lầm thêm sâu, thứ hai là không muốn lại xúc phạm tới Trác Thiến.
Thời điểm ở sân bay, Trác Thiến đã bị thương tổn, Gia Vệ cũng không muốn lại thương tổn nàng.
"Nhiệm vụ của ngươi, không phải là đến bảo vệ Tiểu Thiến sao?" Trương Lệ Anh nhìn thẳng Gia Vệ, lạnh lùng nói.
Gia Vệ gật đầu, đây quả thật là nhiệm vụ của hắn, sự tình khác đều có thể chối, nhưng là sự tình này, hắn thật đúng là không thể từ chối.
Tiếp nhận y phục, Gia Vệ vừa nhìn sơ qua, trên mặt liền lộ ra nụ cười khổ.
Đây là một bộ tây trang (âu phục, vét), có vẻ là hàng hiệu, bất quá Gia Vệ chưa thấy qua cái nhãn hiệu này, ăn mặc tây trang, Gia Vệ chưa có mặc bao giờ, thậm chí, caravat Gia Vệ cũng chưa từng thắt qua.
Cái này không thể trách Gia Vệ, trong nhà căn bản không ai mặc tây phục, mà ngay cả cha hắn Gia Hồng Ngạo, cũng không có một bộ tây trang nào, giống như người có tầng lớp như hắn, căn bản không cần mặc tây trang.
Huống chi, Gia Vệ bây giờ mới tốt nghiệp trung học, vẫn chưa tới lúc mặc tây trang.
Gia Vệ không nói gì, thế nhưng Trương Lệ Anh giống như đã nhìn ra, nàng nhìn Gia Vệ cầm bộ tay trang trong tay, liền trực tiếp vượt qua Gia Vệ hướng về bên trong đi đến.
Gia Vệ nhìn bóng lưng Trương Lệ Anh, lại nhìn trong tay mình, chần chờ trong chốc lát, Gia Vệ liền đóng cửa lại.
Một nam sinh vừa tốt nghiệp trung học, vẫn có một ít quan niệm cô nam quả nữ cùng ở trong một phòng không tốt lắm, bất quá mở cửa thay quần áo, có vẻ cũng không tốt lắm.
Đem y phục đặt trên giường, Trương Lệ Anh liền lấy quần áo từ trong túi ra, sắp xếp áo sơ mi mặc trong tây trang chỉnh tề, chợt liền hai mắt nhìn thằng về phía Gia Vệ.
Gia Vệ méo cả miệng, Trương Lệ Anh nhìn soi mói như vậy, hắn thật đúng là xấu hổ không dám cởi quần áo.
"Cần ta giúp ngươi sao?" Bất quá, sau một lát, Trương Lệ anh cũng trực tiếp hỏi.
"Không cần, ta tự mình làm là được." Gia Vệ vội vã nói một câu, cũng không chần chờ nữa, trực tiếp đem quần áo mình cởi ra, lộ ra thân trên trần truồng.
Mà Gia Vệ hạ thân, trừ quần lót ra bên ngoài chỉ mặc một cái quần, Gia Vệ vẫn thật không dám cởi.
Bất quá, Gia Vệ mới vừa dừng lại, Trương Lệ Anh liền nhìn về phía tây trang trên giường, đem thắt lưng cho Gia Vệ đeo lên, sắp xếp tốt từng cái từng cái, để cho Gia Vệ mặc vào.
Không bao lâu, Gia Vệ còn chưa bắt đầu cởi quần, Trương Lệ Anh cũng đem quần tây đưa cho Gia Vệ, hai mắt to nhìn thằng chằm chằm vào Gia Vệ, giống như muốn cười nhạo Gia Vệ vậy.
"Ngươi nhìn cái gì?" Gia Vệ thử hỏi.
Hắn chưa từng thấy nữ nhân da mặt dày như vậy, từ việc Trương Lệ Anh gọi Trác Thiến là Tiểu Thiến có thể thấy được, Trương Lệ Anh so với Trác Thiến còn lớn hơn một chút, chí ít cũng phải 25~26 tuổi, thế nhưng Gia Vệ thật đúng là tưởng tượng không được, nam nhân như thế nào mới có thể hàng phục được Trương Lệ Anh.
"Để ta kêu Tiểu Thiến tới giúp ngươi thay quần áo." Trương Lệ Anh liếc mắt nhìn Gia Vệ, liền trực tiếp vượt qua Gia Vệ, muốn đi ra ngoài.
"Ta cởi, ta cởi." Gia Vệ vội vàng nói, nếu Trác Thiến đến, hắn mới là thật cởi không nổi.
Gia Vệ vội vã lấy tốc độ nhanh như chớp cởi quần của mình, đem cái quần tây kia mặc vào.
Quần mặc vừa vặn, tuy rằng Gia Vệ có vẻ có chút gầy ốm, nhưng sau khi mặc quần này vào, một chút gầy cũng nhìn không ra.
Gia Vệ mới vừa thắt thắt lưng xong, liền cảm giác trên người đột nhiên mát lạnh, Trương Lệ Anh cầm áo sơ mi choàng lên trên người Gia Vệ, giúp đỡ Gia Vệ mặc áo sơ mi.
Gia Vệ thân thể trong nháy mắt cứng ngắc, đây có thể là lần đầu tiên có nữ hài tử chạm thân thể của hắn, tuy rằng tay của Trương Lệ Anh chỉ là trong lúc vô tình đụng tới thân thể của hắn, thế nhưng cũng làm cho Gia Vệ là xử nam có chút không chịu nổi.
"Tay..."
Gia Vệ một cử động nhỏ cũng không dám, nhưng Trương Lệ Anh không có ngừng lại chút nào, thanh âm tuy rằng như trước băng lãnh, nhưng lúc này lại có một chút ý vị khác.
Rất nhanh, áo sơ mi trắng được mặc ở trên người Gia Vệ, Trương Lệ Anh lại cầm lấy cái caravat màu đỏ đậm kia đeo lên cổ Gia Vệ, chỉnh sửa chỉnh tề.
Mang xong caravat, Gia Vệ rốt cục thở ra một hơi, hắn cảm giác như là vừa chạy hơn mười dặm, toàn thân đều có chút mệt mỏi.
Nhưng mà, Gia Vệ mới vừa bình tĩnh lại, sau một khắc, vẻ mặt hắn lại ngu ngơ lần nữa, thân thể cứng ngắc.
Chỉ thấy Trương Lệ Anh đem mấy ngón tay như ngọc cầm lấy thắt lưng Gia Vệ, đem thắt lưng Gia Vệ mở ra, thậm chí lúc trong ánh mắt Gia Vệ đang khiếp sợ, Trương Lệ Anh đem quần Gia Vệ hơi kéo kéo xuống dưới.
Ngay lúc Gia Vệ muốn tự vệ, Trương Lệ Anh đem áo sơ mi nhét chỉnh tề vào trong quần Gia Vệ, nhìn thấy loại tình huống này, Gia Vệ sắc mặt đỏ lên, tay vừa bắt đầu giơ lên liền cứng ngắc trên không trung.
Chỉ bất quá, sắc mặt Gia Vệ càng ngày càng đỏ.
Ngay cả Trương Lệ Anh giúp đỡ Gia Vệ chỉnh sửa áo sơ mi, cũng là sắc mặt chậm rãi bắt đầu đỏ lên.
Gia Vệ có thể khống chế tay mình làm rất nhanh nhiều chuyện, cũng có thể khống chế chân mình làm rất nhanh nhiều chuyện, vô luận làm cái gì, Gia Vệ đều có thể khống chế tay chân làm rất nhanh rất chính xác nhiều chuyện.
Thế nhưng, Gia Vệ hành động, có một chỗ cũng không thể khống chế chính xác, thậm chí có lúc, một chút khống chế cũng không làm được.
Nhất là Gia Vệ vẫn là xử nam, bộ vị nào đó, hắn căn bản không thể khống chế.
Mà lúc Trương Lệ Anh giúp hắn mặc quần áo, trong quá trình bỏ áo sơ mi vào trong, Gia Vệ rốt cục không thể nhịn được, cái nơi không bị lí trí hắn khống chế kia, bắt đầu có phản ứng.
Lần đầu đối mặt loại tình huống này, là lúc Gia Vệ mới vừa tỉnh ngủ, Trương Lệ Anh còn có thể bảo trì trấn định, dù sao xấu mặt là Gia Vệ, Trương Lệ anh có thể chiếm được chủ động.
Mà bây giờ, Trương Lệ Anh sắc mặt phải đỏ lên, nàng giúp đỡ Gia Vệ bỏ áo sơ mi, là ngồi xổm trước người Gia Vệ giúp đỡ Gia Vệ làm, mà bây giờ, bộ vị nào đó của Gia Vệ, đúng là sắp dựng lên chạm đến khuôn mặt đỏ bừng đến phát nóng của Trương Lệ Anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.