Chương 399: Chỉ Một Lần Này, Không Có Lần Sau
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
23/10/2021
Trong khi nhóm người thận trọng âm thầm vui sướng, bầu không khí đau thương xót xa bất chợt biến đổi.
Chỉ thấy một lão nhân râu bạc trắng thu hồi chiến thú đầu trâu thân cá rồi bỗng chốc ngự không bay lên, dùng thân thủ mạnh mẽ hoàn toàn không hợp tuổi điên cuồng nhào về phía bình dược màu trắng như là trong đó cất giấu lý tưởng hắn theo đuổi suốt đời.
“Đừng hòng đoạt với ta, vật ấy ta muốn!”
Thấy lão hừng hực khí thế, chủ nhân của Thải Tịnh Độc Ngô cũng trợn trừng hai mắt, từng trận gió độc lập tức bao vây hai nắm tay, không lưu tình chút nào đấm thẳng tới.
Tuy nhiên ngay lúc hai người đối chọi gay gắt, lại có một nam tử trung niên mặc dược bào của đan sư, chân đạp Xuyên Vân Thoi, 'vèo' xẹt qua bóng dáng bọn họ, trực tiếp nhặt lên bình dược bị cuồng phong quét sang một bên!
“Ha ha ha ha ha ha!” Tiếng cười của hắn còn chưa được ba giây……
Một mũi tên bạc bắn lên từ mặt đất, lia sát ống tay áo của hắn đâm trúng hổ khẩu, máu tươi văng khắp nơi, bình dược nhất thời rơi xuống đất!
“Các ngươi tranh đoạt cẩn thận chút, không được đập nát bảo bối này nha ha ha hắc!”
Tam Đỉnh trưởng lão và chủ nhân của Thải Tịnh Độc Ngô tức khắc dừng tay, hai người phối hợp với nhau cuốn mây vén gió, vững vàng tiếp lấy bình sứ dễ vỡ.
“Ta là trưởng lão của dược tông Đông Điện, Tam Đỉnh, ai dám đối nghịch với ta?!”
“Phi! Tưởng lão tử sẽ bị dọa chắc? Trưởng lão Đông Điện thì sao chứ, lão phu còn là Ma Lập Tuyết đây!”
Sau khi bảo vệ được bình dược, hai người một đen một trắng lập tức trở mặt, vừa tự báo gia môn vừa tiếp tục đối chiến. Vì một bình dược mà đánh đến ngươi chết ta sống.
Chứng kiến một màn như vậy, biểu tình của toàn bộ quần chúng đồng loạt nứt toác.
Có ngu thế nào đi nữa cũng đã nhìn ra.
Dược phấn cuồng hóa kia……
Là chính phẩm!
Không, vô cùng có khả năng là … tuyệt phẩm, trước nay chưa từng hiện thế!
Bằng không, tuyệt đối không thể khiến nhiều cường giả Khai quang điên cuồng tranh đoạt như vậy!
Những người một giây trước còn may mắn mình suy nghĩ cẩn thận giờ phút này đều hối hận đến xanh cả ruột.
Mẹ nó mới vừa nãy có một phần dược phấn hàng thật giá thật đặt ngay bên cạnh tay, thế mà bọn họ không quý trọng!
Mặc dù hoài nghi, mặc dù không tin, chẳng qua không thể cứ cầm trong tay trước tiên sau này từ từ cân nhắc hay sao?
Hiện tại thì tốt rồi, sau khi lầu gỗ rách nát, vài phần thuốc thử dư lại đều tiêu tán theo gió, chỉ còn duy nhất bình nhỏ màu trắng kia mà thôi!
“Mẹ kiếp!”
“Tuy rằng không hiểu vì sao các ngươi si cuồng như thế, nhưng nếu là thứ tốt, vậy lão tử cũng đoạt!”
Vỗ đùi, mấy tu sĩ chưa thử thuốc xung quanh lập tức hùng hổ cầm đao múa kiếm nhảy vào bên trong đám người, tích cực tham gia cuộc tranh đoạt.
Rốt cuộc hồn thú chủ chiến của bọn họ chưa bị độc hại, sau khi dung hợp với khế chủ, uy áp đáng sợ một lần nữa khuếch tán khắp trong không gian tiếp tục nghiền áp lầu gỗ đổ nát dưới mặt đất, chẳng mấy chốc nó trực tiếp biến thành một đống bụi gỗ nhỏ vụn.
“Nha nha nha nha! Tức chết ta, lão phu thật sự là Tam Đỉnh của dược tông Đông Điện, đám nhãi con không có mắt các ngươi, thế mà cũng dám tranh đoạt với lão phu! Là súc nghiệt của tông môn nào? Hãy xưng tên ra! Lão phu cung cấp đan dược cho tông môn các ngươi trong vòng mười năm!”
Lão nhân râu bạc trắng đứng giữa không trung tức đến mức giậm chân liên tục.
Ách……
Sớm đã lẻn đi thối lui về một góc đường, biểu tình của Chân Tiểu Tiểu vô cùng khiếp sợ.
Thực sự không ngờ tới, tình huống hiện tại so với mình tưởng tượng thì gay cấn hơn nhiều.
Nhìn cảnh tượng những tu sĩ Khai quang không màng hết thảy mà chém ra phong nhận, bày ra tư thế chiến đấu một mất một còn hòng hoàn toàn áp đảo đối thủ.
Chân Tiểu Tiểu âm thâm cảnh cáo chính mình dưới đáy lòng.
Chỉ một lần này, không có lần sau!
Xem ra, bí mật về Thú Linh Thạch không thể tiết lộ cho bất kỳ ai.
Một khi bị người khác phát hiện ba bộ đan phương ẩn giấu trong cục đá, mình tuyệt đối sẽ giống toà lầu gỗ bị đè dẹp lép kia, lập tức chết oan chết uổng, chết không kịp ngáp.
Chỉ thấy một lão nhân râu bạc trắng thu hồi chiến thú đầu trâu thân cá rồi bỗng chốc ngự không bay lên, dùng thân thủ mạnh mẽ hoàn toàn không hợp tuổi điên cuồng nhào về phía bình dược màu trắng như là trong đó cất giấu lý tưởng hắn theo đuổi suốt đời.
“Đừng hòng đoạt với ta, vật ấy ta muốn!”
Thấy lão hừng hực khí thế, chủ nhân của Thải Tịnh Độc Ngô cũng trợn trừng hai mắt, từng trận gió độc lập tức bao vây hai nắm tay, không lưu tình chút nào đấm thẳng tới.
Tuy nhiên ngay lúc hai người đối chọi gay gắt, lại có một nam tử trung niên mặc dược bào của đan sư, chân đạp Xuyên Vân Thoi, 'vèo' xẹt qua bóng dáng bọn họ, trực tiếp nhặt lên bình dược bị cuồng phong quét sang một bên!
“Ha ha ha ha ha ha!” Tiếng cười của hắn còn chưa được ba giây……
Một mũi tên bạc bắn lên từ mặt đất, lia sát ống tay áo của hắn đâm trúng hổ khẩu, máu tươi văng khắp nơi, bình dược nhất thời rơi xuống đất!
“Các ngươi tranh đoạt cẩn thận chút, không được đập nát bảo bối này nha ha ha hắc!”
Tam Đỉnh trưởng lão và chủ nhân của Thải Tịnh Độc Ngô tức khắc dừng tay, hai người phối hợp với nhau cuốn mây vén gió, vững vàng tiếp lấy bình sứ dễ vỡ.
“Ta là trưởng lão của dược tông Đông Điện, Tam Đỉnh, ai dám đối nghịch với ta?!”
“Phi! Tưởng lão tử sẽ bị dọa chắc? Trưởng lão Đông Điện thì sao chứ, lão phu còn là Ma Lập Tuyết đây!”
Sau khi bảo vệ được bình dược, hai người một đen một trắng lập tức trở mặt, vừa tự báo gia môn vừa tiếp tục đối chiến. Vì một bình dược mà đánh đến ngươi chết ta sống.
Chứng kiến một màn như vậy, biểu tình của toàn bộ quần chúng đồng loạt nứt toác.
Có ngu thế nào đi nữa cũng đã nhìn ra.
Dược phấn cuồng hóa kia……
Là chính phẩm!
Không, vô cùng có khả năng là … tuyệt phẩm, trước nay chưa từng hiện thế!
Bằng không, tuyệt đối không thể khiến nhiều cường giả Khai quang điên cuồng tranh đoạt như vậy!
Những người một giây trước còn may mắn mình suy nghĩ cẩn thận giờ phút này đều hối hận đến xanh cả ruột.
Mẹ nó mới vừa nãy có một phần dược phấn hàng thật giá thật đặt ngay bên cạnh tay, thế mà bọn họ không quý trọng!
Mặc dù hoài nghi, mặc dù không tin, chẳng qua không thể cứ cầm trong tay trước tiên sau này từ từ cân nhắc hay sao?
Hiện tại thì tốt rồi, sau khi lầu gỗ rách nát, vài phần thuốc thử dư lại đều tiêu tán theo gió, chỉ còn duy nhất bình nhỏ màu trắng kia mà thôi!
“Mẹ kiếp!”
“Tuy rằng không hiểu vì sao các ngươi si cuồng như thế, nhưng nếu là thứ tốt, vậy lão tử cũng đoạt!”
Vỗ đùi, mấy tu sĩ chưa thử thuốc xung quanh lập tức hùng hổ cầm đao múa kiếm nhảy vào bên trong đám người, tích cực tham gia cuộc tranh đoạt.
Rốt cuộc hồn thú chủ chiến của bọn họ chưa bị độc hại, sau khi dung hợp với khế chủ, uy áp đáng sợ một lần nữa khuếch tán khắp trong không gian tiếp tục nghiền áp lầu gỗ đổ nát dưới mặt đất, chẳng mấy chốc nó trực tiếp biến thành một đống bụi gỗ nhỏ vụn.
“Nha nha nha nha! Tức chết ta, lão phu thật sự là Tam Đỉnh của dược tông Đông Điện, đám nhãi con không có mắt các ngươi, thế mà cũng dám tranh đoạt với lão phu! Là súc nghiệt của tông môn nào? Hãy xưng tên ra! Lão phu cung cấp đan dược cho tông môn các ngươi trong vòng mười năm!”
Lão nhân râu bạc trắng đứng giữa không trung tức đến mức giậm chân liên tục.
Ách……
Sớm đã lẻn đi thối lui về một góc đường, biểu tình của Chân Tiểu Tiểu vô cùng khiếp sợ.
Thực sự không ngờ tới, tình huống hiện tại so với mình tưởng tượng thì gay cấn hơn nhiều.
Nhìn cảnh tượng những tu sĩ Khai quang không màng hết thảy mà chém ra phong nhận, bày ra tư thế chiến đấu một mất một còn hòng hoàn toàn áp đảo đối thủ.
Chân Tiểu Tiểu âm thâm cảnh cáo chính mình dưới đáy lòng.
Chỉ một lần này, không có lần sau!
Xem ra, bí mật về Thú Linh Thạch không thể tiết lộ cho bất kỳ ai.
Một khi bị người khác phát hiện ba bộ đan phương ẩn giấu trong cục đá, mình tuyệt đối sẽ giống toà lầu gỗ bị đè dẹp lép kia, lập tức chết oan chết uổng, chết không kịp ngáp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.