Chương 13:
Chung Hiểu Sinh
25/02/2023
Anh tiếp tục nói: “Vì vậy nên có nhiều người thà đăng lên Internet giãy bày, nhờ cư dân mạng chỉ biết thông tin một chiều giúp đỡ đưa ra ý kiến … Kỳ thật bọn họ tung xúc xắc để ra quyết định, hiệu quả cũng không khác nhau lắm.”
Tiền Tiền không nói.
Đúng lúc này, điện thoại của cô rung lên, lấy ra xem thì thấy là tin nhắn của Ngô Ni Ni gửi đến.
Ni Ni thích ăn khoai tây nghiền: “Có phải cậu chê mình phiền phức hay không, cậu không quan tâm đến mình nữa sao TT_TT”
“Ai da!!” Tiền Tiền vừa nhìn thấy tin nhắn, lập tức ảo não mà tự ôm trán một cái. Lúc nãy ở tiệm cơm vốn đang suy nghĩ phải trả lời tin nhắn của Ngô Ni Ni thế nào, kết quả mới đứng hàn huyên với Hàn Văn Dật vài câu cô đã quên mất Ngô Ni Ni!
Cô cầm di động, do dự không biết trả lời Ngô Ni Ni cái gì.
Xe dần dần giảm tốc độ, đến nơi ở của Tiền Tiền rồi.
Sau khi xe dừng lại, Tiền Tiền cũng không xuống xe ngay lập tức. Cô do dự trong chốc lát rồi bèn mở miệng: “Này, nhà tâm lý học đại tài, anh tư vấn cho em chuyện này đi.”
Hàn Văn Dật nhướng mày: “Hửm?”
“Em có một người bạn, cô ấy vừa nhắn cho em nói cô ấy đã chia tay bạn trai rồi ―― nếu em nhớ không lầm thì đây là lần chia tay thứ ba của bọn họ trong năm nay.” Nhưng mà năm nay mới vừa qua non nửa năm, “Nói thật, em cảm thấy lần này bọn họ cũng không tách ra được.”
Hàn Văn Dật nghe cô nói.
“Cô ấy thường hay phàn nàn về bạn trai với em, ngay từ đầu cô ấy đã nói bạn trai mình không tốt như thế này như thế kia, nếu người đàn ông đó khó coi như vậy thì còn dây dưa với người ta làm gì? Em liền khuyên cô ấy chia tay sớm đi. Nhưng em vừa mới nói bạn trai cô ấy không tốt, ngược lại cô ấy còn muốn nói thay cho bạn trai mình, cái gì mà ‘anh ấy cũng không tệ đến vậy, thật ra điểm điểm này điểm này của anh ấy rất tốt’… Mặc dù cô ấy sẽ không đi nói lại với bạn trai mình gì cả nhưng em cũng có cảm giác trở thành người xấu, rất khó diễn tả.”
“Thỉnh thoảng em thấy người bạn này cũng có một một số điểm gì đó hơi không được, không đủ, em mới khuyên cô ấy sửa đổi. Nhưng nếu em nói như vậy cô ấy lại không vui.”
Tiền Tiền còn nhớ rõ có một lần cô nói với Ngô Ni Ni một câu “Cậu có hơi quá đáng rồi đó”, lúc ấy biểu cảm của Ngô Ni Ni rất kinh ngạc. Sau đó Ngô Ni Ni mới nói rằng hai người họ là bạn thân nhất của nhau, cô ấy nghĩ cho dù trời có sụp đất có nứt thì Tiền Tiền cô vẫn sẽ đứng về phía cô ấy, nên khi Tiền Tiền nói như vậy cô ấy thật sự rất buồn.
“Nói tóm lại em nói theo cô ấy cũng không đúng, không nói theo cô ấy cũng không đúng, bây giờ em vừa nghe cô ấy nhắc đến tên bạn trai là đã thấy phiền lòng. Cô ấy là bạn thân nhất của em, em cũng không thể bỏ mặt cô ấy được.” Tiền Tiền hỏi Hàn Văn Dật, “Nhà tâm lý học, anh giúp em phân tích một chút, bây giờ em nên nói cái gì mới phải?”
Tiền Tiền không nói.
Đúng lúc này, điện thoại của cô rung lên, lấy ra xem thì thấy là tin nhắn của Ngô Ni Ni gửi đến.
Ni Ni thích ăn khoai tây nghiền: “Có phải cậu chê mình phiền phức hay không, cậu không quan tâm đến mình nữa sao TT_TT”
“Ai da!!” Tiền Tiền vừa nhìn thấy tin nhắn, lập tức ảo não mà tự ôm trán một cái. Lúc nãy ở tiệm cơm vốn đang suy nghĩ phải trả lời tin nhắn của Ngô Ni Ni thế nào, kết quả mới đứng hàn huyên với Hàn Văn Dật vài câu cô đã quên mất Ngô Ni Ni!
Cô cầm di động, do dự không biết trả lời Ngô Ni Ni cái gì.
Xe dần dần giảm tốc độ, đến nơi ở của Tiền Tiền rồi.
Sau khi xe dừng lại, Tiền Tiền cũng không xuống xe ngay lập tức. Cô do dự trong chốc lát rồi bèn mở miệng: “Này, nhà tâm lý học đại tài, anh tư vấn cho em chuyện này đi.”
Hàn Văn Dật nhướng mày: “Hửm?”
“Em có một người bạn, cô ấy vừa nhắn cho em nói cô ấy đã chia tay bạn trai rồi ―― nếu em nhớ không lầm thì đây là lần chia tay thứ ba của bọn họ trong năm nay.” Nhưng mà năm nay mới vừa qua non nửa năm, “Nói thật, em cảm thấy lần này bọn họ cũng không tách ra được.”
Hàn Văn Dật nghe cô nói.
“Cô ấy thường hay phàn nàn về bạn trai với em, ngay từ đầu cô ấy đã nói bạn trai mình không tốt như thế này như thế kia, nếu người đàn ông đó khó coi như vậy thì còn dây dưa với người ta làm gì? Em liền khuyên cô ấy chia tay sớm đi. Nhưng em vừa mới nói bạn trai cô ấy không tốt, ngược lại cô ấy còn muốn nói thay cho bạn trai mình, cái gì mà ‘anh ấy cũng không tệ đến vậy, thật ra điểm điểm này điểm này của anh ấy rất tốt’… Mặc dù cô ấy sẽ không đi nói lại với bạn trai mình gì cả nhưng em cũng có cảm giác trở thành người xấu, rất khó diễn tả.”
“Thỉnh thoảng em thấy người bạn này cũng có một một số điểm gì đó hơi không được, không đủ, em mới khuyên cô ấy sửa đổi. Nhưng nếu em nói như vậy cô ấy lại không vui.”
Tiền Tiền còn nhớ rõ có một lần cô nói với Ngô Ni Ni một câu “Cậu có hơi quá đáng rồi đó”, lúc ấy biểu cảm của Ngô Ni Ni rất kinh ngạc. Sau đó Ngô Ni Ni mới nói rằng hai người họ là bạn thân nhất của nhau, cô ấy nghĩ cho dù trời có sụp đất có nứt thì Tiền Tiền cô vẫn sẽ đứng về phía cô ấy, nên khi Tiền Tiền nói như vậy cô ấy thật sự rất buồn.
“Nói tóm lại em nói theo cô ấy cũng không đúng, không nói theo cô ấy cũng không đúng, bây giờ em vừa nghe cô ấy nhắc đến tên bạn trai là đã thấy phiền lòng. Cô ấy là bạn thân nhất của em, em cũng không thể bỏ mặt cô ấy được.” Tiền Tiền hỏi Hàn Văn Dật, “Nhà tâm lý học, anh giúp em phân tích một chút, bây giờ em nên nói cái gì mới phải?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.