Chương 105: Lương Dũng
Đồng Niên Khoái Nhạc
14/04/2015
Chỉ cần nhìn cách ăn mặc của Gia Vệ, Trương Huyền Vĩ cùng Trương Học Đông thật không thể nhìn ra Gia Vệ rốt cục là người nghèo hay là người giàu, bởi vì y phục của Gia Vệ căn bản không có nhãn hiệu, nhưng cực kỳ tinh tế, thậm chí Trương Huyền Vĩ nhiều tuổi như vậy có thể nhìn ra, chất vải y phục của Gia Vệ tuyệt đối không kém.
Thế nhưng, chỉ bằng vào ăn mặc để phán đoán Gia Vệ thì không được.
Cho dù thế nào, Trương Huyền Vĩ đều đem Gia Vệ trở thành một tên tiểu tử không có tiền, thế nhưng, Gia Vệ vừa nói ra những lời này, cũng làm cho Trương Huyền Vĩ sửng sốt.
Tuy rằng Gia Vệ nói là đem tiền hoa hồng 10% cổ phần cho Tiểu Hạo Hạo làm tiền tiêu vặt mà không phải là đem 10% cổ phần cho Tiểu Hạo Hạo làm tiền tiêu vặt, thế nhưng từ điểm này nhìn lại, có thể nhìn ra Gia Vệ tiền không ít hơn hoa hồng 10% cổ phần công ty này.
Một người không có tiền, sẽ đem tiền đã tới tay chắp tay nhường cho người khác sao?
Chí ít tại Trương Huyền Vĩ xem ra, thì tuyệt đối sẽ là không!
Nhưng hiện tại, Gia Vệ lại làm như vậy, thì có thể nói rõ, Gia Vệ rất có thể là một người có tiền.
Bất quá, cho dù là như thế, Trương Huyền Vĩ cũng không có một chút vui vẻ, Gia Vệ là một đứa nhóc dễ nói, một tên nhóc còn chưa trải qua các mặt của sự đời, còn không để mặc cho ông ta bố trí?
Nhưng nếu như Gia Vệ là một người giàu có, Trương Huyền Vĩ sẽ không khống chế được, sau đó dùng một ít thủ đoạn không nên dùng mới có thể đem công ty nắm giữ trong tay.
Chỉ có điều, sự tình đến mức này, Trương Huyền Vĩ cũng không có thể tiếp tục ở thế bế tắc nữa.
Chỉ thấy Trương Huyền Vĩ trên mặt đột nhiên lộ ra một dáng vẻ hiền lành tươi cười, nói: “Tiểu Hạo Hạo là cháu ruột của ông già này, ta tự nhiên sẽ đối xử tốt với nàng, tiền hoa hồng 10% cổ phần công ty cho Tiểu Hạo Hạo làm tiền tiêu vặt sao, ta còn không coi vào đâu.”
Trương Huyền Vĩ lúc này thoạt nhìn giống như là một người ông tốt biết bao, cho dù là ai cũng nhìn không ra, ông ta cùng người vừa rồi dĩ nhiên là cùng một người.
Trương Học Đông nghe lời nói của Trương Huyền Vĩ, hắn đầu tiên là kinh ngạc, nhưng nhìn vẻ mặt tươi cười của cha, hắn cũng không nói gì thêm.
Tiền hoa hồng 10% cổ phần công ty, đây là một khoản tiền lớn, ngay cả Trương Học Đông hàng năm cũng không có được nhiều tiền như vậy, không công cấp cho Tiểu Hạo Hạo, Trương Học Đông sao có thể thật sự buông bỏ được?
Bất quá, lấy tình huống trước mắt, nên trước hết ổn định mấy người Trác Thiến mới là chuyện chính.
Vẻ cười nhạt trên mặt Gia Vệ không có biến mất, nghe Trương Huyền Vĩ nói như vậy, hắn cũng không có truy đuổi, xoay người đi tới bên người Trác Thiến, trực tiếp ngồi xuống ôm lấy Tiểu Hạo Hạo, nhỏ giọng cùng Tiểu Hạo Hạo chơi đùa.
Chỉ bất quá, Gia Vệ mới vừa đứng dậy một cái, lọt vào trong tầm mắt là vẻ mặt băng lãnh của Trác Thiến.
Trác Thiến lúc này, không còn có vẻ ngượng ngùng của thiếu nữ nữa, nàng lúc này giống như biến thành nữ cường nhân cao cao tại thượng, vừa băng lãnh vừa cao ngạo, giống như nữ vương nhìn xuống vạn dân, bất luận là ai trong mắt nàng cũng không thể sánh ngang địa vị với nàng được.
Mặc dù là Gia Vệ nhìn thẳng nàng, nàng cũng không né tránh chút nào, giống như không có nhìn thấy Gia Vệ vậy.
Giống như, đây là một loại coi thường, làm Gia Vệ hơi nhăn mặt nhíu mày, bất quá hắn cũng không có nói gì.
Cảm nhận của Trác Thiến, Gia Vệ có thể lý giải sơ qua được.
Vừa rồi nói chuyện, Trác Thiến là nhân vật chính trong đó, thế nhưng nàng cũng lại là người không có quyền lên tiếng, giống như số phận của nàng toàn bộ đều do hai người Trương Lệ Anh cùng Trương Huyền Vĩ xác định vậy, Gia Vệ lúc trước chẳng phải như vậy sao?
Trác Thiến tính cách ôn hòa, thế nhưng Trương Lệ Anh không để ý chút nào cảm nhận của nàng đã nói để nàng cùng Gia Vệ kết hôn, đồng thời ngay tiếp đó là Gia Vệ giống như bị ủy khuất muốn giải thích sự việc, đã tổn thương nàng thật sâu.
Là người trong lòng đều có điểm mấu chốt, Trác Thiến trong lòng cũng có điểm mấu chốt, xúc động điểm mấu chốt này, nàng sẽ phát sinh biến đổi, có thể không phải nóng giận như núi lửa bạo phát, lại có thể không phải lạnh lẽo như núi băng sập, nhưng nàng thật sự có biến đổi.
Gia Vệ không nói gì thêm, bởi vì hắn lúc này cho dù nói cái gì, đều khó có khả năng an ủi được Trác Thiến.
Chuyện xảy ra đến tình trạng này, tự nhiên không có ai sẽ nói qua chuyện khác, vốn Trương Huyền Vĩ cùng Trương Học Đông tới tiếp đón mấy người Trác Thiến, bây giờ làm đến nước này, mọi người cũng không nghĩ tới.
Nhưng Trương Huyền Vĩ sống hơn sáu mươi năm không phải sống uổng phí, lúc này Trương Huyền Vĩ mang trên mặt dáng ung dung tươi cười, căn bản giống như tranh chấp vừa rồi không tồn tại, nhiệt tình để mấy người Trác Thiến lên xe, không bao lâu, mấy chiếc Limousine từ sân bay Naypyidaw hướng về bên trong thành phố Naypyidaw chạy đi.
Vốn là Gia Vệ được sắp xếp trên một chiếc xe khác, thế nhưng Gia Vệ ôm Tiểu Hạo Hạo, mà Tiểu Hạo Hạo tất nhiên không có khả năng không ngồi cùng một chiếc xe với Trác Thiến, cho nên Gia Vệ cũng ngồi lên chiếc xe Limousine ở giữa.
Bên trong xe tuy ngồi năm sáu người, thế nhưng không gian vẫn đầy đủ như cũ, một chút chật chội cũng không có.
Bất quá, Gia Vệ cùng Trương Lệ Anh ngồi ở một bên, Trác Thiến vốn muốn một mình ngồi vào chỗ ngồi tận cùng bên trong, mà theo sát là Trương Học Đông, cũng cố gắng chen lấn ngồi bên cạnh Trác Thiến, còn bày ra bộ dạng được rồi với Gia Vệ, giống như không gian không đủ vậy.
Trác Thiến lạnh lùng liếc nhìn Trương Học Đông, không có nói gì.
Tiểu Hạo Hạo lúc này lại nhíu mày, quay qua Gia Vệ thấp giọng nói: “Ba, Trương Học Đông là một tên đại phôi đản.”
Gia Vệ gật đầu, thấp giọng nói: “Tiểu Hạo Hạo yên tâm, nếu như hắn dám khi dễ con, baba sẽ đánh hắn.”
Tiểu Hạo Hạo vẻ mặt tươi cười gật đầu, nắm tay nhỏ vung loạn xạ, giống như đang học Gia Vệ đánh người vậy.
Dọc trên đường đi, Trương Huyền Vĩ cũng không có bảo trì trầm mặc, mà đối với Trương Lệ Anh cùng Trác Thiến nói một chút sự tình hội đấu giá lần mỏ ngọc thạch lần này.
Lần bán đấu gia mỏ ngọc thạch này, theo tiết lộ thì có không dưới sáu mỏ ngọc thạch, đều là mỏ ngọc thạch đặc biệt lớn, chỉ cần công ty châu báu Trương thị có thể có một quyền hợp tác mỏ khoáng, thì gần như có thể xác định sau này sẽ không thiếu hụt ngọc thạch.
Thế nhưng những mỏ ngọc thạch này sẽ đưa tới ự cạnh tranh của hầu hết các công ty châu báu trên thế giới, muốn đoạt được dễ như vậy sao?
Chí ít, công ty châu báu lớn hơn công ty châu báu Trương thị trên thế giới có rất nhiều, cho dù là ở trong nước, công ty châu báu trương trị cũng không phải đứng đầu, nếu như các công ty này muốn cạnh tranh cùng công ty châu báu Trương thị, thì công ty châu báu Trương thị sẽ rất khó giành được.
Bất quá, Trương Huyền Vĩ cũng rất có lòng tin, ông ta đã làm tốt một loạt chuẩn bị, theo như ông ta nói, công ty châu báu Trương thị có thể dùng giá cả chấp nhận được lấy được một quyền hợp tác mỏ khoáng.
Nghe Trương Huyền Vĩ báo cáo, Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh đều hơi nhíu mày lại, chiếm được một quyền hợp tác mỏ khoáng, đối với công ty châu báu Trương thị bây giờ vô cùng quan trọng.
Có mỏ kim cương duy trì, công ty châu báu Trương thị trong một thời gian ngắn trong tương lai, nhất định sẽ phát triển rất nhanh, nhưng là công ty phát triển không thể bỏ qua ngọc thạch, chỉ dựa vào kim cương mà nói, công ty châu báu Trương thị nhất định sẽ xuất hiện tình huống kim cương thì thừa mà ngọc thạch lại không đủ.
Không bao lâu thời gian, xe liền đến trước một khách sạn trong thành phố Naypyidaw, mọi người đều xuống xe, Trương Huyền Vĩ đã sớm sắp xếp phòng, cho nên cũng không cần làm thủ tục gì nữa.
Mà ở trong khách sạn này, hầu như đều là nhân viên của các đại công ty ngọc thạch đến tham gia đấu giá mỏ ngọc thạch, cho nên giữa bọn họ với nhau trong lúc đó cũng hầu như đều quen biết.
Mới vừa vào khách sạn thì trước mặt có một người trung niên trên dưới bốn mươi tuổi đến chào hỏi Trác Thiến, hắn vẻ mặt tươi cười, giống như rất quen thuộc mấy người Trác Thiến vậy.
“Chú Vĩ, tối hôm nay có một tiệc tối, là hiệp hội ngọc thạch khởi xướng, mong lão nhân gia ngài cũng đến tham gia.” Người trung niên hơi khom người, quay qua Trương Huyền Vĩ nói.
Hắn cùng Trương Huyền Vĩ kém nhau chừng hai mươi tuổi, gọi ông ta là anh cũng được, nhưng hắn vẫn cứ gọi là “chú Vĩ, chú Vĩ”, tâm tư của hắn, Trương Huyền Vĩ tất nhiên cũng biết.
“Ta sẽ tham gia” Trương Huyền Vĩ gật đầu nói.
Người trung niên cũng gật đầu đáp lại, chợt liền nhìn về phía Trác Thiến, nói: “Tiểu Thiến tư cách là tổng giám đốc công ty châu báu Trương thị, tiệc tối này nhất định cũng phải tham gia, không biết Lương Dũng có vinh hạnh mời Tiểu Thiến làm bạn nhảy được hay không?”
Người trung niên này, là Lương Dũng, là tổng giám đốc một công ty châu báu Vinh Hoa ở trong nước, thực lực so với công ty châu báu Trương thị cũng không kém.
Trác Thiến trên mặt mang theo lễ phép tươi cười, nếu như là trước đây, nàng rất có thể không có tiện từ chối, thế nhưng bây giờ, nàng chỉ là lễ phép cười cười, nói: “Lương tổng, Trác Thiến vừa mới tới đây, có chút mệt mỏi, tiệc tối nay Trác Thiến sẽ tham gia, nhưng cũng không ở lại lâu, mong rằng Lương tổng không lấy làm phiền lòng.”
Lương Dũng nghe vậy, dáng vẻ tươi cười trên mặt cũng không thay đổi, lắc đầu cười nói: “Vậy thì thật đáng tiếc, bất quá Tiểu Thiến nàng nên chú ý nghỉ ngơi, bôn ba bên ngoài, không phải là chuyện nữ nhận nên làm.”
Lương Dũng mở miệng đều gọi một tiếng Tiểu Thiến, giống như cùng Trác Thiến quen thuộc biết bao, khiến Trương Học Đông phía sau Trương Huyền Vĩ cảm thấy một trận chán ghét.
Hầu như các công ty châu báu trên toàn quốc đều biết tình huống của tổng giám đốc Trác Thiến công ty châu báu Trương thị, cho nên rất nhiều công ty châu báu, không phải tồng giám đốc cố tình độc thân thì là con trai tổng giám đốc độc thân, đồng thời tạo cho mình một hình tượng tốt đẹp, hòng muốn lấy được công ty châu báu Trương thị vào tay.
Đương nhiên, loại suy nghĩ này, không chỉ có người của công ty châu báu khác, mà còn có người trong công ty châu báu Trương thị, thậm chí còn có người của ngành nghề khác.
Cho nên Trác Thiến có một lần được các nhân sĩ nhàm chán hoan nghênh trở thành nữ cường nhân xếp hạng nhất, bởi vì có tài sản giá trị hàng tỷ mà lại là phụ nữ đơn thân thật không có bao nhiêu người, huống chi các điều kiện của Trác Thiến lại là cực kỳ tốt nữa.
Lương Dũng cố ý hạ thấp vai vế cho mình, gọi Trương Huyền Vĩ là chú, cùng Trương Học Đông hơn hai mươi tuổi xưng anh gọi em, mục đích của hắn cũng đã rõ ràng quá rồi.
Chỉ có điều ngay sau đó, dáng vẻ tươi cười trên mặt Lương Dũng cũng trực tiếp cứng đờ trên mặt.
“Lương gia gia, Tiểu Hạo Hạo mệt mỏi, đừng ngăn cản đường của chúng cháu được không?” Tiểu Hạo Hạo thanh âm vang lên, thanh âm ngây thơ non nớt cũng khiến cho Lương Dũng trực tiếp ngẩn người, thậm chí cũng làm cho người khác ngẩn cả người.
Lương Dũng cố ý muốn làm thành đồng lứa, cùng Trác Thiến cùng thế hệ, chuyện này cho dù là ai cũng không có ý muốn vạch trần, mà ngay cả Trương Huyền Vĩ cũng không nói gì, thậm chí Trương Học Đông mục đích cũng giống Lương Dũng, cũng không nói gì.
Thế nhưng, trong những người này, chỉ có một người vạch trần chuyện này, sẽ làm Lương Dũng không nói được gì, ngay cả hận cũng không biết hận ai, người kia, dĩ nhiên là Tiểu Hạo Hạo.
Chỉ bất quá, lời này của Tiểu Hạo Hạo là ai dạy, mọi người của công ty châu báu Trương thị trong nháy mắt đều nghĩ đến, Gia Vệ đang ôm Tiểu Hạo Hạo, là một người thành thật sao?
Thế nhưng, ở trong mắt Lương Dũng, Gia Vệ chỉ là một vệ sĩ lấy được sự yêu thích của Tiểu Hạo Hạo mà thôi, cho dù có cho Gia Vệ một lá gan, Gia Vệ cũng không dám làm chuyện như vậy, cho nên Lương Dũng căn bản không tin đây là Gia Vệ dạy cho, mà là Tiểu Hạo Hạo tự nghĩ ra.
Điều này làm cho Lương Dũng xấu hổ muốn chết, cho dù da mặt hắn có trải qua hơn bốn mươi năm mài giũa, cũng phải đỏ bừng lên.
Thế nhưng, chỉ bằng vào ăn mặc để phán đoán Gia Vệ thì không được.
Cho dù thế nào, Trương Huyền Vĩ đều đem Gia Vệ trở thành một tên tiểu tử không có tiền, thế nhưng, Gia Vệ vừa nói ra những lời này, cũng làm cho Trương Huyền Vĩ sửng sốt.
Tuy rằng Gia Vệ nói là đem tiền hoa hồng 10% cổ phần cho Tiểu Hạo Hạo làm tiền tiêu vặt mà không phải là đem 10% cổ phần cho Tiểu Hạo Hạo làm tiền tiêu vặt, thế nhưng từ điểm này nhìn lại, có thể nhìn ra Gia Vệ tiền không ít hơn hoa hồng 10% cổ phần công ty này.
Một người không có tiền, sẽ đem tiền đã tới tay chắp tay nhường cho người khác sao?
Chí ít tại Trương Huyền Vĩ xem ra, thì tuyệt đối sẽ là không!
Nhưng hiện tại, Gia Vệ lại làm như vậy, thì có thể nói rõ, Gia Vệ rất có thể là một người có tiền.
Bất quá, cho dù là như thế, Trương Huyền Vĩ cũng không có một chút vui vẻ, Gia Vệ là một đứa nhóc dễ nói, một tên nhóc còn chưa trải qua các mặt của sự đời, còn không để mặc cho ông ta bố trí?
Nhưng nếu như Gia Vệ là một người giàu có, Trương Huyền Vĩ sẽ không khống chế được, sau đó dùng một ít thủ đoạn không nên dùng mới có thể đem công ty nắm giữ trong tay.
Chỉ có điều, sự tình đến mức này, Trương Huyền Vĩ cũng không có thể tiếp tục ở thế bế tắc nữa.
Chỉ thấy Trương Huyền Vĩ trên mặt đột nhiên lộ ra một dáng vẻ hiền lành tươi cười, nói: “Tiểu Hạo Hạo là cháu ruột của ông già này, ta tự nhiên sẽ đối xử tốt với nàng, tiền hoa hồng 10% cổ phần công ty cho Tiểu Hạo Hạo làm tiền tiêu vặt sao, ta còn không coi vào đâu.”
Trương Huyền Vĩ lúc này thoạt nhìn giống như là một người ông tốt biết bao, cho dù là ai cũng nhìn không ra, ông ta cùng người vừa rồi dĩ nhiên là cùng một người.
Trương Học Đông nghe lời nói của Trương Huyền Vĩ, hắn đầu tiên là kinh ngạc, nhưng nhìn vẻ mặt tươi cười của cha, hắn cũng không nói gì thêm.
Tiền hoa hồng 10% cổ phần công ty, đây là một khoản tiền lớn, ngay cả Trương Học Đông hàng năm cũng không có được nhiều tiền như vậy, không công cấp cho Tiểu Hạo Hạo, Trương Học Đông sao có thể thật sự buông bỏ được?
Bất quá, lấy tình huống trước mắt, nên trước hết ổn định mấy người Trác Thiến mới là chuyện chính.
Vẻ cười nhạt trên mặt Gia Vệ không có biến mất, nghe Trương Huyền Vĩ nói như vậy, hắn cũng không có truy đuổi, xoay người đi tới bên người Trác Thiến, trực tiếp ngồi xuống ôm lấy Tiểu Hạo Hạo, nhỏ giọng cùng Tiểu Hạo Hạo chơi đùa.
Chỉ bất quá, Gia Vệ mới vừa đứng dậy một cái, lọt vào trong tầm mắt là vẻ mặt băng lãnh của Trác Thiến.
Trác Thiến lúc này, không còn có vẻ ngượng ngùng của thiếu nữ nữa, nàng lúc này giống như biến thành nữ cường nhân cao cao tại thượng, vừa băng lãnh vừa cao ngạo, giống như nữ vương nhìn xuống vạn dân, bất luận là ai trong mắt nàng cũng không thể sánh ngang địa vị với nàng được.
Mặc dù là Gia Vệ nhìn thẳng nàng, nàng cũng không né tránh chút nào, giống như không có nhìn thấy Gia Vệ vậy.
Giống như, đây là một loại coi thường, làm Gia Vệ hơi nhăn mặt nhíu mày, bất quá hắn cũng không có nói gì.
Cảm nhận của Trác Thiến, Gia Vệ có thể lý giải sơ qua được.
Vừa rồi nói chuyện, Trác Thiến là nhân vật chính trong đó, thế nhưng nàng cũng lại là người không có quyền lên tiếng, giống như số phận của nàng toàn bộ đều do hai người Trương Lệ Anh cùng Trương Huyền Vĩ xác định vậy, Gia Vệ lúc trước chẳng phải như vậy sao?
Trác Thiến tính cách ôn hòa, thế nhưng Trương Lệ Anh không để ý chút nào cảm nhận của nàng đã nói để nàng cùng Gia Vệ kết hôn, đồng thời ngay tiếp đó là Gia Vệ giống như bị ủy khuất muốn giải thích sự việc, đã tổn thương nàng thật sâu.
Là người trong lòng đều có điểm mấu chốt, Trác Thiến trong lòng cũng có điểm mấu chốt, xúc động điểm mấu chốt này, nàng sẽ phát sinh biến đổi, có thể không phải nóng giận như núi lửa bạo phát, lại có thể không phải lạnh lẽo như núi băng sập, nhưng nàng thật sự có biến đổi.
Gia Vệ không nói gì thêm, bởi vì hắn lúc này cho dù nói cái gì, đều khó có khả năng an ủi được Trác Thiến.
Chuyện xảy ra đến tình trạng này, tự nhiên không có ai sẽ nói qua chuyện khác, vốn Trương Huyền Vĩ cùng Trương Học Đông tới tiếp đón mấy người Trác Thiến, bây giờ làm đến nước này, mọi người cũng không nghĩ tới.
Nhưng Trương Huyền Vĩ sống hơn sáu mươi năm không phải sống uổng phí, lúc này Trương Huyền Vĩ mang trên mặt dáng ung dung tươi cười, căn bản giống như tranh chấp vừa rồi không tồn tại, nhiệt tình để mấy người Trác Thiến lên xe, không bao lâu, mấy chiếc Limousine từ sân bay Naypyidaw hướng về bên trong thành phố Naypyidaw chạy đi.
Vốn là Gia Vệ được sắp xếp trên một chiếc xe khác, thế nhưng Gia Vệ ôm Tiểu Hạo Hạo, mà Tiểu Hạo Hạo tất nhiên không có khả năng không ngồi cùng một chiếc xe với Trác Thiến, cho nên Gia Vệ cũng ngồi lên chiếc xe Limousine ở giữa.
Bên trong xe tuy ngồi năm sáu người, thế nhưng không gian vẫn đầy đủ như cũ, một chút chật chội cũng không có.
Bất quá, Gia Vệ cùng Trương Lệ Anh ngồi ở một bên, Trác Thiến vốn muốn một mình ngồi vào chỗ ngồi tận cùng bên trong, mà theo sát là Trương Học Đông, cũng cố gắng chen lấn ngồi bên cạnh Trác Thiến, còn bày ra bộ dạng được rồi với Gia Vệ, giống như không gian không đủ vậy.
Trác Thiến lạnh lùng liếc nhìn Trương Học Đông, không có nói gì.
Tiểu Hạo Hạo lúc này lại nhíu mày, quay qua Gia Vệ thấp giọng nói: “Ba, Trương Học Đông là một tên đại phôi đản.”
Gia Vệ gật đầu, thấp giọng nói: “Tiểu Hạo Hạo yên tâm, nếu như hắn dám khi dễ con, baba sẽ đánh hắn.”
Tiểu Hạo Hạo vẻ mặt tươi cười gật đầu, nắm tay nhỏ vung loạn xạ, giống như đang học Gia Vệ đánh người vậy.
Dọc trên đường đi, Trương Huyền Vĩ cũng không có bảo trì trầm mặc, mà đối với Trương Lệ Anh cùng Trác Thiến nói một chút sự tình hội đấu giá lần mỏ ngọc thạch lần này.
Lần bán đấu gia mỏ ngọc thạch này, theo tiết lộ thì có không dưới sáu mỏ ngọc thạch, đều là mỏ ngọc thạch đặc biệt lớn, chỉ cần công ty châu báu Trương thị có thể có một quyền hợp tác mỏ khoáng, thì gần như có thể xác định sau này sẽ không thiếu hụt ngọc thạch.
Thế nhưng những mỏ ngọc thạch này sẽ đưa tới ự cạnh tranh của hầu hết các công ty châu báu trên thế giới, muốn đoạt được dễ như vậy sao?
Chí ít, công ty châu báu lớn hơn công ty châu báu Trương thị trên thế giới có rất nhiều, cho dù là ở trong nước, công ty châu báu trương trị cũng không phải đứng đầu, nếu như các công ty này muốn cạnh tranh cùng công ty châu báu Trương thị, thì công ty châu báu Trương thị sẽ rất khó giành được.
Bất quá, Trương Huyền Vĩ cũng rất có lòng tin, ông ta đã làm tốt một loạt chuẩn bị, theo như ông ta nói, công ty châu báu Trương thị có thể dùng giá cả chấp nhận được lấy được một quyền hợp tác mỏ khoáng.
Nghe Trương Huyền Vĩ báo cáo, Trác Thiến cùng Trương Lệ Anh đều hơi nhíu mày lại, chiếm được một quyền hợp tác mỏ khoáng, đối với công ty châu báu Trương thị bây giờ vô cùng quan trọng.
Có mỏ kim cương duy trì, công ty châu báu Trương thị trong một thời gian ngắn trong tương lai, nhất định sẽ phát triển rất nhanh, nhưng là công ty phát triển không thể bỏ qua ngọc thạch, chỉ dựa vào kim cương mà nói, công ty châu báu Trương thị nhất định sẽ xuất hiện tình huống kim cương thì thừa mà ngọc thạch lại không đủ.
Không bao lâu thời gian, xe liền đến trước một khách sạn trong thành phố Naypyidaw, mọi người đều xuống xe, Trương Huyền Vĩ đã sớm sắp xếp phòng, cho nên cũng không cần làm thủ tục gì nữa.
Mà ở trong khách sạn này, hầu như đều là nhân viên của các đại công ty ngọc thạch đến tham gia đấu giá mỏ ngọc thạch, cho nên giữa bọn họ với nhau trong lúc đó cũng hầu như đều quen biết.
Mới vừa vào khách sạn thì trước mặt có một người trung niên trên dưới bốn mươi tuổi đến chào hỏi Trác Thiến, hắn vẻ mặt tươi cười, giống như rất quen thuộc mấy người Trác Thiến vậy.
“Chú Vĩ, tối hôm nay có một tiệc tối, là hiệp hội ngọc thạch khởi xướng, mong lão nhân gia ngài cũng đến tham gia.” Người trung niên hơi khom người, quay qua Trương Huyền Vĩ nói.
Hắn cùng Trương Huyền Vĩ kém nhau chừng hai mươi tuổi, gọi ông ta là anh cũng được, nhưng hắn vẫn cứ gọi là “chú Vĩ, chú Vĩ”, tâm tư của hắn, Trương Huyền Vĩ tất nhiên cũng biết.
“Ta sẽ tham gia” Trương Huyền Vĩ gật đầu nói.
Người trung niên cũng gật đầu đáp lại, chợt liền nhìn về phía Trác Thiến, nói: “Tiểu Thiến tư cách là tổng giám đốc công ty châu báu Trương thị, tiệc tối này nhất định cũng phải tham gia, không biết Lương Dũng có vinh hạnh mời Tiểu Thiến làm bạn nhảy được hay không?”
Người trung niên này, là Lương Dũng, là tổng giám đốc một công ty châu báu Vinh Hoa ở trong nước, thực lực so với công ty châu báu Trương thị cũng không kém.
Trác Thiến trên mặt mang theo lễ phép tươi cười, nếu như là trước đây, nàng rất có thể không có tiện từ chối, thế nhưng bây giờ, nàng chỉ là lễ phép cười cười, nói: “Lương tổng, Trác Thiến vừa mới tới đây, có chút mệt mỏi, tiệc tối nay Trác Thiến sẽ tham gia, nhưng cũng không ở lại lâu, mong rằng Lương tổng không lấy làm phiền lòng.”
Lương Dũng nghe vậy, dáng vẻ tươi cười trên mặt cũng không thay đổi, lắc đầu cười nói: “Vậy thì thật đáng tiếc, bất quá Tiểu Thiến nàng nên chú ý nghỉ ngơi, bôn ba bên ngoài, không phải là chuyện nữ nhận nên làm.”
Lương Dũng mở miệng đều gọi một tiếng Tiểu Thiến, giống như cùng Trác Thiến quen thuộc biết bao, khiến Trương Học Đông phía sau Trương Huyền Vĩ cảm thấy một trận chán ghét.
Hầu như các công ty châu báu trên toàn quốc đều biết tình huống của tổng giám đốc Trác Thiến công ty châu báu Trương thị, cho nên rất nhiều công ty châu báu, không phải tồng giám đốc cố tình độc thân thì là con trai tổng giám đốc độc thân, đồng thời tạo cho mình một hình tượng tốt đẹp, hòng muốn lấy được công ty châu báu Trương thị vào tay.
Đương nhiên, loại suy nghĩ này, không chỉ có người của công ty châu báu khác, mà còn có người trong công ty châu báu Trương thị, thậm chí còn có người của ngành nghề khác.
Cho nên Trác Thiến có một lần được các nhân sĩ nhàm chán hoan nghênh trở thành nữ cường nhân xếp hạng nhất, bởi vì có tài sản giá trị hàng tỷ mà lại là phụ nữ đơn thân thật không có bao nhiêu người, huống chi các điều kiện của Trác Thiến lại là cực kỳ tốt nữa.
Lương Dũng cố ý hạ thấp vai vế cho mình, gọi Trương Huyền Vĩ là chú, cùng Trương Học Đông hơn hai mươi tuổi xưng anh gọi em, mục đích của hắn cũng đã rõ ràng quá rồi.
Chỉ có điều ngay sau đó, dáng vẻ tươi cười trên mặt Lương Dũng cũng trực tiếp cứng đờ trên mặt.
“Lương gia gia, Tiểu Hạo Hạo mệt mỏi, đừng ngăn cản đường của chúng cháu được không?” Tiểu Hạo Hạo thanh âm vang lên, thanh âm ngây thơ non nớt cũng khiến cho Lương Dũng trực tiếp ngẩn người, thậm chí cũng làm cho người khác ngẩn cả người.
Lương Dũng cố ý muốn làm thành đồng lứa, cùng Trác Thiến cùng thế hệ, chuyện này cho dù là ai cũng không có ý muốn vạch trần, mà ngay cả Trương Huyền Vĩ cũng không nói gì, thậm chí Trương Học Đông mục đích cũng giống Lương Dũng, cũng không nói gì.
Thế nhưng, trong những người này, chỉ có một người vạch trần chuyện này, sẽ làm Lương Dũng không nói được gì, ngay cả hận cũng không biết hận ai, người kia, dĩ nhiên là Tiểu Hạo Hạo.
Chỉ bất quá, lời này của Tiểu Hạo Hạo là ai dạy, mọi người của công ty châu báu Trương thị trong nháy mắt đều nghĩ đến, Gia Vệ đang ôm Tiểu Hạo Hạo, là một người thành thật sao?
Thế nhưng, ở trong mắt Lương Dũng, Gia Vệ chỉ là một vệ sĩ lấy được sự yêu thích của Tiểu Hạo Hạo mà thôi, cho dù có cho Gia Vệ một lá gan, Gia Vệ cũng không dám làm chuyện như vậy, cho nên Lương Dũng căn bản không tin đây là Gia Vệ dạy cho, mà là Tiểu Hạo Hạo tự nghĩ ra.
Điều này làm cho Lương Dũng xấu hổ muốn chết, cho dù da mặt hắn có trải qua hơn bốn mươi năm mài giũa, cũng phải đỏ bừng lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.