『 Uyên Thiên Tôn 』【 Dịch Full 】

Chương 13: Uyên Khởi Ly Thành 13

Phong Tiên

15/11/2024

Thế giới này, tiền tài đều là thứ sinh ra từ vũ lực.

“ Uyên nhi, đã có tộc trưởng ủng hộ con rồi thì ta cũng không nói gì nữa. ” Vạn Cầm nói: “ Nhưng mà, gặp chuyện gì cũng đừng xúc động , phải chú ý an toàn của bản thân trước tiên. ”

“Con hiểu rồi.” Ngô Uyên cảm thấy ấm áp trong lòng, cha mẹ trên đời này đều mong con cái bình an vô sự.

“Mẫu thân.”

“Đây là phần thưởng võ viện phát.” Ngô Uyên lật tay, lấy ra một tấm ngân phiếu đưa cho Vạn Cầm.

“Một trăm lượng?” Vạn Cầm kinh ngạc đến mức không thể tin được.

Ngày thường, bà phải làm lụng vất vả lắm mới kiếm được hai lượng bạc, một năm cũng chỉ được hai ba mươi lượng.

Một trăm lượng bạc đủ cho một gia đình ba người chi tiêu trong mấy năm!

“Mẫu thân, võ viện đang dốc sức bồi dưỡng con, sau này mỗi tháng đều sẽ phát.” Ngô Uyên cười nói: “Mẫu thân cứ cầm lấy đi.”

Đây là lý do Ngô Uyên không đưa hết một ngàn lượng bạc một lúc.

Quá nhiều!

Mẫu thân nhìn thấy chắc chắn sẽ sợ hãi.

“Uyên nhi.” Vạn Cầm nhìn Ngô Uyên.

Nhất thời không biết nên nói gì, bà biết năng lực kiếm tiền của võ giả cường đại rất kinh người nhưng Ngô Uyên dù sao cũng chỉ mới mười bốn tuổi.

“Mẫu thân, sau này con sẽ cùng người gánh vác gia đình này, ngày mai chúng ta đưa Tiểu Dực đến trường học chữ.” Ngô Uyên nói.

“Ừ, đưa con bé đến trường.” Vạn Cầm gật đầu.



Những gia đình có tiền, cho dù con cái không có thiên phú võ đạo thì họ đều sẽ cho con đến trường học chữ, sau đó đi thi khoa cử.

Ở thế giới này, nữ tử cũng có thể tham gia khoa cử!

Kể cả người không có sức lực cũng có thể trở thành quan to, ví như chức quan phủ có thể khiến rất nhiều võ giả tứ phẩm phải cúi đầu.

Nếu không phải gia cảnh quá khó khăn thì sao Vạn Cầm lại muốn con gái mình phải học dệt vải từ nhỏ như vậy?

“Mẫu thân, từ nay về sau người đừng làm lụng vất vả nữa.” Ngô Uyên đột nhiên trịnh trọng nói: “Người hãy mua nhiều thuốc bổ một chút, bồi bổ thân thể thật tốt, một thời gian nữa con sẽ mời đan sư đến xem bệnh cho người.”

“Đan sư?”

Vạn Cầm không nhịn được nói: “Quá đắt! Tìm đại phu là được rồi, ta chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt là được.”

Thân thể Vạn Cầm không tốt, bà bị bệnh do lao lực, đã từng ngất xỉu hai lần ở cửa hàng vải, lần gần đây nhất là vào năm ngoái.

Nếu có thực lực đỉnh phong như kiếp trước, Ngô Uyên có thể kiểm tra thân thể cho mẫu thân nhưng bây giờ thì hắn bất lực!

Chỉ có thể tìm đến đan sư, hắn mới yên tâm.

“Mẫu thân, con tự biết tính toán.” Ngô Uyên cười nói.

Vạn Cầm do dự một chút, nhìn thấy dáng vẻ hăng hái của con trai, bà không nói gì thêm nữa.



Đêm khuya, cả con hẻm chìm vào tĩnh lặng.

“Vèo!”

Một bóng đen không ai chú ý lẻn ra từ căn phòng phía tây, nhẹ nhàng nhảy lên mái nhà cao mấy mét.

Bước chân không một tiếng động, như quỷ như mị.



Trong chớp mắt đã biến mất trong bóng đêm.

Chỉ sau mấy chục hơi thở, Ngô Uyên đã đến bãi sông cách đó hai dặm, nơi này vô cùng yên tĩnh.

Con sông chảy ngang qua thành Ly - Nam Long Hà rộng lớn, dòng nước chảy xiết, cách đó không xa là những thuyền bè qua lại, bến tàu đèn đuốc sáng trưng.

“Thật kỳ diệu.”

“Ta còn đang nghĩ nên tìm cớ gì vừa có thể nhận thưởng của đại hội, vừa không cần phải đến Vân Võ điện.” Ngô Uyên mỉm cười: “Không ngờ ông trời lại phù hộ ta như vậy.”

“Năm ngàn lượng bạc, nhiều hơn so với dự kiến ban đầu của ta đến mười lần.”

“Kiểm soát cơ bắp, thả lỏng đại não, ngủ một canh giờ là đủ rồi.”

“Bắt đầu tu luyện thôi.” Cổ tay Ngô Uyên khẽ động, khớp xương toàn thân dường như cũng rung lên chuyển động, một vật sau lưng hắn bay lên.

Là một thanh trường đao.

“Hô!” Ngón tay Ngô Uyên vừa cứng cáp vừa nhanh như chớp, năm ngón tay đồng thời chộp lấy chuôi đao.

“Vèo!” Lưỡi đao chém về một bên rồi đột nhiên dừng lại!

Khiến cho thanh trường đao này nằm ngang một cách chuẩn xác.

“Trường đao nặng hai trăm ba mươi cân có vẻ hơi nhẹ rồi, hay là đổi một thanh khác?” Ngô Uyên khẽ lắc đầu, cảm thấy thanh đao trong tay nhẹ hơn so với trước.

Không phải đao nhẹ đi.

Mà là thực lực của Ngô Uyên đã mạnh hơn!

Trong lòng Ngô Uyên lóe lên một ý nghĩ: “Nhưng thế giới này khác với kiếp trước, thanh Cực Quang Đao màu đen trong kho vũ khí của võ viện nhìn có vẻ bình thường nhưng lại nặng đến một vạn cân.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện 『 Uyên Thiên Tôn 』【 Dịch Full 】

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook