Chương 388: Thời Giá Bao Nhiêu
Vũ Phiến Hoạ Thuỷ
14/10/2021
“Tức chết ta, ta đường đường là Bắc … Sơn thần toán, tính thiên tính địa tính quỷ tính tiên, ngoại trừ việc của chính mình bị gia gia phong ấn không thể tính ra, thiên hạ lớn bao nhiêu, ta liền có thể tính bấy nhiêu! Ta cũng không tin ta không tính được ngươi!”
“Nha nha nha! Chuyện gì xảy ra? Thuật đứt đoạn tiếp, có một lực lượng khó hiểu đang ngăn cản bản sư nhìn thấu tương lai!”
“Lại thêm ra sức!”
……
“Ơ, lại thất bại! Tiểu nha đầu, ta nói cho ngươi, ngươi tuyệt đối là cái đại tai!”
Chân Tiểu Tiểu đầy đầu hắc tuyến, trợn mắt nhìn vị đại sư trước mặt mình giựt phăng từng sợi từng sợi râu trên cằm.
Dương Diễm tìm kiếm kẻ thù khắp nơi, ánh mắt đã có chút điên khùng, Khắc Tức Ti Nam trong tay lúc thì chuẩn lúc thì kim đồng hồ run loạn xạ, đôi mắt hắn không ngừng chuyển theo nó, hiện tại … hoa mắt chóng mặt.
Hồng hộc, hồng hộc!
Thở hổn hển như trâu.
Hai mắt đại sư đoán mệnh đỏ ngầu, cuối cùng vẫn không thể không cúi đầu trước hiện thực.
“Tiểu nha đầu…” Giọng hắn khàn khàn, đẩy toàn bộ pháp tệ nhận khi trước về phía Chân Tiểu Tiểu, trong giọng nói mang theo sự không cam lòng và giãy giụa. “Mối sinh ý này của ngươi quá khó … Lão tử không tiếp!”
Không!
Đại sư!
Đừng từ bỏ ta!
Ta cần miệng vàng lời ngọc của ngươi, thanh âm của ngươi là mĩ tửu dưới ánh nắng chói chang, là áo lông chồn giữa cơn gió lạnh!
Quay đầu nhìn xem đôi mắt sắp co giật của Dương Diễm, Chân Tiểu Tiểu không hề nghi ngờ, một khi hắn xác định được mục tiêu, sẽ lập tức biến lửa giận không ngừng tích tụ trong lòng thành liệt hoả trí mạng, thiêu mình đến ngay cả tro cũng không dư thừa.
Lại nhìn nhìn nữ tử bên cạnh có tu vi Khai quang Hậu kỳ giống hắn, cùng với một đoàn thuộc hạ treo ánh mắt khiếp người theo sau.
Tính toán thử một mình mình có khả năng xử lí bao nhiêu, Chân Tiểu Tiểu nuốt nước miếng, vội vã chồng chất pháp tệ tới trước mặt thầy bói.
“Đại sư! Nghe ngài nói một buổi, thắng mười năm đọc sách, tiểu nữ tử đã cảm phục sâu sắc trước phong thái chỉ điểm số mệnh của ngài. Không tính ra phương pháp phá tai cũng không sao, ngươi giúp ta tính cái khác! Thời giá bao nhiêu? Ta bao ngươi ba ngày!”
“Đây……”
Lần đầu tiên được nghe lời tuyên bố nóng bỏng như thế ở Đông Linh!
Bao … Bao ta ba ngày?
Tuy rằng lời này có chút không chừa mặt mũi cho nam nhân, chẳng qua nó lại vừa khéo thỏa mãn lòng tự luyến quỷ dị của người nào đó.
Tiểu nha đầu!
Xem như ngươi tinh mắt!
Trong thiên hạ, xét lực lượng bặc tính, ta mà xưng thứ hai thì không ai dám nói mình thứ nhất.
“Được, ngươi nói cái khác, để bản sư tính tính.”
Đại sư đoán mệnh vỗ bàn một cái, máu gà lên não.
“Giúp ta tính cha ta đi.”
Theo bản năng, Chân Tiểu Tiểu nói ra lo lắng trong lòng. Nhị cha đi nơi nào? Tìm được tỷ tỷ hay chưa?
Cái gì?
Cha!
Ngoại trừ sợ việc nhận bạc như rắn rết, cái chữ “Cha” này, hiện tại ở trong từ điển của hắn cũng là một từ cấm!
Thân thể đại sư đoán mệnh run cầm cập, nhiệt huyết toàn thân tức khắc ứ đọng, nhịn không được dùng ánh mắt sắc lẹm đánh giá trên dưới Chân Tiểu Tiểu, bộ dáng chuyên chú kia, giống như hận không thể giật phăng cái khăn che mặt của nàng xuống!
“Cha gì? Cha ruột hay là cha nuôi?” Trái tim nhỏ hơi hơi phát run, nơi sâu thẳm trong ký ức lại xuất hiện một mảnh ánh nến lay động.
Ách……
“Cha ruột, ruột thịt ruột thịt ấy!” Được đối phương nhắc nhở, Chân Tiểu Tiểu nãy giờ luôn đặt lực chú ý trên người Dương Diễm mới hoàn hồn nhìn về phía tính sư.
Thật sự ngượng ngùng.
Thiếu chút nữa là hố ngài……
Bất chợt nhớ về cái ngày ở Cự Thần Tông, mình nhờ đệ tử Lý Thần Quang của Luyện Hỏa lão nhân hỗ trợ tìm kiếm tung tích của Chân Kỳ Sĩ. Thế nhưng, kết quả là hắn phun máu thảm thiết vô cùng, bộ dáng đó vẫn khiến Chân Tiểu Tiểu không rét mà run.
Đều là người có được năng lực bặc tính tạo hóa chân chính, ngàn vạn không nên tính Chân Kỳ Sĩ, nam nhân kia, trên người có độc!
Vẫn là tính đại cha đi!
Dù sao chỉ cần tính sư quấy rối số mệnh, che lấp khí tức tản mát ra trên người mình, tính cái gì cũng thế!
_NL_
Tiểu Tiểu tài đại khí thô nói, ai mà có thể bao dưỡng Mao lòng dạ hiểm độc thì tốt rồi!
“Nha nha nha! Chuyện gì xảy ra? Thuật đứt đoạn tiếp, có một lực lượng khó hiểu đang ngăn cản bản sư nhìn thấu tương lai!”
“Lại thêm ra sức!”
……
“Ơ, lại thất bại! Tiểu nha đầu, ta nói cho ngươi, ngươi tuyệt đối là cái đại tai!”
Chân Tiểu Tiểu đầy đầu hắc tuyến, trợn mắt nhìn vị đại sư trước mặt mình giựt phăng từng sợi từng sợi râu trên cằm.
Dương Diễm tìm kiếm kẻ thù khắp nơi, ánh mắt đã có chút điên khùng, Khắc Tức Ti Nam trong tay lúc thì chuẩn lúc thì kim đồng hồ run loạn xạ, đôi mắt hắn không ngừng chuyển theo nó, hiện tại … hoa mắt chóng mặt.
Hồng hộc, hồng hộc!
Thở hổn hển như trâu.
Hai mắt đại sư đoán mệnh đỏ ngầu, cuối cùng vẫn không thể không cúi đầu trước hiện thực.
“Tiểu nha đầu…” Giọng hắn khàn khàn, đẩy toàn bộ pháp tệ nhận khi trước về phía Chân Tiểu Tiểu, trong giọng nói mang theo sự không cam lòng và giãy giụa. “Mối sinh ý này của ngươi quá khó … Lão tử không tiếp!”
Không!
Đại sư!
Đừng từ bỏ ta!
Ta cần miệng vàng lời ngọc của ngươi, thanh âm của ngươi là mĩ tửu dưới ánh nắng chói chang, là áo lông chồn giữa cơn gió lạnh!
Quay đầu nhìn xem đôi mắt sắp co giật của Dương Diễm, Chân Tiểu Tiểu không hề nghi ngờ, một khi hắn xác định được mục tiêu, sẽ lập tức biến lửa giận không ngừng tích tụ trong lòng thành liệt hoả trí mạng, thiêu mình đến ngay cả tro cũng không dư thừa.
Lại nhìn nhìn nữ tử bên cạnh có tu vi Khai quang Hậu kỳ giống hắn, cùng với một đoàn thuộc hạ treo ánh mắt khiếp người theo sau.
Tính toán thử một mình mình có khả năng xử lí bao nhiêu, Chân Tiểu Tiểu nuốt nước miếng, vội vã chồng chất pháp tệ tới trước mặt thầy bói.
“Đại sư! Nghe ngài nói một buổi, thắng mười năm đọc sách, tiểu nữ tử đã cảm phục sâu sắc trước phong thái chỉ điểm số mệnh của ngài. Không tính ra phương pháp phá tai cũng không sao, ngươi giúp ta tính cái khác! Thời giá bao nhiêu? Ta bao ngươi ba ngày!”
“Đây……”
Lần đầu tiên được nghe lời tuyên bố nóng bỏng như thế ở Đông Linh!
Bao … Bao ta ba ngày?
Tuy rằng lời này có chút không chừa mặt mũi cho nam nhân, chẳng qua nó lại vừa khéo thỏa mãn lòng tự luyến quỷ dị của người nào đó.
Tiểu nha đầu!
Xem như ngươi tinh mắt!
Trong thiên hạ, xét lực lượng bặc tính, ta mà xưng thứ hai thì không ai dám nói mình thứ nhất.
“Được, ngươi nói cái khác, để bản sư tính tính.”
Đại sư đoán mệnh vỗ bàn một cái, máu gà lên não.
“Giúp ta tính cha ta đi.”
Theo bản năng, Chân Tiểu Tiểu nói ra lo lắng trong lòng. Nhị cha đi nơi nào? Tìm được tỷ tỷ hay chưa?
Cái gì?
Cha!
Ngoại trừ sợ việc nhận bạc như rắn rết, cái chữ “Cha” này, hiện tại ở trong từ điển của hắn cũng là một từ cấm!
Thân thể đại sư đoán mệnh run cầm cập, nhiệt huyết toàn thân tức khắc ứ đọng, nhịn không được dùng ánh mắt sắc lẹm đánh giá trên dưới Chân Tiểu Tiểu, bộ dáng chuyên chú kia, giống như hận không thể giật phăng cái khăn che mặt của nàng xuống!
“Cha gì? Cha ruột hay là cha nuôi?” Trái tim nhỏ hơi hơi phát run, nơi sâu thẳm trong ký ức lại xuất hiện một mảnh ánh nến lay động.
Ách……
“Cha ruột, ruột thịt ruột thịt ấy!” Được đối phương nhắc nhở, Chân Tiểu Tiểu nãy giờ luôn đặt lực chú ý trên người Dương Diễm mới hoàn hồn nhìn về phía tính sư.
Thật sự ngượng ngùng.
Thiếu chút nữa là hố ngài……
Bất chợt nhớ về cái ngày ở Cự Thần Tông, mình nhờ đệ tử Lý Thần Quang của Luyện Hỏa lão nhân hỗ trợ tìm kiếm tung tích của Chân Kỳ Sĩ. Thế nhưng, kết quả là hắn phun máu thảm thiết vô cùng, bộ dáng đó vẫn khiến Chân Tiểu Tiểu không rét mà run.
Đều là người có được năng lực bặc tính tạo hóa chân chính, ngàn vạn không nên tính Chân Kỳ Sĩ, nam nhân kia, trên người có độc!
Vẫn là tính đại cha đi!
Dù sao chỉ cần tính sư quấy rối số mệnh, che lấp khí tức tản mát ra trên người mình, tính cái gì cũng thế!
_NL_
Tiểu Tiểu tài đại khí thô nói, ai mà có thể bao dưỡng Mao lòng dạ hiểm độc thì tốt rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.