Chương 27: GIẢI CỨU DIỄM MY
Nguyệt Tử Vô Tâm
19/02/2022
Rìa sơn mạch.
Nơi đây có một tửu quán khá lớn tên là Tửu Lộ Quán. Đây là nơi nghỉ chân của những dong binh đoàn, đây còn là nơi để chữa thương vì trong Tửu Lộ Quán tồn tại một nhị phẩm Luyện Đan sư. Tửu Lộ Quán có thể đứng sừng sững ở đây gần chục năm cũng nhờ có một cường giả Chiến Linh thủ hộ.
Lúc này đang có một người trùm bộ áo bào đen đứng trước tửu quán. Hắn bước vào trong, bên trong tửu quán rất náo nhiệt, đầy thể loại người, nào là đại hán to lớn, nào là tiểu nhân nhỏ mọn, không khí cực kì hỗn tạp. Nhìn thấy hắc bào nhân tiến vào, đám người ở đó cũng không có phản ứng gì, nơi đây là rìa sơn mạch, có rất nhiều kẻ lai lịch bí ấn muốn đến Phong Vân Sơn Mạch tìm vận may.
Hắc bào nhân này không ai khác chính là Vương, hắn phải trùm áo bào đen này một phần là hẵn quá trẻ, còn một phần là mái tóc trắng của hắn quá nổi bật.
Vừa thấy Vương bước vào, một tiểu nhị nhanh nhảu chạy tới:
“Hoan nghênh đến Tửu Lộ Quán! Quan khách, ta có thể giúp gì cho ngươi?”
“Chỗ ngươi còn chỗ nào tá túc qua đêm không?” Vương hỏi.
“Vừa hay chúng ta chỉ còn đúng một phòng trống, để ta dẫn công tử lên lầu!” Vừa nói, tiểu nhị vừa dẫn Vương lên lầu.
Theo chân tiểu nhị, Vương được dẫn vào một căn phòng bên trên lầu hai.
Căn phòng khá rộng rãi, bên trong chỉ có một chiếc giường và một bộ bàn ghế.
“Khách quan! Đây là phòng của ngươi, nếu có việc gì cứ gọi tiểu nhân!”
Tiểu nhị đang định quay người rời đi thì đột nhiên Vương tóm lấy vai hắn kéo lại, tiện thể dùng một ít chiến khí để đóng cửa lại rồi ném cho một túi tiền.
Tên tiểu nhị nhanh nhẹn chụp túi tiền, nhưng hắn bắt đầu cảm thấy sai sai, sao vị khách quan này lại đóng cửa lại? Chẳng lẽ…
“Đại nhân à! Ta mặc dù trời sinh anh tuấn tiêu sái, nhưng lại không có hứng thú với nam nhân a!” Vừa nói, tiểu nhị vừa ôm chặt cơ thể mình, khuôn mặt hắn tái xanh đầy lo lắng.
“Sặc… Ngươi nghĩ gì vậy? Cho ta gặp chủ quán của các ngươi!”
“Ngài muốn gì?” Giọng nói của tên tiểu nhị tràn ngập đề phòng.
“Cứ gọi chủ quán của các ngươi xuống đây! Nói ta có chuyện lớn muốn bàn!”
Tên tiểu nhị nghe vậy liền nghi ngờ nhưng vẫn lấy ra một miếng ngọc bội, truyền âm nói:
“Chủ nhân! Ở đây có người muốn gặp ngươi…” Tiểu nhị đại khái kể lại chuyện ở đây.
“Cái ngọc bội kia là thứ đồ gì vậy?” Nhìn thấy ngọc bội của tên tiểu nhị, Vương âm thầm hỏi Hồn Tháp.
“Ngọc Truyền Âm! Có thể truyền âm trong phạm vi ngắn tầm 500 đến 1000 mét!”
“Giống điện thoại nhỉ?”
…
Tầm một nén nhang sau, bên ngoài có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng truyền đến.
“Mời vào!”
Kẽo…Kẹt…
Cửa mở ra. Một nữ tử bước vào phòng. Nàng vận một bộ cung trang màu tím, mũi thẳng tắp, mày liễu, ngũ quan tinh xảo, thân hình ma mị cân đối, đúng là một vưu vật hại nước hại dân. Từ khí đi đến thế giới này, đây là lần đầu tiên Vương thấy một người nhan sắc có thể sánh ngang với mẫu thân của hắn, thậm chí có phần nổi trội hơn. Thoáng mắt ngây người, nhưng Vương vẫn nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh.
“Không biết vị công tử này có chuyện gì muốn bàn với ta?” Giọng nói tràn ngập đề phòng.
“Ta biết muội muội ngươi đang ở đâu!”
“Ngươi là ai?” Nữ tử hét lớn, khí thế Chiến Linh toả ra ép về phía Vương.
Bị khí thế Chiến Linh uy áp, Vương nặng nề lên tiếng:
“Đừng hiểu lầm a? Ta vô tình biết một ít thông tin nên muốn báo cho ngươi!”
“Công tử vì sao lại muốn giúp ta? Làm sao ta có thể tin lời ngươi nói?” Thu hồi khí thế, nữ tử nghi hoặc hỏi.
“Tin hay không tuỳ ngươi? Nếu ngươi muốn muội muội ngươi chết thì cứ coi như hôm nay không có chuyện gì xảy ra!”
“Được, ta tin ngươi một lần, nếu như ngươi dám lừa gạt ta, thì đừng trách! Để ta gọi thêm người!”
“Không cần, mình ta với ngươi là đủ!” Vừa nói, khí thế trong người Vương toả ra ngoài.
“Nhị tinh Chiến Sư? Quá yếu!” Nữ tữ lộ vẻ khinh thường.
“Ngươi nghĩ ở một nơi có cường giả Chiến Linh thủ hộ mà có thể bắt cóc muội muội ngươi mà không có nội gián sao? Chờ ta khôi phục rồi sáng mai xuất phát!”
“Được rồi!” Nữ tữ rời khỏi phòng.
…
Khi nữ tữ vừa rời đi. Vương liền thở dài:
“Nhiệm vụ này thật khó a!”
Tất nhiên Vương cũng không phải là thánh nhân lo chuyện bao đồng, tất cả chuyện này đều có lí do cả.
…
5 canh giờ trước.
- Hệ thống giao nhiệm vụ: Giải cứu Diễm My.
- Thời hạn: 5 ngày.
- Thành công nhận 1000 điểm hệ thống.
- Thất bại giảm 5 tinh thực lực.
- Chú thích nhiệm vụ: Hoa Diễm My, muội muội Hoa Diễm Liên, bị một đám côn đồ bắt cóc gồm: 3 Chiến Giả, 3 Chiến Sư, 1 Chiến Linh, người mạnh nhất thực lực đạt đến Lục tinh Chiến Linh. Nhóm côn đồ này tự xưng là Tịnh Thất Bồng Lai.
“Hả?” Vương đang ngồi khôi phục lại chiến khí thì âm thanh của hệ thống vang lên.
Nơi đây có một tửu quán khá lớn tên là Tửu Lộ Quán. Đây là nơi nghỉ chân của những dong binh đoàn, đây còn là nơi để chữa thương vì trong Tửu Lộ Quán tồn tại một nhị phẩm Luyện Đan sư. Tửu Lộ Quán có thể đứng sừng sững ở đây gần chục năm cũng nhờ có một cường giả Chiến Linh thủ hộ.
Lúc này đang có một người trùm bộ áo bào đen đứng trước tửu quán. Hắn bước vào trong, bên trong tửu quán rất náo nhiệt, đầy thể loại người, nào là đại hán to lớn, nào là tiểu nhân nhỏ mọn, không khí cực kì hỗn tạp. Nhìn thấy hắc bào nhân tiến vào, đám người ở đó cũng không có phản ứng gì, nơi đây là rìa sơn mạch, có rất nhiều kẻ lai lịch bí ấn muốn đến Phong Vân Sơn Mạch tìm vận may.
Hắc bào nhân này không ai khác chính là Vương, hắn phải trùm áo bào đen này một phần là hẵn quá trẻ, còn một phần là mái tóc trắng của hắn quá nổi bật.
Vừa thấy Vương bước vào, một tiểu nhị nhanh nhảu chạy tới:
“Hoan nghênh đến Tửu Lộ Quán! Quan khách, ta có thể giúp gì cho ngươi?”
“Chỗ ngươi còn chỗ nào tá túc qua đêm không?” Vương hỏi.
“Vừa hay chúng ta chỉ còn đúng một phòng trống, để ta dẫn công tử lên lầu!” Vừa nói, tiểu nhị vừa dẫn Vương lên lầu.
Theo chân tiểu nhị, Vương được dẫn vào một căn phòng bên trên lầu hai.
Căn phòng khá rộng rãi, bên trong chỉ có một chiếc giường và một bộ bàn ghế.
“Khách quan! Đây là phòng của ngươi, nếu có việc gì cứ gọi tiểu nhân!”
Tiểu nhị đang định quay người rời đi thì đột nhiên Vương tóm lấy vai hắn kéo lại, tiện thể dùng một ít chiến khí để đóng cửa lại rồi ném cho một túi tiền.
Tên tiểu nhị nhanh nhẹn chụp túi tiền, nhưng hắn bắt đầu cảm thấy sai sai, sao vị khách quan này lại đóng cửa lại? Chẳng lẽ…
“Đại nhân à! Ta mặc dù trời sinh anh tuấn tiêu sái, nhưng lại không có hứng thú với nam nhân a!” Vừa nói, tiểu nhị vừa ôm chặt cơ thể mình, khuôn mặt hắn tái xanh đầy lo lắng.
“Sặc… Ngươi nghĩ gì vậy? Cho ta gặp chủ quán của các ngươi!”
“Ngài muốn gì?” Giọng nói của tên tiểu nhị tràn ngập đề phòng.
“Cứ gọi chủ quán của các ngươi xuống đây! Nói ta có chuyện lớn muốn bàn!”
Tên tiểu nhị nghe vậy liền nghi ngờ nhưng vẫn lấy ra một miếng ngọc bội, truyền âm nói:
“Chủ nhân! Ở đây có người muốn gặp ngươi…” Tiểu nhị đại khái kể lại chuyện ở đây.
“Cái ngọc bội kia là thứ đồ gì vậy?” Nhìn thấy ngọc bội của tên tiểu nhị, Vương âm thầm hỏi Hồn Tháp.
“Ngọc Truyền Âm! Có thể truyền âm trong phạm vi ngắn tầm 500 đến 1000 mét!”
“Giống điện thoại nhỉ?”
…
Tầm một nén nhang sau, bên ngoài có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng truyền đến.
“Mời vào!”
Kẽo…Kẹt…
Cửa mở ra. Một nữ tử bước vào phòng. Nàng vận một bộ cung trang màu tím, mũi thẳng tắp, mày liễu, ngũ quan tinh xảo, thân hình ma mị cân đối, đúng là một vưu vật hại nước hại dân. Từ khí đi đến thế giới này, đây là lần đầu tiên Vương thấy một người nhan sắc có thể sánh ngang với mẫu thân của hắn, thậm chí có phần nổi trội hơn. Thoáng mắt ngây người, nhưng Vương vẫn nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh.
“Không biết vị công tử này có chuyện gì muốn bàn với ta?” Giọng nói tràn ngập đề phòng.
“Ta biết muội muội ngươi đang ở đâu!”
“Ngươi là ai?” Nữ tử hét lớn, khí thế Chiến Linh toả ra ép về phía Vương.
Bị khí thế Chiến Linh uy áp, Vương nặng nề lên tiếng:
“Đừng hiểu lầm a? Ta vô tình biết một ít thông tin nên muốn báo cho ngươi!”
“Công tử vì sao lại muốn giúp ta? Làm sao ta có thể tin lời ngươi nói?” Thu hồi khí thế, nữ tử nghi hoặc hỏi.
“Tin hay không tuỳ ngươi? Nếu ngươi muốn muội muội ngươi chết thì cứ coi như hôm nay không có chuyện gì xảy ra!”
“Được, ta tin ngươi một lần, nếu như ngươi dám lừa gạt ta, thì đừng trách! Để ta gọi thêm người!”
“Không cần, mình ta với ngươi là đủ!” Vừa nói, khí thế trong người Vương toả ra ngoài.
“Nhị tinh Chiến Sư? Quá yếu!” Nữ tữ lộ vẻ khinh thường.
“Ngươi nghĩ ở một nơi có cường giả Chiến Linh thủ hộ mà có thể bắt cóc muội muội ngươi mà không có nội gián sao? Chờ ta khôi phục rồi sáng mai xuất phát!”
“Được rồi!” Nữ tữ rời khỏi phòng.
…
Khi nữ tữ vừa rời đi. Vương liền thở dài:
“Nhiệm vụ này thật khó a!”
Tất nhiên Vương cũng không phải là thánh nhân lo chuyện bao đồng, tất cả chuyện này đều có lí do cả.
…
5 canh giờ trước.
- Hệ thống giao nhiệm vụ: Giải cứu Diễm My.
- Thời hạn: 5 ngày.
- Thành công nhận 1000 điểm hệ thống.
- Thất bại giảm 5 tinh thực lực.
- Chú thích nhiệm vụ: Hoa Diễm My, muội muội Hoa Diễm Liên, bị một đám côn đồ bắt cóc gồm: 3 Chiến Giả, 3 Chiến Sư, 1 Chiến Linh, người mạnh nhất thực lực đạt đến Lục tinh Chiến Linh. Nhóm côn đồ này tự xưng là Tịnh Thất Bồng Lai.
“Hả?” Vương đang ngồi khôi phục lại chiến khí thì âm thanh của hệ thống vang lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.