Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1540: Người Úy gia.

Thái Nhất Sinh Thủy

31/10/2016

Chương 1539: Người Úy gia.

Lý Vân Tiêu nhíu mày, lạnh lùng nhìn hắn một cái, nói:

Ngay cả tên não heo như ngươi cũng biết nơi anỳ linh khí mỏng manh, chẳng lẽ có yêu thú còn ngốc hơn cả ngươi dừng lại ở nơi linh khí mỏng manh này tu luyện sao?

Cái này…

Trên mặt tên võ giả kia phủ một tầng băng, muốn phản bác, lại không biết phản bác thế nào, chỉ có thể hừ hừ nói:

Mặc kệ ngươi nói như thế nào, tập kích Sơn Lực trưởng lão bọn hắn đúng là yêu thú, hơn nữa còn không ít.

Lý Vân Tiêu nhướng mày, lộ ra vẻ nghi hoặc.

Suất Quân Uy nói:

-Lần này Vân thiếu đích thật đã đoán sai, đây cũng là điểm đáng ngờ mà ta từng nghĩ qua. Nơi này linh khí mỏng manh như thế, sao lại có nhiêu yêu thú cao giai vậy được, ở ngoại vi đã có yêu thú cửu giai trung cấp tồn tại, bây giờ nghĩ lại cảm thấy cực kỳ không hợp lý a.

Lý Vân Tiêu cau mày nói:

Nếu vậy thì quá thú vị rồi, lập tức tiến tới xem thử, ta cũng rất chờ mong xem thử Vu Dật Tiên đến cùng để lại đồ chơi gì tốt đây?

Suất Quân Uy lắc đầu cười khổ không thôi, ở chung mấy ngày hắn cũng hiểu được phẩm tính Lý Vân Tiêu, chính là loại phóng đãng không bị trói buộc này, tựa hồ không có chuyện gì có thể khiến hắn nhìn thẳng vào vậy, nhưng trong đôi mắt không hề bận tâm kia luôn lộ ra một cổ tang thương khiến ngay cả hắn cũng cảm thấy tim đập nhanh.

Rất nhanh đã đến vị trí mà Định Tinh Bàn ghi lại, bảy người trực tiếp đón gió ngừng trên không trung. Nhìn về trước là một dãy bình nguyên vô tận, sa lịch màu đỏ nhạt trả rộng trên cả vùng đất, không nhìn ra bất cứ sinh cơ nào cả.

Thần thức Lý Vân Tiêu cường đại dị thường, rất nhanh liền phát hiện không gian phía trước tựa hồ có chút không đúng, dấu diếm nguy cơ

Hắn lâm không điểm xuống một ngón tay, một đạo quang mang trực tiếp bắn tới, rất nhanh đã tiêu thất phía trước

Suất Quân Uy nói:

Không gian nơi này thập phần hỗn loạn, một khi tiến vào trong đó, chuyện gì cũng có thể xảy ra, chúng ta dừng ở đây đợi những người còn lại đi.

Lý Vân Tiêu nhẹ gật đầu, nhìn vào một chỗ trong bầu trời, thần sắc khẽ động, nói:

Đã có người tới trước rồi, đều xuất hiện đi.

Bọn người Suất Quân Uy cả kinh, lập tức nhìn về phía trước.

Một lát sau, không gian chỗ đó có chút nhộn nhạo, mấy đạo nhân ảnh hiển hiện trên trời cao, đều là trường bào thanh sam thuần một sắc, trên mặt mỗi người đều lộ vẻ khó có thể tin.



Suất Quân Uy thấy rõ mọi người, hừ lạnh nói:

Thì ra là Úy gia thành Địa Long, trốn trong hư không rất thích sao?

Tộc trưởng Úy gia Úy Đông Dương cười nhạt một tiếng, nói:

Quân Uy đại nhân nói đùa rồi.

Sau đó ánh mắt của hắn rơi vào trên người Lý Vân Tiêu, đánh giá một phen, không khỏi thầm giật mình. Thiếu niên này tuổi còn trẻ như thế, vậy mà đã là tôn sư Võ Đế, thật sự trẻ đến mức khiến người khó có thể tin được.

Hắn không khỏi đánh giá thêm vài lần, rồi mới lên tiếng:

Vị tiểu huynh đệ này rất lạ mặt ah, không biết làm sao nhìn ra chúng ta ẩn nấp trong hư không thế?

Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:

Thần thức quét qua, chẳng phải thấy được sao, chẳng lẽ các ngươi trốn rất kỹ sao?

Một gã người Úy gia tức giận hừ nói:

Ngươi nói đùa gì thế, chúng ta đã dùng một tấm ẩn độn phù cao giai, không có thần thức của Thuật Luyện Sư cửu giai thì căn bản không cách nào nhìn ra được, chẳng lẽ ngươi là Thuật Luyện Sư cửu giai sao?

Lý Vân Tiêu nhẹ ồ lên một tiếng, nói:

Ta có hay là Thuật Luyện Sư cửu giai hay không chưa cần nói đến, chư vị vì trốn đi không cho người phát hiện, vậy mà cam lòng dùng một tấm ẩn độn phù cao giai phạm vi lớn, không biết là có dụng ý gì?

Sắc mặt Suất Quân Uy cũng đột biến, nghi hoặc nhìn qua người Úy gia, lạnh lùng nói:

Đúng vậy, Đông Dương huynh có thể giải thích chút được không?

Úy Đông Dương có phần thâm ý nhìn Lý Vân Tiêu, lúc này mới cười nói:

Chư vị đa nghi rồi, nơi này dù sao cũng là chỗ hung hiểm, chúng ta vì an toàn bởi vậy mới ẩn nấp trong hư không, trông thấy chư vị tiến đến, đang định đi gặp mặt thì đã bị phát hiện rồi.

Giải thích này quá mức gượng ép, nhưng nếu đối phương đã không muốn nói, người Suất gia cũng không có cách nào cả.

Suất Quân Uy nhàn nhạt “Ah” một tiếng, hiển nhiên là không tin.

Tuy là liên thủ tầm bảo, nhưng mọi người đều có tâm tư. hHơn nữa Uy gia là gia tộc phát hiện ra phiến khu vực này trước tiên, hiểu biết đối với nơi này cũng là nhiều nhất

Úy Đông Dương thấy Suất Quân Uy bộ dạng không tin, cười nhạt một tiếng, cũng không tiếp tục giải thích, ngược lại nói:

Hai ngày này có tin tức truyền đến, nói là thành Trường Cốc xuất hiện kinh biến, Quân Uy đại nhân và Nhị công tử Tân gia cùng nhìn trúng một tỳ nữ, bởi vậy huyên náo đánh đập tàn nhẫn, cuối cùng Suất gia tiêu diệt Tân gia, không biết tin tức đó có thật không?



Mặt Suất Quân Uy lộ ra hắc tuyến, đổ mồ hôi nói:

Lời đồn đãi phố phường, không thể tưởng được Đông Dương huynh cũng tin, chẳng lẽ muốn ta xem thường ngươi sao?

Ha ha, những lời đồn đãi phố phương này ta tự nhiên không tin, ngược lại chuyện Tân gia bị diệt môn, cái này sẽ không giả chứ?

Trong mắt Úy Đông DươngÚy Đông Dương lóe ra hào quang, nhìn thẳng Suất Quân Uy, không bỏ qua bất kỳ biểu lộ nào trên mặt hắn cả.

Suất Quân Uy cũng là lão hồ ly, cười lên ha ha, lười biếng nói:

Chuyện thành Trường Cốc đã có thành Trường Cốc ta xử lý, Đông Dương huynh biết quá nhiều, quản quá rộng rồi, cái này cũng không hay lắm đâu.

Úy Đông Dương thầm mắng một câu, trên mặt vẫn cười nói:

Ha ha, Quân Uy đại nhân nói rất đúng. Như vậy xem ra, Tân gia sẽ không tham gia hành động lần này rồi.

Thấy Suất Quân Uy không nói tiếp, tựa hồ xác minh suy nghĩ trong lòng, đôi mắt Úy Đông Dương hơi nhắm lại, không biết đang suy tư việc gì, sau đó chỉ vào phía trước nói:

Nơi đây do chúng ta nhiều lần do xét nên tựa hồ ngày càng không ổn định. Trước kia đi qua nơi này, căn bản khó có thể phát giác có dị thường, hiện giờ chỉ cần thoáng lưu tâm là có thể phát hiện không gian bị vặn vẹo, lần này nhất định phải xâm nhập bên trong, tìm hiểu cho rõ ràng mới được.

Sắc mặt Suất Quân Uy cũng ngưng trọng nói:

Lần này cao thủ hai thành chúng ta cơ hồ đốc toàn bộ lực lượng, nhất định có thể xâm nhập bên tron. Úy gia các ngươi hiểu rõ nhiều nhất, đến lúc đó còn nhờ nói ra nhiều tin tức hữu dụng mới được.

Úy Đông Dương kinh ngạc nói:

Quân Uy đại nhân nói như vậy liền khách khí rồi, tất cả những gì chúng ta biết đều đã công bố rồi còn gì.

Suất Quân Uy hừ một tiếng, lời này hắn sẽ không tin đấy, chỉ lạnh nhạt nói:

Sao đã lâu như thế chỉ có hai nhà ta và ngươi. Đỗ già và Tần gia thành Địa Long đâu rồi?

Úy Đông Dương trên mặt tươi cười, nói:

Bọn hắn chỉ vì cái trước mắt, không nghe ta khuyên, đã đi vào trước rồi.

Cái gì?

Thân hình Suất Quân Uy chấn động, giật mình nói:

Đã nói là cùng nhau dò xét, bọn hắn sao lại đi vào trước?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vạn Cổ Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook