Chương 1521: Rất có triết lý. (1)
Thái Nhất Sinh Thủy
31/10/2016
Chương 1520: Rất có triết lý. (1)
Đêm đến, Lý Vân Tiêu vẫn tắm dưới ánh trắng, trên người cũng phát ra kim quang yếu ớt, đang chậm chạp chữa trị lấy.
Huyền khí giống như trứng gà tựa hồ bắt đầu xuất hiện khác thường, một tia lực lượng bắt đầu chậm chạp tràn ra, sau đó càng ngày càng mạnh, phảng phất vô số dòng suối nhỏ, thời gian dần trôi qua rót thành sông lớn, lại hội tụ thành dòng, cuối cùng hợp nhất nhập biển cả.
Rốt cục có biến hóa.
Yêu Long giương đôi mắt, trở nên khẩn trương dị thường, đối với loại vật trong truyền thuyết này, không ai biết sẽ xảy ra gì, mặc dù là bản thân Côn Ngô thần thụ cũng không rõ ràng.
Cổ lực lượng kia vốn nhảy vào trong cơ thể Lý Vân Tiêu, trực tiếp đả thông kỳ kinh bách mạch, rót vào trong mỗi một tấc cơ bắp cốt cách, cả người lập tức trở nên một mảnh sáng trưng, kim quang lập loè, bắn về phía tứ phương.
May mắn bốn phía có cấm chế Yêu Long thiết hạ, toàn bộ kho củi một mảnh kim quang sáng trưng, nhưng không thể chiếu ra ngoài chút nào cả.
Bốn dạng khủng bố nơi hai mắt Lý Vân Tiêu cũng bắt đầu dần dần khôi phục, kinh mạch đỏ bừng dần biến nhạt, cuối cùng biến mất, hai mắt sưng lên cũng khôi phục bình thường.
Khuôn mặt tuấn lãng kia đã hoàn toàn hồi phục, hơn nữa bên ngoài làn da ngoại trừ hiện ra màu vàng ra, còn có một tia bóng loáng như ngọc, ẩn ẩn ẩn chứa hào quang.
Thân thể tổn hại vào thời khắc này không chỉ khôi phục lại, hơn nữa đạt đến trình độ cưỡng hãn trước nay chưa từng có, tựa hồ trong mỗi lỗ chân lông đều tràn ngập năng lượng mạnh mẽ, tùy thời đều sẽ bạo phát ra vậy.
Cổ lực lượng kia sau khi triệt để chữa trị thân thể Lý Vân Tiêu, rốt cục trào vào linh đài thức hải, thẳng vào trong linh hồn.
Yêu Long nín hơi, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ cảm nhận được lực lượng mênh mông như trời xanh kia, phảng phất núi cao ngật đứng, khiến trong lòng của hắn sinh ra cảm giác cực kỳ kính sợ, nhịn không được phủ phục xuống, dưới cổ lực lượng này tất cả đều lộ ra cực kỳ nhỏ bé.
Linh hồn chi quang yếu ớt của Lý Vân Tiêu dưới cổ lực lượng này ôn nhuận cũng dần yên ổn lại, giống như cây non trên thổ địa phì nhiêu hấp thu lấy chất dinh dưỡng vậy.
Không chỉ có hồn quang yếu ớt kia, mà ngay cả Yêu Long cũng cảm thấy lực lượng toàn thân bỗng nhiên tăng mạnh, thân ảnh hoảng hốt bất định cũng không ngừng ngưng thực.
Bỗng nhiên ngay lúc đó, từ trong đan điền Lý Vân Tiêu tuôn ra một đoàn ma khí màu đen, điên cuồng phóng ra ngoài cơ thể, tựa hồ muốn lao ra lồng giam thân thể nhưng lại trực tiếp bị huyền khí chi lực phản chấn trở về, khốn trong đan điền không cách nào thoát thân.
Đoàn ma khí kia hiển hóa ra dung nhan Ma Chủ Đế, hoảng sợ chạy thục mạng mọi nơi, nhưng vô luận thế nào cũng không thể thoát khỏi huyền khí giam cầm, hơn nữa mỗi lần va chạm, lực lượng liền suy yếu vài phần.
Đây là vật gì? Thậm chí ngay cả Ma nguyên chi lực của ta cũng có thể thôn phệ?
Đế đã thấy nóng nảy, Ma nguyên chi lực cũng là tồn tại cực kỳ cường đại, thậm chí không dưới Cửu Thiên Đế Khí, chưa từng nghĩ đến còn có thứ có thể hấp thu nó.
Lý Vân Tiêu mau dừng tay, chuyện gì cũng từ từ ah!
Phân thân Đế khẩn trương, liên tục cầu xin tha thứ, nhưng Lý Vân Tiêu sao có thể nghe được chứ.
Thời gian dần qua, lực lượng do Thái Nhất huyền khí biến thành cũng chậm rãi diễn sinh, rốt cục đã xua tán Đế chi phân thân, thôn phệ không còn lại gì.
Không chỉ Ma khí bị nuốt, mà ngay cả một ít đoàn Thần Dịch Lực, dưới loại huyền khí này cũng khó có thể may mắn thoát khỏi, rất nhanh đã tiêu tán hầu như không còn.
Tất cả lực lượng trong cơ thể Lý Vân Tiêu vào thời khắc này toàn bộ đều bị đồng hóa mất, chỉ còn lại loại năng lượng Thiên Địa thuần chính nhất từ thời khai thiên tích địa đến nay đang ôn nhuận lấy kinh mạch, thân thể và hồn phách của hắn.
Mấy ngày kế tiếp, Tử Lăng cũng không đến, có lẽ là đi dạo phường thị quá bận rộn nên không cách nào có thời gian nhàn rỗi.
Rốt cục, hào quang dị tượng trong kho củi cũng dần mờ lại, cả người Lý Vân Tiêu cũng đã khôi phục bình thường, im im lặng lặng nằm ở chỗ kia, vẫn nhắm nghiền lấy hai mắt
Yêu Long có chút lo lắng, trải qua mấy ngày này được Thái Nhất huyền khí cải tạo, hiện giờ than athể Lý Vân Tiêu đã hoàn toàn khôi phục tới trạng thái đỉnh phòng, dù là linh hồn chi lực cũng đã khôi phục bình thường, nhưng vẫn không thấy hắn tỉnh lại
Hơn nữa Yêu Long trong lần cải tạo kia cũng đã tăng hồn lực về lại trạng thái cửu giai, nếu hiển hóa ra cũng đủ đánh một trận với cườnggiả Võ Đế đê giai rồi.
Ngay khi tất cả đều đạt đến đỉnh phong, chút năng lượng thuần khiết kia trong cơ thể Lý Vân Tiêu cũng bắt đầu chậm rãi biến mất
Đây là có chuyện gì?
Yêu Long cả kinh, loại lực lượng mênh mông vô cùng vô tận kia từng chút biến mất trong cơ thể Lý Vân Tiêu, rút lui giống như thủy triều vậy, hắn hoảng sợ nói:
Côn Ngộ thụ, huyền khí chi lực sao không còn nữa?
Thanh âm Tiểu Ngô truyền đến, mang theo vẻ tiếc nuối cực độ, giận dữ nói:
Quả nhiên, dùng trạng thái trước mắt của hắn căn bản không cách nào thừa nhận nổi chỗ tốt của Thái Nhất huyền khí, chỉ có thể phục hồi thương thế như cũ, mà không thể lưu cổ lực lượng này lại, thật tiếc nuối, quá mức tiếc nuối rồi.
Trong giọng nói của hắn mang theo tiếc hận và chán nản cực độ, còn có ý trách cứ, phàn nàn nói:
Nếu sau khi Lý Vân Tiêu tỉnh lại biết rõ việc này, tất nhiên sẽ trách tội ngươi.
Yêu Long trầm mặc một chút, cười lạnh nói:
Nếu ngay cả người cũng chết, đồ lưu lại để làm gì chứ? Ngược lại ngươi nói Thái Nhất huyền khí ngưu bức như vậy, sao lực lượng của hắn chỉ là Võ Tôn đỉnh phong, hồn lực cũng chỉ là bát giai đỉnh phong mà thôi, không thể đột phá chứ?
Côn Ngô thần thụ cảm giác mình tựa hồ bị coi thường, cả giận nói:
Ai nói cho ngươi biết Thái Nhất huyền khí có thể tăng lên cảnh giới chứ? Đây chính là một đám thanh khí lúc Thiên Địa sơ khai, vũ trụ hỗn độn, từ đạo sinh nhất, nhất mạch hóa tam thanh sinh ra, là thứ tiếp cận Đạo chi bản nguyên nhất. Dưới loại lực lượng gần như bổn nguyên này, tất cả lực lượng của Lý Vân Tiêu đều bị đồng hóa vào, hơn nữa khôi phục đến trạng tháid đỉnh phong còn gì. Phải biết rằng hắn trùng kích Võ Đế thất bại, căn cơ võ đạo hư hao, cảnh giới cũng đang không ngừng ngã xuống, tăng thêm linh hồn bị Nghiệp Hỏa đốt gần hết, đây đều là thương thế hẳn phải chết, nhưng dưới Thái Nhất huyền khí lại khôi phục lại hết.
Hơn nữa Thái Nhất huyền khí phương diện trọng yếu nhất chỉ là cảm ngộ đạo chi bản nguyên, đây chính là thứ còn cường đại hơn quy tắc cả vạn lần. Thiên hạ hôm nay đã không có cường giả Thần Cảnh, nếu Lý Vân Tiêu có thể dùng thực lực Võ Đế cửu tinh đỉnh phong đi cảm ngộ tia huyền khí này thì rất có khả năng sẽ trùng kích đến Thập Phương Thần Cảnh, nhưng bây giờ toàn bộ đều tiêu hết sạch, đáng tiếc, thật sự rất đáng tiếc ah.
Côn Ngô thần thụ càng nói càng bi quan, có chút cảm giác lòng như đao cắt.
Đêm đến, Lý Vân Tiêu vẫn tắm dưới ánh trắng, trên người cũng phát ra kim quang yếu ớt, đang chậm chạp chữa trị lấy.
Huyền khí giống như trứng gà tựa hồ bắt đầu xuất hiện khác thường, một tia lực lượng bắt đầu chậm chạp tràn ra, sau đó càng ngày càng mạnh, phảng phất vô số dòng suối nhỏ, thời gian dần trôi qua rót thành sông lớn, lại hội tụ thành dòng, cuối cùng hợp nhất nhập biển cả.
Rốt cục có biến hóa.
Yêu Long giương đôi mắt, trở nên khẩn trương dị thường, đối với loại vật trong truyền thuyết này, không ai biết sẽ xảy ra gì, mặc dù là bản thân Côn Ngô thần thụ cũng không rõ ràng.
Cổ lực lượng kia vốn nhảy vào trong cơ thể Lý Vân Tiêu, trực tiếp đả thông kỳ kinh bách mạch, rót vào trong mỗi một tấc cơ bắp cốt cách, cả người lập tức trở nên một mảnh sáng trưng, kim quang lập loè, bắn về phía tứ phương.
May mắn bốn phía có cấm chế Yêu Long thiết hạ, toàn bộ kho củi một mảnh kim quang sáng trưng, nhưng không thể chiếu ra ngoài chút nào cả.
Bốn dạng khủng bố nơi hai mắt Lý Vân Tiêu cũng bắt đầu dần dần khôi phục, kinh mạch đỏ bừng dần biến nhạt, cuối cùng biến mất, hai mắt sưng lên cũng khôi phục bình thường.
Khuôn mặt tuấn lãng kia đã hoàn toàn hồi phục, hơn nữa bên ngoài làn da ngoại trừ hiện ra màu vàng ra, còn có một tia bóng loáng như ngọc, ẩn ẩn ẩn chứa hào quang.
Thân thể tổn hại vào thời khắc này không chỉ khôi phục lại, hơn nữa đạt đến trình độ cưỡng hãn trước nay chưa từng có, tựa hồ trong mỗi lỗ chân lông đều tràn ngập năng lượng mạnh mẽ, tùy thời đều sẽ bạo phát ra vậy.
Cổ lực lượng kia sau khi triệt để chữa trị thân thể Lý Vân Tiêu, rốt cục trào vào linh đài thức hải, thẳng vào trong linh hồn.
Yêu Long nín hơi, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ cảm nhận được lực lượng mênh mông như trời xanh kia, phảng phất núi cao ngật đứng, khiến trong lòng của hắn sinh ra cảm giác cực kỳ kính sợ, nhịn không được phủ phục xuống, dưới cổ lực lượng này tất cả đều lộ ra cực kỳ nhỏ bé.
Linh hồn chi quang yếu ớt của Lý Vân Tiêu dưới cổ lực lượng này ôn nhuận cũng dần yên ổn lại, giống như cây non trên thổ địa phì nhiêu hấp thu lấy chất dinh dưỡng vậy.
Không chỉ có hồn quang yếu ớt kia, mà ngay cả Yêu Long cũng cảm thấy lực lượng toàn thân bỗng nhiên tăng mạnh, thân ảnh hoảng hốt bất định cũng không ngừng ngưng thực.
Bỗng nhiên ngay lúc đó, từ trong đan điền Lý Vân Tiêu tuôn ra một đoàn ma khí màu đen, điên cuồng phóng ra ngoài cơ thể, tựa hồ muốn lao ra lồng giam thân thể nhưng lại trực tiếp bị huyền khí chi lực phản chấn trở về, khốn trong đan điền không cách nào thoát thân.
Đoàn ma khí kia hiển hóa ra dung nhan Ma Chủ Đế, hoảng sợ chạy thục mạng mọi nơi, nhưng vô luận thế nào cũng không thể thoát khỏi huyền khí giam cầm, hơn nữa mỗi lần va chạm, lực lượng liền suy yếu vài phần.
Đây là vật gì? Thậm chí ngay cả Ma nguyên chi lực của ta cũng có thể thôn phệ?
Đế đã thấy nóng nảy, Ma nguyên chi lực cũng là tồn tại cực kỳ cường đại, thậm chí không dưới Cửu Thiên Đế Khí, chưa từng nghĩ đến còn có thứ có thể hấp thu nó.
Lý Vân Tiêu mau dừng tay, chuyện gì cũng từ từ ah!
Phân thân Đế khẩn trương, liên tục cầu xin tha thứ, nhưng Lý Vân Tiêu sao có thể nghe được chứ.
Thời gian dần qua, lực lượng do Thái Nhất huyền khí biến thành cũng chậm rãi diễn sinh, rốt cục đã xua tán Đế chi phân thân, thôn phệ không còn lại gì.
Không chỉ Ma khí bị nuốt, mà ngay cả một ít đoàn Thần Dịch Lực, dưới loại huyền khí này cũng khó có thể may mắn thoát khỏi, rất nhanh đã tiêu tán hầu như không còn.
Tất cả lực lượng trong cơ thể Lý Vân Tiêu vào thời khắc này toàn bộ đều bị đồng hóa mất, chỉ còn lại loại năng lượng Thiên Địa thuần chính nhất từ thời khai thiên tích địa đến nay đang ôn nhuận lấy kinh mạch, thân thể và hồn phách của hắn.
Mấy ngày kế tiếp, Tử Lăng cũng không đến, có lẽ là đi dạo phường thị quá bận rộn nên không cách nào có thời gian nhàn rỗi.
Rốt cục, hào quang dị tượng trong kho củi cũng dần mờ lại, cả người Lý Vân Tiêu cũng đã khôi phục bình thường, im im lặng lặng nằm ở chỗ kia, vẫn nhắm nghiền lấy hai mắt
Yêu Long có chút lo lắng, trải qua mấy ngày này được Thái Nhất huyền khí cải tạo, hiện giờ than athể Lý Vân Tiêu đã hoàn toàn khôi phục tới trạng thái đỉnh phòng, dù là linh hồn chi lực cũng đã khôi phục bình thường, nhưng vẫn không thấy hắn tỉnh lại
Hơn nữa Yêu Long trong lần cải tạo kia cũng đã tăng hồn lực về lại trạng thái cửu giai, nếu hiển hóa ra cũng đủ đánh một trận với cườnggiả Võ Đế đê giai rồi.
Ngay khi tất cả đều đạt đến đỉnh phong, chút năng lượng thuần khiết kia trong cơ thể Lý Vân Tiêu cũng bắt đầu chậm rãi biến mất
Đây là có chuyện gì?
Yêu Long cả kinh, loại lực lượng mênh mông vô cùng vô tận kia từng chút biến mất trong cơ thể Lý Vân Tiêu, rút lui giống như thủy triều vậy, hắn hoảng sợ nói:
Côn Ngộ thụ, huyền khí chi lực sao không còn nữa?
Thanh âm Tiểu Ngô truyền đến, mang theo vẻ tiếc nuối cực độ, giận dữ nói:
Quả nhiên, dùng trạng thái trước mắt của hắn căn bản không cách nào thừa nhận nổi chỗ tốt của Thái Nhất huyền khí, chỉ có thể phục hồi thương thế như cũ, mà không thể lưu cổ lực lượng này lại, thật tiếc nuối, quá mức tiếc nuối rồi.
Trong giọng nói của hắn mang theo tiếc hận và chán nản cực độ, còn có ý trách cứ, phàn nàn nói:
Nếu sau khi Lý Vân Tiêu tỉnh lại biết rõ việc này, tất nhiên sẽ trách tội ngươi.
Yêu Long trầm mặc một chút, cười lạnh nói:
Nếu ngay cả người cũng chết, đồ lưu lại để làm gì chứ? Ngược lại ngươi nói Thái Nhất huyền khí ngưu bức như vậy, sao lực lượng của hắn chỉ là Võ Tôn đỉnh phong, hồn lực cũng chỉ là bát giai đỉnh phong mà thôi, không thể đột phá chứ?
Côn Ngô thần thụ cảm giác mình tựa hồ bị coi thường, cả giận nói:
Ai nói cho ngươi biết Thái Nhất huyền khí có thể tăng lên cảnh giới chứ? Đây chính là một đám thanh khí lúc Thiên Địa sơ khai, vũ trụ hỗn độn, từ đạo sinh nhất, nhất mạch hóa tam thanh sinh ra, là thứ tiếp cận Đạo chi bản nguyên nhất. Dưới loại lực lượng gần như bổn nguyên này, tất cả lực lượng của Lý Vân Tiêu đều bị đồng hóa vào, hơn nữa khôi phục đến trạng tháid đỉnh phong còn gì. Phải biết rằng hắn trùng kích Võ Đế thất bại, căn cơ võ đạo hư hao, cảnh giới cũng đang không ngừng ngã xuống, tăng thêm linh hồn bị Nghiệp Hỏa đốt gần hết, đây đều là thương thế hẳn phải chết, nhưng dưới Thái Nhất huyền khí lại khôi phục lại hết.
Hơn nữa Thái Nhất huyền khí phương diện trọng yếu nhất chỉ là cảm ngộ đạo chi bản nguyên, đây chính là thứ còn cường đại hơn quy tắc cả vạn lần. Thiên hạ hôm nay đã không có cường giả Thần Cảnh, nếu Lý Vân Tiêu có thể dùng thực lực Võ Đế cửu tinh đỉnh phong đi cảm ngộ tia huyền khí này thì rất có khả năng sẽ trùng kích đến Thập Phương Thần Cảnh, nhưng bây giờ toàn bộ đều tiêu hết sạch, đáng tiếc, thật sự rất đáng tiếc ah.
Côn Ngô thần thụ càng nói càng bi quan, có chút cảm giác lòng như đao cắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.