Chương 914: Đánh Cược Tính Mạng
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
12/05/2022
“Không cần do dự, hãy cẩn thận lên kế hoạch cho đường lui của mình, một khi có cơ hội tốt lập tức giết hai người chúng ta, bản thân nhanh chóng rời đi!”
“Chớ phân vân trì hoãn, tu sĩ Nam Đỉnh có thể sẽ đến sưu hồn bất kỳ lúc nào!”
“Đúng vậy, nghe ngươi nói sau chúng ta còn có hai đội sư huynh sư đệ mất tích, so với bọn họ chúng ta được sống lâu hơn nhiều như vậy đã là rất may mắn!”
“Việc lớn quả nhiên vẫn chỉ có đệ tử truyền thừa của chủ phong như Chân sư tỷ mới đủ sức hoàn thành, có thể làm một vật hi sinh có giá trị, chúng ta đã cảm thấy cực kỳ mỹ mãn rồi!”
“Ngươi nhất định phải trở về, thông báo mọi người tu sĩ Nam Đỉnh và Bắc Nham vô cùng có khả năng sẽ liên minh với nhau.” Vẻ mặt Quý Đồng ngưng trọng.
“Cũng đừng quên, nhớ bảo mọi người lập tấm bia thật to cho hai người bọn ta! Ngày này hàng năm mang đầu heo đi tế bái!” Lương Bằng vui đùa.
Sở dĩ còn muốn nói giỡn nhưng thấy Chân Tiểu Tiểu tuổi khá nhỏ, sợ là không đành lòng xuống tay.
Con người luôn phải đối mặt với cái chết.
Khó được là, có thể bảo vệ cho thứ quý giá hơn cả sinh mệnh.
“Tu sĩ Nam Đỉnh không giỏi thuật pháp tinh thần sao?”
Chân Tiểu Tiểu nhéo cằm, căn bản không thèm nghe Quý Đồng và Lương Bằng nói mà nhíu chặt đầu mày suy ngẫm.
“Chân sư tỷ!”
“Chân muội muội! Ngươi cũng không nên lòng dạ đàn bà, hại chúng ta trở thành tội nhân của Đông Linh!”
Thấy Chân Tiểu Tiểu không tỏ rõ thái độ, hai người gấp đến độ liên tục kêu gào, hai mắt phủ kín tơ máu.
“Đừng nói mình là vật hi sinh, không sợ chính là cái tâm của sư tử, nội môn ngoại môn đâu có gì khác nhau, tiểu muội thật sự bội phục nghĩa khí của hai vị.”
Chân Tiểu Tiểu phất tay cắt ngang yêu cầu của Lương Bằng và Quý Đồng, nhìn thẳng vào mắt bọn họ.
Đôi mắt trong trẻo và bình tĩnh của nàng có một loại lực lượng trấn an lòng người.
“Có điều các ngươi cũng quá coi thường bản thân rồi, xả thân vì nghĩa tất nhiên đáng kính đáng quý, nhưng … nếu có thể không chết mà còn đạt được hiệu quả tốt hơn, thì chẳng phải càng tuyệt?”
“Ngươi … Ngươi nói cái gì?”
Thân thể chấn động, Quý Đồng không khỏi nghiêm túc đánh giá Chân Tiểu Tiểu một lần nữa. Từ lời vừa rồi của nàng cảm giác được, tiểu nha đầu tự xưng là tân đệ tử truyền thừa Sư Tâm Phong trước mắt chỉ sợ không quá giống bọn họ tưởng tượng.
“Lời thật không ngại nói cho hai vị ca ca biết, mặc dù không có chuyến đi tới Tây Kỳ lần này, nhóm chí tôn Đông Linh cũng đã phát hiện Bắc Nham đang bí mật âm mưu phát động chiến tranh với Đông Linh, vách tường Thần Phong phía bắc đông hiện không còn vững chắc, chiến sự … Là chuyện sớm hay muộn.”
Chân Tiểu Tiểu đè thấp giọng nói.
“Ta tới đây là vì muốn tìm kiếm ba đội ngũ đệ tử đồng môn mất tích ở thôn Thanh Thủy, đồng thời tìm hiểu tình hình Bắc Nham và Nam Đỉnh liên minh.”
“Nếu Nam Đỉnh bị Bắc Nham thuyết phục, hai giới cùng lúc khai chiến với Đông Linh, giới ta thật sự nguy rồi. Cứ cho là ta đồng ý yêu cầu đại nghĩa diệt thân của hai người các ngươi sau đó thuận lợi trở về báo cáo mọi chuyện ở Tây Kỳ lên Linh Môn, thì cũng đã vô pháp xoay chuyển đại thế, chỉ là sớm biết trước đại nạn ngày ngày hãi hùng bi thương mà thôi.”
Thì ra là thế……
Quý Đồng và Lương Bằng há hốc miệng, trên mặt là biểu tình khiếp sợ.
Với thực lực của bọn họ căn bản còn chưa thể tiếp xúc với những bí mật này, chợt nghe Chân Tiểu Tiểu nói quả thực da đầu như muốn nổ tung, toàn thân nổi da gà một tầng lại một tầng, cuối cùng rụng lả tả.
“Vì vậy……”
Ánh mắt Chân Tiểu Tiểu phát lạnh, biểu tình trên mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc khiến người khác cảm nhận được uy áp.
“Ngay cả chết còn không sợ chúng ta chi bằng đánh cược tính mạng, đi làm một việc có ý nghĩa hơn cả chết!”
“Tuy rằng xác suất thành công không lớn, nhưng một khi gieo xuống hạt giống nghi ngờ liền có thể tiêu diệt toàn bộ khả năng Nam Đỉnh và Bắc Nham liên minh!”
“Chớ phân vân trì hoãn, tu sĩ Nam Đỉnh có thể sẽ đến sưu hồn bất kỳ lúc nào!”
“Đúng vậy, nghe ngươi nói sau chúng ta còn có hai đội sư huynh sư đệ mất tích, so với bọn họ chúng ta được sống lâu hơn nhiều như vậy đã là rất may mắn!”
“Việc lớn quả nhiên vẫn chỉ có đệ tử truyền thừa của chủ phong như Chân sư tỷ mới đủ sức hoàn thành, có thể làm một vật hi sinh có giá trị, chúng ta đã cảm thấy cực kỳ mỹ mãn rồi!”
“Ngươi nhất định phải trở về, thông báo mọi người tu sĩ Nam Đỉnh và Bắc Nham vô cùng có khả năng sẽ liên minh với nhau.” Vẻ mặt Quý Đồng ngưng trọng.
“Cũng đừng quên, nhớ bảo mọi người lập tấm bia thật to cho hai người bọn ta! Ngày này hàng năm mang đầu heo đi tế bái!” Lương Bằng vui đùa.
Sở dĩ còn muốn nói giỡn nhưng thấy Chân Tiểu Tiểu tuổi khá nhỏ, sợ là không đành lòng xuống tay.
Con người luôn phải đối mặt với cái chết.
Khó được là, có thể bảo vệ cho thứ quý giá hơn cả sinh mệnh.
“Tu sĩ Nam Đỉnh không giỏi thuật pháp tinh thần sao?”
Chân Tiểu Tiểu nhéo cằm, căn bản không thèm nghe Quý Đồng và Lương Bằng nói mà nhíu chặt đầu mày suy ngẫm.
“Chân sư tỷ!”
“Chân muội muội! Ngươi cũng không nên lòng dạ đàn bà, hại chúng ta trở thành tội nhân của Đông Linh!”
Thấy Chân Tiểu Tiểu không tỏ rõ thái độ, hai người gấp đến độ liên tục kêu gào, hai mắt phủ kín tơ máu.
“Đừng nói mình là vật hi sinh, không sợ chính là cái tâm của sư tử, nội môn ngoại môn đâu có gì khác nhau, tiểu muội thật sự bội phục nghĩa khí của hai vị.”
Chân Tiểu Tiểu phất tay cắt ngang yêu cầu của Lương Bằng và Quý Đồng, nhìn thẳng vào mắt bọn họ.
Đôi mắt trong trẻo và bình tĩnh của nàng có một loại lực lượng trấn an lòng người.
“Có điều các ngươi cũng quá coi thường bản thân rồi, xả thân vì nghĩa tất nhiên đáng kính đáng quý, nhưng … nếu có thể không chết mà còn đạt được hiệu quả tốt hơn, thì chẳng phải càng tuyệt?”
“Ngươi … Ngươi nói cái gì?”
Thân thể chấn động, Quý Đồng không khỏi nghiêm túc đánh giá Chân Tiểu Tiểu một lần nữa. Từ lời vừa rồi của nàng cảm giác được, tiểu nha đầu tự xưng là tân đệ tử truyền thừa Sư Tâm Phong trước mắt chỉ sợ không quá giống bọn họ tưởng tượng.
“Lời thật không ngại nói cho hai vị ca ca biết, mặc dù không có chuyến đi tới Tây Kỳ lần này, nhóm chí tôn Đông Linh cũng đã phát hiện Bắc Nham đang bí mật âm mưu phát động chiến tranh với Đông Linh, vách tường Thần Phong phía bắc đông hiện không còn vững chắc, chiến sự … Là chuyện sớm hay muộn.”
Chân Tiểu Tiểu đè thấp giọng nói.
“Ta tới đây là vì muốn tìm kiếm ba đội ngũ đệ tử đồng môn mất tích ở thôn Thanh Thủy, đồng thời tìm hiểu tình hình Bắc Nham và Nam Đỉnh liên minh.”
“Nếu Nam Đỉnh bị Bắc Nham thuyết phục, hai giới cùng lúc khai chiến với Đông Linh, giới ta thật sự nguy rồi. Cứ cho là ta đồng ý yêu cầu đại nghĩa diệt thân của hai người các ngươi sau đó thuận lợi trở về báo cáo mọi chuyện ở Tây Kỳ lên Linh Môn, thì cũng đã vô pháp xoay chuyển đại thế, chỉ là sớm biết trước đại nạn ngày ngày hãi hùng bi thương mà thôi.”
Thì ra là thế……
Quý Đồng và Lương Bằng há hốc miệng, trên mặt là biểu tình khiếp sợ.
Với thực lực của bọn họ căn bản còn chưa thể tiếp xúc với những bí mật này, chợt nghe Chân Tiểu Tiểu nói quả thực da đầu như muốn nổ tung, toàn thân nổi da gà một tầng lại một tầng, cuối cùng rụng lả tả.
“Vì vậy……”
Ánh mắt Chân Tiểu Tiểu phát lạnh, biểu tình trên mặt đột nhiên trở nên nghiêm túc khiến người khác cảm nhận được uy áp.
“Ngay cả chết còn không sợ chúng ta chi bằng đánh cược tính mạng, đi làm một việc có ý nghĩa hơn cả chết!”
“Tuy rằng xác suất thành công không lớn, nhưng một khi gieo xuống hạt giống nghi ngờ liền có thể tiêu diệt toàn bộ khả năng Nam Đỉnh và Bắc Nham liên minh!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.