Chương 6: Quyển 1: Thiện Lương Lớp Trưởng Và Học Bá Bị Vu Hãm: Trộm Tiền
Nam Lăng Nhất Biệt
23/06/2022
Nhưng khi cô vội vàng cần túi thuốc trở lại phòng học, bên trong đã xảy ra chuyện.
Có lẽ nhiệm vụ ngăn cản Cố Bạch bị vu oan phải thất bại.
Lúc này đã tan trường, trong phòng học lại yên lặng so với hành lang ồn ào. Các bạn học đều an tĩnh ngồi tại vị trí của mình, chủ nhiệm lớp đứng trên bục giảng, biểu tình ngưng trọng.
Trình Kim Kim biết, bản thân đã tới muộn rồi, cô cùng Chu Hân xin vào lớp, chủ nhiệm lớp liền cho hai người trở về chỗ ngồi.
- “Trong lớp xảy ra sự việc vô cùng nghiêm trọng.”
Chủ nhiệm lớp đã hơn bốn mươi tuổi, là một nam trung niên đầu hói, tuy rằng là giáo viên dạy toán, lại không nghiêm khắc như những thầy giáo khác, luôn hòa đồng cùng học sinh của mình.
Nhưng giờ phút này khuôn mặt luôn chứa đựng ý cười lại một mảnh lạnh băng, chủ nhiệm đỡ mắt kính, nói:
- “Dư Chiêu, em đem thời gian mất tiền nói cụ thể một chút.”
Dư Chiêu ngồi bên cạnh Trình Kim Kim đột nhiên đứng lên, tức giận nói:
- “Em ở trước thời gian đi học thể dục kiểm tra tiền vẫn còn, sau khi học về xong liền bị mất.”
- “Đại khái bao nhiêu tiền?”
Chủ nhiệm lớp tiếp tục hỏi.
- “Một ngàn, là tiền để em mua sách ngữ văn luyện tập, một người ba mươi đồng.”
Những lời này như nước lạnh đổ vào chảo dầu, lớp học nguyên bản an tĩnh liền trở nên xì xào.
- “Ngọa tào, thế nhưng là tiền mua sách luyện tập, tao còn cho rằng đây là tiền của riêng Dư Chiêu.”
- “Chúng ta đây không phải lại muốn thu lại đi.”
- “Là ai thiếu đạo đức như vậy, tìm được nhất định cho hắn đẹp mặt.”
Trình Kim Kim không nghĩ tới tiền bị trộm lại là tiền cả lớp đóng mua sách luyện tập, hệ thống chỉ nói tiền, cũng không nói tỉ mỉ là tiền gì.
Nói như vậy, tiền này là tiền của cả lớp. Cố Bạch bị hoài nghi, liền chịu bị cả lớp cô lập, cũng là vì nguyên nhân này.
- “Được rồi, cả lớp trật tự.”
Chủ nhiệm lớp vốn dĩ đã thấy phiền, âm thanh ồn ào nhốn nháo làm hắn mất đi nhẫn nại, liền quát to.
Lớp học khôi phục yên tĩnh. Chủ nhiệm lớp lại tiếp tục nói:
- “Giờ thể dục có ai trong lớp không?”
- “Thầy ơi, có lớp trưởng xin nghỉ, đúng rồi còn có Cố Bạch.”
Chu Hân liền giải thích nói:
- “Em thưa thầy, lớp trưởng bởi vì đau bụng, sau đó em cùng thầy thể dục đã đưa bạn ấy đến phòng y tế, nếu thầy không tin có thể hỏi lại thầy thể dục.”
Không có ai giải thích thay Cố Bạch, hắn đành tự giải thích:
- “Em vì bị đau đầu liền xin nghỉ tiết thể dục, trở về lớp liền ghé vào bàn ngủ.”
Trình Kim Kim cùng Cố Bạch, một người là học sinh giỏi, là học sinh đứng nhất toàn trường, một người là lớp trưởng, nhân phẩm tốt nhân duyên tốt. Chủ nhiệm lớp đều không tin, hai người bọn họ sẽ ăn trộm.
Nhưng hiện giờ chỉ có hai người có hiềm nghi, chủ nhiệm lớp không thể không có thái độ hoài nghi hỏi:
- “Cố Bạch, em nói sau khi về lớp đều luôn ngủ, là ngủ đến tận lúc tan học sao?”
- “Đúng ạ, chuông tan học vang lên, em mới tỉnh.”
Dư Chiêu xen mồm nói:
- “Ai có thể làm chứng?”
Trình Kim Kim vội nói không ngừng:
- “Mình làm chứng, lúc ấy mình cũng ở phòng học, Cố Bạch trở về lúc sau liền ghé lên bàn ngủ.”
- “Thời gian đó cậu còn chưa tới phòng y tế, liền không có người làm chứng.”
Dư Chiêu tiếp tục thêm mắm dặm muối.
- “Cho nên có khả năng là Cố Bạch lấy.”
- “Tôi nói, tôi không có.”
Cố Bạch mở miệng nói, hắn thường ngày ăn nói không được thạo, cũng không biết nên biện giải như thế nào, chỉ có thể cường điệu lại lần nữa:
- “Tôi thật sự không trộm.”
Nhưng xác thực không có ai làm chứng được cho Cố Bạch, trong thời gian Trình Kim Kim rời đi, không ai biết hắn làm gì.
Tình huống nhất thời lâm vào bế tắc, Trình Kim Kim tâm ngày càng trầm, còn tiếp tục như vậy, sự tình lại muốn tái diễn, mọi người lại sẽ hoài nghi Cố Bạch.
Chủ nhiệm lớp tựa hồ cũng biết, lại không có hỏi tiếp, chỉ nói:
- “Được rồi, chuyện này không có chứng cứ chân thực, tôi không cho phép bất kì ai nghi ngờ hoài nghi người khác.”
- “Nhưng mà thầy ơi, chuyện này rõ ràng là...”
Dư Chiêu vội vàng mở miệng nói giọng thập phần bất mãn.
Có lẽ nhiệm vụ ngăn cản Cố Bạch bị vu oan phải thất bại.
Lúc này đã tan trường, trong phòng học lại yên lặng so với hành lang ồn ào. Các bạn học đều an tĩnh ngồi tại vị trí của mình, chủ nhiệm lớp đứng trên bục giảng, biểu tình ngưng trọng.
Trình Kim Kim biết, bản thân đã tới muộn rồi, cô cùng Chu Hân xin vào lớp, chủ nhiệm lớp liền cho hai người trở về chỗ ngồi.
- “Trong lớp xảy ra sự việc vô cùng nghiêm trọng.”
Chủ nhiệm lớp đã hơn bốn mươi tuổi, là một nam trung niên đầu hói, tuy rằng là giáo viên dạy toán, lại không nghiêm khắc như những thầy giáo khác, luôn hòa đồng cùng học sinh của mình.
Nhưng giờ phút này khuôn mặt luôn chứa đựng ý cười lại một mảnh lạnh băng, chủ nhiệm đỡ mắt kính, nói:
- “Dư Chiêu, em đem thời gian mất tiền nói cụ thể một chút.”
Dư Chiêu ngồi bên cạnh Trình Kim Kim đột nhiên đứng lên, tức giận nói:
- “Em ở trước thời gian đi học thể dục kiểm tra tiền vẫn còn, sau khi học về xong liền bị mất.”
- “Đại khái bao nhiêu tiền?”
Chủ nhiệm lớp tiếp tục hỏi.
- “Một ngàn, là tiền để em mua sách ngữ văn luyện tập, một người ba mươi đồng.”
Những lời này như nước lạnh đổ vào chảo dầu, lớp học nguyên bản an tĩnh liền trở nên xì xào.
- “Ngọa tào, thế nhưng là tiền mua sách luyện tập, tao còn cho rằng đây là tiền của riêng Dư Chiêu.”
- “Chúng ta đây không phải lại muốn thu lại đi.”
- “Là ai thiếu đạo đức như vậy, tìm được nhất định cho hắn đẹp mặt.”
Trình Kim Kim không nghĩ tới tiền bị trộm lại là tiền cả lớp đóng mua sách luyện tập, hệ thống chỉ nói tiền, cũng không nói tỉ mỉ là tiền gì.
Nói như vậy, tiền này là tiền của cả lớp. Cố Bạch bị hoài nghi, liền chịu bị cả lớp cô lập, cũng là vì nguyên nhân này.
- “Được rồi, cả lớp trật tự.”
Chủ nhiệm lớp vốn dĩ đã thấy phiền, âm thanh ồn ào nhốn nháo làm hắn mất đi nhẫn nại, liền quát to.
Lớp học khôi phục yên tĩnh. Chủ nhiệm lớp lại tiếp tục nói:
- “Giờ thể dục có ai trong lớp không?”
- “Thầy ơi, có lớp trưởng xin nghỉ, đúng rồi còn có Cố Bạch.”
Chu Hân liền giải thích nói:
- “Em thưa thầy, lớp trưởng bởi vì đau bụng, sau đó em cùng thầy thể dục đã đưa bạn ấy đến phòng y tế, nếu thầy không tin có thể hỏi lại thầy thể dục.”
Không có ai giải thích thay Cố Bạch, hắn đành tự giải thích:
- “Em vì bị đau đầu liền xin nghỉ tiết thể dục, trở về lớp liền ghé vào bàn ngủ.”
Trình Kim Kim cùng Cố Bạch, một người là học sinh giỏi, là học sinh đứng nhất toàn trường, một người là lớp trưởng, nhân phẩm tốt nhân duyên tốt. Chủ nhiệm lớp đều không tin, hai người bọn họ sẽ ăn trộm.
Nhưng hiện giờ chỉ có hai người có hiềm nghi, chủ nhiệm lớp không thể không có thái độ hoài nghi hỏi:
- “Cố Bạch, em nói sau khi về lớp đều luôn ngủ, là ngủ đến tận lúc tan học sao?”
- “Đúng ạ, chuông tan học vang lên, em mới tỉnh.”
Dư Chiêu xen mồm nói:
- “Ai có thể làm chứng?”
Trình Kim Kim vội nói không ngừng:
- “Mình làm chứng, lúc ấy mình cũng ở phòng học, Cố Bạch trở về lúc sau liền ghé lên bàn ngủ.”
- “Thời gian đó cậu còn chưa tới phòng y tế, liền không có người làm chứng.”
Dư Chiêu tiếp tục thêm mắm dặm muối.
- “Cho nên có khả năng là Cố Bạch lấy.”
- “Tôi nói, tôi không có.”
Cố Bạch mở miệng nói, hắn thường ngày ăn nói không được thạo, cũng không biết nên biện giải như thế nào, chỉ có thể cường điệu lại lần nữa:
- “Tôi thật sự không trộm.”
Nhưng xác thực không có ai làm chứng được cho Cố Bạch, trong thời gian Trình Kim Kim rời đi, không ai biết hắn làm gì.
Tình huống nhất thời lâm vào bế tắc, Trình Kim Kim tâm ngày càng trầm, còn tiếp tục như vậy, sự tình lại muốn tái diễn, mọi người lại sẽ hoài nghi Cố Bạch.
Chủ nhiệm lớp tựa hồ cũng biết, lại không có hỏi tiếp, chỉ nói:
- “Được rồi, chuyện này không có chứng cứ chân thực, tôi không cho phép bất kì ai nghi ngờ hoài nghi người khác.”
- “Nhưng mà thầy ơi, chuyện này rõ ràng là...”
Dư Chiêu vội vàng mở miệng nói giọng thập phần bất mãn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.