Chương 25
Lăng Hi
20/03/2013
Chiều hôm sau, Thượng Quan Duệ Dịch cùng Lệ Tĩnh đến bái phỏng Phi Bộc sơn trang.
“Thật xin lỗi, tiểu thư đã trở về.” Dương tổng quản lễ độ mà nói.
“Đã trở về? Nhanh như vậy sao?” Lệ Tĩnh nhướng mày, có chút bất ngờ. Chỉ mới ba ngày không gặp mà nàng đã đi rồi.
Thượng Quan Duệ Dịch không chút thay đổi mà nhìn Dương tổng quản nhưng trong lòng lại có sóng ngầm mãnh liệt. Vì sao nàng lại đi nhanh như vậy? Là không để ý đến hắn hay thật sự có việc gấp phải làm?
“Nàng về đâu?” Bây giờ hắn mới nghĩ tới, chưa bao giờ hỏi nàng đến từ đâu, vẫn một mực bị nàng chọc giận đến mất lý trí.
“Hai vị công tử tìm tiểu thư có chuyện gì quan trọng sao?” Dương tổng quản hỏi lại bọn họ, dường như không muốn để cho bọn họ biết các nàng về đâu.
“Rốt cuộc bọn họ về đâu?” Thượng Quan Duệ Dịch kiên trì hỏi ra câu trả lời mà hắn muốn.
“Thật xin lỗi, mệnh lệnh của tiểu thư, ta không thể tiết lộ.” Dương tổng quản cũng không phải dễ nói chuyện.
“Tại hạ có chuyện quan trọng tìm nàng ấy, xin tổng quản giúp đỡ, nói cho tại hạ biết chỗ của nàng.”
“Xin Thượng Quan công tử đừng làm khó dễ tiểu nhân, không có lệnh của tiểu thư, ta thật sự không thể tiết lộ.”
“Ông chỉ cần…”
“Thượng Quan huynh, đừng làm khó dễ tổng quản nữa, huynh cũng biết chỗ khó của ông ấy.” Lệ Tĩnh nhịn không được mở miệng khuyên hắn, vì một cô gái, hắn cũng thật…
“Có phải nàng ở tại kinh thành hay không?” Hắn và nàng gặp mặt lần đầu tiên chính là ở trên đường phố của kinh thành.
“Chuyện này… Tiểu nhân không biết, có thể tiểu thư sẽ tới chỗ khác du ngoạn một thời gian, có thể đến kinh thành hay không… ta không dám kết luận.” Thực khôn ngoan, nhanh như vậy liền đoán được đại bản doanh của chủ tử.
“Vậy Kì Nhi thì sao? Nàng cũng về theo sao?” Lúc trước chỉ thấy Tinh Nhi mang theo hai người bảo vệ, Kì Nhi vẫn không đi theo, có thể nàng còn ở trong sơn trang hay không? Nói không chừng có thể dò la được tung tích của Tinh Nhi từ chỗ nàng.
Đối với Kì Nhi, hắn chỉ có thể nói tiếng xin lỗi. Hắn đã suy nghĩ rất nhiều rồi, hắn thích Tinh Nhi nhanh nhẹn hoạt bát, hắn không thể cho Kì Nhi hạnh phúc. Nhưng hắn sẽ thật lòng chúc phúc cho nàng, chỉ mong nàng cũng có thể tìm được hạnh phúc của mình.
“Kì Nhi tiểu thư đi chung với đại tiểu thư.” Căn bản chính là cùng một người, hắn nếu nói nàng còn ở đây, chắc chắn sẽ bị vạch trần.
“Quấy rầy rồi.” Vừa có được đáp án, Thượng Quan Duệ Dịch liền chắp tay, xoay người bước đi.
Nhìn hai người bọn họ rời đi, Dương tổng quản lập tức căn dặn xuống: “Truyền tin cho tiểu thư, có thể Thượng Quan công tử sẽ tới kinh thành tìm nàng, xin tiểu thư cẩn thận.”
Sau một lúc, một con chim bay về phía kinh thành. Mà bên góc tường lại có hai bóng người cao ngất đứng đó.
“Quả nhiên là bay về phía kinh thành.” Lệ Tĩnh thản nhiên nhìn Thượng Quan Duệ Dịch đang rất lạnh lùng, xem ra hắn đã hiểu rõ mọi thứ. Có điều Vân Tinh cùng Kì Nhi…
Tinh Nhi… Hắn sẽ tìm nàng trở về, khiến cho nàng trở lại bên cạnh hắn. Sau khi hắn rất khó khăn mới hiểu ra tất cả thì quyết định mạnh dạn mà đi yêu. Hắn quyết không cho phép nàng chạy khỏi hắn. Cho dù là đuổi theo tới chân trời góc biển, hắn cũng phải có được nàng.
……………………..
Aiz! Đã lâu không ăn canh, rốt cuộc nàng có thể từ từ nhấm nháp món ngon này rồi.
Kì Nhi vui vẻ múc một muỗng canh, đang muốn đưa vào miệng, đã thấy cách đó không xa có một người đi tới… Hắn hình như là… Nàng vội vã vứt muỗng lại, kéo Dung Nhi cùng Tâm Nhi chạy sang một con đường khác, tránh ở góc tường.
“Cô sao vậy?” Các nàng ngỡ ngàng mà nhìn chủ tử. Thật vất vả mới trở lại kinh thành, đang định ăn vài thứ trước rồi trở về, sao còn chưa kịp ăn đồ ăn thì chủ tử giống như một con thỏ bị giật mình, kéo các nàng đi trốn?
“Thượng Quan Duệ Dịch ở chỗ kia.” Nàng chỉ về phía trước.
Hai người nhìn nhau một cái, cùng thò đầu ra ngoài nhìn lén, quả nhiên nhìn thấy Thượng Quan Duệ Dịch đang bước nhanh lại đây.
“Sao hắn lại ở chỗ này?” Dung Nhi hơi giật mình.
“Đúng rồi! Không phải hắn nên ở tại Giang Tô mới đúng sao?” Rõ ràng trời còn chưa sáng chủ tử đã kêu các nàng thức dậy mà lên đường, sao lúc này hắn lại ở đây?
“Ta nào biết? Dù sao đừng làm cho hắn nhìn thấy chúng ta là được. Bây giờ chúng ta về trước rồi nói sau.” Thấy Thượng Quan Duệ Dịch cách các nàng càng ngày càng gần, nàng lập tức đưa ra quyết định.
Ba người các nàng lập tức bước nhanh về phía Vân Uyển Uyển.
“Thật xin lỗi, tiểu thư đã trở về.” Dương tổng quản lễ độ mà nói.
“Đã trở về? Nhanh như vậy sao?” Lệ Tĩnh nhướng mày, có chút bất ngờ. Chỉ mới ba ngày không gặp mà nàng đã đi rồi.
Thượng Quan Duệ Dịch không chút thay đổi mà nhìn Dương tổng quản nhưng trong lòng lại có sóng ngầm mãnh liệt. Vì sao nàng lại đi nhanh như vậy? Là không để ý đến hắn hay thật sự có việc gấp phải làm?
“Nàng về đâu?” Bây giờ hắn mới nghĩ tới, chưa bao giờ hỏi nàng đến từ đâu, vẫn một mực bị nàng chọc giận đến mất lý trí.
“Hai vị công tử tìm tiểu thư có chuyện gì quan trọng sao?” Dương tổng quản hỏi lại bọn họ, dường như không muốn để cho bọn họ biết các nàng về đâu.
“Rốt cuộc bọn họ về đâu?” Thượng Quan Duệ Dịch kiên trì hỏi ra câu trả lời mà hắn muốn.
“Thật xin lỗi, mệnh lệnh của tiểu thư, ta không thể tiết lộ.” Dương tổng quản cũng không phải dễ nói chuyện.
“Tại hạ có chuyện quan trọng tìm nàng ấy, xin tổng quản giúp đỡ, nói cho tại hạ biết chỗ của nàng.”
“Xin Thượng Quan công tử đừng làm khó dễ tiểu nhân, không có lệnh của tiểu thư, ta thật sự không thể tiết lộ.”
“Ông chỉ cần…”
“Thượng Quan huynh, đừng làm khó dễ tổng quản nữa, huynh cũng biết chỗ khó của ông ấy.” Lệ Tĩnh nhịn không được mở miệng khuyên hắn, vì một cô gái, hắn cũng thật…
“Có phải nàng ở tại kinh thành hay không?” Hắn và nàng gặp mặt lần đầu tiên chính là ở trên đường phố của kinh thành.
“Chuyện này… Tiểu nhân không biết, có thể tiểu thư sẽ tới chỗ khác du ngoạn một thời gian, có thể đến kinh thành hay không… ta không dám kết luận.” Thực khôn ngoan, nhanh như vậy liền đoán được đại bản doanh của chủ tử.
“Vậy Kì Nhi thì sao? Nàng cũng về theo sao?” Lúc trước chỉ thấy Tinh Nhi mang theo hai người bảo vệ, Kì Nhi vẫn không đi theo, có thể nàng còn ở trong sơn trang hay không? Nói không chừng có thể dò la được tung tích của Tinh Nhi từ chỗ nàng.
Đối với Kì Nhi, hắn chỉ có thể nói tiếng xin lỗi. Hắn đã suy nghĩ rất nhiều rồi, hắn thích Tinh Nhi nhanh nhẹn hoạt bát, hắn không thể cho Kì Nhi hạnh phúc. Nhưng hắn sẽ thật lòng chúc phúc cho nàng, chỉ mong nàng cũng có thể tìm được hạnh phúc của mình.
“Kì Nhi tiểu thư đi chung với đại tiểu thư.” Căn bản chính là cùng một người, hắn nếu nói nàng còn ở đây, chắc chắn sẽ bị vạch trần.
“Quấy rầy rồi.” Vừa có được đáp án, Thượng Quan Duệ Dịch liền chắp tay, xoay người bước đi.
Nhìn hai người bọn họ rời đi, Dương tổng quản lập tức căn dặn xuống: “Truyền tin cho tiểu thư, có thể Thượng Quan công tử sẽ tới kinh thành tìm nàng, xin tiểu thư cẩn thận.”
Sau một lúc, một con chim bay về phía kinh thành. Mà bên góc tường lại có hai bóng người cao ngất đứng đó.
“Quả nhiên là bay về phía kinh thành.” Lệ Tĩnh thản nhiên nhìn Thượng Quan Duệ Dịch đang rất lạnh lùng, xem ra hắn đã hiểu rõ mọi thứ. Có điều Vân Tinh cùng Kì Nhi…
Tinh Nhi… Hắn sẽ tìm nàng trở về, khiến cho nàng trở lại bên cạnh hắn. Sau khi hắn rất khó khăn mới hiểu ra tất cả thì quyết định mạnh dạn mà đi yêu. Hắn quyết không cho phép nàng chạy khỏi hắn. Cho dù là đuổi theo tới chân trời góc biển, hắn cũng phải có được nàng.
……………………..
Aiz! Đã lâu không ăn canh, rốt cuộc nàng có thể từ từ nhấm nháp món ngon này rồi.
Kì Nhi vui vẻ múc một muỗng canh, đang muốn đưa vào miệng, đã thấy cách đó không xa có một người đi tới… Hắn hình như là… Nàng vội vã vứt muỗng lại, kéo Dung Nhi cùng Tâm Nhi chạy sang một con đường khác, tránh ở góc tường.
“Cô sao vậy?” Các nàng ngỡ ngàng mà nhìn chủ tử. Thật vất vả mới trở lại kinh thành, đang định ăn vài thứ trước rồi trở về, sao còn chưa kịp ăn đồ ăn thì chủ tử giống như một con thỏ bị giật mình, kéo các nàng đi trốn?
“Thượng Quan Duệ Dịch ở chỗ kia.” Nàng chỉ về phía trước.
Hai người nhìn nhau một cái, cùng thò đầu ra ngoài nhìn lén, quả nhiên nhìn thấy Thượng Quan Duệ Dịch đang bước nhanh lại đây.
“Sao hắn lại ở chỗ này?” Dung Nhi hơi giật mình.
“Đúng rồi! Không phải hắn nên ở tại Giang Tô mới đúng sao?” Rõ ràng trời còn chưa sáng chủ tử đã kêu các nàng thức dậy mà lên đường, sao lúc này hắn lại ở đây?
“Ta nào biết? Dù sao đừng làm cho hắn nhìn thấy chúng ta là được. Bây giờ chúng ta về trước rồi nói sau.” Thấy Thượng Quan Duệ Dịch cách các nàng càng ngày càng gần, nàng lập tức đưa ra quyết định.
Ba người các nàng lập tức bước nhanh về phía Vân Uyển Uyển.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.