Chương 919: Nhân Chứng
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
16/05/2022
Các đệ tử hỏa mạch Thu Phong thật sự là hận Chân Tiểu Tiểu thấu xương!
Không hiểu xui xẻo kiểu gì, giờ này lại nhảy ra thêm dầu vào lửa!
Thánh nữ nhà mình dạo gần đây vận khí vốn đã không tốt, hiện tại nếu còn có người bên cạnh cáo trạng sau lưng, chỉ sợ không những lật thuyền trong mương mà toàn bộ hỏa mạch Thu Phong cũng bị liên lụy!
Nhất định phải bắt nàng nói ra!
Bạch Tú Nhi và Giám Hỏa Tư rít gào trong lòng!
Nhất định không được để nàng mở miệng!
Đệ tử hỏa mạch Thu Phong tuy rằng không biết Chân Tiểu Tiểu muốn kêu oan gì, nhưng tất cả đều âm thầm sinh ra ý định đánh chết nàng.
“Các ngươi quá độc ác!”
Chân Tiểu Tiểu va trái đụng phải, tốc độ nhảy nhót phải nói là thỏ cũng bái bằng cụ! Đặc biệt trong tay còn vụng về nắm một thanh trường kiếm, gặp người nào chém kẻ đấy thật sự không khác con điên.
“Cô nương đừng sợ, vô luận có ủy khuất gì, bản thánh nữ đều sẽ phân xử cho ngươi ngay tại đây!” Bạch Tú Nhi vội vã kéo Chân Tiểu Tiểu đến bên cạnh mình.
Đáng tiếc Chân Tiểu Tiểu đã cào xù tóc còn quệt bụi đất đầy mặt, nên Bạch Tú Nhi nhất thời xem nhẹ nàng chính là tiểu tiện nhân không thèm nể mặt mình ở khu vực khai thác tinh thạch, dâng Bạch Tinh lên cho Sa Chi Điệp.
“Giết……”
Đệ tử hoả mạch Thu Phong hành sự quả cảm, sau khi trao đổi qua ánh mắt hung tàn chốc lát, trong đám đông hỗn loạn lập tức có hai người rút ám khí ra từ tay áo muốn bắn về phía ngực Chân Tiểu Tiểu.
Tuy nhiên, trời mới biết còn có một cao thủ tốc độ tay nhanh hơn bọn hắn nhiều!
Ám khí thì vẫn bị siết giữa các ngón tay vận sức chờ phát động, mà chẳng hiểu sao thị nữ nổi điên kia đã nôn mửa không ngừng, ánh mắt tan rã, chậm rãi bất tỉnh nhân sự rồi!
Doạ mọi người ba hồn bảy vía bay sạch!
“A…… A a a a a……”
Trong lúc ngã xuống hai tay nàng đồng thời còn bóp chặt cổ mình, dường như ở nháy mắt vừa rồi đầu lưỡi đã bị ai đó cắt mất, từ nay không thể phát ra dù một thanh âm.
Những tiếng 'a a' khàn khàn khắc sâu vào lòng người.
Ánh mắt bất lực và hỗn loạn tựa hồ đang lên án trời xanh, cảm xúc mãnh liệt chạm tới trái tim mỗi người ở đây.
“Mau!” Bạch Tú Nhi vội vàng thúc giục.
Đệ tử hỏa mạch Thu Phong càng nôn nóng muốn lấy mạng nữ hầu này thì càng chứng tỏ bọn họ có vấn đề!
Nói không chừng, bí mật Sa Chi Điệp che giấu còn giá trị hơn mình tưởng tượng nhiều!
Nếu có thể đưa nó ra ngoài ánh sáng vạch trần trước mặt bàn dân thiên hạ, mình nhất định sẽ kiếm được lợi ích lớn!
“Mau cứu nữ hầu kia!”
Không ngừng suy xét thế cục, Chân Tiểu Tiểu xuất hiện gây rối khiến Bạch Tú Nhi nhanh chóng thay đổi kế hoạch đã tính kỹ từ trước, đánh cược hết thảy lên người nữ hầu thân mang nỗi oan sâu nặng như biển máu lại khó có thể tìm ai bộc bạch!
Biết đâu được, nàng là người may mắn sống sót trong trận tàn sát của Sa Chi Điệp, sâu hơn nữa … bản thân nàng còn biết một số bí mật động trời?
Hai chữ hỗn loạn đã không đủ để hình dung tình cảnh trước động phủ của Sa Chi Điệp.
Người chen người, người đẩy người.
Mãi đến khi Giám Hỏa Tư Giám Hỏa Tư đích thân ra tay cách không hút Chân Tiểu Tiểu về bên cạnh, tiếng ầm ĩ mới dần dần ngừng lại.
Thị nữ này mẹ nó trúng cái loại độc gì?
Cho dù thật vất vả cướp được nhân chứng vào tay, Bạch Tú Nhi và Kế Thiên Bằng cũng không dám tới gần nàng.
Bởi vì giờ phút này, bộ dạng của Chân Tiểu Tiểu thật sự quá thảm thiết!
Một bên rơi lệ ói mửa một bên dùng sức cào đất, chỉ chốc lát sau đã để lại mấy dấu tay rõ nét trên mặt nham thạch cứng rắn. Phái tùy tùng cho nàng ăn vào đan dược giải độc vẫn không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy bệnh tình thuyên giảm.
Nhìn gân xanh nhảy thình thịch bên huyệt thái dương nàng, Bạch Tú Nhi cầm lòng không đậu tê dại cả da dầu.
Xem ra, nội tình của Sa gia còn lớn hơn mình tưởng tượng nhiều, chỉ riêng loại độc này đã chưa thấy bao giờ, cả thủ nghệ hạ độc thần không biết quỷ không hay nữa, hết thảy đều khiến người ta lạnh sống lưng!
Uổng công trông chờ nha đầu đó có thể khơi ra chút tin tức đáng giá!
Kết quả một chữ cũng không nghe được, ngược lại còn bị nàng lãng phí không ít thời gian!
Không hiểu xui xẻo kiểu gì, giờ này lại nhảy ra thêm dầu vào lửa!
Thánh nữ nhà mình dạo gần đây vận khí vốn đã không tốt, hiện tại nếu còn có người bên cạnh cáo trạng sau lưng, chỉ sợ không những lật thuyền trong mương mà toàn bộ hỏa mạch Thu Phong cũng bị liên lụy!
Nhất định phải bắt nàng nói ra!
Bạch Tú Nhi và Giám Hỏa Tư rít gào trong lòng!
Nhất định không được để nàng mở miệng!
Đệ tử hỏa mạch Thu Phong tuy rằng không biết Chân Tiểu Tiểu muốn kêu oan gì, nhưng tất cả đều âm thầm sinh ra ý định đánh chết nàng.
“Các ngươi quá độc ác!”
Chân Tiểu Tiểu va trái đụng phải, tốc độ nhảy nhót phải nói là thỏ cũng bái bằng cụ! Đặc biệt trong tay còn vụng về nắm một thanh trường kiếm, gặp người nào chém kẻ đấy thật sự không khác con điên.
“Cô nương đừng sợ, vô luận có ủy khuất gì, bản thánh nữ đều sẽ phân xử cho ngươi ngay tại đây!” Bạch Tú Nhi vội vã kéo Chân Tiểu Tiểu đến bên cạnh mình.
Đáng tiếc Chân Tiểu Tiểu đã cào xù tóc còn quệt bụi đất đầy mặt, nên Bạch Tú Nhi nhất thời xem nhẹ nàng chính là tiểu tiện nhân không thèm nể mặt mình ở khu vực khai thác tinh thạch, dâng Bạch Tinh lên cho Sa Chi Điệp.
“Giết……”
Đệ tử hoả mạch Thu Phong hành sự quả cảm, sau khi trao đổi qua ánh mắt hung tàn chốc lát, trong đám đông hỗn loạn lập tức có hai người rút ám khí ra từ tay áo muốn bắn về phía ngực Chân Tiểu Tiểu.
Tuy nhiên, trời mới biết còn có một cao thủ tốc độ tay nhanh hơn bọn hắn nhiều!
Ám khí thì vẫn bị siết giữa các ngón tay vận sức chờ phát động, mà chẳng hiểu sao thị nữ nổi điên kia đã nôn mửa không ngừng, ánh mắt tan rã, chậm rãi bất tỉnh nhân sự rồi!
Doạ mọi người ba hồn bảy vía bay sạch!
“A…… A a a a a……”
Trong lúc ngã xuống hai tay nàng đồng thời còn bóp chặt cổ mình, dường như ở nháy mắt vừa rồi đầu lưỡi đã bị ai đó cắt mất, từ nay không thể phát ra dù một thanh âm.
Những tiếng 'a a' khàn khàn khắc sâu vào lòng người.
Ánh mắt bất lực và hỗn loạn tựa hồ đang lên án trời xanh, cảm xúc mãnh liệt chạm tới trái tim mỗi người ở đây.
“Mau!” Bạch Tú Nhi vội vàng thúc giục.
Đệ tử hỏa mạch Thu Phong càng nôn nóng muốn lấy mạng nữ hầu này thì càng chứng tỏ bọn họ có vấn đề!
Nói không chừng, bí mật Sa Chi Điệp che giấu còn giá trị hơn mình tưởng tượng nhiều!
Nếu có thể đưa nó ra ngoài ánh sáng vạch trần trước mặt bàn dân thiên hạ, mình nhất định sẽ kiếm được lợi ích lớn!
“Mau cứu nữ hầu kia!”
Không ngừng suy xét thế cục, Chân Tiểu Tiểu xuất hiện gây rối khiến Bạch Tú Nhi nhanh chóng thay đổi kế hoạch đã tính kỹ từ trước, đánh cược hết thảy lên người nữ hầu thân mang nỗi oan sâu nặng như biển máu lại khó có thể tìm ai bộc bạch!
Biết đâu được, nàng là người may mắn sống sót trong trận tàn sát của Sa Chi Điệp, sâu hơn nữa … bản thân nàng còn biết một số bí mật động trời?
Hai chữ hỗn loạn đã không đủ để hình dung tình cảnh trước động phủ của Sa Chi Điệp.
Người chen người, người đẩy người.
Mãi đến khi Giám Hỏa Tư Giám Hỏa Tư đích thân ra tay cách không hút Chân Tiểu Tiểu về bên cạnh, tiếng ầm ĩ mới dần dần ngừng lại.
Thị nữ này mẹ nó trúng cái loại độc gì?
Cho dù thật vất vả cướp được nhân chứng vào tay, Bạch Tú Nhi và Kế Thiên Bằng cũng không dám tới gần nàng.
Bởi vì giờ phút này, bộ dạng của Chân Tiểu Tiểu thật sự quá thảm thiết!
Một bên rơi lệ ói mửa một bên dùng sức cào đất, chỉ chốc lát sau đã để lại mấy dấu tay rõ nét trên mặt nham thạch cứng rắn. Phái tùy tùng cho nàng ăn vào đan dược giải độc vẫn không có bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy bệnh tình thuyên giảm.
Nhìn gân xanh nhảy thình thịch bên huyệt thái dương nàng, Bạch Tú Nhi cầm lòng không đậu tê dại cả da dầu.
Xem ra, nội tình của Sa gia còn lớn hơn mình tưởng tượng nhiều, chỉ riêng loại độc này đã chưa thấy bao giờ, cả thủ nghệ hạ độc thần không biết quỷ không hay nữa, hết thảy đều khiến người ta lạnh sống lưng!
Uổng công trông chờ nha đầu đó có thể khơi ra chút tin tức đáng giá!
Kết quả một chữ cũng không nghe được, ngược lại còn bị nàng lãng phí không ít thời gian!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.