Chương 415: Đều Dừng Tay Cho Ta
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
30/10/2021
“Ngươi dám bắt nạt sư huynh ta!”
“Ngươi dám so nắm tay ai to!”
“Tới nha! Là nam nhân thì đứng lên, nhìn xem ai lợi hại hơn nha!”
Chân Tiểu Tiểu dùng sống dao vỗ vỗ bản mặt Tống Thiên Hữu, thiếu chút nữa là gõ lòi con ngươi của hắn.
Tiểu Tiểu……
Thấy Chân Tiểu Tiểu đứng ra bảo vệ mình.
Đôi tay Kỷ Thanh Y hung hăng cắm sâu vào bùn, vô cùng cảm động, lại có loại xúc động muốn tát cho mình vài bạt tai.
Mấy tháng trước, Chân Tiểu Tiểu vẫn là một đệ tử nho nhỏ không có tiếng tăm gì của Thất Diệp Cốc, mấy tháng sau, nàng đã có được thực lực bực này!
Bản thân, quá chậm trễ, thế nhưng phải nhờ nữ nhân bảo hộ!
Chân sư muội!
La Uy trợn tròn hai mắt, một bộ biểu tình bị thiên lôi oanh đỉnh, bị sét đánh trong khét ngoài sống.
Tuy rằng sớm được biết thủ đoạn của Chân Tiểu Tiểu, chẳng qua loại chuyện đánh Thiếu tông Thiên Hải Cốc……
Thật sự là, soái ngất trời oa!
Còn nam tử anh tuấn giúp đỡ nàng kia là ai?
Vì sao nắm tay mẹ nó quen thuộc như vậy?
“Đây đây đây đây đây……” Quần chúng ăn dưa hít hà một hơi.
“Nhiếp huynh! Ngươi xem tình hình này, phải làm sao mới xong việc?” Thiếu tông Thiên Sùng Sơn và Thiếu tông Thiên Long Hạp hai mặt nhìn nhau, trên mặt cả hai đều tràn ngập khiếp sợ.
Mặc dù tông môn cấp hai có địa vị cao thượng, song lãnh thổ cần quản lí quá mênh mông, trong tông môn cấp ba, ngẫu nhiên cũng sẽ xuất hiện một vài nhân vật tu vi đặc biệt mạnh.
Vì e sợ cấp bậc tông môn, một khi chưa được lên chức, những người có thực lực biến thái đó tuyệt không dám ngỗ nghịch Thiếu tông thượng tông, bằng không … Chính là trọng tội!
Tống Thiên Hữu bị đánh ngốc trong nháy mắt hoàn toàn không theo kịp tiết tấu của đối phương.
Con mẹ nó!
Chuyện gì xảy ra?
Chính mình chẳng qua là ngứa mắt đồ chó chết Kỷ Thanh Y kia cứ đều đặn ngồi rịt tận nửa ngày trong trướng của Phòng Thiên Lăng, cho nên nhân lúc tất cả tu sĩ Phi Long Quan và Cự Thần Tông đều ra ngoài muốn dạy dỗ tên tu sĩ Thất Diệp Cốc một trận nhớ đời.
Mình thân là Chân long Thiếu tông, tuy rằng có ỷ lớn hiếp nhỏ thì cũng không ảnh hưởng toàn cục.
Rốt cuộc thân phận phân chia rõ ràng, đứng trước mặt Thiên Hải Cốc, toàn bộ tu sĩ của tông môn cấp ba chỉ là đầy tớ là con chó trung thành mà thôi.
Ai có thể ngờ được, bên trong đám chó đó, thế nhưng thực sự có một con không sợ chết!
“Các ngươi đứng đơ ra làm gì? Còn không mau bắt lấy hai tên tạp chủng này?” Trong lúc nhất thời không thể thoát khỏi Chân Tiểu Tiểu và Tiểu Chúc Chúc, Tống Thiên Hữu cao giọng thét chói tai.
Bấy giờ tu sĩ Thiên Hải Cốc ở bốn phía mới như vừa tỉnh mộng, ào ào xông lên.
Bất kể thế nào, người bị đánh đến phun máu mũi tung toé dù sao cũng là Thiếu tông nhà mình nha!
Cứ mặc kệ trò khôi hài diễn tiếp, mặt mũi có thể sẽ bị vứt hết cho chó gặm.
Ta ta ta ta ta … Ta rốt cuộc phải giúp bên nào?
Lý Phong tê liệt ngã dưới đất, nhìn bên trái lại nhìn phía bên phải, cực độ hối hận mình ăn no rỗi viện đi nhận củ khoai phỏng tay này làm gì.
Song đúng lúc đó, một tiếng quát lạnh uy nghiêm đột nhiên truyền tới từ trên bầu trời.
“Đều dừng tay cho ta!”
Uy áp Kết đan quét ngang toàn trường, chấn kinh mạch toàn thân các đệ tử Thiên Hải Cốc đi ngược chiều không dám tiến lên, cũng ép Chân Tiểu Tiểu và Tiểu Chúc Chúc phải đồng thời dừng tay.
Cảm giác được khí tức mạnh mẽ và giọng nói quen thuộc……
Các đệ tử Thiên Hải Cốc cấp tốc quỳ rạp xuống đất, hô to về phía người đến: “Bái kiến Tông chủ!”
Tông chủ đương thời của Thiên Hải Cốc, Diêm Pháp.
Nổi tiếng mặt lạnh, tính tình nóng nảy, đối đãi với đệ tử tương đối khắc nghiệt.
“Tông chủ! Tông chủ đại nhân! Thiên Hữu thật oan uổng, hôm nay ngài cần phải làm chủ cho ta oa!”
Biểu tình chợt cứng, phát hiện cánh tay to của mình tới rồi, Tống Thiên Hữu lập tức lăn long lóc bò lên từ trên mặt đất, chạy đến dưới chân Diêm Pháp.
Đánh hắn, chính là đánh vào mặt Thiên Hải Cốc, chính là đánh vào mặt Tông chủ đại nhân……
Nhìn sắc mặt xanh mét của Tông chủ, Tống Thiên Hữu không khỏi cười lạnh trong lòng: Ha hả … Ha ha ha ha! Chân Tiểu Tiểu, mặc kệ ngươi là Chân Tiểu Tiểu hay là Giả Tiểu Tiểu, hôm nay đều phải biến thành Chết Tiểu Tiểu!
“Ngươi dám so nắm tay ai to!”
“Tới nha! Là nam nhân thì đứng lên, nhìn xem ai lợi hại hơn nha!”
Chân Tiểu Tiểu dùng sống dao vỗ vỗ bản mặt Tống Thiên Hữu, thiếu chút nữa là gõ lòi con ngươi của hắn.
Tiểu Tiểu……
Thấy Chân Tiểu Tiểu đứng ra bảo vệ mình.
Đôi tay Kỷ Thanh Y hung hăng cắm sâu vào bùn, vô cùng cảm động, lại có loại xúc động muốn tát cho mình vài bạt tai.
Mấy tháng trước, Chân Tiểu Tiểu vẫn là một đệ tử nho nhỏ không có tiếng tăm gì của Thất Diệp Cốc, mấy tháng sau, nàng đã có được thực lực bực này!
Bản thân, quá chậm trễ, thế nhưng phải nhờ nữ nhân bảo hộ!
Chân sư muội!
La Uy trợn tròn hai mắt, một bộ biểu tình bị thiên lôi oanh đỉnh, bị sét đánh trong khét ngoài sống.
Tuy rằng sớm được biết thủ đoạn của Chân Tiểu Tiểu, chẳng qua loại chuyện đánh Thiếu tông Thiên Hải Cốc……
Thật sự là, soái ngất trời oa!
Còn nam tử anh tuấn giúp đỡ nàng kia là ai?
Vì sao nắm tay mẹ nó quen thuộc như vậy?
“Đây đây đây đây đây……” Quần chúng ăn dưa hít hà một hơi.
“Nhiếp huynh! Ngươi xem tình hình này, phải làm sao mới xong việc?” Thiếu tông Thiên Sùng Sơn và Thiếu tông Thiên Long Hạp hai mặt nhìn nhau, trên mặt cả hai đều tràn ngập khiếp sợ.
Mặc dù tông môn cấp hai có địa vị cao thượng, song lãnh thổ cần quản lí quá mênh mông, trong tông môn cấp ba, ngẫu nhiên cũng sẽ xuất hiện một vài nhân vật tu vi đặc biệt mạnh.
Vì e sợ cấp bậc tông môn, một khi chưa được lên chức, những người có thực lực biến thái đó tuyệt không dám ngỗ nghịch Thiếu tông thượng tông, bằng không … Chính là trọng tội!
Tống Thiên Hữu bị đánh ngốc trong nháy mắt hoàn toàn không theo kịp tiết tấu của đối phương.
Con mẹ nó!
Chuyện gì xảy ra?
Chính mình chẳng qua là ngứa mắt đồ chó chết Kỷ Thanh Y kia cứ đều đặn ngồi rịt tận nửa ngày trong trướng của Phòng Thiên Lăng, cho nên nhân lúc tất cả tu sĩ Phi Long Quan và Cự Thần Tông đều ra ngoài muốn dạy dỗ tên tu sĩ Thất Diệp Cốc một trận nhớ đời.
Mình thân là Chân long Thiếu tông, tuy rằng có ỷ lớn hiếp nhỏ thì cũng không ảnh hưởng toàn cục.
Rốt cuộc thân phận phân chia rõ ràng, đứng trước mặt Thiên Hải Cốc, toàn bộ tu sĩ của tông môn cấp ba chỉ là đầy tớ là con chó trung thành mà thôi.
Ai có thể ngờ được, bên trong đám chó đó, thế nhưng thực sự có một con không sợ chết!
“Các ngươi đứng đơ ra làm gì? Còn không mau bắt lấy hai tên tạp chủng này?” Trong lúc nhất thời không thể thoát khỏi Chân Tiểu Tiểu và Tiểu Chúc Chúc, Tống Thiên Hữu cao giọng thét chói tai.
Bấy giờ tu sĩ Thiên Hải Cốc ở bốn phía mới như vừa tỉnh mộng, ào ào xông lên.
Bất kể thế nào, người bị đánh đến phun máu mũi tung toé dù sao cũng là Thiếu tông nhà mình nha!
Cứ mặc kệ trò khôi hài diễn tiếp, mặt mũi có thể sẽ bị vứt hết cho chó gặm.
Ta ta ta ta ta … Ta rốt cuộc phải giúp bên nào?
Lý Phong tê liệt ngã dưới đất, nhìn bên trái lại nhìn phía bên phải, cực độ hối hận mình ăn no rỗi viện đi nhận củ khoai phỏng tay này làm gì.
Song đúng lúc đó, một tiếng quát lạnh uy nghiêm đột nhiên truyền tới từ trên bầu trời.
“Đều dừng tay cho ta!”
Uy áp Kết đan quét ngang toàn trường, chấn kinh mạch toàn thân các đệ tử Thiên Hải Cốc đi ngược chiều không dám tiến lên, cũng ép Chân Tiểu Tiểu và Tiểu Chúc Chúc phải đồng thời dừng tay.
Cảm giác được khí tức mạnh mẽ và giọng nói quen thuộc……
Các đệ tử Thiên Hải Cốc cấp tốc quỳ rạp xuống đất, hô to về phía người đến: “Bái kiến Tông chủ!”
Tông chủ đương thời của Thiên Hải Cốc, Diêm Pháp.
Nổi tiếng mặt lạnh, tính tình nóng nảy, đối đãi với đệ tử tương đối khắc nghiệt.
“Tông chủ! Tông chủ đại nhân! Thiên Hữu thật oan uổng, hôm nay ngài cần phải làm chủ cho ta oa!”
Biểu tình chợt cứng, phát hiện cánh tay to của mình tới rồi, Tống Thiên Hữu lập tức lăn long lóc bò lên từ trên mặt đất, chạy đến dưới chân Diêm Pháp.
Đánh hắn, chính là đánh vào mặt Thiên Hải Cốc, chính là đánh vào mặt Tông chủ đại nhân……
Nhìn sắc mặt xanh mét của Tông chủ, Tống Thiên Hữu không khỏi cười lạnh trong lòng: Ha hả … Ha ha ha ha! Chân Tiểu Tiểu, mặc kệ ngươi là Chân Tiểu Tiểu hay là Giả Tiểu Tiểu, hôm nay đều phải biến thành Chết Tiểu Tiểu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.