Chương 915: Lối Tắt Giành Đông Linh
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
12/05/2022
Chấn động trước khí thế của Chân Tiểu Tiểu.
Lương Bằng và Quý Đồng duỗi dài cổ nghệch mặt ra một lúc rồi rống to.
“Được! Đều nghe ngươi!”
Cảm giác hai người họ không còn khăng khăng muốn chết nữa trái tim treo trên cổ họng của Chân Tiểu Tiểu mới hạ xuống, nàng nhặt lên hộp đồ ăn bày biện cơm canh, bắt đầu đút cho hai người từng chút từng chút.
“Nào, trước ăn lấy sức đã, sau đó chúng ta sẽ bàn bạc kỹ hơn.”
Chân Tiểu Tiểu có thể gặp được hai người mất tích của Linh Môn nói ra cũng là tạo hóa trêu người.
Từ sau khi chật vật chạy trốn khỏi Đông Linh, Sa Chi Điệp vẫn luôn không có nổi một ngày lành ở Nam Đỉnh, vì thế bị gia tộc gấp rút phái đến Tây Kỳ vội vã kiến công.
Nhưng kiến công nào có dễ như vậy? So với nhóm Huyền Hỏa Thánh Nữ sớm đã có cứ điểm riêng của mình trong sa mạc như Bạch Tú Nhi, nàng mới tới nên không có ưu thế gì đáng nói.
Cho dù Sa gia bằng lòng chi tiền thì cũng không mua được tinh quặng Tây Kỳ.
Nên có thể nhặt được hai đệ tử Linh Môn giữa hoang mạc, quả thực chính là cơ hội thay đổi vận khí lớn nhất của Sa Chi Điệp!
Nàng chỉ trách bản thân quá nóng vội, sau khi Lương Bằng Quý Đồng cho thấy thân phận đã lập tức trói gô hai người lại, nghiêm hình tra tấn.
Nếu lúc trước nàng uyển chuyển ôn nhu một chút, nói không chừng còn có thể lấy thân phận cũ là Chân hoàng Đạo Càn Tông trực tiếp cạy miệng bọn họ moi ra cách tiến vào Tây Kỳ.
Chẳng qua, dù hiện tại Lương Bằng và Quý Đồng đã biết rõ mưu đồ của mình cũng không sao cả.
Chỉ cần chờ thêm mấy ngày……
Vài ngày sau sẽ có thuật sư tinh thần tiến vào Hải Hoàng Thành, đến lúc đó, dưới sự chứng kiến của các vị Giám Hỏa Tư của hỏa mạch Địa Viêm tiến hành sưu hồn hai tu sĩ Đông Linh liền có thể dò thám ra một thông đạo không gian xuyên qua Đông Linh và Tây Kỳ hoàn toàn mới!
Vì sao con đường bí ẩn nối liền Đông Linh và Tây Kỳ lại quan trọng với Nam Đỉnh như thế, tìm được nó công lao có thể lập tức triệt tiêu tội làm mất thánh vật?
Đó là bởi vì, chẳng những Bắc Nham mà cả Nam Đỉnh cũng mơ ước mảnh đất Đông Linh màu mỡ trù phú đã lâu!
Tuy rằng từ xưa đến nay vẫn có một dòng hỏa mạch ngầm cho phép tu sĩ Nam Đỉnh lặng lẽ tiến vào Đông Linh
Nhưng đường sông đó cách trăm năm mới mở ra một lần.
Mỗi lần nhiều nhất chỉ có thể để một người đi qua, hơn nữa trong cơ thể người này buộc phải từng dung hợp vương hỏa huyền giai trở lên mới không bị hoả diễm sôi trào trong lòng sông thiêu trụi giữa chừng, thậm chí hỏa tu được nâng cao phẩm chất mồi lửa lên vương hỏa cũng không có cơ hội sống.
Đủ loại hạn chế điều kiện ngặt nghèo như vậy đã trực tiếp khiến mộng đẹp thông qua hoả mạch ngầm xâm lấn Đông Linh của tu sĩ Nam Đỉnh vỡ tan thành bọt nước.
Chịu dã tâm chi phối.
Từ khi còn bé, mới vừa dung hợp thành công Thu Phong Vương Hỏa Sa Chi Điệp đã bị các tộc nhân gửi gắm chờ mong tha thiết, sử dụng một số mối quan hệ mượn thánh vật từ Địa hỏa nhất mạch, phái nàng tới Đông Linh tìm kiếm các phần thất lạc.
Bởi Sa gia có quan hệ cá nhận với vị Hỏa mẫu tìm được thánh vật năm đó nên trong tất cả Huyền Hỏa Thánh Nữ thậm chí là Địa Hỏa Thánh Nữ, chỉ có một mình Sa Chi Điệp là có thể thông qua thánh vật cảm ứng sự tồn tại của những mảnh vỡ khác.
Một khi nàng hoàn thành tốt đẹp nhiệm vụ.
Liền sẽ mang về một kiện binh khí chiến tranh cường đại cho Nam Đỉnh. Nháy mắt, trực tiếp dịch chuyển vô số hỏa tu đến chiến trường Đông Linh!
Mượn cơ hội này, Sa gia cũng có thể leo lên đỉnh quyền lực chí cao vô thượng.
Tuy nhiên thế sự khó lường.
Trong hành trình tới Đông Linh, Sa Chi Điệp chẳng những không thành công tìm được các mảnh thánh vật khuyết thiếu mà còn làm mất bàn cờ vào tay một cường giả đến tên cũng không biết.
Sau khi trở lại Nam Đỉnh cao tầng nổi giận, theo như lời Bạch Tú Nhi, chẳng qua là nể mặt mũi vị Hỏa mẫu che chở cho Sa gia mới không trừng phạt nặng tay thôi.
Vậy nên, hiện tại Lương Bằng và Quý Đồng còn sống hay đã chết chính là mối quan tâm hàng đầu của Sa Chi Điệp!
Bởi vì một khi hai người mở miệng, cho dù không có thánh vật, nàng cũng coi như đổi một phương thức khác tìm lối tắt giúp Nam Đỉnh giành giật miếng bánh Đông Linh!
Lương Bằng và Quý Đồng duỗi dài cổ nghệch mặt ra một lúc rồi rống to.
“Được! Đều nghe ngươi!”
Cảm giác hai người họ không còn khăng khăng muốn chết nữa trái tim treo trên cổ họng của Chân Tiểu Tiểu mới hạ xuống, nàng nhặt lên hộp đồ ăn bày biện cơm canh, bắt đầu đút cho hai người từng chút từng chút.
“Nào, trước ăn lấy sức đã, sau đó chúng ta sẽ bàn bạc kỹ hơn.”
Chân Tiểu Tiểu có thể gặp được hai người mất tích của Linh Môn nói ra cũng là tạo hóa trêu người.
Từ sau khi chật vật chạy trốn khỏi Đông Linh, Sa Chi Điệp vẫn luôn không có nổi một ngày lành ở Nam Đỉnh, vì thế bị gia tộc gấp rút phái đến Tây Kỳ vội vã kiến công.
Nhưng kiến công nào có dễ như vậy? So với nhóm Huyền Hỏa Thánh Nữ sớm đã có cứ điểm riêng của mình trong sa mạc như Bạch Tú Nhi, nàng mới tới nên không có ưu thế gì đáng nói.
Cho dù Sa gia bằng lòng chi tiền thì cũng không mua được tinh quặng Tây Kỳ.
Nên có thể nhặt được hai đệ tử Linh Môn giữa hoang mạc, quả thực chính là cơ hội thay đổi vận khí lớn nhất của Sa Chi Điệp!
Nàng chỉ trách bản thân quá nóng vội, sau khi Lương Bằng Quý Đồng cho thấy thân phận đã lập tức trói gô hai người lại, nghiêm hình tra tấn.
Nếu lúc trước nàng uyển chuyển ôn nhu một chút, nói không chừng còn có thể lấy thân phận cũ là Chân hoàng Đạo Càn Tông trực tiếp cạy miệng bọn họ moi ra cách tiến vào Tây Kỳ.
Chẳng qua, dù hiện tại Lương Bằng và Quý Đồng đã biết rõ mưu đồ của mình cũng không sao cả.
Chỉ cần chờ thêm mấy ngày……
Vài ngày sau sẽ có thuật sư tinh thần tiến vào Hải Hoàng Thành, đến lúc đó, dưới sự chứng kiến của các vị Giám Hỏa Tư của hỏa mạch Địa Viêm tiến hành sưu hồn hai tu sĩ Đông Linh liền có thể dò thám ra một thông đạo không gian xuyên qua Đông Linh và Tây Kỳ hoàn toàn mới!
Vì sao con đường bí ẩn nối liền Đông Linh và Tây Kỳ lại quan trọng với Nam Đỉnh như thế, tìm được nó công lao có thể lập tức triệt tiêu tội làm mất thánh vật?
Đó là bởi vì, chẳng những Bắc Nham mà cả Nam Đỉnh cũng mơ ước mảnh đất Đông Linh màu mỡ trù phú đã lâu!
Tuy rằng từ xưa đến nay vẫn có một dòng hỏa mạch ngầm cho phép tu sĩ Nam Đỉnh lặng lẽ tiến vào Đông Linh
Nhưng đường sông đó cách trăm năm mới mở ra một lần.
Mỗi lần nhiều nhất chỉ có thể để một người đi qua, hơn nữa trong cơ thể người này buộc phải từng dung hợp vương hỏa huyền giai trở lên mới không bị hoả diễm sôi trào trong lòng sông thiêu trụi giữa chừng, thậm chí hỏa tu được nâng cao phẩm chất mồi lửa lên vương hỏa cũng không có cơ hội sống.
Đủ loại hạn chế điều kiện ngặt nghèo như vậy đã trực tiếp khiến mộng đẹp thông qua hoả mạch ngầm xâm lấn Đông Linh của tu sĩ Nam Đỉnh vỡ tan thành bọt nước.
Chịu dã tâm chi phối.
Từ khi còn bé, mới vừa dung hợp thành công Thu Phong Vương Hỏa Sa Chi Điệp đã bị các tộc nhân gửi gắm chờ mong tha thiết, sử dụng một số mối quan hệ mượn thánh vật từ Địa hỏa nhất mạch, phái nàng tới Đông Linh tìm kiếm các phần thất lạc.
Bởi Sa gia có quan hệ cá nhận với vị Hỏa mẫu tìm được thánh vật năm đó nên trong tất cả Huyền Hỏa Thánh Nữ thậm chí là Địa Hỏa Thánh Nữ, chỉ có một mình Sa Chi Điệp là có thể thông qua thánh vật cảm ứng sự tồn tại của những mảnh vỡ khác.
Một khi nàng hoàn thành tốt đẹp nhiệm vụ.
Liền sẽ mang về một kiện binh khí chiến tranh cường đại cho Nam Đỉnh. Nháy mắt, trực tiếp dịch chuyển vô số hỏa tu đến chiến trường Đông Linh!
Mượn cơ hội này, Sa gia cũng có thể leo lên đỉnh quyền lực chí cao vô thượng.
Tuy nhiên thế sự khó lường.
Trong hành trình tới Đông Linh, Sa Chi Điệp chẳng những không thành công tìm được các mảnh thánh vật khuyết thiếu mà còn làm mất bàn cờ vào tay một cường giả đến tên cũng không biết.
Sau khi trở lại Nam Đỉnh cao tầng nổi giận, theo như lời Bạch Tú Nhi, chẳng qua là nể mặt mũi vị Hỏa mẫu che chở cho Sa gia mới không trừng phạt nặng tay thôi.
Vậy nên, hiện tại Lương Bằng và Quý Đồng còn sống hay đã chết chính là mối quan tâm hàng đầu của Sa Chi Điệp!
Bởi vì một khi hai người mở miệng, cho dù không có thánh vật, nàng cũng coi như đổi một phương thức khác tìm lối tắt giúp Nam Đỉnh giành giật miếng bánh Đông Linh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.