Chương 4: Kết Nghĩa Anh Em.
Kim Sứa
29/07/2024
Bước vào phòng giam cậu lủi thủi
đi vào một gốc tường ngồi thẩn thờ, người ở cùng phòng giam thấy vậy
liền ngỏ lời bắt chuyện với cậu. Anh ta giới thiệu tên mình là Liên
Thanh Tâm nói xong thì chờ một phút rồi vẫn chưa thấy câu trả lời hay
động tĩnh gì của Tư Mộ.
Thanh Tâm nhíu mày bực bội đi lại chỗ Tư Mộ lây người cậu thì phát hiện ra cậu đang khóc, Thanh Tâm hoang mang tột độ vì mình có làm gì đâu mà con người ta đã khóc rồi.
- Nè nè nhóc con, sao nhóc lại khóc? Giết người xong giờ biết sợ rồi à?
Tư Mộ ngẩng đầu lên tức giận đáp :
- Tôi không có giết người bọn họ vu khống tôi!
Thanh Tâm hoang mang lại càng thêm hoang mang nói :
- Thế nhóc kể đầu đuôi câu chuyện cho tôi nghe thử xem nào.
Tư Mộ khi nghe được có người chịu nghe mình kể thì liền nín khóc và lấy lại tinh thần, rồi kể hết mọi chuyện cho Thanh Tâm nghe. Sau khi nghe xong anh ta phán một câu xanh rờn.
- Sao nhóc ngu thế?
Tư Mộ lúc này cũng nhận ra những điều bất thường sau những câu nói thông não của Thanh Tâm. Đang suy nghĩ thì Thanh Tâm lên tiếng nói :
- Mà nhóc tên gì sao chưa nói nữa?
Tư Mộ lơ ngơ đáp :
- Tôi tên Diệp Tư Mộ hôm nay là sinh nhật thứ mười tám của tôi, một cái sinh nhật nhớ đời.
Thanh Tâm bật cười rồi nói :
- Haha, đúng là nhớ đời thật, anh hai ba tuổi. Chúng ta làm anh em kết nghĩa đi, sau này anh bảo vệ nhóc.
Cậu bất ngờ nhìn Thanh Tâm :
- K-kết nghĩa hả? Anh bảo vệ tôi ư?
Thanh Tâm bất lực gật đầu chắc nịch.
Sau một hồi tâm sự đủ thứ chuyện trên đời tâm trạng của Tư Mộ cuối cùng cũng tốt lên chút đỉnh và cậu cũng biết luôn lí do vì sao Thanh Tâm lại vào tù. Thanh Tâm vì bảo vệ người mình yêu mà lỡ tay đấm chết một người. Nghe tới đây Tư Mộ cảm thấy tủi thân vì người cậu thương vừa rồi đã vứt bỏ cậu.
Thanh Tâm nói tiếp :
- Vợ của anh đây lớn hơn nhóc hai tuổi đấy, em ấy vẫn đang chờ anh đây ra ngoài.
Tư Mộ lúc này càng nghe càng tủi thân, người ta có người chờ đợi ở ngoài, còn cậu thì không. Thấy cậu buồn Thanh Tâm mới nói ra lời anh ta vừa suy nghĩ lúc nãy giờ :
- Đừng buồn hay lo lắng gì hết, anh mày đây còn một năm rưỡi nữa sẽ được ra ngoài là năm sau nữa thôi.
Tư Mộ cười nhẹ rồi nói :
- Chúc mừng anh nhé, em còn tận năm năm vì vừa mới vào mà.
Thanh Tâm nhìn cậu và nói :
- Đến khi anh ra ngoài rồi anh sẽ bảo lãnh em ra.
Khi nghe được câu nói này Tư Mộ bất ngờ trợn tròn mắt nhìn Thanh Tâm và thốt lên :
- S-sao anh làm được!?
Thanh Tâm thản nhiên trả lời :
- Vì anh có tiền và bạn anh có tiếng, nhưng bảo lãnh anh thì không được còn bảo lãnh em thì dễ.
Tư Mộ lúc này vô cùng hoang mang và bất ngờ trong một ngày mà bao nhiêu là chuyện ập đến và diễn ra trong cuộc đời của cậu.
Đúng là cuộc đời này chẳng dễ dàng với bất kỳ ai cả, kẻ ác thì lại được yêu thương và bảo vệ còn những người bị hại thì lại cho là kẻ có tội. Bảo vệ người mình yêu cũng là tội ư? Bọn họ chỉ nhìn vào việc đang diễn ra mà không nhìn sâu vào bên trong những việc đó.
Để rồi những con người vô tội những nạn nhân lại trở thành tội phạm một cách vô lý, để rồi phải làm bạn với bốn bức tường với cái danh tội phạm trên tên, tay thì đeo cồng, người thì mặc áo tù nhân phải đi lao động để chờ ngày ra khỏi nơi tù túng ấy, còn người làm việc ác người thật sự đã giết chết ông Diệp lại đang tung tăng chiếm ánh hào quang ở nơi thành phố lộng lẫy đầy hoa mỹ.
Hiện tại nhà ông Diệp lúc này nhà báo đã đến váy quanh kín mít, trên các trang mạng, báo chí truyền thông đều đăng tải thông tin về tập đoàn Diệp Gia với tiêu đề " Cháu Trai Xác Hại Ông Nội Của Mình Và Muốn Thủ Tiêu Luôn Em Trai ".
Còn tập đoàn Diệp Gia bây giờ đã do Ông Quyết nắm giữ chức Chủ Tịch và Tư Niên bây giờ đang tự do tay trong tay ôm ấp cùng Dịch Sơn mà không cần phải sợ Tư Mộ phát hiện nữa, những lúc hắn ta nói với Tư Mộ là hắn ta rất bận, đúng là bận thật bận chơi với Tư Niên mất rồi.
Trong khi ở bên ngoài đang lộn xộn và hỗn loạn hết cả lên thì bên trong trại giam lại hết sức yên bình và náo nhiệt vì có thêm người mới vừa vào đó chính là Tư Mộ.
Đến giờ phải lao động tay chân thì Tư Mộ lại thêm một bất ngờ không nghĩ tới, cậu và Thanh Tâm chẳng câu làm gì hết vì đã có đám đàn em của Thanh Tâm làm hết rồi, có người còn đang bóp vai cho cậu và Thanh Tâm nữa chứ.
Tư Mộ mắt chữ O mồm chữ A nhìn Thanh Tâm. Anh ta chỉ cười một cái thôi vì đã quá quen với điều này rồi. Chỉ vì Thanh Tâm vừa vào tù đã đánh cho tên đại ca trong đây phải bất tỉnh nhân sự nên cả đám lập Thanh Tâm thành đại ca mới nên chả ai dám động vào Tư Mộ khi thấy cậu đi cạnh anh ta.
Suy nghĩ của Tư Mộ lúc này.
-" Tính ra đi tù cũng nhàn..."
Thanh Tâm nhíu mày bực bội đi lại chỗ Tư Mộ lây người cậu thì phát hiện ra cậu đang khóc, Thanh Tâm hoang mang tột độ vì mình có làm gì đâu mà con người ta đã khóc rồi.
- Nè nè nhóc con, sao nhóc lại khóc? Giết người xong giờ biết sợ rồi à?
Tư Mộ ngẩng đầu lên tức giận đáp :
- Tôi không có giết người bọn họ vu khống tôi!
Thanh Tâm hoang mang lại càng thêm hoang mang nói :
- Thế nhóc kể đầu đuôi câu chuyện cho tôi nghe thử xem nào.
Tư Mộ khi nghe được có người chịu nghe mình kể thì liền nín khóc và lấy lại tinh thần, rồi kể hết mọi chuyện cho Thanh Tâm nghe. Sau khi nghe xong anh ta phán một câu xanh rờn.
- Sao nhóc ngu thế?
Tư Mộ lúc này cũng nhận ra những điều bất thường sau những câu nói thông não của Thanh Tâm. Đang suy nghĩ thì Thanh Tâm lên tiếng nói :
- Mà nhóc tên gì sao chưa nói nữa?
Tư Mộ lơ ngơ đáp :
- Tôi tên Diệp Tư Mộ hôm nay là sinh nhật thứ mười tám của tôi, một cái sinh nhật nhớ đời.
Thanh Tâm bật cười rồi nói :
- Haha, đúng là nhớ đời thật, anh hai ba tuổi. Chúng ta làm anh em kết nghĩa đi, sau này anh bảo vệ nhóc.
Cậu bất ngờ nhìn Thanh Tâm :
- K-kết nghĩa hả? Anh bảo vệ tôi ư?
Thanh Tâm bất lực gật đầu chắc nịch.
Sau một hồi tâm sự đủ thứ chuyện trên đời tâm trạng của Tư Mộ cuối cùng cũng tốt lên chút đỉnh và cậu cũng biết luôn lí do vì sao Thanh Tâm lại vào tù. Thanh Tâm vì bảo vệ người mình yêu mà lỡ tay đấm chết một người. Nghe tới đây Tư Mộ cảm thấy tủi thân vì người cậu thương vừa rồi đã vứt bỏ cậu.
Thanh Tâm nói tiếp :
- Vợ của anh đây lớn hơn nhóc hai tuổi đấy, em ấy vẫn đang chờ anh đây ra ngoài.
Tư Mộ lúc này càng nghe càng tủi thân, người ta có người chờ đợi ở ngoài, còn cậu thì không. Thấy cậu buồn Thanh Tâm mới nói ra lời anh ta vừa suy nghĩ lúc nãy giờ :
- Đừng buồn hay lo lắng gì hết, anh mày đây còn một năm rưỡi nữa sẽ được ra ngoài là năm sau nữa thôi.
Tư Mộ cười nhẹ rồi nói :
- Chúc mừng anh nhé, em còn tận năm năm vì vừa mới vào mà.
Thanh Tâm nhìn cậu và nói :
- Đến khi anh ra ngoài rồi anh sẽ bảo lãnh em ra.
Khi nghe được câu nói này Tư Mộ bất ngờ trợn tròn mắt nhìn Thanh Tâm và thốt lên :
- S-sao anh làm được!?
Thanh Tâm thản nhiên trả lời :
- Vì anh có tiền và bạn anh có tiếng, nhưng bảo lãnh anh thì không được còn bảo lãnh em thì dễ.
Tư Mộ lúc này vô cùng hoang mang và bất ngờ trong một ngày mà bao nhiêu là chuyện ập đến và diễn ra trong cuộc đời của cậu.
Đúng là cuộc đời này chẳng dễ dàng với bất kỳ ai cả, kẻ ác thì lại được yêu thương và bảo vệ còn những người bị hại thì lại cho là kẻ có tội. Bảo vệ người mình yêu cũng là tội ư? Bọn họ chỉ nhìn vào việc đang diễn ra mà không nhìn sâu vào bên trong những việc đó.
Để rồi những con người vô tội những nạn nhân lại trở thành tội phạm một cách vô lý, để rồi phải làm bạn với bốn bức tường với cái danh tội phạm trên tên, tay thì đeo cồng, người thì mặc áo tù nhân phải đi lao động để chờ ngày ra khỏi nơi tù túng ấy, còn người làm việc ác người thật sự đã giết chết ông Diệp lại đang tung tăng chiếm ánh hào quang ở nơi thành phố lộng lẫy đầy hoa mỹ.
Hiện tại nhà ông Diệp lúc này nhà báo đã đến váy quanh kín mít, trên các trang mạng, báo chí truyền thông đều đăng tải thông tin về tập đoàn Diệp Gia với tiêu đề " Cháu Trai Xác Hại Ông Nội Của Mình Và Muốn Thủ Tiêu Luôn Em Trai ".
Còn tập đoàn Diệp Gia bây giờ đã do Ông Quyết nắm giữ chức Chủ Tịch và Tư Niên bây giờ đang tự do tay trong tay ôm ấp cùng Dịch Sơn mà không cần phải sợ Tư Mộ phát hiện nữa, những lúc hắn ta nói với Tư Mộ là hắn ta rất bận, đúng là bận thật bận chơi với Tư Niên mất rồi.
Trong khi ở bên ngoài đang lộn xộn và hỗn loạn hết cả lên thì bên trong trại giam lại hết sức yên bình và náo nhiệt vì có thêm người mới vừa vào đó chính là Tư Mộ.
Đến giờ phải lao động tay chân thì Tư Mộ lại thêm một bất ngờ không nghĩ tới, cậu và Thanh Tâm chẳng câu làm gì hết vì đã có đám đàn em của Thanh Tâm làm hết rồi, có người còn đang bóp vai cho cậu và Thanh Tâm nữa chứ.
Tư Mộ mắt chữ O mồm chữ A nhìn Thanh Tâm. Anh ta chỉ cười một cái thôi vì đã quá quen với điều này rồi. Chỉ vì Thanh Tâm vừa vào tù đã đánh cho tên đại ca trong đây phải bất tỉnh nhân sự nên cả đám lập Thanh Tâm thành đại ca mới nên chả ai dám động vào Tư Mộ khi thấy cậu đi cạnh anh ta.
Suy nghĩ của Tư Mộ lúc này.
-" Tính ra đi tù cũng nhàn..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.