Chương 387: Vì Cái Gì Bản Sư Tính Không Ra?
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
13/10/2021
“Hừ, bản tiên tính chuẩn như vậy, ngươi thế nhưng không để trong lòng, tiểu nha đầu nha, chờ sau khi ngươi trọng thương lại đến tìm ta, bản tiên là không tiếp đãi nha!”
Nhìn Chân Tiểu Tiểu cong chân liền chạy, nội tâm vị thầy bói tựa hồ đã bị tổn thương nghiêm trọng, hắn thở phì phì quay đầu đi trông quán.
“Uy! Uy uy uy! Đại sư từ từ! Bản cô nương sai rồi, phiền ngài giúp ta tính một quẻ, nên phá huyết quang tai ương này như thế nào?”
Cũng không biết suy nghĩ của mình đúng hay không, Chân Tiểu Tiểu lập tức xoay người, nhiệt tình nhét tiếp mười pháp tệ vào tay thần côn.
Xí, sớm làm vậy có phải tốt không!
Thần côn tử lấy biểu tình “Ta tha thứ ngươi” nhẹ nhàng gật đầu.
Hắn tương đối tự tin về năng lực bặc tính của mình, phàm là mở miệng, thì không ai có thể cự tuyệt hắn một bước rồi một bước mời chào.
Cầm pháp tệ Chân Tiểu Tiểu đưa tới.
Vị thầy bói dán chòm râu giả tin tưởng vững chắc, mình có thể mượn dịp đại bỉ ở Thiên Hải Cốc đắn đo lực lượng nhân quả của rất nhiều thiên kiêu Đông Linh trong tay.
Chỉ cần không gặp phải Chân Tiểu Tiểu.
Thu hoạch trong suốt một tháng này đã mang lại cho hắn sự tự tin vô cùng lớn, hơn nữa có hai viên Khất Nguyên Đan tẩm bổ, cho nên hắn gần như hoàn toàn quên mất những kí ức bi thảm bị pháp thuật phản phệ sau khi kích thích số mệnh bừa bãi.
Không so đo hiềm khích trước đây mà tiếp đón Chân Tiểu Tiểu ngồi xuống một lần nữa, thần côn cẩn thận đánh giá đường chỉ tay trên tay phải nàng.
Đây là một bàn tay nhỏ nhắn sạch sẽ, ngón tay vừa thon vừa mềm, bởi vì làn da trơn nhẵn nên đầu ngón tay sáng trong như ngọc, khiến người nhìn không khỏi thương tiếc.
“Đại sư!”
Cảm thấy mình sắp sửa bại lộ, Chân Tiểu Tiểu hấp tấp thúc giục.
“À à à!” Người nào đó thất thần lập tức thanh tỉnh, bắt quyết bắt đầu bặc tính phương pháp tiêu tai giải nạn.
“Tai nạn này của ngươi, xuất phát từ tranh chấp tiền tài.”
Chậm rãi đẩy ra màn sương mù, tính sư gắng sức bắt lấy nhân quả.
Ở khoảnh khắc hắn mở miệng, Dương Diễm đã cách lều trại rất gần nhịn không được chửi ầm lên.
“Cái thứ đồ rách gì? Làm sao lại mất hiệu lực? Họ Ngũ kia, lừa tiền đi?”
Hữu hiệu!
Chân Tiểu Tiểu quay đầu, khiếp sợ đánh giá vị tính sư trước mặt.
Cẩn thận nhìn nhìn, khóe mắt hắn phủ kín phong trần và thăng trầm, chòm râu trên cằm sợi đen lẫn lộn với sợi xám, hết thảy đều hiện vẻ tang thương.
Ném vào biển người, căn bản không thể thu hút sự chú ý của bất cứ ai.
Nhưng chính là một người trung niên có dung mạo bình thường như vậy, lại khác biệt hoàn toàn với đám thần côn tầm thường, hắn thật sự nắm giữ lực lượng … quấy nhiễu thiên địa nhân quả, đảo lộn vận khí!
Pháp bảo tìm người trên tay Dương Diễm rõ ràng có liên quan tới khí tức.
Tuy nhiên, khi tính sư tính toán mệnh vận cho mình, khí tức của mình sẽ bị tính lực rối ren che lấp, tiếp đó khiến pháp bảo tìm người mất đi hiệu lực!
Đại sư oa!
Lúc trước là tiểu nữ tử đường đột, ngài tuyệt đối là tuyệt thế cao thủ ẩn mình nơi phố phường ồn ào náo động, người bình thường nhất định không thể ngóng theo bóng lưng ngài!
Tính, liều mạng tính cho ta.
Thông thường pháp bảo tìm khí đều có thời hạn sử dụng, dù sao tiền trong túi ta nhiều, không ngại nghe ngài tán gẫu ba ngày ba đêm!
Ngay khi cõi lòng Chân Tiểu Tiểu tràn đầy cảm kích, lại đột nhiên phát hiện, đối phương đang dong dài thì bất chợt im bặt.
“Hở?”
Thu hồi tay mình.
Biểu tình tính sư nghi hoặc.
“Làm sao vậy đại sư? Có phải ngại tiền quá ít hay không? Ta đây có rất nhiều, ngài ngàn vạn không cần khách khí.”
Chân Tiểu Tiểu trực tiếp đập bàn, mặt bàn lập tức xếp chồng một đóng pháp tệ nhỏ, đếm kỹ, tận hơn trăm cái.
“Không phải vấn đề về tiền! Mau thu hết tiền lại đi!” Đối với thứ như tiền tệ này, đại sư đoán mệnh tựa hồ có loại sợ hãi không thể nói rõ.
Hắn tức giận đẩy toàn bộ pháp tệ về phía Chân Tiểu Tiểu, nghiến răng nghiến lợi mà lầm bầm lầu bầu.
“Thật là kỳ quái, đây là vì cái gì? Vì cái gì phương pháp phá giải huyết quang tai ương của ngươi, bản sư tính không ra?”
Nhìn Chân Tiểu Tiểu cong chân liền chạy, nội tâm vị thầy bói tựa hồ đã bị tổn thương nghiêm trọng, hắn thở phì phì quay đầu đi trông quán.
“Uy! Uy uy uy! Đại sư từ từ! Bản cô nương sai rồi, phiền ngài giúp ta tính một quẻ, nên phá huyết quang tai ương này như thế nào?”
Cũng không biết suy nghĩ của mình đúng hay không, Chân Tiểu Tiểu lập tức xoay người, nhiệt tình nhét tiếp mười pháp tệ vào tay thần côn.
Xí, sớm làm vậy có phải tốt không!
Thần côn tử lấy biểu tình “Ta tha thứ ngươi” nhẹ nhàng gật đầu.
Hắn tương đối tự tin về năng lực bặc tính của mình, phàm là mở miệng, thì không ai có thể cự tuyệt hắn một bước rồi một bước mời chào.
Cầm pháp tệ Chân Tiểu Tiểu đưa tới.
Vị thầy bói dán chòm râu giả tin tưởng vững chắc, mình có thể mượn dịp đại bỉ ở Thiên Hải Cốc đắn đo lực lượng nhân quả của rất nhiều thiên kiêu Đông Linh trong tay.
Chỉ cần không gặp phải Chân Tiểu Tiểu.
Thu hoạch trong suốt một tháng này đã mang lại cho hắn sự tự tin vô cùng lớn, hơn nữa có hai viên Khất Nguyên Đan tẩm bổ, cho nên hắn gần như hoàn toàn quên mất những kí ức bi thảm bị pháp thuật phản phệ sau khi kích thích số mệnh bừa bãi.
Không so đo hiềm khích trước đây mà tiếp đón Chân Tiểu Tiểu ngồi xuống một lần nữa, thần côn cẩn thận đánh giá đường chỉ tay trên tay phải nàng.
Đây là một bàn tay nhỏ nhắn sạch sẽ, ngón tay vừa thon vừa mềm, bởi vì làn da trơn nhẵn nên đầu ngón tay sáng trong như ngọc, khiến người nhìn không khỏi thương tiếc.
“Đại sư!”
Cảm thấy mình sắp sửa bại lộ, Chân Tiểu Tiểu hấp tấp thúc giục.
“À à à!” Người nào đó thất thần lập tức thanh tỉnh, bắt quyết bắt đầu bặc tính phương pháp tiêu tai giải nạn.
“Tai nạn này của ngươi, xuất phát từ tranh chấp tiền tài.”
Chậm rãi đẩy ra màn sương mù, tính sư gắng sức bắt lấy nhân quả.
Ở khoảnh khắc hắn mở miệng, Dương Diễm đã cách lều trại rất gần nhịn không được chửi ầm lên.
“Cái thứ đồ rách gì? Làm sao lại mất hiệu lực? Họ Ngũ kia, lừa tiền đi?”
Hữu hiệu!
Chân Tiểu Tiểu quay đầu, khiếp sợ đánh giá vị tính sư trước mặt.
Cẩn thận nhìn nhìn, khóe mắt hắn phủ kín phong trần và thăng trầm, chòm râu trên cằm sợi đen lẫn lộn với sợi xám, hết thảy đều hiện vẻ tang thương.
Ném vào biển người, căn bản không thể thu hút sự chú ý của bất cứ ai.
Nhưng chính là một người trung niên có dung mạo bình thường như vậy, lại khác biệt hoàn toàn với đám thần côn tầm thường, hắn thật sự nắm giữ lực lượng … quấy nhiễu thiên địa nhân quả, đảo lộn vận khí!
Pháp bảo tìm người trên tay Dương Diễm rõ ràng có liên quan tới khí tức.
Tuy nhiên, khi tính sư tính toán mệnh vận cho mình, khí tức của mình sẽ bị tính lực rối ren che lấp, tiếp đó khiến pháp bảo tìm người mất đi hiệu lực!
Đại sư oa!
Lúc trước là tiểu nữ tử đường đột, ngài tuyệt đối là tuyệt thế cao thủ ẩn mình nơi phố phường ồn ào náo động, người bình thường nhất định không thể ngóng theo bóng lưng ngài!
Tính, liều mạng tính cho ta.
Thông thường pháp bảo tìm khí đều có thời hạn sử dụng, dù sao tiền trong túi ta nhiều, không ngại nghe ngài tán gẫu ba ngày ba đêm!
Ngay khi cõi lòng Chân Tiểu Tiểu tràn đầy cảm kích, lại đột nhiên phát hiện, đối phương đang dong dài thì bất chợt im bặt.
“Hở?”
Thu hồi tay mình.
Biểu tình tính sư nghi hoặc.
“Làm sao vậy đại sư? Có phải ngại tiền quá ít hay không? Ta đây có rất nhiều, ngài ngàn vạn không cần khách khí.”
Chân Tiểu Tiểu trực tiếp đập bàn, mặt bàn lập tức xếp chồng một đóng pháp tệ nhỏ, đếm kỹ, tận hơn trăm cái.
“Không phải vấn đề về tiền! Mau thu hết tiền lại đi!” Đối với thứ như tiền tệ này, đại sư đoán mệnh tựa hồ có loại sợ hãi không thể nói rõ.
Hắn tức giận đẩy toàn bộ pháp tệ về phía Chân Tiểu Tiểu, nghiến răng nghiến lợi mà lầm bầm lầu bầu.
“Thật là kỳ quái, đây là vì cái gì? Vì cái gì phương pháp phá giải huyết quang tai ương của ngươi, bản sư tính không ra?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.