Chương 3: Người Mình Thương Đây Sao?
Kim Sứa
29/07/2024
Tư Niên với vẻ mặt hoảng sợ nói :
- M-mọi người cứu cháu với! A-anh Tư Mộ muốn giết luôn cháu.
Tư Mộ cố gắng giải vây cho bản thân mình nhưng không thành công họ chỉ tin vào những gì họ thấy chứ không nghe lời giải thích của bất kỳ ai trong lúc này. Từ trong đám đông ngay cửa, một bóng người cao to bước chen vào khiến Tư Mộ vui mừng như thấy được vị cứu tinh của đời mình.
Cậu vui mừng nói :
- **Anh Dịch Sơn**! Anh phải tin em, em không có giết ông nội là nó là Tư Niên đã giết chết ông nội.
Dịch Sơn lơ đi lời nói của Tư Mộ và lo lắng bước lại gần Tư Niên.
Lo lắng bế Tư Niên lên và hỏi :
- Em có sao không? Ngoan có anh đây không an có thể đổ tội vu khống lên người em được đâu.
Tư Niên khóc lóc òa lên ôm chặt hắn và nói :
- Hic anh Dịch Sơn em sợ lắm, anh Tư Mộ muốn giết em diệt khẩu huhu.
Hắn trấn an Tư Niên bỏ lại cậu đứng một mình với thâm tâm hoảng loạn, trống rỗng và bất ngờ. Cậu ngã khụy xuống đất sốc đến nổi không nói nên một lời nào khi nhìn thấy người mình thương ngày nhớ đêm mong lại không tin tưởng mình mà còn ôm ấp thương yêu em trai mình.
- " *Người mình thương đây sao*? *Nói bao lời ấm áp*, *ngọt ngào* *như rót mật vào tai* *để rồi nhận lại kết cục cay nghiệt vậy ư* ? ***Ha***! *Rất bận, bận yêu kẻ khác*. "
Trong đám đông trước cửa lại có thêm một người đàn ông đang chen chúc để đi vào trong, người này chính là ông Diệp Thâm Quyết là cha của cậu và Tư Niên theo sau ông ấy là bà Trần Thẩm Ninh là mẹ của Tư Niên cũng là mẹ kế của Tư Mộ.
Diệp Thâm Quyết đi lại tát một phát thật mạnh vào Tư Mộ khiến cậu ngã xuống đất. Ông Quyết tức giận chỉ chỏ cậu và nói :
- Thằng tiểu tử bất hiếu ông nội mày mà mày cũng dám giết lớn chút nữa chắc giết cả tao và mẹ mày luôn chắc.
Cậu oan ức tức giận nói :
- Đến ba cũng nghĩ là con giết ông nội ư?
Bà Ninh nghe vậy liền lên tiếng nói :
- Mày không giết chứ chả lẽ con trai tao giết thằng bé mới mười sáu tuổi thôi đấy!
Cậu tức giận quát :
- **CON MỚI KHÔNG CÓ**, **LÀ TƯ NIÊN GIẾT ĐẤY MỌI NGƯỜI PHẢI TIN CON** !
Vừa đợi cậu nói xong thì cảnh sát đã đến, người gọi cảnh sát không ai khác chính là người cậu thương yêu nhất Dịch Sơn. Hắn ôm khư khư Tư Niên không chỉ ôm còn hôn lên trán cậu ta để an ủi, tất cả đã được Tư Mộ nhìn thấy trái tim cậu đau thắt lại như muốn ngừng đập.
Sự oan ức và tổn thương khiến cậu không biết làm gì ngoài việc khóc òa lên, cảnh sát đã nhập cuộc với lời khai của Tư Niên và những mãnh vỡ và hiện trường còn y nguyên cảnh sát liền giải Tư Mộ về đồn.
Cậu lúc này không biết làm gì ngoài van xin và nhìn thi thể của ông Diệp lần cuối.
- Mọi người phải tin cháu chứ, tại sao? Tại sao không ai chịu tin tôi vậy? TẠI SAO?
Cậu bị còng tay lại và đưa lên xe cảnh sát, chiếc xe chạy đi mất để lại đây một nụ cười khoái chí của Diệp Tư Niên. Ông Quyết lo lắng hỏi Tư Niên :
- Con có sao không nó có làm gì con chưa?
Tư Niên đáng thương trả lời :
- Con không sao chỉ là con hoảng sợ quá với... Ông nội...
Nói xong cậu ta khóc òa lên.
Dịch Sơn vừa ôm Tư Niên vào lòng vừa nói :
- Không sao không sao, xin phép hai bác cháu đưa em ấy đi chỗ khác trước ạ.
Nói xong hắn bế Tư Niên ra xe của mình và chở cậu ta đi đến công ty của gia đình mình. Ở nhà ông Diệp cái thi thể của ông cũng được cảnh sát đưa đi để người nhà mai táng.
Tại đồn cảnh sát cha mẹ của Tư Niên đang hầu tòa để xem sét về tội của Tư Mộ, vì gia đình có tiền nên chỉ cần đút lót tiền là được giảm hình phạt nhưng người cha không có lương tâm như ông Quyết thì lại nói :
- Nhốt nó chỉ có năm năm thôi sao? Nó có tội giết người đấy! Phải cho nó tù chôn thân!
Cậu sững người khi nghe những lời nói đấy từ chính miệng cha ruột mình, vì những cú sốc lớn liên tiếp cậu liền quên mất trong người mình có chứng cứ lớn nhất và cái camera ở nhà ông Diệp chưa được phá bỏ. Giải quyết xong, cha mẹ cậu đứng dậy đi về xong ngoảnh đầu lại nhìn cậu dù chỉ một lần cũng chẳng có.
Diệp Tư Mộ bị phán giam năm năm tù!
Đúng là không ngờ, vừa ở nhà, vừa nói chuyện vui vẻ lúc sáng giờ đã bị buộc tội giết người ông mình và bị bỏ tù năm năm.
- " *Bản thân mình thật thảm hại và ngu ngốc*. "
Chiếc điện thoại có đoạn video Tư Niên ra tay xác hại ông Diệp cũng được cảnh sát đưa cho ông Quyết cứ nghĩ ông ấy sẽ giữ nhưng ông ấy lại đưa cho một người bạn của người vợ đã mất.
Còn nói rằng :
- Của con trai ông đấy lo mà giữ đi nào nó ra tù thì đi mà tìm nó, tạm biệt.
Diệp Tư Mộ với tội danh giết người được đưa vào một phòng giam cùng một người khác, cũng có tội danh giết người. Căn phòng xung quanh là bốn bức tường chả có chỗ nào là thoáng có hai cái giường ngủ, không có phòng vệ sinh đúng là chỉ có bốn bức tường và một người bạn.
- M-mọi người cứu cháu với! A-anh Tư Mộ muốn giết luôn cháu.
Tư Mộ cố gắng giải vây cho bản thân mình nhưng không thành công họ chỉ tin vào những gì họ thấy chứ không nghe lời giải thích của bất kỳ ai trong lúc này. Từ trong đám đông ngay cửa, một bóng người cao to bước chen vào khiến Tư Mộ vui mừng như thấy được vị cứu tinh của đời mình.
Cậu vui mừng nói :
- **Anh Dịch Sơn**! Anh phải tin em, em không có giết ông nội là nó là Tư Niên đã giết chết ông nội.
Dịch Sơn lơ đi lời nói của Tư Mộ và lo lắng bước lại gần Tư Niên.
Lo lắng bế Tư Niên lên và hỏi :
- Em có sao không? Ngoan có anh đây không an có thể đổ tội vu khống lên người em được đâu.
Tư Niên khóc lóc òa lên ôm chặt hắn và nói :
- Hic anh Dịch Sơn em sợ lắm, anh Tư Mộ muốn giết em diệt khẩu huhu.
Hắn trấn an Tư Niên bỏ lại cậu đứng một mình với thâm tâm hoảng loạn, trống rỗng và bất ngờ. Cậu ngã khụy xuống đất sốc đến nổi không nói nên một lời nào khi nhìn thấy người mình thương ngày nhớ đêm mong lại không tin tưởng mình mà còn ôm ấp thương yêu em trai mình.
- " *Người mình thương đây sao*? *Nói bao lời ấm áp*, *ngọt ngào* *như rót mật vào tai* *để rồi nhận lại kết cục cay nghiệt vậy ư* ? ***Ha***! *Rất bận, bận yêu kẻ khác*. "
Trong đám đông trước cửa lại có thêm một người đàn ông đang chen chúc để đi vào trong, người này chính là ông Diệp Thâm Quyết là cha của cậu và Tư Niên theo sau ông ấy là bà Trần Thẩm Ninh là mẹ của Tư Niên cũng là mẹ kế của Tư Mộ.
Diệp Thâm Quyết đi lại tát một phát thật mạnh vào Tư Mộ khiến cậu ngã xuống đất. Ông Quyết tức giận chỉ chỏ cậu và nói :
- Thằng tiểu tử bất hiếu ông nội mày mà mày cũng dám giết lớn chút nữa chắc giết cả tao và mẹ mày luôn chắc.
Cậu oan ức tức giận nói :
- Đến ba cũng nghĩ là con giết ông nội ư?
Bà Ninh nghe vậy liền lên tiếng nói :
- Mày không giết chứ chả lẽ con trai tao giết thằng bé mới mười sáu tuổi thôi đấy!
Cậu tức giận quát :
- **CON MỚI KHÔNG CÓ**, **LÀ TƯ NIÊN GIẾT ĐẤY MỌI NGƯỜI PHẢI TIN CON** !
Vừa đợi cậu nói xong thì cảnh sát đã đến, người gọi cảnh sát không ai khác chính là người cậu thương yêu nhất Dịch Sơn. Hắn ôm khư khư Tư Niên không chỉ ôm còn hôn lên trán cậu ta để an ủi, tất cả đã được Tư Mộ nhìn thấy trái tim cậu đau thắt lại như muốn ngừng đập.
Sự oan ức và tổn thương khiến cậu không biết làm gì ngoài việc khóc òa lên, cảnh sát đã nhập cuộc với lời khai của Tư Niên và những mãnh vỡ và hiện trường còn y nguyên cảnh sát liền giải Tư Mộ về đồn.
Cậu lúc này không biết làm gì ngoài van xin và nhìn thi thể của ông Diệp lần cuối.
- Mọi người phải tin cháu chứ, tại sao? Tại sao không ai chịu tin tôi vậy? TẠI SAO?
Cậu bị còng tay lại và đưa lên xe cảnh sát, chiếc xe chạy đi mất để lại đây một nụ cười khoái chí của Diệp Tư Niên. Ông Quyết lo lắng hỏi Tư Niên :
- Con có sao không nó có làm gì con chưa?
Tư Niên đáng thương trả lời :
- Con không sao chỉ là con hoảng sợ quá với... Ông nội...
Nói xong cậu ta khóc òa lên.
Dịch Sơn vừa ôm Tư Niên vào lòng vừa nói :
- Không sao không sao, xin phép hai bác cháu đưa em ấy đi chỗ khác trước ạ.
Nói xong hắn bế Tư Niên ra xe của mình và chở cậu ta đi đến công ty của gia đình mình. Ở nhà ông Diệp cái thi thể của ông cũng được cảnh sát đưa đi để người nhà mai táng.
Tại đồn cảnh sát cha mẹ của Tư Niên đang hầu tòa để xem sét về tội của Tư Mộ, vì gia đình có tiền nên chỉ cần đút lót tiền là được giảm hình phạt nhưng người cha không có lương tâm như ông Quyết thì lại nói :
- Nhốt nó chỉ có năm năm thôi sao? Nó có tội giết người đấy! Phải cho nó tù chôn thân!
Cậu sững người khi nghe những lời nói đấy từ chính miệng cha ruột mình, vì những cú sốc lớn liên tiếp cậu liền quên mất trong người mình có chứng cứ lớn nhất và cái camera ở nhà ông Diệp chưa được phá bỏ. Giải quyết xong, cha mẹ cậu đứng dậy đi về xong ngoảnh đầu lại nhìn cậu dù chỉ một lần cũng chẳng có.
Diệp Tư Mộ bị phán giam năm năm tù!
Đúng là không ngờ, vừa ở nhà, vừa nói chuyện vui vẻ lúc sáng giờ đã bị buộc tội giết người ông mình và bị bỏ tù năm năm.
- " *Bản thân mình thật thảm hại và ngu ngốc*. "
Chiếc điện thoại có đoạn video Tư Niên ra tay xác hại ông Diệp cũng được cảnh sát đưa cho ông Quyết cứ nghĩ ông ấy sẽ giữ nhưng ông ấy lại đưa cho một người bạn của người vợ đã mất.
Còn nói rằng :
- Của con trai ông đấy lo mà giữ đi nào nó ra tù thì đi mà tìm nó, tạm biệt.
Diệp Tư Mộ với tội danh giết người được đưa vào một phòng giam cùng một người khác, cũng có tội danh giết người. Căn phòng xung quanh là bốn bức tường chả có chỗ nào là thoáng có hai cái giường ngủ, không có phòng vệ sinh đúng là chỉ có bốn bức tường và một người bạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.