Chương 3433: Cuộc chiến thành Hồng Nguyệt 4
Thái Nhất Sinh Thủy
06/02/2017
- Ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!
- Ha ha ha... Ha ha ha...
Trên bầu trời toàn là các khuôn mặt cười nanh tranh.
Lý Vân Tiêu quét thần thức qua, phát hiện tổng cộng một trăm lẻ một người, chỉ tính thực lực người này đã cỡ đẳng cấp Ma Quân.
Quả nhiên người mạnh nhất bước ra, nhe răng cười nói:
- Xin tự giới thiệu, dù gì lần đầu tiên quang lâm quý giới, vô cùng thấy vinh hạnh. Tên ngô là Lam, các ngươi có thể gọi ta là Ma Lam hoặc Lam Quân đều được.
- Lam?
Lý Vân Tiêu, Linh Mục Địch liếc nhau, nhẹ lắc đầu, chưa từng nghe qua.
Lý Dật đã bị hù ngu người:
- Lam quân đại nhân, còn... Còn trăm vị đại nhân này tên là gì?
Lam cười đáp:
- Chúng toàn là phân thân của bổn tọa.
Tập thể hút ngụm khí lạnh:
- Phân thân!?
Một trăm phân thân cường giả thần cảnh?
Lam híp mắt gật đầu nói:
- Đúng rồi. Bởi vì khe hở quá yếu nên chân thân khó thể xuyên qua, đành dùng cách này đi qua khe hở. Nhưng đến đây rồi phát hiện ma khí không đủ, hơn nữa áp chế lợi hại hơn ta tưởng tượng, không thể ngưng tụ chân thân nữa, đành trở lại Ma giới hoặc thành hoàn toàn bị ma hóa thì bổn tọa mới có thể ngưng tụ lại chân thân.
Mặt Lý Dật trắng bệch nói:
- Lam quân đại nhân hãy nhanh chóng về Ma giới ngưng tụ chân thân đi. Thiên Vũ giới dù gì có giới lực áp chế dữ dội, lỡ xảy ra vấn đề thì không hay. Chúng ta chỉ là tôm tép không có thực lực, không bối cảnh, không tham gia hai lần ma chiến. Đại nhân đừng lãng phí thời gian vào đám lâu la chúng ta.
Ma Lam mỉm cười hỏi:
- Ha ha ha! Sao ngươi không có chút cốt khí gì vậy? Ta còn đang định luyện chế ngươi thành vật dẫn của ta, nói vậy không sợ mất mặt sao?
Lý Dật cầu xin:
- Chỉ cần đại nhân tha cho ta thì ta biết trong Thiên Vũ giới có vật dẫn càng tốt thích hợp cho đại nhân.
Lời vừa nói ra mọi người biến sắc mặt.
Tuy đa số người đều nghĩ cách không từ thủ đoạn chỉ mong sống, nhưng lời vô sỉ mất mặt như thế rất khó nói ra.
Kẻ quý mạng như Vạn Nhất Thiên cũng cảm thấy khó mà mở miệng.
Rốt cuộc có người tức giận nói:
- Lý Dật, uổng cho ngươi là chủ thành Hồng Nguyệt, còn tổ kiến Bá Nghiệp Minh gì đó vậy mà không chút cốt khí, thấp hèn quỳ liếm Ma tộc! Người như thế dù thực lực mạnh mấy cũng được gì? Chẳng qua là sâu một của Thiên Vũ giới!
Lý Dật lạnh lùng nói:
- Ta là sâu một rồi sao? Các ngươi giỏi thì lên đi. Lam Quân đại nhân đứng đó, ai giỏi thì lên xem? Ta nói cho các ngươi biết, tuy đây là lần đầu tiên ta và Lam Quân đại nhân gặp mặt nhưng đã như quen biết từ lâu. Ai dám làm hại Lam Quân đại nhân tức là hại ta, ta là người đầu tiên không tha cho hắn!
Ma Lam ngây người. Ma tộc toàn là sát khí nặng, tâm kế không sâu nên ít có người vô sỉ. Ma Lam chưa từng gặp kẻ vô sỉ đến nhường mày, giật mình không biết nên nói cái gì.
- Khụ khụ!
Đinh Sơn co nắm tay đặt bên môi ho khan:
- Lý Dật nói cũng không hoàn toàn vô lý, cộng thêm kẻ thù của kẻ thù là bằng hữu của mình. Đám người trong hai lần ma chiến toàn là người Thiên Vũ Minh, Thiên Nguyên thương hội của ta trước giờ không đội trời chung với Thiên Vũ Minh, thành ra Thiên Nguyên thương hội và Ma tộc có chung mục tiêu và lợi ích, nên là bằng hữu.
Vạn Hiên Ngang trợn to mắt ốc bưu. Mặc dù Vạn Hiên Ngang có nghĩ đến cầu hàng xin tha nhưng vô sỉ đến trình độ này thì rất khó theo kịp hai người kia.
Vạn Nhất Thiên không nhịn được nói:
- Bá Nghiệp Minh đã thành lập vậy mọi người nên cùng nhau tiến lùi, Vạn Bảo lâu đứng chung một chỗ với hai vị. Lý Vân Tiêu không biết nên nói cái gì, dù hiểu đám người này không có tự trọng nhưng không ngờ tới mức này.
Lòng Lý Vân Tiêu nặng trĩu, Lam có thể phân liệt thành một trăm cường giả quy chân cảnh, có một chân thân hư cực cảnh, rất đáng sợ.
Dù là Tù và Lam Nham Chủ cũng chưa chắc có thực lực như thế, người trước mắt rất có thể là một trong tám vị Ma tôn Ma giới.
Ma Lam nói:
- Nghe lời của các vị thì là định đầu vào ta?
Lý Dật vội nói:
- Nếu đại nhân không chê thực lực của chúng ta thấp thì xin nguyện hiệu lực cho đại nhân!
Những người khác lần lượt tỏ thái độ, chỉ vài người không mở miệng nổi, nghẹn mặt đỏ rực.
Ma Lam nói:
- Vậy cũng tốt, đỡ rắc rối cho ta. Ta vốn không muốn đám cặn dưới thần cảnh, nhưng các ngươi đã có lòng đến thế thì ta sẽ cho các Hung Hồn Sát đến ký túc, mấy người trên thần cảnh như các ngươi có thể ký túc phân thân của bổn tọa.
- Ký túc?!
Lý Dật kinh ngạc, run giọng hỏi:
- Có phải cái gọi là vật dẫn giống mười mấy người trước không?
Ma Lam gật đầu nói:
- Đúng rồi, chút lực lượng của các ngươi thật sự không lọt vào mắt ta nổi, chỉ có làm vậy mới phát huy chút xíu năng lực của các ngươi, không uổng phí các ngươi đầu vào, ban cho các ngươi vột hượng quang vinh.
- Cút mợ ngươi đi! Lão tử có chết cũng không tha cho ngươi!
Lý Dật biết không hy vọng sống sót thì nhặt lại khí tiết, giận dữ hét:
- Đám dị tộc các ngươi phạm Thiên Vũ giới ta, người người đáng tru! Mọi người cùng nhau ra tay giết hắn!
Những người khác bộc phát ra khí thế cực mạnh, lúc sắp chết ai cũng muốn kéo vài đệm lưng. Bọn họ trừng Ma Lam nhưng không người dám xông lên trước.
- Chao ơi, làm sao vậy? Ai nấy giận dữ thế?
Ma Lam cười nói:
- Nếu không chụi thì thôi, tội gì tức giận? Trước tiên thanh lý đám nhãi nhép rồi thử thân hình các ngươi sau, để xem hiệu quả kháng giới lực thế nào.
Có hai mươi phân thân bay xuống, trong mười phân thân lao hướng đám người Lý Dật, mười phân thân khác không chút nương tình ra tay giết hướng đám cường giả vũ đạo.
- A!!!
- Ma tộc, các ngươi không chết tử tế được!
Nhiều vũ giả nổ tung trên trời, bị diệt trong chớp mắt.
Đường Tâm cũng không đỡ nổi một phân thân tùy tay một kích nhất mắt nổ nát.
Trong toàn Bá Nghiệp Minh chỉ có Lý Dật, Đinh Sơn, Vạn Nhất Thiên, Vạn Hiên Ngang là cường giả thần cảnh.
Bốn người thấy đại thế đã mất thì không nghĩ nhiều, chờ mười cường giả thần cảnh bay xuống leìn xoay người trốn đi xa.
Trong lòng bọn họ đac sớm tính toán, tuy Ma Lam đông, đánh bừa chỉ có đường chết nhưng một trăm người này toàn là quy chân thần cảnh, nếu bọn họ một lòng chạy trốn thì đối phương khó thể đuổi kịp.
Ma Lam nhìn bốn người bay bốn phía mất hút trong tầm mắt nhưng không nôn nóng, mỉm cười nói:
- Ha ha ha! Nếu ngay từ đầu đã chạy trốn thì có lẽ còn cơ hội nhưng hiện tại phạm vi trăm dặm toàn là ma khí, bây giờ ta mới đi ra vì bày trận. Tất cả sinh linh trong phương không gian này không thể trốn thoát được.
Quả nhiên bốn người bay hướng khác nhau rất nhanh đụng phải lực lượng kết giới to lớn chặn đường đi của họ. Bốn phía mặt xám như tro tàn.
Ma Lam cười nói:
- Tác dụng của kết giới này không chỉ phòng ngừa các ngươi chạy trốn, còn cócông năng rất quan trọng là chống lại giới lực ở mức độ nhất định.
Trong phân thân có hơn mười thân hình nhúc nhích bay hướng bốn người.
- Ha ha ha... Ha ha ha...
Trên bầu trời toàn là các khuôn mặt cười nanh tranh.
Lý Vân Tiêu quét thần thức qua, phát hiện tổng cộng một trăm lẻ một người, chỉ tính thực lực người này đã cỡ đẳng cấp Ma Quân.
Quả nhiên người mạnh nhất bước ra, nhe răng cười nói:
- Xin tự giới thiệu, dù gì lần đầu tiên quang lâm quý giới, vô cùng thấy vinh hạnh. Tên ngô là Lam, các ngươi có thể gọi ta là Ma Lam hoặc Lam Quân đều được.
- Lam?
Lý Vân Tiêu, Linh Mục Địch liếc nhau, nhẹ lắc đầu, chưa từng nghe qua.
Lý Dật đã bị hù ngu người:
- Lam quân đại nhân, còn... Còn trăm vị đại nhân này tên là gì?
Lam cười đáp:
- Chúng toàn là phân thân của bổn tọa.
Tập thể hút ngụm khí lạnh:
- Phân thân!?
Một trăm phân thân cường giả thần cảnh?
Lam híp mắt gật đầu nói:
- Đúng rồi. Bởi vì khe hở quá yếu nên chân thân khó thể xuyên qua, đành dùng cách này đi qua khe hở. Nhưng đến đây rồi phát hiện ma khí không đủ, hơn nữa áp chế lợi hại hơn ta tưởng tượng, không thể ngưng tụ chân thân nữa, đành trở lại Ma giới hoặc thành hoàn toàn bị ma hóa thì bổn tọa mới có thể ngưng tụ lại chân thân.
Mặt Lý Dật trắng bệch nói:
- Lam quân đại nhân hãy nhanh chóng về Ma giới ngưng tụ chân thân đi. Thiên Vũ giới dù gì có giới lực áp chế dữ dội, lỡ xảy ra vấn đề thì không hay. Chúng ta chỉ là tôm tép không có thực lực, không bối cảnh, không tham gia hai lần ma chiến. Đại nhân đừng lãng phí thời gian vào đám lâu la chúng ta.
Ma Lam mỉm cười hỏi:
- Ha ha ha! Sao ngươi không có chút cốt khí gì vậy? Ta còn đang định luyện chế ngươi thành vật dẫn của ta, nói vậy không sợ mất mặt sao?
Lý Dật cầu xin:
- Chỉ cần đại nhân tha cho ta thì ta biết trong Thiên Vũ giới có vật dẫn càng tốt thích hợp cho đại nhân.
Lời vừa nói ra mọi người biến sắc mặt.
Tuy đa số người đều nghĩ cách không từ thủ đoạn chỉ mong sống, nhưng lời vô sỉ mất mặt như thế rất khó nói ra.
Kẻ quý mạng như Vạn Nhất Thiên cũng cảm thấy khó mà mở miệng.
Rốt cuộc có người tức giận nói:
- Lý Dật, uổng cho ngươi là chủ thành Hồng Nguyệt, còn tổ kiến Bá Nghiệp Minh gì đó vậy mà không chút cốt khí, thấp hèn quỳ liếm Ma tộc! Người như thế dù thực lực mạnh mấy cũng được gì? Chẳng qua là sâu một của Thiên Vũ giới!
Lý Dật lạnh lùng nói:
- Ta là sâu một rồi sao? Các ngươi giỏi thì lên đi. Lam Quân đại nhân đứng đó, ai giỏi thì lên xem? Ta nói cho các ngươi biết, tuy đây là lần đầu tiên ta và Lam Quân đại nhân gặp mặt nhưng đã như quen biết từ lâu. Ai dám làm hại Lam Quân đại nhân tức là hại ta, ta là người đầu tiên không tha cho hắn!
Ma Lam ngây người. Ma tộc toàn là sát khí nặng, tâm kế không sâu nên ít có người vô sỉ. Ma Lam chưa từng gặp kẻ vô sỉ đến nhường mày, giật mình không biết nên nói cái gì.
- Khụ khụ!
Đinh Sơn co nắm tay đặt bên môi ho khan:
- Lý Dật nói cũng không hoàn toàn vô lý, cộng thêm kẻ thù của kẻ thù là bằng hữu của mình. Đám người trong hai lần ma chiến toàn là người Thiên Vũ Minh, Thiên Nguyên thương hội của ta trước giờ không đội trời chung với Thiên Vũ Minh, thành ra Thiên Nguyên thương hội và Ma tộc có chung mục tiêu và lợi ích, nên là bằng hữu.
Vạn Hiên Ngang trợn to mắt ốc bưu. Mặc dù Vạn Hiên Ngang có nghĩ đến cầu hàng xin tha nhưng vô sỉ đến trình độ này thì rất khó theo kịp hai người kia.
Vạn Nhất Thiên không nhịn được nói:
- Bá Nghiệp Minh đã thành lập vậy mọi người nên cùng nhau tiến lùi, Vạn Bảo lâu đứng chung một chỗ với hai vị. Lý Vân Tiêu không biết nên nói cái gì, dù hiểu đám người này không có tự trọng nhưng không ngờ tới mức này.
Lòng Lý Vân Tiêu nặng trĩu, Lam có thể phân liệt thành một trăm cường giả quy chân cảnh, có một chân thân hư cực cảnh, rất đáng sợ.
Dù là Tù và Lam Nham Chủ cũng chưa chắc có thực lực như thế, người trước mắt rất có thể là một trong tám vị Ma tôn Ma giới.
Ma Lam nói:
- Nghe lời của các vị thì là định đầu vào ta?
Lý Dật vội nói:
- Nếu đại nhân không chê thực lực của chúng ta thấp thì xin nguyện hiệu lực cho đại nhân!
Những người khác lần lượt tỏ thái độ, chỉ vài người không mở miệng nổi, nghẹn mặt đỏ rực.
Ma Lam nói:
- Vậy cũng tốt, đỡ rắc rối cho ta. Ta vốn không muốn đám cặn dưới thần cảnh, nhưng các ngươi đã có lòng đến thế thì ta sẽ cho các Hung Hồn Sát đến ký túc, mấy người trên thần cảnh như các ngươi có thể ký túc phân thân của bổn tọa.
- Ký túc?!
Lý Dật kinh ngạc, run giọng hỏi:
- Có phải cái gọi là vật dẫn giống mười mấy người trước không?
Ma Lam gật đầu nói:
- Đúng rồi, chút lực lượng của các ngươi thật sự không lọt vào mắt ta nổi, chỉ có làm vậy mới phát huy chút xíu năng lực của các ngươi, không uổng phí các ngươi đầu vào, ban cho các ngươi vột hượng quang vinh.
- Cút mợ ngươi đi! Lão tử có chết cũng không tha cho ngươi!
Lý Dật biết không hy vọng sống sót thì nhặt lại khí tiết, giận dữ hét:
- Đám dị tộc các ngươi phạm Thiên Vũ giới ta, người người đáng tru! Mọi người cùng nhau ra tay giết hắn!
Những người khác bộc phát ra khí thế cực mạnh, lúc sắp chết ai cũng muốn kéo vài đệm lưng. Bọn họ trừng Ma Lam nhưng không người dám xông lên trước.
- Chao ơi, làm sao vậy? Ai nấy giận dữ thế?
Ma Lam cười nói:
- Nếu không chụi thì thôi, tội gì tức giận? Trước tiên thanh lý đám nhãi nhép rồi thử thân hình các ngươi sau, để xem hiệu quả kháng giới lực thế nào.
Có hai mươi phân thân bay xuống, trong mười phân thân lao hướng đám người Lý Dật, mười phân thân khác không chút nương tình ra tay giết hướng đám cường giả vũ đạo.
- A!!!
- Ma tộc, các ngươi không chết tử tế được!
Nhiều vũ giả nổ tung trên trời, bị diệt trong chớp mắt.
Đường Tâm cũng không đỡ nổi một phân thân tùy tay một kích nhất mắt nổ nát.
Trong toàn Bá Nghiệp Minh chỉ có Lý Dật, Đinh Sơn, Vạn Nhất Thiên, Vạn Hiên Ngang là cường giả thần cảnh.
Bốn người thấy đại thế đã mất thì không nghĩ nhiều, chờ mười cường giả thần cảnh bay xuống leìn xoay người trốn đi xa.
Trong lòng bọn họ đac sớm tính toán, tuy Ma Lam đông, đánh bừa chỉ có đường chết nhưng một trăm người này toàn là quy chân thần cảnh, nếu bọn họ một lòng chạy trốn thì đối phương khó thể đuổi kịp.
Ma Lam nhìn bốn người bay bốn phía mất hút trong tầm mắt nhưng không nôn nóng, mỉm cười nói:
- Ha ha ha! Nếu ngay từ đầu đã chạy trốn thì có lẽ còn cơ hội nhưng hiện tại phạm vi trăm dặm toàn là ma khí, bây giờ ta mới đi ra vì bày trận. Tất cả sinh linh trong phương không gian này không thể trốn thoát được.
Quả nhiên bốn người bay hướng khác nhau rất nhanh đụng phải lực lượng kết giới to lớn chặn đường đi của họ. Bốn phía mặt xám như tro tàn.
Ma Lam cười nói:
- Tác dụng của kết giới này không chỉ phòng ngừa các ngươi chạy trốn, còn cócông năng rất quan trọng là chống lại giới lực ở mức độ nhất định.
Trong phân thân có hơn mười thân hình nhúc nhích bay hướng bốn người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.