Chương 276: Mỹ nhân, cười lên cái coi
Thập Vĩ Hồ
27/04/2021
Toàn trường có thể nói là kinh ngạc, không đủ tu vi nhưng vẫn có thể
luyện ra thứ có phẩm cấp cao, loại thiên tài này thật sự khó tưởng
tượng. Khó ai nghĩ ra được trước đó hắn ta rốt cuộc tu luyện kiểu gì,
luyện đan và vẽ phù phải làm nhiều mới quen, chẳng lẽ lần nào cũng có
người truyền năng lượng để hắn luyện.
Bọn họ có người chưa tới Hạ cấp vi diện bao giờ, có điều họ biết rõ ở dưới đó thì Hồn Thần đã hiếm rồi, nửa bước Siêu Thoát thì lác đác mấy mống. Thiên Tiếu cũng xuất phát từ hành tinh tương đối bình thường, rốt cuộc luyện kiểu gì, có khi nào hắn nhìn phát luyện được ngay hay không, nghĩ thôi đã thấy vô lý rồi.
Chấp sự không do dự mà cấm lấy Nguyệt Mệnh Phù, nhưng chưa kịp nóng tay thì đã có người cướp mất. Hồ Nguyệt Hi và Đan Vương đã đi xuống dưới, trong tay mỗi người cầm một thứ do Thiên Tiếu luyện chế, Chúc Nguyệt Đan được đánh giá qua rất nhiều tiêu chí Thiên Tiếu không hề biết rõ.
Đan Vương kiểm tra thật kỹ, trải qua rất nhiều công đoạn liền đưa ra kết quả:
“Thần đan có độ tinh khiết cao đến chín thành, tạp chất sót lại chưa đến một thành, tiểu tử này hoàn toàn hợp cách. Đến cả ta nếu luyện chế chắc cũng chỉ làm được đến như thế này là cùng, hy vọng sau này ngươi tiếp tục trau dồi kỹ năng luyện đan, tương lai khả năng cao sẽ trở thành trưởng lão đấy.”
Hồ Nguyệt Hi cũng nhanh chóng trả đồ lại cho vị chấp sự kia, nàng lạnh giọng đưa ra đánh giá của mình:
“Hoàn toàn hợp cách, ta không có bình phẩm nhiều về chất lượng, công đoạn chế tạo cũng rút gọn rất nhiều. Ban đầu ta còn tưởng sẽ thất bại, không nghĩ như thế này cũng có thể vẽ thành công, chắn hẳn phải có bí quyết gì đó.”
Hai người nói xong muốn trao đổi với Thiên Tiếu thì thấy tiểu tử này đã đi lại chỗ mấy người chấp sự ba hoa:
“Mấy vị chấp sự nghe chưa, phù ta vẽ ra đạt chuẩn, đan ta luyện được cũng đạt chuẩn, còn một viên Chúc Nguyệt Đan, vị vào cần dùng thì ra giá đi nào. Viên đan dược này khó khăn lắm mới luyện được, các vị tiền bối nhất định không được ép giá đâu đấy.”
Chúc Nguyệt Đan là thứ quá quý hiếm, ngoài mấy cái luyện đan sư cấp Thần trở nên thì chẳng ai chế ra được, đã thế còn phải chế ở ở Nguyệt Thần Cung thì mới có thể thành đan. Viên đan dược này căn bản chỉ có thể đổi bằng điểm cống hiến tích góp trong mấy chục năm.
Chấp sự như họ thì kiểu gì cũng là chủ một thế lực nhỏ nào đó, tài sản đương nhiên không thiếu, thứ đan dược và phù chú quý hiếm như thế này họ bỏ vài triệu Thượng phẩm Nguyên thạch, thậm chí vài chục triệu cũng không tiếc. Có cảnh giới là có tuổi thọ thì tiền bạc kiếm lại cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Chỉ là
Đan Vương cười to, vỗ vai Thiên Tiếu ôn tồn giảng giải:
“Cậu thanh niên mới nhập môn nên có thể không biết, trong Nguyệt Thần Cung cấm trao đổi bằng tiền bạc những thứ đặc chế. Chúc Nguyệt Đan và Nguyệt Mệnh Phù cũng nằm trong đó, muốn giao dịch thì giá cả tuyệt đối không được cao hơn một vạn Nguyên thạch Thượng phẩm.”
Hỏa Lam Linh âm thầm lắc đầu, đến cả Đan Vương cũng trở thành diễn viên bất đắc dĩ của Thiên Tiếu mất rồi. Tiểu tử này thông minh như vậy dễ gì không biết quy định của Nguyệt Thần Cung, mấy cái này đã được in rõ ràng trong sách giới thiệu nhập môn. Tu luyện giả đọc lướt qua liền có thể nhớ được, kỳ tài luyện đan càng không thể quên.
Chỉ chờ Đan Vương nói thế Thiên Tiếu liền bắt đầu kể khổ:
“Nam nhân không có tiền thật là khổ, ta còn tưởng tìm được con đường kiếm kế sinh nhai, bây giờ xem ra là tuyệt lộ rồi.”
Hắn lại gần Liễu Mị Nhi khẽ giọng nói:
“Lão bà mở miệng ra nào.”
Liễu Mị Nhi không biết hắn tính làm gì nhưng cứ mở miệng ra, một thứ gì đó rất nhanh bay vào miệng nàng. Lập tức nàng nhận ra Thiên Tiếu cho nàng ăn cái gì, thứ vừa vào trong miệng nàng hẳn là Chúc Nguyệt Đan. Người này bộ không biết tiếc tiền hay sao, quy định là quy định, nhưng đan dược ra ngoài giao dịch cẩn thận một chút thì ai biết được, cũng chẳng ai sẽ đi làm khó hắn.
Mấy vị chấp sự ôm tim vẻ mặt đau đớn, viên đan kia có thể giúp họ phá cảnh, hiện tại lại cho một đệ tử mới Hồn Thánh ăn.
Ăn xong đan dược Liễu Mị Nhi lập tức ngồi xuống luyện hóa, một suy nghĩ lập tức lướt qua đầu của nàng, không nghĩ nhiều nàng ấn vào nút hủy tu vi trên vòng tay. Lập tức nhận được một số điểm đổi lấy hai loại đan dược.
Xong rồi nàng nhìn sang Thiên Tiếu nhẹ giọng:
“Ta thiếu tiền để mua đồ, ngươi mua giúp nhé, điểm Quân Công của ngươi nhiều thế cơ mà.”
Thiên Tiếu nhanh chóng đổi lấy hai loại đan dược cho nàng, cũng chỉ tốn chút điểm của hắn thôi, thậm chí còn đổi cho nàng mười viên Tiểu Cảnh Đan.
Đưa cho nàng xong hắn mỉm cười nói:
“Nhận đồ của ta thì tối nay trên giường phải ngoan một chút.”
Liễu Mị Nhi giọng nói nũng nịu:
“Ta biết rồi, lão công hộ pháp giúp ta.”
Tu vi của nàng cũng kéo lên nhanh chóng bốn viên đan dược tăng đại cảnh của Quỷ Thần Lâu đưa nàng tới Hồn Sư Sơ Kỳ, lại một viên đan dược khác từ một chiếc hộp ngọc, tu vi nàng nhảy lên hẳn Hồn Vương. Lúc này Chúc Nguyệt Đan mới phát huy tác dụng từ Hồn Vương Sơ Kỳ tăng thẳng lên Hồn Hoàng Sơ Kỳ, khí tức của nàng lúc này mới ổn định lại.
Mọi người đều cảm giác được nàng chỉ còn một chút nữa liền có thể phá cảnh rồi, Thiên Tiếu ngồi bên cạnh nhẹ giọng:
“Để ta rảnh luyện một viên Phá Cảnh Đan, lúc đó liền có thể tấn thăng Hồn Tông rồi.”
Liễu Mị Nhi lắc đầu, nàng dùng vẻ mặt đầy tự hào nói:
“Phá Cảnh Đan gia tộc ta không thiếu, thời gian của ngươi đâu có rảnh để đi luyện ba cái thứ vớ vẩn như thế. Với lại Chúc Nguyệt Đan vẫn có chút tạp chất, trong thời gian sắp tới chắc cũng không dùng được thêm đan dược khác.”
Thiên Tiếu phải công nhận Trung cấp vi diện có khác, các loại đan dược quý giá nhiều thật, Chúc Nguyệt Đan tăng một tiểu cảnh giới cho người có tu vi Siêu Thoát trở nên. Kẻ có tu vi dưới Hồn Hoàng dùng vào liền tăng thẳng một đại cảnh, tiếc rằng luyện chế loại đan này quá mức hạn chế, chỉ có thể luyện khi ở Nguyệt Thần Điện.
Liễu Mị Nhi ôm lấy Thiên Tiếu tình tứ:
“Ta không nhiều tiền, nhưng nuôi ngươi thì thoải mái.”
Thiên Tiếu nghe vậy liền quay về phía dưới đài nói:
“Như thế mất mặt lắm, mấy vị Chấp sự có muốn Chúc Nguyệt Đan và Nguyệt Mệnh Phù hay không?”
Mấy người đồng thanh:
“Đương nhiên là có rồi, nhưng quy định của môn phái.”
Thiên Tiếu giả vờ đắn đo, một lúc sau rồi mới nói:
“Ta có phương pháp như thế này, hai người một người lấy Chúc Nguyệt Đan và một người lấy Nguyệt Mệnh Phù mang đầy đủ nguyên liệu tối cho ta luyện chế. Năng lượng các ngươi truyền cho ta, tiền công thì mỗi người một vạn Nguyên thạch Thượng phẩm, hoàn toàn đúng với quy định của môn phái.”
Đan Vương lập tức lên tiếng:
“Không khả thi, như vậy người sẽ phải luyện cho bao nhiêu người mới được, chỉ cần tin này tung ra ta đảm bảo sẽ có vô số người đến nhờ ngươi luyện đan. Cái giá này căn bản không hề xứng đáng,một vạn nguyên thạch để chế ra Chúc Nguyệt Đan, quá là bèo rồi.”
Thiên Tiếu nhún vai:
“Hết cách rồi, điểm Quân Công không phải muốn xài thì sai, tiền sinh hoạt rồi tiền mua tài nguyên tu luyện đều cần tiền. Một vạn mỗi người tuy không nhiều, nhưng chắc cũng đủ để ta xoay sở, huống chi sau này cần nhờ sự giúp đỡ của các vị chấp sự thì sao, Thiên Tiếu ta đây không thích nợ ai, chỉ thích người ta nợ mình.”
Một chấp sự chắp tay, vẻ mặt nghiêm túc:
“Nếu mà Thiên Tiếu công tử thật sự luyện Chúc Nguyệt Đan và Nguyệt Thần Phù, chỉ cần đồ vật tới tay thì coi như ta nợ người một cái ân tình, chỉ cần làm được ta nhất định sẽ giúp.”
Những người khác cũng mau chóng lên tiếng.
“Đúng vậy.”
“Chúng ta cũng thế,”
“Mong Tạ công tử giúp đỡ.”
Mục đích đã đạt được rồi, Hồ Nguyệt Hi thấy hắn ta đang cao hứng liền hỏi:
“Tạ Thiên Tiếu, ngươi có muốn làm đệ tử thân truyền của ta hay không?”
Thiên Tiếu chỉ cần nói đồng ý là được, nhưng không hiểu sao khi nhìn vào gương mặt lạnh như băng của nàng hắn lại nói:
“Mỹ nhân, cười lên cái coi.”
Mọi người sững sờ nhìn về phía Hồ Nguyệt Hi, tên tiểu từ này muốn ăn đòn hay sao. AI cũng nghĩ Hồ Nguyệt Hi sẽ ra tay thì khóe miệng nàng ta nhếch lên, một nụ cười gượng gạo đầy đáng sợ khiến ai cũng phải rùng mình, Thiên Tiếu bỗng nhiên muốn từ chối ghê.
Bọn họ có người chưa tới Hạ cấp vi diện bao giờ, có điều họ biết rõ ở dưới đó thì Hồn Thần đã hiếm rồi, nửa bước Siêu Thoát thì lác đác mấy mống. Thiên Tiếu cũng xuất phát từ hành tinh tương đối bình thường, rốt cuộc luyện kiểu gì, có khi nào hắn nhìn phát luyện được ngay hay không, nghĩ thôi đã thấy vô lý rồi.
Chấp sự không do dự mà cấm lấy Nguyệt Mệnh Phù, nhưng chưa kịp nóng tay thì đã có người cướp mất. Hồ Nguyệt Hi và Đan Vương đã đi xuống dưới, trong tay mỗi người cầm một thứ do Thiên Tiếu luyện chế, Chúc Nguyệt Đan được đánh giá qua rất nhiều tiêu chí Thiên Tiếu không hề biết rõ.
Đan Vương kiểm tra thật kỹ, trải qua rất nhiều công đoạn liền đưa ra kết quả:
“Thần đan có độ tinh khiết cao đến chín thành, tạp chất sót lại chưa đến một thành, tiểu tử này hoàn toàn hợp cách. Đến cả ta nếu luyện chế chắc cũng chỉ làm được đến như thế này là cùng, hy vọng sau này ngươi tiếp tục trau dồi kỹ năng luyện đan, tương lai khả năng cao sẽ trở thành trưởng lão đấy.”
Hồ Nguyệt Hi cũng nhanh chóng trả đồ lại cho vị chấp sự kia, nàng lạnh giọng đưa ra đánh giá của mình:
“Hoàn toàn hợp cách, ta không có bình phẩm nhiều về chất lượng, công đoạn chế tạo cũng rút gọn rất nhiều. Ban đầu ta còn tưởng sẽ thất bại, không nghĩ như thế này cũng có thể vẽ thành công, chắn hẳn phải có bí quyết gì đó.”
Hai người nói xong muốn trao đổi với Thiên Tiếu thì thấy tiểu tử này đã đi lại chỗ mấy người chấp sự ba hoa:
“Mấy vị chấp sự nghe chưa, phù ta vẽ ra đạt chuẩn, đan ta luyện được cũng đạt chuẩn, còn một viên Chúc Nguyệt Đan, vị vào cần dùng thì ra giá đi nào. Viên đan dược này khó khăn lắm mới luyện được, các vị tiền bối nhất định không được ép giá đâu đấy.”
Chúc Nguyệt Đan là thứ quá quý hiếm, ngoài mấy cái luyện đan sư cấp Thần trở nên thì chẳng ai chế ra được, đã thế còn phải chế ở ở Nguyệt Thần Cung thì mới có thể thành đan. Viên đan dược này căn bản chỉ có thể đổi bằng điểm cống hiến tích góp trong mấy chục năm.
Chấp sự như họ thì kiểu gì cũng là chủ một thế lực nhỏ nào đó, tài sản đương nhiên không thiếu, thứ đan dược và phù chú quý hiếm như thế này họ bỏ vài triệu Thượng phẩm Nguyên thạch, thậm chí vài chục triệu cũng không tiếc. Có cảnh giới là có tuổi thọ thì tiền bạc kiếm lại cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
Chỉ là
Đan Vương cười to, vỗ vai Thiên Tiếu ôn tồn giảng giải:
“Cậu thanh niên mới nhập môn nên có thể không biết, trong Nguyệt Thần Cung cấm trao đổi bằng tiền bạc những thứ đặc chế. Chúc Nguyệt Đan và Nguyệt Mệnh Phù cũng nằm trong đó, muốn giao dịch thì giá cả tuyệt đối không được cao hơn một vạn Nguyên thạch Thượng phẩm.”
Hỏa Lam Linh âm thầm lắc đầu, đến cả Đan Vương cũng trở thành diễn viên bất đắc dĩ của Thiên Tiếu mất rồi. Tiểu tử này thông minh như vậy dễ gì không biết quy định của Nguyệt Thần Cung, mấy cái này đã được in rõ ràng trong sách giới thiệu nhập môn. Tu luyện giả đọc lướt qua liền có thể nhớ được, kỳ tài luyện đan càng không thể quên.
Chỉ chờ Đan Vương nói thế Thiên Tiếu liền bắt đầu kể khổ:
“Nam nhân không có tiền thật là khổ, ta còn tưởng tìm được con đường kiếm kế sinh nhai, bây giờ xem ra là tuyệt lộ rồi.”
Hắn lại gần Liễu Mị Nhi khẽ giọng nói:
“Lão bà mở miệng ra nào.”
Liễu Mị Nhi không biết hắn tính làm gì nhưng cứ mở miệng ra, một thứ gì đó rất nhanh bay vào miệng nàng. Lập tức nàng nhận ra Thiên Tiếu cho nàng ăn cái gì, thứ vừa vào trong miệng nàng hẳn là Chúc Nguyệt Đan. Người này bộ không biết tiếc tiền hay sao, quy định là quy định, nhưng đan dược ra ngoài giao dịch cẩn thận một chút thì ai biết được, cũng chẳng ai sẽ đi làm khó hắn.
Mấy vị chấp sự ôm tim vẻ mặt đau đớn, viên đan kia có thể giúp họ phá cảnh, hiện tại lại cho một đệ tử mới Hồn Thánh ăn.
Ăn xong đan dược Liễu Mị Nhi lập tức ngồi xuống luyện hóa, một suy nghĩ lập tức lướt qua đầu của nàng, không nghĩ nhiều nàng ấn vào nút hủy tu vi trên vòng tay. Lập tức nhận được một số điểm đổi lấy hai loại đan dược.
Xong rồi nàng nhìn sang Thiên Tiếu nhẹ giọng:
“Ta thiếu tiền để mua đồ, ngươi mua giúp nhé, điểm Quân Công của ngươi nhiều thế cơ mà.”
Thiên Tiếu nhanh chóng đổi lấy hai loại đan dược cho nàng, cũng chỉ tốn chút điểm của hắn thôi, thậm chí còn đổi cho nàng mười viên Tiểu Cảnh Đan.
Đưa cho nàng xong hắn mỉm cười nói:
“Nhận đồ của ta thì tối nay trên giường phải ngoan một chút.”
Liễu Mị Nhi giọng nói nũng nịu:
“Ta biết rồi, lão công hộ pháp giúp ta.”
Tu vi của nàng cũng kéo lên nhanh chóng bốn viên đan dược tăng đại cảnh của Quỷ Thần Lâu đưa nàng tới Hồn Sư Sơ Kỳ, lại một viên đan dược khác từ một chiếc hộp ngọc, tu vi nàng nhảy lên hẳn Hồn Vương. Lúc này Chúc Nguyệt Đan mới phát huy tác dụng từ Hồn Vương Sơ Kỳ tăng thẳng lên Hồn Hoàng Sơ Kỳ, khí tức của nàng lúc này mới ổn định lại.
Mọi người đều cảm giác được nàng chỉ còn một chút nữa liền có thể phá cảnh rồi, Thiên Tiếu ngồi bên cạnh nhẹ giọng:
“Để ta rảnh luyện một viên Phá Cảnh Đan, lúc đó liền có thể tấn thăng Hồn Tông rồi.”
Liễu Mị Nhi lắc đầu, nàng dùng vẻ mặt đầy tự hào nói:
“Phá Cảnh Đan gia tộc ta không thiếu, thời gian của ngươi đâu có rảnh để đi luyện ba cái thứ vớ vẩn như thế. Với lại Chúc Nguyệt Đan vẫn có chút tạp chất, trong thời gian sắp tới chắc cũng không dùng được thêm đan dược khác.”
Thiên Tiếu phải công nhận Trung cấp vi diện có khác, các loại đan dược quý giá nhiều thật, Chúc Nguyệt Đan tăng một tiểu cảnh giới cho người có tu vi Siêu Thoát trở nên. Kẻ có tu vi dưới Hồn Hoàng dùng vào liền tăng thẳng một đại cảnh, tiếc rằng luyện chế loại đan này quá mức hạn chế, chỉ có thể luyện khi ở Nguyệt Thần Điện.
Liễu Mị Nhi ôm lấy Thiên Tiếu tình tứ:
“Ta không nhiều tiền, nhưng nuôi ngươi thì thoải mái.”
Thiên Tiếu nghe vậy liền quay về phía dưới đài nói:
“Như thế mất mặt lắm, mấy vị Chấp sự có muốn Chúc Nguyệt Đan và Nguyệt Mệnh Phù hay không?”
Mấy người đồng thanh:
“Đương nhiên là có rồi, nhưng quy định của môn phái.”
Thiên Tiếu giả vờ đắn đo, một lúc sau rồi mới nói:
“Ta có phương pháp như thế này, hai người một người lấy Chúc Nguyệt Đan và một người lấy Nguyệt Mệnh Phù mang đầy đủ nguyên liệu tối cho ta luyện chế. Năng lượng các ngươi truyền cho ta, tiền công thì mỗi người một vạn Nguyên thạch Thượng phẩm, hoàn toàn đúng với quy định của môn phái.”
Đan Vương lập tức lên tiếng:
“Không khả thi, như vậy người sẽ phải luyện cho bao nhiêu người mới được, chỉ cần tin này tung ra ta đảm bảo sẽ có vô số người đến nhờ ngươi luyện đan. Cái giá này căn bản không hề xứng đáng,một vạn nguyên thạch để chế ra Chúc Nguyệt Đan, quá là bèo rồi.”
Thiên Tiếu nhún vai:
“Hết cách rồi, điểm Quân Công không phải muốn xài thì sai, tiền sinh hoạt rồi tiền mua tài nguyên tu luyện đều cần tiền. Một vạn mỗi người tuy không nhiều, nhưng chắc cũng đủ để ta xoay sở, huống chi sau này cần nhờ sự giúp đỡ của các vị chấp sự thì sao, Thiên Tiếu ta đây không thích nợ ai, chỉ thích người ta nợ mình.”
Một chấp sự chắp tay, vẻ mặt nghiêm túc:
“Nếu mà Thiên Tiếu công tử thật sự luyện Chúc Nguyệt Đan và Nguyệt Thần Phù, chỉ cần đồ vật tới tay thì coi như ta nợ người một cái ân tình, chỉ cần làm được ta nhất định sẽ giúp.”
Những người khác cũng mau chóng lên tiếng.
“Đúng vậy.”
“Chúng ta cũng thế,”
“Mong Tạ công tử giúp đỡ.”
Mục đích đã đạt được rồi, Hồ Nguyệt Hi thấy hắn ta đang cao hứng liền hỏi:
“Tạ Thiên Tiếu, ngươi có muốn làm đệ tử thân truyền của ta hay không?”
Thiên Tiếu chỉ cần nói đồng ý là được, nhưng không hiểu sao khi nhìn vào gương mặt lạnh như băng của nàng hắn lại nói:
“Mỹ nhân, cười lên cái coi.”
Mọi người sững sờ nhìn về phía Hồ Nguyệt Hi, tên tiểu từ này muốn ăn đòn hay sao. AI cũng nghĩ Hồ Nguyệt Hi sẽ ra tay thì khóe miệng nàng ta nhếch lên, một nụ cười gượng gạo đầy đáng sợ khiến ai cũng phải rùng mình, Thiên Tiếu bỗng nhiên muốn từ chối ghê.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.