Chương 29: DỊ THUỶ
Nguyệt Tử Vô Tâm
19/02/2022
Phong Vân sơn mạch.
Một nam tử tuấn tú mặc phật y đang đi theo một chiếc xe ngựa được lái bởi bốn tên cũng mặc phật y.
“Mẹ nó! Mới sáng sớm đã bắt dậy rồi! Có cho người ta nghỉ ngơi không?” Một tên làu bàu, tối qua do không biết ăn cái gì nên đêm đến hắn ngồi quay tay cả đêm vẫn không ra, lại còn bị bắt dậy sớm nên giờ hắn không khác gì thằng nghiện.
“Không biết Đại sư huynh lo cái gì mà bắt chúng ta đi sớm như vậy!” Một tên cũng than phiền.
Tên có vẻ lớn tuổi nhất trong đây lên tiếng: “Im lặng mà lái đi! Không Đại sư huynh trách phạt bậy giờ!”
…
Tửu Lộ Quán.
“Được rồi xuất phát thôi!” Trước tửu quán, Vương nói với Hoa Diễm Liên, trên tay hắn đang cầm một tấm bản đồ, dựa theo chỉ dẫn của nhiệm vụ hệ thống, Vương biết được nhóm Tịnh Thất Bồng Lai sẽ mang Hoa Diễm My đến Thiên Vũ thành.
“Tốt!” Hoa Diễm Liên đáp.
Dứt lời, hai thân ảnh nhanh chóng biến mất.
…
Nửa ngày trôi qua.
Một đoàn người đánh xe ngựa đang nói chuyện với nhau.
“Còn 20 dặm nữa là tới rồi!”
“Ta mệt quá! Nghỉ tý đi!” Một tên mập mạp lên tiếng.
“Vừa mới ăn xong giờ còn đòi nghỉ, đệ lười biếng vừa thôi!”
“Nhưng mà…”
Tên mập đang định nói thì thấy dấu hiệu bảo im lặng của Đại sư huynh liền ngậm miệng lại.
Bỗng nhiên từ đâu bắn ra một quả cầu màu xanh ánh kim nhắm thẳng vào một tên đầu trọc là chiến sư viên mãn trong nhóm.
“Lâm sư huynh cẩn thận!”
Tên Chiến Sư được gọi là Lâm sư huynh đứng thất thần ngay cả chiến khí hộ thể cũng không kích hoạt được, bỗng nhiên có một bóng người hiện ra trước mặt hắn hờ hững tung ra một quyền.
Một quyền của hắn phá tan quả cầu, cứu nguy cho tên họ Lâm, tuy đỡ được nhưng hắn quá bất ngờ, một người già dặn như Lâm sư đệ lại bị đòn tấn công vừa nãy làm cho thất thần, hơn nữa màu sắc của quả cầu vừa nãy cũng không giống thuỷ thuộc tính bình thường.
“Hồn Tháp, đó là gì?”
Vương đang nấp ở một nơi gần đó, thấy màu sắc của quả cầu khác thuỷ thuộc tính bình thường nên cũng hơi thắc mắc.
“Định Hồn Thuỷ, dị thuỷ!” Hồn Tháp đáp.
“Dị thủy???”
“Đúng Dị thủy không được phân chia cấp bậc rõ ràng vì nó là chí tôn trong thủy thuộc tính nếu thủy thuộc tính thông thường đối đầu sẽ bị dị thủy khắc chế đôi phần!”
“Hèn gì Xích Tâm Hoả của ta lại có dấu hiệu run sợ trước quả cầu kia! Mà nàng là ai mà lại có thể sở hữu được dị thuỷ?”
Bên kia, tên Chiến Sư họ Lâm vừa kịp hoàn hồn trở lại, thở phào nhẹ nhõm khi mình vẫn còn sống, vừa nãy không hiểu sao khi thuỷ cầu tiến lại gần thì hắn không thể nào điều khiển thân thể của mình để né tranh hay vận chiến khí hộ thân.
“Không ổn, là chiến kĩ linh hồn!” Tên Đại sư huynh hoảng sợ thầm nghĩ, đâu phải ai cũng có Hồn Tháp để giải đáp thắc mắc nên tên đại sư huynh nghĩ chiến kĩ linh hồn đã tác động khiến cho tên Lâm sư đệ kia bị thất thần.
Nhưng hắn vẫn tỏ vẻ trấn tỉnh, lên tiếng nói: “Vị thí chủ mới tới là ai? Sao lại vô duyên vô cớ tấn công sư huynh, sư đệ chúng ta vậy!”
“Nực cười! Các ngươi mà cũng là sư ư? Dám lấy danh nghĩa Phật ra để lừa gạt mọi người!” Hoa Diễm Liên bước ra, sau đó nhanh chóng tấn công vào tên Đại sư huynh.
Tịnh Thất Bồng Lai, luôn lấy danh nghĩa là nhà sư để xin tiền công đức cùng với sự kính trọng của mọi người, nhưng thực chất bọn hắn cũng chả phải nhà sư gì cả, bọn hắn đến cả kinh thư là gì cũng không biết thì làm sao là Phật thật được chứ! Ngoài công việc xin tiền công đức ra, bọn chúng còn nhận các vụ ám sát, bắt cóc,… để kiếm thêm chút tiền. Vụ bắt Hoa Diễm My lần này cũng là bọn chúng nhận nhiệm vụ từ một người tự xưng là “Ông nội”. Thù lao của phi vụ này rất lớn, nên bọn hắn bất chấp tất cả, vô trong Tửu Lộ Quán mang Hoa Diễm My đi.
Tên Đại sư huynh biến sắc, nhanh chóng phân phó với mọi người: “Lâm sư đệ cùng ta giữ chân ả ta! Năm sư đệ còn lại mau chóng mang Hoa Diễm My đi! Nhớ kĩ phải mang đến Thiên Vũ thành giao cho “Ông nội”! Xong việc ta sẽ đuổi theo sau!”
Nói xong, uy áp của Chiến Linh toả ra, đỡ lấy đòn tấn công của Hoa Diễm Liên.
Mặc dù hắn cùng với Hoa Diễm Liên đều là ngũ tinh Chiến Linh, nhưng Hoa Diễm Liên lại có dị thuỷ nên hắn căn bản không phải là đối thủ của nàng, dù có thêm tên Lâm sư đệ tu vi Chiến Sư viên mãn cũng chỉ có thể giữ chân, khó có thể đánh bại Hoa Diễm Liên.
Lúc này, Vương từ trong chỗ nấp chạy ra đuổi theo, 5 tên còn lại thực lực cũng không phải là yếu, hắn đã cầm sẵn Hình Nhân Thế Mạng cùng với Chỉ Định Tiểu Na Di Phù để đảm bảo an toàn tính mạng, chỉ cần đoạt được Hoa Diễm My, hắn liền dùng Chỉ Định Tiểu Na Di Phù để chạy.
Một nam tử tuấn tú mặc phật y đang đi theo một chiếc xe ngựa được lái bởi bốn tên cũng mặc phật y.
“Mẹ nó! Mới sáng sớm đã bắt dậy rồi! Có cho người ta nghỉ ngơi không?” Một tên làu bàu, tối qua do không biết ăn cái gì nên đêm đến hắn ngồi quay tay cả đêm vẫn không ra, lại còn bị bắt dậy sớm nên giờ hắn không khác gì thằng nghiện.
“Không biết Đại sư huynh lo cái gì mà bắt chúng ta đi sớm như vậy!” Một tên cũng than phiền.
Tên có vẻ lớn tuổi nhất trong đây lên tiếng: “Im lặng mà lái đi! Không Đại sư huynh trách phạt bậy giờ!”
…
Tửu Lộ Quán.
“Được rồi xuất phát thôi!” Trước tửu quán, Vương nói với Hoa Diễm Liên, trên tay hắn đang cầm một tấm bản đồ, dựa theo chỉ dẫn của nhiệm vụ hệ thống, Vương biết được nhóm Tịnh Thất Bồng Lai sẽ mang Hoa Diễm My đến Thiên Vũ thành.
“Tốt!” Hoa Diễm Liên đáp.
Dứt lời, hai thân ảnh nhanh chóng biến mất.
…
Nửa ngày trôi qua.
Một đoàn người đánh xe ngựa đang nói chuyện với nhau.
“Còn 20 dặm nữa là tới rồi!”
“Ta mệt quá! Nghỉ tý đi!” Một tên mập mạp lên tiếng.
“Vừa mới ăn xong giờ còn đòi nghỉ, đệ lười biếng vừa thôi!”
“Nhưng mà…”
Tên mập đang định nói thì thấy dấu hiệu bảo im lặng của Đại sư huynh liền ngậm miệng lại.
Bỗng nhiên từ đâu bắn ra một quả cầu màu xanh ánh kim nhắm thẳng vào một tên đầu trọc là chiến sư viên mãn trong nhóm.
“Lâm sư huynh cẩn thận!”
Tên Chiến Sư được gọi là Lâm sư huynh đứng thất thần ngay cả chiến khí hộ thể cũng không kích hoạt được, bỗng nhiên có một bóng người hiện ra trước mặt hắn hờ hững tung ra một quyền.
Một quyền của hắn phá tan quả cầu, cứu nguy cho tên họ Lâm, tuy đỡ được nhưng hắn quá bất ngờ, một người già dặn như Lâm sư đệ lại bị đòn tấn công vừa nãy làm cho thất thần, hơn nữa màu sắc của quả cầu vừa nãy cũng không giống thuỷ thuộc tính bình thường.
“Hồn Tháp, đó là gì?”
Vương đang nấp ở một nơi gần đó, thấy màu sắc của quả cầu khác thuỷ thuộc tính bình thường nên cũng hơi thắc mắc.
“Định Hồn Thuỷ, dị thuỷ!” Hồn Tháp đáp.
“Dị thủy???”
“Đúng Dị thủy không được phân chia cấp bậc rõ ràng vì nó là chí tôn trong thủy thuộc tính nếu thủy thuộc tính thông thường đối đầu sẽ bị dị thủy khắc chế đôi phần!”
“Hèn gì Xích Tâm Hoả của ta lại có dấu hiệu run sợ trước quả cầu kia! Mà nàng là ai mà lại có thể sở hữu được dị thuỷ?”
Bên kia, tên Chiến Sư họ Lâm vừa kịp hoàn hồn trở lại, thở phào nhẹ nhõm khi mình vẫn còn sống, vừa nãy không hiểu sao khi thuỷ cầu tiến lại gần thì hắn không thể nào điều khiển thân thể của mình để né tranh hay vận chiến khí hộ thân.
“Không ổn, là chiến kĩ linh hồn!” Tên Đại sư huynh hoảng sợ thầm nghĩ, đâu phải ai cũng có Hồn Tháp để giải đáp thắc mắc nên tên đại sư huynh nghĩ chiến kĩ linh hồn đã tác động khiến cho tên Lâm sư đệ kia bị thất thần.
Nhưng hắn vẫn tỏ vẻ trấn tỉnh, lên tiếng nói: “Vị thí chủ mới tới là ai? Sao lại vô duyên vô cớ tấn công sư huynh, sư đệ chúng ta vậy!”
“Nực cười! Các ngươi mà cũng là sư ư? Dám lấy danh nghĩa Phật ra để lừa gạt mọi người!” Hoa Diễm Liên bước ra, sau đó nhanh chóng tấn công vào tên Đại sư huynh.
Tịnh Thất Bồng Lai, luôn lấy danh nghĩa là nhà sư để xin tiền công đức cùng với sự kính trọng của mọi người, nhưng thực chất bọn hắn cũng chả phải nhà sư gì cả, bọn hắn đến cả kinh thư là gì cũng không biết thì làm sao là Phật thật được chứ! Ngoài công việc xin tiền công đức ra, bọn chúng còn nhận các vụ ám sát, bắt cóc,… để kiếm thêm chút tiền. Vụ bắt Hoa Diễm My lần này cũng là bọn chúng nhận nhiệm vụ từ một người tự xưng là “Ông nội”. Thù lao của phi vụ này rất lớn, nên bọn hắn bất chấp tất cả, vô trong Tửu Lộ Quán mang Hoa Diễm My đi.
Tên Đại sư huynh biến sắc, nhanh chóng phân phó với mọi người: “Lâm sư đệ cùng ta giữ chân ả ta! Năm sư đệ còn lại mau chóng mang Hoa Diễm My đi! Nhớ kĩ phải mang đến Thiên Vũ thành giao cho “Ông nội”! Xong việc ta sẽ đuổi theo sau!”
Nói xong, uy áp của Chiến Linh toả ra, đỡ lấy đòn tấn công của Hoa Diễm Liên.
Mặc dù hắn cùng với Hoa Diễm Liên đều là ngũ tinh Chiến Linh, nhưng Hoa Diễm Liên lại có dị thuỷ nên hắn căn bản không phải là đối thủ của nàng, dù có thêm tên Lâm sư đệ tu vi Chiến Sư viên mãn cũng chỉ có thể giữ chân, khó có thể đánh bại Hoa Diễm Liên.
Lúc này, Vương từ trong chỗ nấp chạy ra đuổi theo, 5 tên còn lại thực lực cũng không phải là yếu, hắn đã cầm sẵn Hình Nhân Thế Mạng cùng với Chỉ Định Tiểu Na Di Phù để đảm bảo an toàn tính mạng, chỉ cần đoạt được Hoa Diễm My, hắn liền dùng Chỉ Định Tiểu Na Di Phù để chạy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.