Chương 778: Tinh Quang Luyện Hồn Thuật. (1)
Thái Nhất Sinh Thủy
27/10/2016
Chương 776: Tinh Quang Luyện Hồn Thuật. (1)
Chi!
Lý Vân Tiêu hít một hơi lạnh, hoảng sợ thất thanh nói:
- Dĩ nhiên có người hấp thu tinh thần lực tu luyện! Cái này. . . !
Một màn trước mắt khiến hắn quá mức hoảng sợ, không có dị bảo thì cũng thôi đi, không ngờ lại gặp được một người!
Hắn nghẹn ngào kinh hô, lập tức kinh động lão giả đang tu luyện kia, hắn đột nhiên giương mắt, khi vừa mở mắt ra, liền có kim quang như lôi điện lóng lánh trong đó.
Lão giả kia cũng cực kỳ khiếp sợ, cũng tuyệt đối không thể tưởng được mình tu luyện vậy mà lại bị người quấy rầy, mở to mắt ngốc trệ một lát, lúc này mới thì thào lẩm bẩm:
- Chuyện gì xảy ra, nơi này chính là Vực Ngoại Tinh Không ah, sao lại có người? Không đúng không đúng, tuyệt không khả năng, nhất định là ta tu luyện gặp phải Tâm Ma nghiệp chướng! Nguy rồi, sao lại xuất hiện Tâm Ma chứ?
Lão giả áo vàng vội vàng nhắm nghiền hai mưats, trong tay thi triển ra một cái Thanh Tâm Quyết, muốn dứt bỏ các loại tạp niệm, lần nữa vận công tĩnh tâm điều tức, cố gắng bài trừ ma chướng.
Nhưng qua mấy hơi thở, hắn bỗng nhiên cảm thấy không đúng, vẫn lần nữa mở mắt ra, dùng tay dốc sức dụi dụi mắt, mới phát hiện mình không nhìn lầm, không phải Tâm Ma, quả nhiên là có người xâm nhập đến!
Lão giả lập tức vọt lên khỏi mặt đất, sợ tới mức lùi lại sau mấy bước, toàn thân cảnh giác quát:
- Ngươi, ngươi là người nào? Sao lại tới đây hả? !
Lý Vân Tiêu cũng cảnh giác vạn phần, liếm liếm bờ môi khô, có thể tu luyện trong tinh không như thế, tuyệt đối không phải là kẻ yếu.
Hắn nhìn chằm chằm vào lão giả áo vàng một hồi, bỗng nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc cực độ, lập tức đồng tử trừng lớn. Hắn vậy mà dần nhận ra người trước mắt này, lại là quen biết cũ của hắn, nghẹn ngào cả kinh nói:
- Ngươi, ngươi là Viên Cao Hàn? ! Tinh Quang Hồn Thể -- đệ bát trọng!
Lão giả áo vàng sợ hãi kêu lên một tiếng, trên mặt khiếp sợ khó có thể bình tĩnh, nhìn Lý Vân Tiêu mộ hồi giống như gặp quỷ, âm thanh la hoảng lên, nói:
- Ngươi rốt cuộc là ai? Sao lại nhận ra lão phu? Còn biết Tinh Quang Hồn Thể của ta nữa!
Lý Vân Tiêu cưỡng chế khiếp sợ trong lòng, trong đầu nhanh chóng tính kế.
Viên Cao Hàn này chính là đại nhân vật có lai lịch không nhỏ, bối cảnh thông thiên ah! Bản thân chính là trưởng lão của Hóa Thần Hải, nhưng lại ở Thánh Vực kiêm nhiệm chức vụ nhất định, mà ngay cả trong bảy đại thế lực siêu cấp cũng có mấy nhà thuê hắn làm trưởng lão danh dự.
Cái gọi là trưởng lão danh dự, cũng chính là loại mang danh hiệu trên người, hàng năm không ràng buộc còn được rất nhiều chỗ tốt, thời điểm mấu chốt chỉ cần động miệng, hoặc là vươn ngón tay chỉ một hai cái. Lúc ở kiếp trước, Lý Vân Tiêu cũng mang trên mình danh hiệu trưởng lão danh dự Hóa Thần Hải, cũng là để làm nhiều việc trở nên thuận tiện hơn, cũng coi như là người quen cũ với Viên Cao Hàn này.
Hơn nữa những cái này cũng không phải là át chủ bài lớn nhất của Viên Cao Hàn, át chủ bài kia ngay cả Lý Vân Tiêu kiếp trước cũng không dám trêu chọc.
- Quả nhiên là Tinh Quang Hồn Thể ah, chậc chậc!
Trong lòng Lý Vân Tiêu rất nhanh đã có tính toán, tròng mắt xoay chuyển vô cùng tà ác, một vòng dáng cười hiện lên trên mặt, lạnh hừ hừ nói:
- Ta tự nhiên biết rõ ngươi là Viên Cao Hàn, nếu không cũng sẽ không từ xa vạn dặm đi tới Vực Ngoại Tinh Không này tìm ngươi rồi?
- Cái..., cái gì. . . , ngươi là tới tìm ta sao? Ngươi tìm ta làm gì?
Viên Cao Hàn kinh hãi liên tục, trong nội tâm càng thấp thỏm không thôi, đối phương tuy rằng nhìn qua chỉ có tu vị Võ Tông tứ tinh, nhưng loại thực lực hèn mọn này làm sao có thể tới Vực Ngoại Tinh Không được.
- Tìm ngươi làm gì? Hắc hắc. . .
Tiếng cười của Lý Vân Tiêu khiến Viên Cao Hàn toàn thân sợ hãi, dữ tợn nói:
- Đương nhiên là ham muốn Tinh Quang Luyện Hồn Thuật của ngươi rồi rồi, Thuật Luyện đại sư cửu giai Viên Cao Hàn tiên sinh!
- Tinh Quang Luyện Hồn Thuật! Gan chó thật lớn!
Dù trong lòng Viên Cao Hàn đối với hắn kiêng kị không thôi, nhưng sau khi nghe thấy yêu cầu này, vẫn giận đến tím mặt, sắc mặt lập tức âm lãnh tới cực điểm, quát:
- Ta mặc kệ ngươi là người phương nào, hiện giờ lập tức cút cho ta! Muốn luyện hồn chi thuật của ta, tuyệt không khả năng! Ngươi bây giờ lập tức rời đi còn kịp, nếu để cho ta biết được ngươi là ai thì ngươi phiền toái đấy!
Hắn vẻ mặt vẻ giận dữ, khí chất tông sư của người thân là thương vị giả Thuật Luyện Sư cửu giai phát ra, có loại trầm ổn gặp nguy không loạn, tiếp tục bổ sung nói:
- Hơn nữa ngươi đã biết ta, thì nên biết Tinh Quang Luyện Hồn Thuật này được truyền thừa từ nơi nào, trong thiên hạ này, ai dám làm chuyện đó hả?
Lý Vân Tiêu khinh miệt cười, lạnh giọng nói:
- Hậu trường của ngươi ta cũng biết, nhưng đã từ xa vạn dặm đến đây, ta tự nhiên đã có chuẩn bị. Ngươi là quý trọng luyện hồn thuật của ngươi, hay là quý trọng cái Tinh Quang Hồn Thể bát giai này đây?
Trong nhẫn hắn lóe lên hào quang, một cây trường phiên xuất hiện trong tay, Vù vù chuyển mấy vòng, uy phong lẫm lẫm cười lạnh nói:
- Thứ này ngươi có nhận ra không?
Chi!
Lần này Viên Cao Hàn quả nhiên đã sợ tới mức hồn phi phách tán, nghẹn ngào thét to:
- Phệ Hồn Phiên? Hơn nữa là Phệ Hồn Phiên cửu giai! Ngươi là người Phệ Hồn Tộc? !
Lý Vân Tiêu trong lòng bật cười, vẫn giả bộ dữ tợn như cũ, lạnh lùng nói:
- Biết rõ là tốt rồi, cho ngươi ba tức thời gian để lựa chọn đấy.
Trong lòng hắn cũng thập phần khẩn trương, bàn tay nắm lấy Phệ Hồn Phiên cũng đổ đầy mồ hôi.
Giờ phút này Viên Cao Hàn ở trước mặt hắn cũng không phải là bản thân Viên Cao Hàn, mà là một cỗ thân ngoại hóa thân! Thuần túy do hồn thể cấu thành, là một loại luyện hồn chi thuật vô thượng, thông qua hấp thu tinh thần chi lực, cô đọng ra đạo hồn phách thứ hai của bản thân, từ đó thực hiện song hồn cùng tu, tương đương với hai Thuật Luyện Sư đồng thời tu luyện, hiệu quả có thể nghĩ.
Loại Tinh Quang Luyện Hồn Thuật này được vinh danh là luyện hồn thuật đệ nhất đại lục!
Mà bây giờ thứ gọi là Tinh Quang Hồn Thể bát trọng cũng là thứ tương đương với Thuật Luyện Sư bát giai, cho dù Lý Vân Tiêu động thủ cũng sẽ không phải là đối thủ của Tinh Quang Hồn Thể này của Viên Cao Hàn.
Hắn hiện giờ sách lược chính là dùng Phệ Hồn Phiên để hù dọa đối phương, dù sao tất cả thân thể linh hồn sợ nhất chính là người Phệ Hồn Tộc, đặc biệt là một ít Thuật Luyện Sư cao cấp, linh hồn cường đại khiến những cao thủ Phệ Hồn Tộc kia đều thèm nhỏ dãi.
Quả nhiên.
Viên Cao Hàn sau khi thấy Phệ Hồn Phiên cả người đều trở nên thập phần không bình tinh..., thân thể dưới phiến ánh sao trở nên run run, cơ hồ chỉ dùng thanh âm gào rú nói:
- Coi như là Hoàng Phủ Bật cũng không dám đối với ta như vậy! Nếu ngươi dám thu Tinh Quang Hồn Thể này cúa ta, coi như Phệ Hồn Tộc các ngươi là bảy đại thế lực siêu cấp, ta cũng muốn giết cho tan thành mây khói!
- Dừng! Chỉ bằng ngươi sao?
Chi!
Lý Vân Tiêu hít một hơi lạnh, hoảng sợ thất thanh nói:
- Dĩ nhiên có người hấp thu tinh thần lực tu luyện! Cái này. . . !
Một màn trước mắt khiến hắn quá mức hoảng sợ, không có dị bảo thì cũng thôi đi, không ngờ lại gặp được một người!
Hắn nghẹn ngào kinh hô, lập tức kinh động lão giả đang tu luyện kia, hắn đột nhiên giương mắt, khi vừa mở mắt ra, liền có kim quang như lôi điện lóng lánh trong đó.
Lão giả kia cũng cực kỳ khiếp sợ, cũng tuyệt đối không thể tưởng được mình tu luyện vậy mà lại bị người quấy rầy, mở to mắt ngốc trệ một lát, lúc này mới thì thào lẩm bẩm:
- Chuyện gì xảy ra, nơi này chính là Vực Ngoại Tinh Không ah, sao lại có người? Không đúng không đúng, tuyệt không khả năng, nhất định là ta tu luyện gặp phải Tâm Ma nghiệp chướng! Nguy rồi, sao lại xuất hiện Tâm Ma chứ?
Lão giả áo vàng vội vàng nhắm nghiền hai mưats, trong tay thi triển ra một cái Thanh Tâm Quyết, muốn dứt bỏ các loại tạp niệm, lần nữa vận công tĩnh tâm điều tức, cố gắng bài trừ ma chướng.
Nhưng qua mấy hơi thở, hắn bỗng nhiên cảm thấy không đúng, vẫn lần nữa mở mắt ra, dùng tay dốc sức dụi dụi mắt, mới phát hiện mình không nhìn lầm, không phải Tâm Ma, quả nhiên là có người xâm nhập đến!
Lão giả lập tức vọt lên khỏi mặt đất, sợ tới mức lùi lại sau mấy bước, toàn thân cảnh giác quát:
- Ngươi, ngươi là người nào? Sao lại tới đây hả? !
Lý Vân Tiêu cũng cảnh giác vạn phần, liếm liếm bờ môi khô, có thể tu luyện trong tinh không như thế, tuyệt đối không phải là kẻ yếu.
Hắn nhìn chằm chằm vào lão giả áo vàng một hồi, bỗng nhiên lộ ra vẻ kinh ngạc cực độ, lập tức đồng tử trừng lớn. Hắn vậy mà dần nhận ra người trước mắt này, lại là quen biết cũ của hắn, nghẹn ngào cả kinh nói:
- Ngươi, ngươi là Viên Cao Hàn? ! Tinh Quang Hồn Thể -- đệ bát trọng!
Lão giả áo vàng sợ hãi kêu lên một tiếng, trên mặt khiếp sợ khó có thể bình tĩnh, nhìn Lý Vân Tiêu mộ hồi giống như gặp quỷ, âm thanh la hoảng lên, nói:
- Ngươi rốt cuộc là ai? Sao lại nhận ra lão phu? Còn biết Tinh Quang Hồn Thể của ta nữa!
Lý Vân Tiêu cưỡng chế khiếp sợ trong lòng, trong đầu nhanh chóng tính kế.
Viên Cao Hàn này chính là đại nhân vật có lai lịch không nhỏ, bối cảnh thông thiên ah! Bản thân chính là trưởng lão của Hóa Thần Hải, nhưng lại ở Thánh Vực kiêm nhiệm chức vụ nhất định, mà ngay cả trong bảy đại thế lực siêu cấp cũng có mấy nhà thuê hắn làm trưởng lão danh dự.
Cái gọi là trưởng lão danh dự, cũng chính là loại mang danh hiệu trên người, hàng năm không ràng buộc còn được rất nhiều chỗ tốt, thời điểm mấu chốt chỉ cần động miệng, hoặc là vươn ngón tay chỉ một hai cái. Lúc ở kiếp trước, Lý Vân Tiêu cũng mang trên mình danh hiệu trưởng lão danh dự Hóa Thần Hải, cũng là để làm nhiều việc trở nên thuận tiện hơn, cũng coi như là người quen cũ với Viên Cao Hàn này.
Hơn nữa những cái này cũng không phải là át chủ bài lớn nhất của Viên Cao Hàn, át chủ bài kia ngay cả Lý Vân Tiêu kiếp trước cũng không dám trêu chọc.
- Quả nhiên là Tinh Quang Hồn Thể ah, chậc chậc!
Trong lòng Lý Vân Tiêu rất nhanh đã có tính toán, tròng mắt xoay chuyển vô cùng tà ác, một vòng dáng cười hiện lên trên mặt, lạnh hừ hừ nói:
- Ta tự nhiên biết rõ ngươi là Viên Cao Hàn, nếu không cũng sẽ không từ xa vạn dặm đi tới Vực Ngoại Tinh Không này tìm ngươi rồi?
- Cái..., cái gì. . . , ngươi là tới tìm ta sao? Ngươi tìm ta làm gì?
Viên Cao Hàn kinh hãi liên tục, trong nội tâm càng thấp thỏm không thôi, đối phương tuy rằng nhìn qua chỉ có tu vị Võ Tông tứ tinh, nhưng loại thực lực hèn mọn này làm sao có thể tới Vực Ngoại Tinh Không được.
- Tìm ngươi làm gì? Hắc hắc. . .
Tiếng cười của Lý Vân Tiêu khiến Viên Cao Hàn toàn thân sợ hãi, dữ tợn nói:
- Đương nhiên là ham muốn Tinh Quang Luyện Hồn Thuật của ngươi rồi rồi, Thuật Luyện đại sư cửu giai Viên Cao Hàn tiên sinh!
- Tinh Quang Luyện Hồn Thuật! Gan chó thật lớn!
Dù trong lòng Viên Cao Hàn đối với hắn kiêng kị không thôi, nhưng sau khi nghe thấy yêu cầu này, vẫn giận đến tím mặt, sắc mặt lập tức âm lãnh tới cực điểm, quát:
- Ta mặc kệ ngươi là người phương nào, hiện giờ lập tức cút cho ta! Muốn luyện hồn chi thuật của ta, tuyệt không khả năng! Ngươi bây giờ lập tức rời đi còn kịp, nếu để cho ta biết được ngươi là ai thì ngươi phiền toái đấy!
Hắn vẻ mặt vẻ giận dữ, khí chất tông sư của người thân là thương vị giả Thuật Luyện Sư cửu giai phát ra, có loại trầm ổn gặp nguy không loạn, tiếp tục bổ sung nói:
- Hơn nữa ngươi đã biết ta, thì nên biết Tinh Quang Luyện Hồn Thuật này được truyền thừa từ nơi nào, trong thiên hạ này, ai dám làm chuyện đó hả?
Lý Vân Tiêu khinh miệt cười, lạnh giọng nói:
- Hậu trường của ngươi ta cũng biết, nhưng đã từ xa vạn dặm đến đây, ta tự nhiên đã có chuẩn bị. Ngươi là quý trọng luyện hồn thuật của ngươi, hay là quý trọng cái Tinh Quang Hồn Thể bát giai này đây?
Trong nhẫn hắn lóe lên hào quang, một cây trường phiên xuất hiện trong tay, Vù vù chuyển mấy vòng, uy phong lẫm lẫm cười lạnh nói:
- Thứ này ngươi có nhận ra không?
Chi!
Lần này Viên Cao Hàn quả nhiên đã sợ tới mức hồn phi phách tán, nghẹn ngào thét to:
- Phệ Hồn Phiên? Hơn nữa là Phệ Hồn Phiên cửu giai! Ngươi là người Phệ Hồn Tộc? !
Lý Vân Tiêu trong lòng bật cười, vẫn giả bộ dữ tợn như cũ, lạnh lùng nói:
- Biết rõ là tốt rồi, cho ngươi ba tức thời gian để lựa chọn đấy.
Trong lòng hắn cũng thập phần khẩn trương, bàn tay nắm lấy Phệ Hồn Phiên cũng đổ đầy mồ hôi.
Giờ phút này Viên Cao Hàn ở trước mặt hắn cũng không phải là bản thân Viên Cao Hàn, mà là một cỗ thân ngoại hóa thân! Thuần túy do hồn thể cấu thành, là một loại luyện hồn chi thuật vô thượng, thông qua hấp thu tinh thần chi lực, cô đọng ra đạo hồn phách thứ hai của bản thân, từ đó thực hiện song hồn cùng tu, tương đương với hai Thuật Luyện Sư đồng thời tu luyện, hiệu quả có thể nghĩ.
Loại Tinh Quang Luyện Hồn Thuật này được vinh danh là luyện hồn thuật đệ nhất đại lục!
Mà bây giờ thứ gọi là Tinh Quang Hồn Thể bát trọng cũng là thứ tương đương với Thuật Luyện Sư bát giai, cho dù Lý Vân Tiêu động thủ cũng sẽ không phải là đối thủ của Tinh Quang Hồn Thể này của Viên Cao Hàn.
Hắn hiện giờ sách lược chính là dùng Phệ Hồn Phiên để hù dọa đối phương, dù sao tất cả thân thể linh hồn sợ nhất chính là người Phệ Hồn Tộc, đặc biệt là một ít Thuật Luyện Sư cao cấp, linh hồn cường đại khiến những cao thủ Phệ Hồn Tộc kia đều thèm nhỏ dãi.
Quả nhiên.
Viên Cao Hàn sau khi thấy Phệ Hồn Phiên cả người đều trở nên thập phần không bình tinh..., thân thể dưới phiến ánh sao trở nên run run, cơ hồ chỉ dùng thanh âm gào rú nói:
- Coi như là Hoàng Phủ Bật cũng không dám đối với ta như vậy! Nếu ngươi dám thu Tinh Quang Hồn Thể này cúa ta, coi như Phệ Hồn Tộc các ngươi là bảy đại thế lực siêu cấp, ta cũng muốn giết cho tan thành mây khói!
- Dừng! Chỉ bằng ngươi sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.