Chương 207: Truyền Thừa Gia Tăng, Thân Ảnh Ngồi Xếp Bằng
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
17/08/2021
Hô……
Chân Tiểu Tiểu chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí từ trong lá phổi, đồng thời cũng phun ra sự khiếp đảm và sợ hãi.
Ta không cam chịu yếu đuối chỉ vì địch nhân trở nên mạnh mẽ, ta không oán trời trách đất, ta không oán thiên đạo bất công. Bởi, một khắc kia khi ta cầm đao, đã chú định, sẽ phá tan hết thảy!
Ý ta cuồng tất đao cuồng!
Toái Ma Nhận.
Trảm!
Đôi mắt Chân Tiểu Tiểu biến thành một mảnh hắc ám như muốn cắn nuốt thiên địa, không thể tin được, linh hồn lại lần nữa cộng minh với truyền thừa.
Trong mắt trái, một thanh hắc đao bay ra nhanh đến không thể tưởng tượng, cùng lúc đó, dưới đáy mắt phải, ẩn ẩn xuất hiện một thân ảnh ngồi xếp bằng!
Truyền thừa mỏng manh……
Di chí của Ma Lập Tuyết vốn chỉ truyền thụ pháp môn tu luyện, kì binh độn giáp, đao thuật trận quyết, về phần ba tầng đao ý, thì duy có Liên Tử Trạc đang gấp gáp tụ hợp vũ khí trảm thần mới có thể hiểu rõ từng bước.
Bất đắc dĩ!
Bất đắc dĩ thế nhưng còn có một người, có thể chạm đến cuồng ý của lão ma Lập Tuyết. Ý chí phù hợp, cho nên, ở khoảnh khắc này, bốn ánh đao trong mắt đao chủ khác trên Đông Linh chợt chấn động, tất cả đều ảm đạm đi một phần, lực lượng ngưng kết rồi chuyển dời tới mắt phải Chân Tiểu Tiểu, hoá thành bóng người tĩnh mịch.
Đệ nhất đao ý, hoàn toàn phóng thích trong tay Chân Tiểu Tiểu!
Phanh!
Không ai nhìn thấy đao mang màu đen xuất hiện như thế nào, bọn họ chỉ nghe một tiếng nổ vang thật lớn, đinh tai nhức óc.
Làm sao vậy?
Chúng ta đều đã chết sao?
Âm vang rung trời, không trung chấn động , Chân Tiểu Tiểu còn đứng vững vàng trên đỉnh đầu cá sấu ẩn huyết, mà Phong Dực Xà lại tan biến một cách quỷ dị, hóa thành vô số điểm sáng rơi rụng xuống mặt đất.
“Là đại sư huynh!”
“Đại sư huynh đến!”
Có người chỉ lên trời cao, vẻ mặt kích động.
Mọi người ngẩng đầu, bóng dáng của Cữu Tử Mặc đập vào mắt. Hắn phun máu đen, hốc mắt hãm sâu, khuôn mặt gầy gò, cầm trong tay cây trường đao Xà Cốt Đao đâm tới từ sau vai Bắc Tam Tam, xuyên qua xương quai xanh, lộ ra mũi đao nhọn hoắt trước ngực.
Dùng xương của Phong Dực Xà luyện chế pháp khí, có thể ức chế sự cuồng hóa của Tổ Hồn.
Hai đệ tử truyền thừa của chủ mạch, một người thân mang Tổ Hồn, một người phụ trách bảo hộ.
Bắc Tam Tam được hồn của Phong Dực Xà lựa chọn, dù có tài kinh thế nhân, nhưng bất đắc dĩ tu vi còn thấp, nếu muốn khởi động chiêu tuyệt sát mạnh mẽ như Định Phong Thần Than với tu vi Ngưng khí tầng bảy, vậy quả thực là si tâm vọng tưởng.
Một khi thú pháp đỉnh cực này thật sự xuất hiện ở nhân gian, thì hồn của Phong Dực Xà chỉ hút lực lượng trên người hắn, đã có thể hút hắn thành thây khô trong chớp mắt.
Bị chính sư huynh mình chọc một đao, Bắc Tam Tam trợn trắng mắt ngã vào lòng Cữu Tử Mặc, khuôn mặt nhỏ từng trắng trắng tròn tròn, giờ đích thật là gầy mất ba vòng.
Ôm chặt Bắc Tam Tam đang ngất lịm, Cữu Tử Mặc còn loạng choạng lùi sau mười bước nữa, mới miễn cưỡng đứng vững thân mình.
Người khác đều cho rằng, là hắn dùng pháp khí ngăn chặn trận họa loạn này. Tuy nhiên, bản thân Cữu Tử Mặc hiểu rõ trong lòng … vừa rồi, mình thực sự đã chậm một bước.
Là một lực lượng nào đó, triệt tiêu Định Phong Sát khi nó còn chưa kịp bùng nổ, rồi chém nát hư ảnh Phong Dực Xà thành mảnh vụn, mạnh mẽ cắt đứt sự liên hệ giữa Bắc Tam Tam và Tổ Hồn.
Cho nên, một đao thật mạnh của mình … Kỳ thật là chọc vô ích!
Cúi đầu nhìn Bắc Tam Tam vẫn đổ máu không ngừng, trên đầu Cữu Tử Mặc rớt xuống ba vạch hắc tuyến.
Nhưng thời điểm ngẩng đầu đối mặt với Chân Tiểu Tiểu, thần sắc Cữu Tử Mặc lại biến thành kinh sợ!
Tới bây giờ hắn cũng không biết, rốt cuộc Chân Tiểu Tiểu đã vận dụng chiêu thuật gì mới làm được trình độ như vậy?
Khí tức toả ra trên người nàng chẳng qua là Ngưng khí tầng ba, nhưng khí thế thì bá đạo đến cực điểm.
Vừa rồi, thậm chí hắn còn sử dụng lực lượng truyền thừa của thần kiếm để đón đỡ Chân Tiểu Tiểu, tuy nhiên kiếm tâm của chính mình lại trực tiếp âm thầm tán loạn trong khoảnh khắc đối chọi với ý chí của nàng.
Nếu nàng thực sự muốn giết người……
Nghĩ tới đây, bên thái dương Cữu Tử Mặc chậm rãi tuôn mồ hôi lạnh.
Hiện tại, Bắc sư đệ chắc chắn đã trở thành một cỗ thi thể.
Nói không chừng, chính mình cũng chết dưới chiêu tuyệt sát đáng sợ kia của nàng……
Chân Tiểu Tiểu chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí từ trong lá phổi, đồng thời cũng phun ra sự khiếp đảm và sợ hãi.
Ta không cam chịu yếu đuối chỉ vì địch nhân trở nên mạnh mẽ, ta không oán trời trách đất, ta không oán thiên đạo bất công. Bởi, một khắc kia khi ta cầm đao, đã chú định, sẽ phá tan hết thảy!
Ý ta cuồng tất đao cuồng!
Toái Ma Nhận.
Trảm!
Đôi mắt Chân Tiểu Tiểu biến thành một mảnh hắc ám như muốn cắn nuốt thiên địa, không thể tin được, linh hồn lại lần nữa cộng minh với truyền thừa.
Trong mắt trái, một thanh hắc đao bay ra nhanh đến không thể tưởng tượng, cùng lúc đó, dưới đáy mắt phải, ẩn ẩn xuất hiện một thân ảnh ngồi xếp bằng!
Truyền thừa mỏng manh……
Di chí của Ma Lập Tuyết vốn chỉ truyền thụ pháp môn tu luyện, kì binh độn giáp, đao thuật trận quyết, về phần ba tầng đao ý, thì duy có Liên Tử Trạc đang gấp gáp tụ hợp vũ khí trảm thần mới có thể hiểu rõ từng bước.
Bất đắc dĩ!
Bất đắc dĩ thế nhưng còn có một người, có thể chạm đến cuồng ý của lão ma Lập Tuyết. Ý chí phù hợp, cho nên, ở khoảnh khắc này, bốn ánh đao trong mắt đao chủ khác trên Đông Linh chợt chấn động, tất cả đều ảm đạm đi một phần, lực lượng ngưng kết rồi chuyển dời tới mắt phải Chân Tiểu Tiểu, hoá thành bóng người tĩnh mịch.
Đệ nhất đao ý, hoàn toàn phóng thích trong tay Chân Tiểu Tiểu!
Phanh!
Không ai nhìn thấy đao mang màu đen xuất hiện như thế nào, bọn họ chỉ nghe một tiếng nổ vang thật lớn, đinh tai nhức óc.
Làm sao vậy?
Chúng ta đều đã chết sao?
Âm vang rung trời, không trung chấn động , Chân Tiểu Tiểu còn đứng vững vàng trên đỉnh đầu cá sấu ẩn huyết, mà Phong Dực Xà lại tan biến một cách quỷ dị, hóa thành vô số điểm sáng rơi rụng xuống mặt đất.
“Là đại sư huynh!”
“Đại sư huynh đến!”
Có người chỉ lên trời cao, vẻ mặt kích động.
Mọi người ngẩng đầu, bóng dáng của Cữu Tử Mặc đập vào mắt. Hắn phun máu đen, hốc mắt hãm sâu, khuôn mặt gầy gò, cầm trong tay cây trường đao Xà Cốt Đao đâm tới từ sau vai Bắc Tam Tam, xuyên qua xương quai xanh, lộ ra mũi đao nhọn hoắt trước ngực.
Dùng xương của Phong Dực Xà luyện chế pháp khí, có thể ức chế sự cuồng hóa của Tổ Hồn.
Hai đệ tử truyền thừa của chủ mạch, một người thân mang Tổ Hồn, một người phụ trách bảo hộ.
Bắc Tam Tam được hồn của Phong Dực Xà lựa chọn, dù có tài kinh thế nhân, nhưng bất đắc dĩ tu vi còn thấp, nếu muốn khởi động chiêu tuyệt sát mạnh mẽ như Định Phong Thần Than với tu vi Ngưng khí tầng bảy, vậy quả thực là si tâm vọng tưởng.
Một khi thú pháp đỉnh cực này thật sự xuất hiện ở nhân gian, thì hồn của Phong Dực Xà chỉ hút lực lượng trên người hắn, đã có thể hút hắn thành thây khô trong chớp mắt.
Bị chính sư huynh mình chọc một đao, Bắc Tam Tam trợn trắng mắt ngã vào lòng Cữu Tử Mặc, khuôn mặt nhỏ từng trắng trắng tròn tròn, giờ đích thật là gầy mất ba vòng.
Ôm chặt Bắc Tam Tam đang ngất lịm, Cữu Tử Mặc còn loạng choạng lùi sau mười bước nữa, mới miễn cưỡng đứng vững thân mình.
Người khác đều cho rằng, là hắn dùng pháp khí ngăn chặn trận họa loạn này. Tuy nhiên, bản thân Cữu Tử Mặc hiểu rõ trong lòng … vừa rồi, mình thực sự đã chậm một bước.
Là một lực lượng nào đó, triệt tiêu Định Phong Sát khi nó còn chưa kịp bùng nổ, rồi chém nát hư ảnh Phong Dực Xà thành mảnh vụn, mạnh mẽ cắt đứt sự liên hệ giữa Bắc Tam Tam và Tổ Hồn.
Cho nên, một đao thật mạnh của mình … Kỳ thật là chọc vô ích!
Cúi đầu nhìn Bắc Tam Tam vẫn đổ máu không ngừng, trên đầu Cữu Tử Mặc rớt xuống ba vạch hắc tuyến.
Nhưng thời điểm ngẩng đầu đối mặt với Chân Tiểu Tiểu, thần sắc Cữu Tử Mặc lại biến thành kinh sợ!
Tới bây giờ hắn cũng không biết, rốt cuộc Chân Tiểu Tiểu đã vận dụng chiêu thuật gì mới làm được trình độ như vậy?
Khí tức toả ra trên người nàng chẳng qua là Ngưng khí tầng ba, nhưng khí thế thì bá đạo đến cực điểm.
Vừa rồi, thậm chí hắn còn sử dụng lực lượng truyền thừa của thần kiếm để đón đỡ Chân Tiểu Tiểu, tuy nhiên kiếm tâm của chính mình lại trực tiếp âm thầm tán loạn trong khoảnh khắc đối chọi với ý chí của nàng.
Nếu nàng thực sự muốn giết người……
Nghĩ tới đây, bên thái dương Cữu Tử Mặc chậm rãi tuôn mồ hôi lạnh.
Hiện tại, Bắc sư đệ chắc chắn đã trở thành một cỗ thi thể.
Nói không chừng, chính mình cũng chết dưới chiêu tuyệt sát đáng sợ kia của nàng……
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.