Chương 920: Hỏa Điệp Phẫn Nộ
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
17/05/2022
Rốt cuộc là người nào thủ đoạn nham hiểm như vậy, mưu toan che giấu tội ác cho Sa Chi Điệp?
Bạch Tú Nhi nghĩ đến đây liền tức không thở nổi, ngực phập phồng kịch liệt, hận không thể tìm ra tên đầu sỏ kia từ trong đám người lại dùng ánh mắt rực lửa chọc chết!
Trời xanh ơi!
Đại địa hỡi!
Mẹ nó quá khó ăn!
Chân Tiểu Tiểu chỉ cảm thấy một cỗ tư vị cực kỳ đáng sợ đang quanh quẩn trong lòng.
Nàng vừa mới lén ăn một con cá khô làm riêng cho Tiểu Chúc Chúc, lập tức trời u đất ám nhật nguyệt vô quang, toàn thân nhất thời đều nguy cấp.
Tự hạ độc chính mình.
Phải điên đến mức nào mới có thể làm được việc này?
Tốt nhất chỉ có một lần hôm nay, tuyệt đối đừng phát sinh lần hai!
Trong lúc Chân Tiểu Tiểu khóc không ra nước mắt, mấy luồng gió xoáy đã vội vàng từ xa lại gần, bởi vì tốc độ siêu phàm nên đè nén không khí phát ra tiếng vang sắc nhọn.
“Bạch Tú Nhi! Ai cho ngươi lá gan tra xét động phủ của ta!”
Sa Chi Điệp lửa giận ngút trời, điên cuồng lao tới.
Chân Tiểu Tiểu ngẩng phắt đầu, bấy giờ trái tim treo trên cổ họng mới trở về ngực.
Ít nhất Sa Chi Điệp cũng không ngu, sốt ruột nhưng không quên mời vị Giám Hỏa Tư đại nhân tóc đỏ trước đó từng thiên vị nàng đi cùng.
Khoảnh khắc nhìn thấy bản mặt trơ tráo của Bạch Tú Nhi, Sa Chi Điệp lửa giận công tâm, cũng mặc kệ tu vi đối phương cao hơn mình trực tiếp phát động Tử Vong Chi Ủng, cuốn liệt diễm bàng bạc vọt tới chỗ Bạch Tú Nhi.
“Xem ra lời đồn không phải giả? Thánh nữ Sa gia xưa nay không coi ai ra gì, bản tư tại đây mà dám làm càn!”
Sắc mặt Kế Thiên Bằng biến đổi, hai tay áo chấn động bắn ra luồng Địa hỏa màu tím mờ ảo như sường mù, nhằm về phía Sa Chi Điệp!
Hỏa tức vừa ra lập tức hóa thành vạn con rắn độc, phía trước phía sau bên trái bên phải, số lượng nhiều đến mức khiến người ta nhìn thôi đã thấy sợ, chỉ dám lùi xa xa xem cuộc chiến.
Ánh mắt Chân Tiểu Tiểu chợt lóe, vô cùng bất ngờ trước thần thông của Kế Thiên Bằng.
Không hổ là tu sĩ Nam Đỉnh.
Chuyên môn chơi lửa mà lớn.
Lần này hắn ra tay đã bỏ xa tất cả các loại biến hóa trong Man Xà Hỏa Đạo của Linh Môn, trên phương diện khống chế hoả chủng, vô luận là lực lượng hay mức độ tinh diệu thì đều vượt qua hết thảy những gì nàng từng thấy.
“Tính tình nóng nảy của nữ tu Nam Đỉnh ta là được lão tổ tông truyền lại! Nếu có người đến tận cửa bắt nạt còn không đánh trả thì mới thật sự là phế vật!”
Không trung nổ vang một tiếng!
Bà lão tóc đỏ ra tay!
Xem ra, hiện tại nàng cũng đang trong cơn thịnh nộ.
Không còn giữ lập trường không rõ khó hiểu khi Sa Chi Điệp và Bạch Tú Nhi phát sinh mâu thuẫn trước đó, mà là ánh mắt sắc bén, ra tay nhanh như điện!
Miệng hét lớn, đồng thời một đạo liệt diễm màu sắc càng thêm rực rỡ hơn Thu Phong Huyền Hỏa của Sa Chi Điệp nhanh chóng phụt ra từ tay bà lão, nhanh chóng ngưng kết thành một dây xích lửa.
Không trung hạ mưa lớn.
Xích đỏ múa may, từng đốm lửa lớn bằng nắm tay rào rạt giáng xuống từ trời xanh, chẳng những đập đám rắn tím tan thành tro bụi mà còn chấn các tu sĩ huyền hỏa, hoàng hỏa xung quanh phải quỳ rạp dưới đất run bần bật!
Mặt mày Kế Thiên Bằng cứng đờ, kinh sợ ánh mắt như đốt hồn của bà lão theo bản năng lui về phía sau ba bước.
Hắn thân là nam tử, tu vi lại không thâm hậu bằng Hoa bà bà, tự nhiên không dám lỗ mãng trước mặt lão nhân gia nàng!
Hừ!
Bạch Tú Nhi cắn răng, chỉ có thể tự mình tản ra Bạch Tước Huyền Hỏa đối chiêu với Sa Chi Điệp.
Hai người đều là tu sĩ huyền hỏa nhưng Bạch Tú Nhi có lợi thế là tu vi mạnh hơn, Sa Chi Điệp có ưu điểm là chiêu pháp đủ điên cuồng.
Hai sắc liệt hỏa nhanh chóng hoà vào nhau, không bên nào được lợi!
Bạch Tú Nhi buộc phải lùi lại liên tục, Sa Chi Điệp thì phun ra một ngụm máu tươi, tuy nhiên có thể đấu ngang tay với Huyền Hỏa Thánh Nữ tu vi cao hơn mình, đồng thời bảo vệ động phủ không cho phép người ngoài tuỳ tiện giẫm đạp tôn nghiêm, giờ phút này nàng ngạo nghễ hếch cằm lau đi máu tươi, hình tượng vô cùng cao lớn!
Bạch Tú Nhi nghĩ đến đây liền tức không thở nổi, ngực phập phồng kịch liệt, hận không thể tìm ra tên đầu sỏ kia từ trong đám người lại dùng ánh mắt rực lửa chọc chết!
Trời xanh ơi!
Đại địa hỡi!
Mẹ nó quá khó ăn!
Chân Tiểu Tiểu chỉ cảm thấy một cỗ tư vị cực kỳ đáng sợ đang quanh quẩn trong lòng.
Nàng vừa mới lén ăn một con cá khô làm riêng cho Tiểu Chúc Chúc, lập tức trời u đất ám nhật nguyệt vô quang, toàn thân nhất thời đều nguy cấp.
Tự hạ độc chính mình.
Phải điên đến mức nào mới có thể làm được việc này?
Tốt nhất chỉ có một lần hôm nay, tuyệt đối đừng phát sinh lần hai!
Trong lúc Chân Tiểu Tiểu khóc không ra nước mắt, mấy luồng gió xoáy đã vội vàng từ xa lại gần, bởi vì tốc độ siêu phàm nên đè nén không khí phát ra tiếng vang sắc nhọn.
“Bạch Tú Nhi! Ai cho ngươi lá gan tra xét động phủ của ta!”
Sa Chi Điệp lửa giận ngút trời, điên cuồng lao tới.
Chân Tiểu Tiểu ngẩng phắt đầu, bấy giờ trái tim treo trên cổ họng mới trở về ngực.
Ít nhất Sa Chi Điệp cũng không ngu, sốt ruột nhưng không quên mời vị Giám Hỏa Tư đại nhân tóc đỏ trước đó từng thiên vị nàng đi cùng.
Khoảnh khắc nhìn thấy bản mặt trơ tráo của Bạch Tú Nhi, Sa Chi Điệp lửa giận công tâm, cũng mặc kệ tu vi đối phương cao hơn mình trực tiếp phát động Tử Vong Chi Ủng, cuốn liệt diễm bàng bạc vọt tới chỗ Bạch Tú Nhi.
“Xem ra lời đồn không phải giả? Thánh nữ Sa gia xưa nay không coi ai ra gì, bản tư tại đây mà dám làm càn!”
Sắc mặt Kế Thiên Bằng biến đổi, hai tay áo chấn động bắn ra luồng Địa hỏa màu tím mờ ảo như sường mù, nhằm về phía Sa Chi Điệp!
Hỏa tức vừa ra lập tức hóa thành vạn con rắn độc, phía trước phía sau bên trái bên phải, số lượng nhiều đến mức khiến người ta nhìn thôi đã thấy sợ, chỉ dám lùi xa xa xem cuộc chiến.
Ánh mắt Chân Tiểu Tiểu chợt lóe, vô cùng bất ngờ trước thần thông của Kế Thiên Bằng.
Không hổ là tu sĩ Nam Đỉnh.
Chuyên môn chơi lửa mà lớn.
Lần này hắn ra tay đã bỏ xa tất cả các loại biến hóa trong Man Xà Hỏa Đạo của Linh Môn, trên phương diện khống chế hoả chủng, vô luận là lực lượng hay mức độ tinh diệu thì đều vượt qua hết thảy những gì nàng từng thấy.
“Tính tình nóng nảy của nữ tu Nam Đỉnh ta là được lão tổ tông truyền lại! Nếu có người đến tận cửa bắt nạt còn không đánh trả thì mới thật sự là phế vật!”
Không trung nổ vang một tiếng!
Bà lão tóc đỏ ra tay!
Xem ra, hiện tại nàng cũng đang trong cơn thịnh nộ.
Không còn giữ lập trường không rõ khó hiểu khi Sa Chi Điệp và Bạch Tú Nhi phát sinh mâu thuẫn trước đó, mà là ánh mắt sắc bén, ra tay nhanh như điện!
Miệng hét lớn, đồng thời một đạo liệt diễm màu sắc càng thêm rực rỡ hơn Thu Phong Huyền Hỏa của Sa Chi Điệp nhanh chóng phụt ra từ tay bà lão, nhanh chóng ngưng kết thành một dây xích lửa.
Không trung hạ mưa lớn.
Xích đỏ múa may, từng đốm lửa lớn bằng nắm tay rào rạt giáng xuống từ trời xanh, chẳng những đập đám rắn tím tan thành tro bụi mà còn chấn các tu sĩ huyền hỏa, hoàng hỏa xung quanh phải quỳ rạp dưới đất run bần bật!
Mặt mày Kế Thiên Bằng cứng đờ, kinh sợ ánh mắt như đốt hồn của bà lão theo bản năng lui về phía sau ba bước.
Hắn thân là nam tử, tu vi lại không thâm hậu bằng Hoa bà bà, tự nhiên không dám lỗ mãng trước mặt lão nhân gia nàng!
Hừ!
Bạch Tú Nhi cắn răng, chỉ có thể tự mình tản ra Bạch Tước Huyền Hỏa đối chiêu với Sa Chi Điệp.
Hai người đều là tu sĩ huyền hỏa nhưng Bạch Tú Nhi có lợi thế là tu vi mạnh hơn, Sa Chi Điệp có ưu điểm là chiêu pháp đủ điên cuồng.
Hai sắc liệt hỏa nhanh chóng hoà vào nhau, không bên nào được lợi!
Bạch Tú Nhi buộc phải lùi lại liên tục, Sa Chi Điệp thì phun ra một ngụm máu tươi, tuy nhiên có thể đấu ngang tay với Huyền Hỏa Thánh Nữ tu vi cao hơn mình, đồng thời bảo vệ động phủ không cho phép người ngoài tuỳ tiện giẫm đạp tôn nghiêm, giờ phút này nàng ngạo nghễ hếch cằm lau đi máu tươi, hình tượng vô cùng cao lớn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.