Vận Mệnh Nghịch Hành
Đánh giá: 7.3/10 từ 3 lượt
Vận Mệnh Nghịch Hành - Độc Hành Giả
Giới thiệu truyện tiên hiệp đặc sắc này:
- “Đã 5 ngày rồi, ta đến đây đã 5 ngày rồi. Suốt 5 ngày qua theo quan sát của ta nơi này cũng có nhật, nguyệt, tinh tú chẳng khác gì so với địa cầu. Phải chăng nơi này chỉ là một nơi nào đó trên địa cầu mà thôi, ta nhất định phải tìm cách quay trở về, 5 ngày qua chắc hẳn mọi người sẽ lo lắng cho mình lắm hoặc có khi chỉ có mỗi mẫu thân là lo lắng cho mình mà thôi, còn cô ấy chắc đã quên mất sự tồn tại của mình rồi.”
- "Ngoài trời đang gió to lắm, huynh nên trở vào nhà đi thôi". Giọng nói nhẹ nhàng của một cô nương vang lên làm cho người nam tử tạm thời thoát ra khỏi suy tư của bản thân.
- "Cảm ơn cô nương đã quan tâm, không biết cô có thấy Tiểu bạch ở đâu hay không vậy?"
- “Có phải huynh muốn nói đến con tiểu bạch thú lúc trước phải không, từ lúc nó báo hiệu cho tiểu nữa rằng huynh bị bất tỉnh đến nay tiểu nữ không hề thấy bóng dáng của nó nữa. Không biết có phải là nó đi lạc nơi đâu không tìm được đường về”
- “Sẽ không đâu, tuy rằng ta gặp nó cũng chưa lâu nhưng ta thấy nó có thừa sự thông minh để ghi nhớ đoạn đường về nhà. Đã 5 ngày qua làm phiền cô nương chăm sóc. Ta vẫn quên chưa hỏi qua quý danh để tiện xưng hô”
- “Tiểu nữ tên Kim Hoa”
- “Kim Hoa, cái tên rất hay, ở giữa dãy sơn mạch hùng vĩ lại xuất hiện một đóa hoa đúng là vạn nhân chú mục. Ta tên là Trần Ngọc, Kim Hoa cô nương cô có chắc là chưa từng biết đến một nơi gọi là địa cầu à”
Giới thiệu truyện tiên hiệp đặc sắc này:
- “Đã 5 ngày rồi, ta đến đây đã 5 ngày rồi. Suốt 5 ngày qua theo quan sát của ta nơi này cũng có nhật, nguyệt, tinh tú chẳng khác gì so với địa cầu. Phải chăng nơi này chỉ là một nơi nào đó trên địa cầu mà thôi, ta nhất định phải tìm cách quay trở về, 5 ngày qua chắc hẳn mọi người sẽ lo lắng cho mình lắm hoặc có khi chỉ có mỗi mẫu thân là lo lắng cho mình mà thôi, còn cô ấy chắc đã quên mất sự tồn tại của mình rồi.”
- "Ngoài trời đang gió to lắm, huynh nên trở vào nhà đi thôi". Giọng nói nhẹ nhàng của một cô nương vang lên làm cho người nam tử tạm thời thoát ra khỏi suy tư của bản thân.
- "Cảm ơn cô nương đã quan tâm, không biết cô có thấy Tiểu bạch ở đâu hay không vậy?"
- “Có phải huynh muốn nói đến con tiểu bạch thú lúc trước phải không, từ lúc nó báo hiệu cho tiểu nữa rằng huynh bị bất tỉnh đến nay tiểu nữ không hề thấy bóng dáng của nó nữa. Không biết có phải là nó đi lạc nơi đâu không tìm được đường về”
- “Sẽ không đâu, tuy rằng ta gặp nó cũng chưa lâu nhưng ta thấy nó có thừa sự thông minh để ghi nhớ đoạn đường về nhà. Đã 5 ngày qua làm phiền cô nương chăm sóc. Ta vẫn quên chưa hỏi qua quý danh để tiện xưng hô”
- “Tiểu nữ tên Kim Hoa”
- “Kim Hoa, cái tên rất hay, ở giữa dãy sơn mạch hùng vĩ lại xuất hiện một đóa hoa đúng là vạn nhân chú mục. Ta tên là Trần Ngọc, Kim Hoa cô nương cô có chắc là chưa từng biết đến một nơi gọi là địa cầu à”
5 chương mới nhất truyện Vận Mệnh Nghịch Hành
Danh sách chương truyện Vận Mệnh Nghịch Hành
- Chương 31 - Thiên Linh Thể
- Chương 32 - Ngày quyết đấu đã đến
- Chương 33 - Ngươi Thật Sự Là Trần Ngọc
- Chương 34 - Trở thành bao cát
- Chương 35 - Gió đổi chiều
- Chương 36 - Quyết định của Trần Ngọc
- Chương 37 - Trở lại Tây lâm bình nguyên
- Chương 38 - Diệu Tinh báo
- Chương 39 - Tẩu vi thượng sách
- Chương 40 - Truy sát
- Chương 41 - Vị khách không mời
- Chương 42 - Khai sơn phái
- Chương 43 - Căng thẳng Nghị sự đường
- Chương 44 - Kịch biến đại tái
- Chương 45 - Để ta dạy ngươi bài học đầu tiên
- Chương 46 - Thì ra là máy X-Quang
- Chương 47 - Miễn cưởng hợp cách
- Chương 48 - Thiên phú đỉnh cấp
- Chương 49 - Người so với người thật tức chết người
- Chương 50 - Đãi ngộ cấp 5
- Chương 51 - May quá, vừa đúng hơn ngươi một cấp đãi ngộ
- Chương 52 - Sư phụ, sao ta có cảm giác là mình bị người lừa vậy.
- Chương 53 - Ta gia nhập Độc đường