Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 950: Dưỡng Hồn Mộc. (2)

Thái Nhất Sinh Thủy

27/10/2016

Chương 948: Dưỡng Hồn Mộc. (2)

- Cái gì, thứ không có cấp bậc? Chẳng lẽ là nhánh cây bình thường?

- Buồn cười, Cảnh thành chủ là nhân vật nào, há có thể lấy ra nhánh cây bình thường được.

Tất Diệp cả kinh nói:

- Trên đời này quả thật có rất nhiều thứ không tồn tại cấp bậc, bởi vì không cách nào dùng tiêu chuẩn thế tục để cân nhắc được chúng. Loại vật này không cái nào không phải là trọng bảo, thành chủ đại nhân vậy mà xuất ra thứ quý trọng như vậy, không biết thành chủ đại nhân muốn đổi lấy vật gì, hay là bán ra nguyên thạch?

Cảnh Tinh cười nói:

- Trước không vội nói cái này, đợi mọi người xem ra là vật gì rồi nói tiếp. Hơn nữa, nó cũng không trân quý nư Tất Diệp đại nhân nghĩ đâu, bởi vì lượng thật sự quá ít a.

Cửu Di dời ngón tay ra khỏi đoạn cây kia, cười nói:

- Không thể tưởng được vậy mà lại là thứ này, đáp án ta đã biết rồi.

- Ah?

Cảnh Tinh vẻ mặt không tin, rất là hoài nghi.

Cửu Di cười nhẹ bờ môi khẽ nhúc nhích, trực tiếp truyền âm nhập mật đến trong tay Cảnh Tinh, đã thấy sắc mặt Cảnh Tinh trở nên ngạc nhiên và khó có thể tin, mọi người thấy thế liền biết đã có đáp án, mỗi người đều thấy trong lòng khó nhịn, vạn phần muốn biết đáp án.

- Người Mai gia quả nhiên. . .

Cảnh Tinh cười khổ lắc đầu, lộ ra thập phần bất đắc dĩ, nói:

- 1000 vạn nguyên thạch này của ta quả nhiên phải tặng không rồi.

Hắn đang muốn công bố đáp án, đột nhiên một đạo thanh âm trầm ổn vang lên, đúng là Hồ Lô Tiểu Kim Cương phát ra tiếng nói:

- Chậm đã, ta cũng biết đây là vật gì, nguyên thạch của Thành chủ n thỉnh chuẩn bị hai phần a.

- Ah? Ta không tin.

Cảnh Tinh trực tiếp nói:

- Coi như là Cửu Di cũng sau khi điều tra một lúc mới biết được, ngươi chỉ ở đằng xa nhìn xem cũng biết là vật gì, không khỏi quá khiến ta giật mình đi.



Hồ Lô Tiểu Kim Cương hừ một tiếng, nói:

- Nếu ta không đoán sai thì đây là Dưỡng Hồn Mộc do tinh nguyên Côn Ngô Thần Thụ ngưng kết ra. Dưỡng Hồn Mộc tinh thuần như thế quả thật hiếm có, chỗ thiếu hụt duy nhất chính là lượng quá ít, sợ rằng rất khó có tác dụng gì lớn.

- Ah!

Cảnh Tinh khiếp sợ không thôi, ánh mắt bắt đầu đánh giá người áo đen này, muốn thăm dò vào trong đó, nhưng lại không thể làm được. Hắn cũng biết mỗi cường giả đều có thói quen của mình, không ít người đều rất cổ quái, nói không chừng người ta thích dấu mặt thì sao, cũng không nên cưỡng ép điều tra, chỉ đành cười khổ nói:

- Quả nhiên là ta kiến thức nông cạn rồi, Thiên Võ Giới to lớn, quả nhiên là năng nhân bối xuất.

Hắn vừa dứt lời, tất cả mọi người đều giật mình.., nhao nhao nhìn về phía Hồ Lô Tiểu Kim Cương, trong lòng đều đánh giá hắn cao hơn không ít. Mà ngay cả người hầu Lý Vân Tiêu hắn mang theo cũng lọt vào tầm mắt mọi người, sau khi dò xét một phen cũng đều nhíu mày, tựa hồ như người hầu này cũng không hề đơn giản a.

Lệ Phi Vũ cũng giật mình, không khỏi lại thêm tò mò về Lý Vân Tiêu.

Cửu Di cũng chớp mắt liên tục, sau khi đảo qua vài vòng trên người Hồ Lô Tiểu Kim Cương, lại đảo vài vòng trên người Lý Vân Tiêu, lúc này mới thu hồi lại.

Hồ Lô Tiểu Kim Cương nói:

- Không biết đoạn Dưỡng Hồn Mộc này của Cảnh thành chủ muốn đổi lấy vật gì? Tại hạ rất có hứng thú, nếu như thật sự không được, nhiều ra chút nguyên thạch cũng có thể.

Cảnh Tinh nói:

- Chính như lời Vân thiếu nói, Dưỡng Hồn Mộc này tuy rằng trân quý, nhưng quá hiếm, ta lưu lại cũng vô dụng, muốn đổi lấy một chiếc chiến hạm Kim Dương, không biết có người nào nguyện ý không?

Lưu Phong trang phục cổ quái quái khiếu nói:

- Thành chủ không khỏi quá tham lam đi nha? Chút Dưỡng Hồn Mộc này đã muốn đổi lấy chiến hạm Kim Dương thất giai, không khác gì nham thạch đổi nguyên thạch ah.

Cảnh Tinh đối với hắn đả kích cũng chỉ lơ đễnh, cười nói:

- Chiến hạm Kim Dương có giá, mà Dưỡng Hồn Mộc lại vô giá. Tuy rằng thứ này ít chỗ dùng, nhưng ở trong tay người thật sự cần thì dù có bao nhiêu chiến hạm Kim Dương cũng không thể đổi được.

- Quả thật.

Cửu Di cũng phụ hoạ theo nói:

- Loại bảo vật không giai này, rất khó định giá. Tuy rằng ít chỗ dùng đến, nhưng ở Thiên Võ Giới số lượng cũng ít đến kinh người. Nếu gặp phải người có nhu cầu cấp bách thì quả thật chính là vô giá.

Tất Diệp đột nhiên nói:



- Ta nghe được tin tức, một cây Côn Ngô Thần Thụ duy nhất trên đời này, đã tọa hóa ở hải vực Nam Hải rồi, trên đời này có lẽ cũng không xuất hiện thêm Dưỡng Hồn Mộc nữa.

- Cái gì?

Tất cả mọi người đều chấn động, tuy rằng rất nhiều người không rõ ngụ ý trong đó, nhưng ít ra đã biết độ trân quý của thứ này, chính là độc nhất vô nhị trong toàn bộ Thiên Võ Giới.

Mà ngay cả Cảnh Tinh cũng không ngờ điều này, sau khi ngây ngốc một chút, cười khổ lắc đầu nói:

- Tất Diệp đại nhân sao không nói sớm, nếu biết từ trước thì ..., ta như thế nào cũng sẽ không lấy ra giao dịch đâu, giữ lại sưu tầm không phải tốt hơn sao?

Hắn đấm ngực dậm chân ảo não không thôi, khiến mọi người nghe được sinh nghi, không biết có phải là hai ngươi liên thủ kẻ tung người hứng không nữa.

Mặc dù đã biết Côn Ngô Thần Thụ mất đi, cũng không có ai nguyện ý dùng chiến hạm Kim Dương đi đổi, bởi vì thứ này mọi người cũng không cần, rất nhiều người thậm chí còn mới nghe đến lần đầu tiên.

Hồ Lô Tiểu Kim Cương mở miệng nói:

- Chiến hạm Kim Dương thất giai ta không có, nhưng ta có hài cốt một chiếc chiến hạm U Minh bát giai, không biết Cảnh thành chủ có nguyện ý trao đổi không? Hơn nữa thêm vào 1000 vạn nguyên thạch trung phẩm lúc trước ngươi thua ta, giá tiền này đã không thấp hơn chiến hạm Kim Dương rồi.

- Hài cốt chiến hạm U Minh bát giai?

Tất cả mọi người trong lòng chấn động, ánh mắt nhìn về phía Hồ Lô Tiểu Kim Cương.

Trong thiên hạ, tông môn có thể có được chiến hạm bát giai cũng có thể đếm được trên đầu ngón tay, hơn nữa ngoại trừ siêu cấp thế lực ra, trên cơ bản mỗi một chiếc chiến hạm bát giai đều xuất từ Hóa Thần Hải, số lượng có thể đếm được.

Cảnh Tinh do dự nói:

- Hài cốt. . . , vậy phải xem tàn tới trình độ nào rồi.

Hồ Lô Tiểu Kim Cương vung tay, làm ra bộ dạng chỉ huy Lý Vân Tiêu, Lý Vân Tiêu lúc này mới lấy ra một cái túi đựng đồ, tiến lên đưa cho Cảnh Tinh.

Lệ Phi Vũ thấy mà buồn cười, bất quá trong lòng cũng tò mò, Lý Vân Tiêu biểu hiện càng cường đại, hắn tựa hồ lại càng có hứng thú.

Cảnh Tinh lấy ra túi trữ vật, thần thức sau khi quét qua trong đó, trên mặt liền lộ ra vẻ vui mừng.

Đây là hài cốt chiến hạm sưu tập được từ trên Yêu Nguyên, cũng không hoàn chỉnh, nhưng tựa hồ phần hạch tâm hư hao không lớn, so sánh ra thì quả thật giá trị còn lớn hơn cả chiến hạm Kim Dương thất giai.

- Đúng vậy, hài cốt này ta muốn.

Cảnh Tinh vung tay, liền đưa hộp bạch ngọc kia cho Lý Vân Tiêu. Lý Vân Tiêu mặt không biểu tình nhận lấy sau đó lui trở về sau lưng Hồ Lô Tiểu Kim Cương, giữ im lặng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook