Chương 410: Cận Vệ
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
27/10/2021
Là do ta nóng vội.
Không nghĩ tới doanh địa tông môn sẽ phòng bị nghiêm khắc hơn doanh địa tán tu nhiều.
Chớp chớp mắt, Chân Tiểu Tiểu giương tay áo lên, hai lệnh bài Phi Long Quan lập tức bắn nhanh về phía trước, đồng thời giọng nói trong trẻo của nàng cũng truyền ra tứ phương.
“Trưởng lão Phi Long Quan Chân Tiểu Tiểu, đệ tử Phi Long Quan Tiểu Chúc Chúc, đến báo danh.”
Người tới tên … Chân Tiểu Tiểu!?
Biểu tình mọi người ngẩn ra.
Tức khắc nhớ ra ý tứ bên trên mới truyền đạt xuống.
Nói nàng này là đối tượng được nhân vật quan trọng chỉ rõ tên muốn bảo vệ, đãi ngộ phải tương đương với các Chân hoàng tiên tử của tông môn cấp hai.
Nghĩ như vậy, trên mặt mấy đệ tử Thiên Hải Cốc thoắt cái đã lộ nụ cười ra dào dạt nhiệt tình.
“Nha nha nha, hoá ra là Chân trưởng lão, không tiếp đón từ xa thật là thất lễ! Đây là huy chương dự thi của Chân trưởng lão và Chu sư đệ, vật ấy cực kỳ quan trọng, vẫn mong hai vị luôn mang theo bên người mới có thể tự do xuất nhập mười hai doanh kỳ, đồng thời thuận lợi tham gia thi đấu vào năm ngày sau.”
Thấy thần sắc Chân Tiểu Tiểu vội vàng sốt ruột, vị tiểu đội trưởng cao hơn những đệ tử Thiên Hải Cốc khác nửa cái đầu tức khắc ba bước cũng gộp thành hai bước, cực có ánh mắt mà nhanh chóng dâng hai huy chương màu đen đến trước mặt Chân Tiểu Tiểu.
“Đa tạ! Hôm nay ta có việc gấp, không cẩn thận phá hư quy củ, thất lễ thất lễ, mong rằng các vị thông cảm.”
Chân Tiểu Tiểu gật gật đầu với người cao to, cuốn lấy huy chương đeo trước ngực rồi lưu loát thoải mái lướt qua trận pháp, chân chính đặt chân vào doanh trại chữ "Thiên".
Phóng mắt nhìn lại, ba chủ trướng màu đen nổi bật trên nền cỏ xanh xa xa đối vọng, vờn quanh chúng nó là vô số lều trại nhỏ.
Trong đó hai lều trại thêu chữ “Phi Long” và “Cự thần” dựng sát bên nhau, khi thấy bốn chữ kia, đáy lòng Chân Tiểu Tiểu không khỏi có chút ấm áp.
Đáng tiếc số lượng người tham gia đại bỉ đan thú Thiên Hải Cốc bị giới hạn, Đường Lương và Đỗ Nhược Phi hẳn là không có cơ hội xuất hiện, chẳng qua Bắc Tam Tam và Hùng bá thì nhất định sẽ tới, nói không chừng còn có thể gặp được Phòng Đại trưởng lão.
“Ta đi đây.”
Gật đầu tỏ ý thân thiện với các tu sĩ Thiên Hải Cốc xung quanh, Chân Tiểu Tiểu tiếp tục lên đường.
Thấy Chân Tiểu Tiểu khách khí như thế, vị đội trưởng dẫn đầu quả thực thụ sủng nhược kinh, trong lòng sinh ra vô hạn hảo cảm.
Thiếu nữ xinh đẹp trước mắt thật sự là tốt tính và lễ độ hơn nhiều … mấy vị Thiếu tông ương ngạnh của tông môn cấp hai!
Khi bắt đầu nhận lệnh, trong lòng bọn họ vô cùng thấp thỏm, cho rằng lại phải hầu hạ một vị tổ tông.
Hiện tại mới phát hiện, đây tuyệt đối là cái nhiệm vụ nhàn nhã!
Ánh mắt đuổi theo bóng dáng người thiếu nữ, tiểu đội trưởng cũng không đứng yên bất động mà lập tức gọi một đội nhỏ năm người hộ tống dọc đường.
“Ơ? Các ngươi đi theo ta làm gì?”
Thấy vị tu sĩ kia còn treo vẻ mặt tươi cười đi theo phía sau, Chân Tiểu Tiểu có chút giật mình.
Nhiều tu sĩ tới lui qua lại giữa các doanh kỳ như vậy, vì sao chỉ có một mình nàng kéo theo cái đuôi nhỏ đằng sau?
Chẳng lẽ đã bị Dương Diễm phát hiện thân phận?
Trong lòng buốt lạnh một trận.
“Tại hạ Lý Phong, Chân trưởng lão gọi tiếng Tiểu Lý Tử là được.”
Tiểu đội trưởng không biết sự thấp thỏm dưới đáy lòng Chân Tiểu Tiểu, cười toe toét cả khuôn mặt như nở hoa, bàn tính trong lòng lại gõ đồm độp liên hồi.
Xem ra Chân trưởng lão của Phi Long Quan cũng không biết mình có cánh tay lớn chống lưng cho nha! Làm sao bây giờ? Mình không rõ ràng mối quan hệ trong đó, vì tránh gây hoạ, vẫn là không chọc thủng mới tốt.
“Ngài không biết?”
Con ngươi đảo tròn, Lý Phong khôn khéo trả lời: “Ngài là tu sĩ duy nhất đại diện cho ba tông Thất Diệp Cốc, Phi Long Quan và Cự Thần Tông tham gia thi đấu từ trước tới nay, vậy nên trước khi đại bỉ chính thức bắt đầu, chúng ta có trách nhiệm theo sát bảo hộ.”
Vốn dĩ lướt đi nhẹ nhàng khoan khoái, nhưng vừa nghe xong lời này, Chân Tiểu Tiểu phảng phất bị đá tảng đập trúng đầu, hụt chân lảo đảo, thiếu chút nữa rớt thẳng xuống từ không trung.
Không nghĩ tới doanh địa tông môn sẽ phòng bị nghiêm khắc hơn doanh địa tán tu nhiều.
Chớp chớp mắt, Chân Tiểu Tiểu giương tay áo lên, hai lệnh bài Phi Long Quan lập tức bắn nhanh về phía trước, đồng thời giọng nói trong trẻo của nàng cũng truyền ra tứ phương.
“Trưởng lão Phi Long Quan Chân Tiểu Tiểu, đệ tử Phi Long Quan Tiểu Chúc Chúc, đến báo danh.”
Người tới tên … Chân Tiểu Tiểu!?
Biểu tình mọi người ngẩn ra.
Tức khắc nhớ ra ý tứ bên trên mới truyền đạt xuống.
Nói nàng này là đối tượng được nhân vật quan trọng chỉ rõ tên muốn bảo vệ, đãi ngộ phải tương đương với các Chân hoàng tiên tử của tông môn cấp hai.
Nghĩ như vậy, trên mặt mấy đệ tử Thiên Hải Cốc thoắt cái đã lộ nụ cười ra dào dạt nhiệt tình.
“Nha nha nha, hoá ra là Chân trưởng lão, không tiếp đón từ xa thật là thất lễ! Đây là huy chương dự thi của Chân trưởng lão và Chu sư đệ, vật ấy cực kỳ quan trọng, vẫn mong hai vị luôn mang theo bên người mới có thể tự do xuất nhập mười hai doanh kỳ, đồng thời thuận lợi tham gia thi đấu vào năm ngày sau.”
Thấy thần sắc Chân Tiểu Tiểu vội vàng sốt ruột, vị tiểu đội trưởng cao hơn những đệ tử Thiên Hải Cốc khác nửa cái đầu tức khắc ba bước cũng gộp thành hai bước, cực có ánh mắt mà nhanh chóng dâng hai huy chương màu đen đến trước mặt Chân Tiểu Tiểu.
“Đa tạ! Hôm nay ta có việc gấp, không cẩn thận phá hư quy củ, thất lễ thất lễ, mong rằng các vị thông cảm.”
Chân Tiểu Tiểu gật gật đầu với người cao to, cuốn lấy huy chương đeo trước ngực rồi lưu loát thoải mái lướt qua trận pháp, chân chính đặt chân vào doanh trại chữ "Thiên".
Phóng mắt nhìn lại, ba chủ trướng màu đen nổi bật trên nền cỏ xanh xa xa đối vọng, vờn quanh chúng nó là vô số lều trại nhỏ.
Trong đó hai lều trại thêu chữ “Phi Long” và “Cự thần” dựng sát bên nhau, khi thấy bốn chữ kia, đáy lòng Chân Tiểu Tiểu không khỏi có chút ấm áp.
Đáng tiếc số lượng người tham gia đại bỉ đan thú Thiên Hải Cốc bị giới hạn, Đường Lương và Đỗ Nhược Phi hẳn là không có cơ hội xuất hiện, chẳng qua Bắc Tam Tam và Hùng bá thì nhất định sẽ tới, nói không chừng còn có thể gặp được Phòng Đại trưởng lão.
“Ta đi đây.”
Gật đầu tỏ ý thân thiện với các tu sĩ Thiên Hải Cốc xung quanh, Chân Tiểu Tiểu tiếp tục lên đường.
Thấy Chân Tiểu Tiểu khách khí như thế, vị đội trưởng dẫn đầu quả thực thụ sủng nhược kinh, trong lòng sinh ra vô hạn hảo cảm.
Thiếu nữ xinh đẹp trước mắt thật sự là tốt tính và lễ độ hơn nhiều … mấy vị Thiếu tông ương ngạnh của tông môn cấp hai!
Khi bắt đầu nhận lệnh, trong lòng bọn họ vô cùng thấp thỏm, cho rằng lại phải hầu hạ một vị tổ tông.
Hiện tại mới phát hiện, đây tuyệt đối là cái nhiệm vụ nhàn nhã!
Ánh mắt đuổi theo bóng dáng người thiếu nữ, tiểu đội trưởng cũng không đứng yên bất động mà lập tức gọi một đội nhỏ năm người hộ tống dọc đường.
“Ơ? Các ngươi đi theo ta làm gì?”
Thấy vị tu sĩ kia còn treo vẻ mặt tươi cười đi theo phía sau, Chân Tiểu Tiểu có chút giật mình.
Nhiều tu sĩ tới lui qua lại giữa các doanh kỳ như vậy, vì sao chỉ có một mình nàng kéo theo cái đuôi nhỏ đằng sau?
Chẳng lẽ đã bị Dương Diễm phát hiện thân phận?
Trong lòng buốt lạnh một trận.
“Tại hạ Lý Phong, Chân trưởng lão gọi tiếng Tiểu Lý Tử là được.”
Tiểu đội trưởng không biết sự thấp thỏm dưới đáy lòng Chân Tiểu Tiểu, cười toe toét cả khuôn mặt như nở hoa, bàn tính trong lòng lại gõ đồm độp liên hồi.
Xem ra Chân trưởng lão của Phi Long Quan cũng không biết mình có cánh tay lớn chống lưng cho nha! Làm sao bây giờ? Mình không rõ ràng mối quan hệ trong đó, vì tránh gây hoạ, vẫn là không chọc thủng mới tốt.
“Ngài không biết?”
Con ngươi đảo tròn, Lý Phong khôn khéo trả lời: “Ngài là tu sĩ duy nhất đại diện cho ba tông Thất Diệp Cốc, Phi Long Quan và Cự Thần Tông tham gia thi đấu từ trước tới nay, vậy nên trước khi đại bỉ chính thức bắt đầu, chúng ta có trách nhiệm theo sát bảo hộ.”
Vốn dĩ lướt đi nhẹ nhàng khoan khoái, nhưng vừa nghe xong lời này, Chân Tiểu Tiểu phảng phất bị đá tảng đập trúng đầu, hụt chân lảo đảo, thiếu chút nữa rớt thẳng xuống từ không trung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.