Vampire Hunter D

Chương 4: Người ở biên giới (1)

Hideyuki Kikuchi

23/04/2021

Năm thứ 12090 Sau Công Nguyên.

Loài người sống trong thời kỳ đen tối.

Nói một cách chính xác, đang sống trong một thời kỳ đen tối do khoa học thống trị.

7 đại lục lớn, lấy “đô thành” làm trung tâm, được điều khiển hoàn toàn tự động dựa vào thành quả của khoa học kỹ thuật cao, xung quanh có vô số siêu đường cao tốc. Ngay cả thời tiết cũng được kiểm soát bởi hơn một chục thiết bị kiểm soát khí hậu.

Du hành giữa các vì sao không còn là một giấc mơ viển vông. Tên lửa chuyển đổi năng lượng khối lượng lớn và tàu đẩy năng lượng giữa các vì sao, theo dõi bầu trời trong một bến cảng vũ trụ khổng lồ. Trên thực tế, bắt đầu từ sao Altair, Messier 87, dấu chân của nhóm thám hiểm đã in lên rất nhiều thiên hà.

Nhưng mọi thứ đều là ảo mộng.

Nhìn về phía "Đô thành" hùng vĩ. Bụi bẩn chất đống trên các bức tường bên ngoài của các tòa nhà và tháp nhọn làm bằng kim loại trong suốt, những vết tích do thuốc nổ và nhiệt độ cực cao gây ra vẫn còn rất mới, có thể dễ dàng thấy được đủ loại vết nứt loang lỗ, đường tự động và đường cao tốc từ trường gần như hoàn toàn sụp đổ, xe cộ lẽ ra phải tấp nập qua lại như sao chổi lại biến mất không thấy bóng dáng.

Trong "Đô thành" có rất nhiều người, người qua lại trên đường nhiều vô kể. Tiếng cười, la hét, tiếng khóc... khiến người ta cảm thấy tục tĩu lộn xộn, mọi người cứ đổ dồn vào “Đô thành" chật chội khiến nó càng thêm hỗn loạn. Nhưng với trang phục của bọn họ, nhìn thế nào đi nữa cũng không giống như những Dominator của một thành phố hoàn toàn tự động. Một số gợi nhớ đến những chiếc áo khoác và quần đơn giản của thời Trung cổ xa xôi; một số trông giống như những chiếc áo khoác dài, hư hỏng được mặc bởi các nhà sư; một số âu phục theo phong cách cổ xưa, có họa tiết thô ráp, nhìn không có bất kỳ cảm giác thẩm mỹ nào.

Chiếc xe chạy bằng xăng đột ngột lao ra khỏi một viện bảo tàng, vừa phun ra tiếng ồn và khói đen như pháo tép nổ, vừa chở các nhân viên an ninh đeo súng laser tiến về phía trước, xuyên qua một nhóm đàn ông cầm trường kiếm và cung tiễn mặc đồ theo phong cách kỵ sĩ.

Từ nơi nào đó trong toà nhà truyền đến tiếng khóc thét thảm tiết, một người phụ nữ vấp ngã liên tục, chạy ra ngoài. Mọi người từ trong tiếng hét thê thảm của cô ta, bản năng nhận ra thứ gây ra nỗi sợ cho cô ta. Vì vậy bèn liên lạc với lực lượng an ninh. Không lâu sau, các nhân viên an ninh vội vàng chạy đến hỏi người phụ nữ đang gào khóc, nơi nào đã gây ra nỗi sợ hãi cho cô ta, mang theo khuôn mặt nhợt nhạt chưa từng thấy bắt đầu xâm nhập vào tòa nhà. Họ sử dụng thang máy không thuộc hệ thống điều khiển, mà sử dụng nguồn năng lượng độc lập để đi xuống tầng 500 dưới lòng đất.

Một cánh cửa bí mật được giấu trong một góc của hành lang uốn lượn dưới lòng đất đã bị phá hủy từ lâu. Các "Quý Tộc" đang ngủ ngon lành trong "lăng mộ" rộng lớn phía sau cánh cửa. Nói cách khác, trong những chiếc quan tài gỗ chứa đầy đất ẩm như trong truyền thuyết này, những sinh vật bóng tối hút máu đang ngủ say.

Các nhân viên an ninh lập tức triển khai hành động. May mà, hình như không có hệ thống phòng vệ tạo thành từ "Evil Beast", "nguyền rủa" hoặc tia laser và pháo điện tử. Hình như đám "Quý Tộc" này cho rằng tốt hơn hết là nên từ bỏ sự phản kháng. Những chiếc cọc gỗ và búa trong tay các nhân viên an ninh lóe lên, vẻ mặt họ vừa sợ hãi vừa tội lỗi, hoàn toàn trắng bệch. Ngay khi đám người đi đến bên cạnh quan tài, một người trong đó bèn giơ tay lên thật cao rồi đóng mạnh xuống. "Keng" một tiếng, tiếng la hét kinh hoàng và mùi hôi của máu tràn ngập "lăng mộ". Tiếng kêu thảm thiết yếu dần, một lúc sau hoàn toàn yên lặng, tiếp lấy mọi người di chuyển cỗ quan tài. Không lâu sau, những giọt máu đỏ tươi và cảm giác tội lỗi hiện rõ trên khuôn mặt của họ hơn hẳn trước lúc “làm việc”.

Trong hàng vạn năm năm dài đằng đẵng, nỗi sợ hãi đối với "Quý Tộc" đã ngấm sâu trong máu của loài người, mặc dù bọn chúng gần như hoàn toàn tuyệt tích, nhưng cổ sợ hãi này lại khó có thể biến mất. Bởi vì bọn chúng từng chính là Dominator thống trị loài người. Huống hồ, ở thế giới mọi người đang sinh sống, thành phố hoàn toàn tự động với chưa tới một phần vạn cơ năng khổng lồ được sử dụng, không phải do nền văn minh của loài người trên địa cầu tạo ra, trên thực tế đều là do bọn chúng để lại. Bọn chúng chính là Vampire.

Thời gian phân chia rạch ròi cột mốc hai phe ma cà rồng và loài người làm bá chủ trên trái đất -- lịch sử bá chủ thế giới của loài người đột ngột kết thúc vào một ngày nào đó năm 1999. Cái nút phóng bom hạt nhân của một cuộc chiến tranh hạt nhân tổng lực mà loài người đã cố gắng hết sức để ngăn chặn, không biết bị kẻ nào đè xuống. Hàng nghìn ICBM(tên lửa đạn đạo xuyên lục địa), MIRV(trọng tải tên lửa có chứa nhiều đầu đạn) liên tục bắn phá bừa bãi, biến các thành phố lớn thành hoả ngục. Năng lượng phóng xạ của hàng vạn tia X, vượt xa giới hạn gây chết người, đã thực hiện hàng loạt vụ thảm sát bừa bãi.

Chiến tranh hạt nhân luôn có giới hạn, sẽ có một cuộc chiến lương tâm tính toán đến xây dựng lại trong tương lai và tính đến sự thống trị của kẻ chiến thắng. Tất cả những lập luận lạc quan này ngay lập tức bị hủy diệt bởi hàng trăm triệu độ C.



Những người còn lại đã sống sót qua muôn vàn gian khổ, số lượng rất ít, để tránh bầu không khí độc hại lơ lửng trên mặt đất, họ đã phải trải qua vài năm sống dưới hầm trú ẩn.

Thật vất vả lên lại mặt đất, nền văn minh máy móc gần như đã bị hủy diệt. Muốn dựa vào sức mạnh của những người bị cô lập không thể giao tiếp với những người sống sót ở các quốc gia khác để trở về trạng thái trước khi bị hủy diệt, không phải, ngay cả phải trở lại tiêu chuẩn thấp nhất của nền văn minh, cũng chỉ là vọng tưởng trong tuyệt vọng.

Con người bắt đầu thoái hóa.

Sau nhiều thế hệ, loài người chỉ có thể chật vật sinh tồn, những ký ức của quá khứ bị lãng quên. Qua một ngàn năm sau, số lượng loài người gia tăng, nhưng nền văn minh lại thụt lùi đến tiêu chuẩn thời Trung cổ.

Con người sợ hãi những sinh vật biến dị do năng lượng phóng xạ và bức xạ vũ trụ tạo ra, họ chia thành nhiều cộng đồng ở vùng đồng bằng và xó xỉnh rừng rậm chật vật sinh tồn. Trong quá trình chống chọi với môi trường khắc nghiệt, còn xuất hiện tình trạng vì thức ăn mà giết chết cả trẻ sơ sinh, hoặc con trẻ bị ba mẹ ruột xẻ thịt chiên xù để ăn chống đói.

Lúc này, "bọn họ" đã xuất hiện trên thế giới mê tín, đen tối này.

Không thể nào biết, chúng -- Vampire đã dùng loại thủ đoạn nào khiến loài người không thể phát hiện sự tồn tại của chúng, do đó đã trường sinh bất tử mạnh mẽ trong bóng tối. Tuy nhiên, chúng là loại sinh vật này không khác mấy với hình tượng trong truyền thuyết, một lần nữa lấy tư thế "Vua của thời đại mới" xuất hiện.

Họ chỉ cần hút máu của sinh vật khác là có thể trường sinh bất tử. Họ là hiện thân của ký ức và phương pháp tái tạo nền văn minh đã biến mất trong tâm trí mọi người. Trước chiến tranh hạt nhân, bọn chúng đã trao đổi tin tức với đồng bọn đang ẩn trốn rất sâu trong bóng tối của thế giới, sau khi có được kết luận rằng sắp xảy ra một cuộc chiến tranh hạt nhân, chúng giấu những cỗ máy tối thiểu có thể xây dựng lại một nền văn minh mới, và bí mật nghiên cứu nguồn siêu năng lượng trong nơi trú ẩn bức xạ hạt nhân do chúng tự thiết kế.

Cũng không hắn chúng là đầu sỏ gây nên chiến tranh hạt nhân. Bọn họ chỉ âm thầm bồi dưỡng siêu năng lực, ma thuật đen và thuật tiên tri, mới biết được thời khắc loài người diệt vong và phương pháp phục hưng.

Vampire và Loài người đã xây dựng lại nền văn minh theo cách này.

Trong quá trình tái xây dựng, hình như giữa hai bên có phát sinh chút tranh chấp và xung đột, những xung đột này sau đó không lâu thì càng ngày càng nghiêm trọng. Nhưng bất kể nói thế nào, leo lên võ đài lịch sử sau 2.000 năm, Vampire sử dụng công nghệ cao và ma pháp, để khai sinh ra nền văn minh vĩ đại của trái đất, cũng tự xưng "Quý Tộc", nô dịch loài người. Một thành phố được kiểm soát hoàn toàn tự động được quản lý tự động bởi bộ não điện tử và năng lực ý thức tâm linh, phi thuyền vũ trụ, trang bị điều tiết khí hậu, phương pháp sản sinh vô hạn vật chất thông qua chuyển đổi nguyên tố, tất cả những điều này có thể được hoàn thành với trí thông minh và năng lực độc hữu của “Quý Tộc”.

Nhưng ai cũng không thể nghĩ tới, chỉ trong vòng chưa đầy năm nghìn năm sau đỉnh cao của mình, chúng cũng lần thứ hai bước lên con đường diệt vong. Lịch sử, cũng không thuộc về bọn chúng.

Nhiệt huyết với sinh mệnh ở sâu trong linh hồn của chủng tộc Vampire, so sánh với Loài người, rõ ràng thiếu khuyết tính duy trì liên tục. Nhưng phải nói, trong sự tồn tại của bọn chúng, vốn đã định trước tương lai diệt vong. Từ cuối thiên niên kỷ thứ 8 Sau Công Nguyên, tiềm năng mạnh mẽ của nền văn minh ma cà rồng bắt đầu cạn kiệt trên diện rộng, sự phản kháng của loài người cũng bắt trở nên mãnh liệt.

Cho dù dùng tới tâm lý học và đại não sinh lý học phát triển cực cao để điều khiển trí óc của con người, cuối cùng cũng chỉ khống chế được mấy nghìn năm dài, rốt cuộc không cách nào xóa đi tâm lý phản kháng trời sinh đã tích luỹ sâu trong tâm linh của loài người.

"Quý Tộc" từng nhiều lần hứng chịu các cuộc nổi loạn quy mô lớn, đã ký kết hàng chục hiệp ước hòa bình với loài người, mỗi lần đều chỉ duy trì ngắn ngủi hòa bình. Không lâu sau, hình như chúng nhìn thấu vận mệnh của mình, không còn ham chiến nữa, mà đột ngột biến mất không còn dấu vết.



Có kẻ tự kết thúc tính mệnh; có kẻ tiến vào giấc ngủ không bao giờ tỉnh; một số đi du lịch đến các hành tinh khác, nhưng cực hiếm. Bởi vì phần lớn Vampire không muốn tiến vào môi trường ngoài địa cầu.

Nói chung, số lượng của chúng giảm lớn, cuối cùng bị người ta truy sát mà chạy trốn khắp nơi. Đến năm 12090 hiện tại, chúng đã trở thành những sinh vật chỉ cố thủ biên giới, để đe dọa loài người.

Nhưng mặc dù như thế, không, chính vì vậy, đối với loài người mà nói, nỗi sợ hãi về chúng đủ mạnh để làm cho con người trở nên điên loạn. Nói thật, ngay cả khi tất cả loài người đều trở nên điên cuồng không sợ chết, thì việc lập kế hoạch và nổi dậy là gần như bằng không.

Ngày ẩn nấu đêm hoạt động, hình tượng khủng khiếp của “Quý Tộc” vì duy trì trường sinh mà phải hút máu tươi của con người, đã trộn lẫn vào truyền thuyết cổ xưa có thể biến thân thành sói hoặc dơi, tự do điều khiển đất, nước, lửa, gió. Những thứ này sau hàng chục thế hệ bị tâm lý học tác động, đã ăn sâu vào trong tiềm thức con người.

Người ta kể lại rằng lúc đại diện của những kẻ thống trị ký hiệp ước hoà bình với Vampire, ngoại trừ một người ra thì toàn bộ đều sợ mức run cầm cập. Cho dù bóng dáng của các Vampire đã biến mất khỏi "Đô thành", mọi người cũng cần tốn gần 300 năm thời gian mới có thể tìm hiểu mọi kiến trúc, đường và kết cấu lối đi trong lòng đất.

Nếu sức mạnh giữa đôi bên chênh lệch lớn như vậy, vì sao chúng không có ý định tiêu diệt loài người? Đây đã trở thành một bí ẩn muôn thuở. Nếu nói rằng vì sợ máu thích hợp để hút biến mất, thì ở giai đoạn văn minh sơ cấp chúng đã tạo ra máu nhân tạo không có khuyết điểm. Nếu nói là sức lao động, khi cuộc nổi loạn nổ ra, lao động hoàn toàn được chuyển sang người máy. Lại nói, ngay cả lý do tại sao để con người tiếp tục tồn tại với thân phận nô lệ vẫn còn là điều khó hiểu, cho tới giờ vẫn khó hiểu. Có lẽ là dựa trên cảm giác ưu việt và lòng trắc ẩn cũng không chừng.

Cho dù hình bóng của Vampire gần như đã biến mất trên đời này, nhưng nỗi sợ của loài người đối với chúng vẫn tồn tại. Rất hiếm khi chúng xuất hiện từ trong sâu thẳm bóng tối, để lại dấu răng nguyền rủa trên cổ họng trắng nõn của nạn nhân. Lúc này, ngay lập tức sẽ có một số người cứ như nổi điên cầm cọc gỗ tìm kiếm bọn chúng; có vài người thì đuổi người bị hút máu, cũng có kẻ cầu trời mong chúng không tới xin tí huyết từ mình.

"Hunter" chính là kết quả từ nỗi sợ hãi nghiêm trọng của con người.

Vampire dựa trên năng lực bất tử, trong thời kỳ đầu phục hưng sau chiến tranh hạt nhân, cũng không nóng lòng tiêt diệt sinh vật biến dị mà con người cực kỳ sợ hãi. Không chỉ có vậy, ngược lại còn yêu thích những thú dử này và không ngừng bồi dưỡng, cuối cùng thậm chí tự tay sáng tạo ra đồng loại của bọn nó.

Với sự kết tinh của kỹ thuật gen và công nghệ sinh học, những con quái vật huyền thoại lần lượt được thả ra thế giới loài người. Người Sói, Người Hổ, Xà Nhân, Golem (con rối ma pháp nhiều ngón tay được làm từ bùn đất và nước, có thể nghe hiểu và chấp hành mệnh lệnh đơn giản), yêu tinh, Harpy (là nữ yêu có thân chim đầu người trong thần thoại Hy Lạp, có cánh trên tay), Merman (quái vật trong truyền thuyết Babylon, trông giống người, phần thân dưới là đuôi), ác quỷ, La Sát (ác quỷ trong truyền thuyết Ấn Độ, có pháp lực, thích ăn thịt người, tốc độ cực nhanh), Ngạ Quỷ (yêu vật trong truyền thuyết Tây Á, sống ở nghĩa địa, có thể biến thành linh cẩu, thường xuyên ăn thịt người), Hoạt Thi (xác chết biết đi lại), Banshee (một loại nữ yêu của Ireland, mặt trắng, mắt đỏ, khóc lớn báo tin cho cái chết của một thành viên trong gia đình), rồng lửa, kỳ nhông (tinh linh lửa, giống rắn mối sống ở trong lửa), The Griffin(mình sư tử, đầu đại bàng), Mực Khổng Lồ (quái vật trong truyền thuyết Bắc Âu, mực hoặc bạch tuộc lớn khổng lồ, thường tập kích những con thuyền trên biển), v.v…. Cho dù kẻ sáng tạo ra bọn nó đã diệt vong, chúng nó vẫn hoành hành bừa bãi khắp chốn núi rừng hoang dã.

Mọi người dựa vào chút máy móc do "Quý Tộc" để lại để cày cấy, dựa vào thuốc nổ để tạo ra bản sao của vũ khí cũ và súng tự chế, kiếm để bảo về tính mệnh. Cứ như vậy qua rất nhiều thế hệ, con người đã nghiên cứu năng lực, bản chất, và nhược điểm của ác ma nhân tạo, sau xuất hiện người chuyên đối phó ác ma nhân tạo, cũng phát triển vũ khí chuyên biệt.

Một số người trong nhóm này chuyên chế tạo vũ khí mạnh mẽ, người có thể lực, nhanh nhẹn xuất chúng thì học tập phương pháp sử dụng vũ khí. Họ là tiền thân của "Hunter".

Thời gian trôi qua, Hunter được chia ra làm nhiều loại chuyên biệt như Người Hổ Hunter, Yêu Tinh Hunter, v.v…. Trong đó trí lực thể lực xuất sắc nhất, người được công nhận có lòng can đảm, ý chí thép nổi bật nhất, chính là Vampire Hunter.

Sáng sớm ngày thứ hai, Doris bị tiếng ngựa hí chói tai đánh thức. Ánh mặt trời chiếu vào cửa sổ. Là D sau khi kết thúc trận chiến đầu tiên đã ôm nàng vào phòng. Cô đang rất căng thẳng vì lo lắng kể từ lần tập kích của Vampire và tìm kiếm Hunter, sau khi bị D thôi miên bằng kỹ năng ma thuật trên tay trái của hắn, hoàn toàn thư giãn chìm vào giấc ngủ cho đến sáng.

Doris theo phản xạ sờ sờ lấy sau gáy, lại tới chuyện đã xảy ra tối hôm qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Vampire Hunter D

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook