Ức Vạn Hào Môn: Boss Lạnh Lùng Hung Hăng Yêu
Chương 54: Học Trưởng không phải loại người như vậy
Tiểu Anh Đào
16/04/2017
"Được rồi, đừng nóng giận, một lát nữa đợi ba ba về rồi trao đổi một chút, dù sao ma ma . . ." Đường Dĩ Phi cười khẽ nháy mắt mấy cái, khẽ nói: "Bà quá độc tài
quá bá đạo rồi!"
"Ha hả, được lắm, em khiến anh thật sự vui vẻ đấy!"
"Ha ha . . ."
Đường Tuân Hữu không có ở lại nhà ăn cơm, khí ấp trên bàn cơm rất thấp, mẹ Đường thương thờ ơ liếc qua, khiến Đường Dĩ Phi chỉ có thể cúi đầu yên lặng ăn cơm!
"Dĩ Phi, ta nghe nói gần đây con thường hay đi chung với học trưởng của trường con phải không?" Ba Đường bất thình lình mở miệng thật làm cô sợ đến giật mình!
"Ặc, không có ạ ." Cô vội vã phủ nhận .
"Năm hai là lúc nên nỗ lực học tập, đừng nên phân tâm vì chuyện gì hết ." Lời nói của ba Đường có ý vị sâu xa, đáy mắt cũng có chút mù mịt không rõ.
Có rất nhiều đứa trẻ yêu dương sớm, xem ra đứa con gái nhỏ của ông cũng không thoát khỏi số kiếp này!
" Vâng, con biết rồi, ba."
"Ở bên ngoài thì nên chú ý hình tượng một chút, đừng tùy tiện, phải biết thân phận của mình!” Mẹ Đường quả nhiên nắm bắt cơ hội nhắm vào cô .
"Con biết rồi ạ, mẹ." Vừa bị bà nói đến cô đã thấy có chút không được tự nhiên .
"Vị học trưởng kia của con có lai lịch thế nào ? Sao lại hay đi chung với con như vậy? Hay là có ý đồ bất lương gì đó?" Mẹ Đường nói chuyện đúng thật khó nghe.
Đường Dĩ Phi nhướng mày, hiển nhiên không vui nói: "Học Trưởng không phải loại người như vậy, con và anh ấy quen biết nhau là do một việc ngoài ý muốn, anh ấy đã cứu con ."
Nghe không quen người khác chửi bới Học Trưởng, Đường Dĩ Phi tranh chấp đến khuôn mặt ửng đó.
"Con kích động như vậy làm cái gì ?"
"Con chỉ không muốn mọi người hiểu lầm người tốt thành người xấu thôi!" Đường Dĩ Phi dựa vào lí lẽ để biện luận, thân thể nho nhỏ cũng chẳng biết tại sao đột nhiên bộc phát ra sức lực mạnh mẽ.
Dáng vẻ quật cường cắn môi như vậy khiến trong lòng của vài người nào đó chấn động!
"Hành Hành, em bớt lời cãi, chuyện của con cái em ít quản đi .” Giọng của ba Đường có chút trầm trọng, nhưng lại ôn hòa hỏi Đường Dĩ Phi: "Con nói cậu ta cứu con ? Là xảy ra chuyện gì sao?"
Sắc mặt Đường Dĩ Phi giãn ra, sau đó liền ra hết đầu đuôi ngọn gốc chuyện đã xảy ra ở chợ đêm, chẳng qua là đổi chuyện hẹn hò, thành vô tình gặp được .
Nghe xong sự miêu tả của cô, vẻ mặt ba Đường có chút ngưng trọng, trái lại mẹ Đường lại vô cùng kinh ngạc, trên đời này còn có đứa ngốc như vậy sao ?
Tình nguyện tổn thương mình cũng phải bảo vệ cô ?
"Dĩ Phi, sau nay mọi việc ở trường nên cẩn thận một chút, đừng quá dễ dàng tin tưởng người khác ."
Đường Dĩ Phi sững sờ, không nghĩ tới ba ba sẽ nói như vậy, chỉ là lại khéo léo gật đầu lên tiếng trả lời: “Con sẽ chú ý mà ba."
Một bữa cơm tối, nhiều ý nghĩ riêng.
Rất nhanh một ngày đêm lại trôi qua, ngay chủ nhật mà Đường Dĩ Phi chờ mong rốt cuộc cũng tới .
Hôm ấy, cuối thu khí sảng, bầu trời quang đãng.
Lúc Đường Dĩ Phi đón xe đi tới nhà trọ chỉ mới chín giờ, trả tiền xe xong liền chân thành đi tới, đứng ở cửa nhấn vào chuông cửa.
"Leng keng —— "
Long Thiếu Tôn đang say ngủ nên cực kỳ bất mãn tiếng ôn này, bực bội kéo chăn cha đầu lại, xoay người ngủ tiếp!
Hô, xem ra Học Trưởng còn chưa có thức dậy đây!
Đường Dĩ Phi cũng chẳng biết tại sao tâm tình thật tốt, láy chìa khóa từ trong vỏ ra rồi mở cửa .
Trong phòng rất loạn, hiển nhiên là không ai quét dọn, áo sơmi, áo khoác, quần của Học trưởng đều bị ném đi khắp nơi, trên bàn cơm còn có vài chai rượu trống rỗng lăn qua lăn lại.
Thật là, không biết tự chăm sóc cho mình.
Đường Dĩ Phi lầm bầm một tiếng, khom lưng bắt đầu nhặt từng bộ quần áo dưới đất lên, bỏ vào máy giặc trong nhà vệ sinh.
"Ha hả, được lắm, em khiến anh thật sự vui vẻ đấy!"
"Ha ha . . ."
Đường Tuân Hữu không có ở lại nhà ăn cơm, khí ấp trên bàn cơm rất thấp, mẹ Đường thương thờ ơ liếc qua, khiến Đường Dĩ Phi chỉ có thể cúi đầu yên lặng ăn cơm!
"Dĩ Phi, ta nghe nói gần đây con thường hay đi chung với học trưởng của trường con phải không?" Ba Đường bất thình lình mở miệng thật làm cô sợ đến giật mình!
"Ặc, không có ạ ." Cô vội vã phủ nhận .
"Năm hai là lúc nên nỗ lực học tập, đừng nên phân tâm vì chuyện gì hết ." Lời nói của ba Đường có ý vị sâu xa, đáy mắt cũng có chút mù mịt không rõ.
Có rất nhiều đứa trẻ yêu dương sớm, xem ra đứa con gái nhỏ của ông cũng không thoát khỏi số kiếp này!
" Vâng, con biết rồi, ba."
"Ở bên ngoài thì nên chú ý hình tượng một chút, đừng tùy tiện, phải biết thân phận của mình!” Mẹ Đường quả nhiên nắm bắt cơ hội nhắm vào cô .
"Con biết rồi ạ, mẹ." Vừa bị bà nói đến cô đã thấy có chút không được tự nhiên .
"Vị học trưởng kia của con có lai lịch thế nào ? Sao lại hay đi chung với con như vậy? Hay là có ý đồ bất lương gì đó?" Mẹ Đường nói chuyện đúng thật khó nghe.
Đường Dĩ Phi nhướng mày, hiển nhiên không vui nói: "Học Trưởng không phải loại người như vậy, con và anh ấy quen biết nhau là do một việc ngoài ý muốn, anh ấy đã cứu con ."
Nghe không quen người khác chửi bới Học Trưởng, Đường Dĩ Phi tranh chấp đến khuôn mặt ửng đó.
"Con kích động như vậy làm cái gì ?"
"Con chỉ không muốn mọi người hiểu lầm người tốt thành người xấu thôi!" Đường Dĩ Phi dựa vào lí lẽ để biện luận, thân thể nho nhỏ cũng chẳng biết tại sao đột nhiên bộc phát ra sức lực mạnh mẽ.
Dáng vẻ quật cường cắn môi như vậy khiến trong lòng của vài người nào đó chấn động!
"Hành Hành, em bớt lời cãi, chuyện của con cái em ít quản đi .” Giọng của ba Đường có chút trầm trọng, nhưng lại ôn hòa hỏi Đường Dĩ Phi: "Con nói cậu ta cứu con ? Là xảy ra chuyện gì sao?"
Sắc mặt Đường Dĩ Phi giãn ra, sau đó liền ra hết đầu đuôi ngọn gốc chuyện đã xảy ra ở chợ đêm, chẳng qua là đổi chuyện hẹn hò, thành vô tình gặp được .
Nghe xong sự miêu tả của cô, vẻ mặt ba Đường có chút ngưng trọng, trái lại mẹ Đường lại vô cùng kinh ngạc, trên đời này còn có đứa ngốc như vậy sao ?
Tình nguyện tổn thương mình cũng phải bảo vệ cô ?
"Dĩ Phi, sau nay mọi việc ở trường nên cẩn thận một chút, đừng quá dễ dàng tin tưởng người khác ."
Đường Dĩ Phi sững sờ, không nghĩ tới ba ba sẽ nói như vậy, chỉ là lại khéo léo gật đầu lên tiếng trả lời: “Con sẽ chú ý mà ba."
Một bữa cơm tối, nhiều ý nghĩ riêng.
Rất nhanh một ngày đêm lại trôi qua, ngay chủ nhật mà Đường Dĩ Phi chờ mong rốt cuộc cũng tới .
Hôm ấy, cuối thu khí sảng, bầu trời quang đãng.
Lúc Đường Dĩ Phi đón xe đi tới nhà trọ chỉ mới chín giờ, trả tiền xe xong liền chân thành đi tới, đứng ở cửa nhấn vào chuông cửa.
"Leng keng —— "
Long Thiếu Tôn đang say ngủ nên cực kỳ bất mãn tiếng ôn này, bực bội kéo chăn cha đầu lại, xoay người ngủ tiếp!
Hô, xem ra Học Trưởng còn chưa có thức dậy đây!
Đường Dĩ Phi cũng chẳng biết tại sao tâm tình thật tốt, láy chìa khóa từ trong vỏ ra rồi mở cửa .
Trong phòng rất loạn, hiển nhiên là không ai quét dọn, áo sơmi, áo khoác, quần của Học trưởng đều bị ném đi khắp nơi, trên bàn cơm còn có vài chai rượu trống rỗng lăn qua lăn lại.
Thật là, không biết tự chăm sóc cho mình.
Đường Dĩ Phi lầm bầm một tiếng, khom lưng bắt đầu nhặt từng bộ quần áo dưới đất lên, bỏ vào máy giặc trong nhà vệ sinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.