Chương 34: Vạn Vực Chi Vương 1
Nghịch Thương Thiên
06/12/2023
"""Ừ, đây là hỏa vân thạch, linh tài cấp thấp."" Nhiếp Thiến cầm một viên hỏa vân thạch to bằng nắm tay ném cho Nhiếp Thiên. ""linh tài là tài liệu đặc thù dùng để luyện chế linh trận, mỗi tu sĩ khi tu luyện tới ba cảnh đều được tiếp xúc qua một chút.""
Nhiếp Thiên khoát tay, chuẩn xác bắt được khối Hỏa Vân thạch, cúi đầu xem xét kĩ lưỡng.
Hỏa vân thạch to bằng nắm tay hiện ra màu đỏ sậm, bên trong như có đám mây màu hồng. Trong đám mây màu đỏ như ẩn chứa lực lượng hỏa diễm.
Nhiếp Thiên nhìn một hồi, tâm thần khẽ động, lấy mảnh xương thú trên người ra.
Ngay trước mặt Nhiếp Thiến, hắn dán khối hỏa vân thạch lên xương thú, thử dẫn dắt lực hỏa diễm trong hỏa vân thạch vào thú cốt.
Một lần trước, bởi vì chiến đấu cùng Vân tùng, từ quầng hỏa diễm Vân Tùng, dư lực lưu lại trong xương thú, dẫn tới thú cốt dị biến, khiến hắn lưu tâm.
Hắn muốn nhìn xem khối xương thú này có thể tiếp tục hấp thu hỏa diễm chi lực giống như lần trước hay không.
""Xuy xuy xuy!""
Nhiều đốm lửa, trong phút chốc từ điểm tiếp xúc giữa xương thú và hỏa vân thạch bắn ra, sâu trong xương thú màu nâu sẫm lập tức biến thành màu sắc giống như hỏa vân thạch.
Nhiếp Thiên mở to mắt, hắn đặt ngón tay trên thú cốt và hỏa vân thạch, cảm nhận được rất rõ ràng, có lực hỏa diễm từ hỏa vân thạch nhanh chóng chảy về phía thú cốt.
Bên trong hỏa vân thạch, từng đám mây nhỏ màu đỏ biến mất với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được.
""Ồ!""
Nhiếp Thiến cũng cảm thấy dị thường, vội chạy tới bên Nhiếp Thiên, tò mò đánh giá xương thú.
Nàng nhìn thấy, trong khoảng thời gian ngắn, đám mây màu đỏ trong hỏa vân thạch đều biến mất.
Nàng rất rõ ràng, những vật nho nhỏ màu đỏ giống như đám mây kia, chính là lực lượng hỏa diễm ẩn chứa trong Hỏa Vân Thạch.
""Răng rắc!""
Hỏa vân thạch to cỡ nắm tay sau khi toàn bộ đám mây màu đỏ biến mất, đột nhiên vỡ vụn ra.
Hỏa Vân thạch vỡ thành mảnh nhỏ, không còn là màu đỏ sậm nữa mà đã thành tảng đá bình thường nhất không có chút ánh sáng nào.
Ngược lại thú cốt nâu đen, dần dần trở nên đỏ bừng trong suốt, như một miếng sắt nung đỏ, Nhiếp Thiên cũng tranh thủ thời gian buông tay.
""Tiểu Thiên, ngươi..."" Nhiếp Thiến mừng rỡ, mắt sáng ngời hào quang: ""Chẳng lẽ ngay từ đầu ngươi đã có cảm ứng với khối thú cốt này rồi? Thuộc tính tu luyện của ngươi là hỏa diễm?""
Nàng vẫn canh cánh trong lòng, chính là Nhiếp Thiên thủy chung không triển khai ra thuộc tính tu luyện độc đáo, không có cảm ứng với thú cốt.
Hôm nay, nhìn khối xương thú kia, nó trở nên đỏ bừng, lầm tưởng là Nhiếp Thiên đưa tới, lập tức trở nên vui mừng quá đỗi.
""Không liên quan gì đến ta."" Nhiếp Thiên cười khổ lắc đầu: ""Nếu như ta đưa ra thú cốt biến hóa, thuộc tính trong cơ thể là hỏa diễm chi lực, ta có thể nắm lấy nó mà không buông.""
""Vậy..."" Nhiếp Thiến thất vọng, không khỏi hỏi: ""Vậy là chuyện gì xảy ra?""
""Là hỏa vân thạch lệnh khối thú cốt này sinh ra biến hóa."" Nhiếp Thiên mang theo chiến đấu của hắn cùng Vân Tùng, thú cốt đêm đó biến dị, giải thích cặn kẽ một phen, sau đó mới nói: ""Thú cốt này, tựa hồ có thể hấp thu hỏa diễm chi lực. Lúc trước ta cũng không chắc chắn lắm, lần này hỏa diễm chi lực trong hỏa vân thạch cũng bị thú cốt hấp thu, ta mới dám khẳng định.""
Trong khi hai người nói chuyện, những xương thú với ánh lửa rực rỡ dần dần biến thành màu nâu đen, thần dị vô cùng.
""Sao lại trở về rồi?"" Nhiếp Thiến ngạc nhiên.
""Đem lực lượng hỏa diễm hút vào trong đó, nó liền khôi phục nguyên dạng, nếu muốn có biến hóa, chỉ có thể tiếp tục thu nạp lực lượng hỏa diễm."" Nhiếp Thiên nói.
""Để ta xem."" Nhiếp Thiến hào hứng nói.
Nàng lấy cái túi chứa Hỏa Vân thạch trên bàn, rồi trực tiếp lấy ra một khối Hỏa Vân thạch to lớn đưa cho Nhiếp Thiên nói: ""Thử lại xem.""
""Được."" Nhiếp Thiên theo lời thử lại lần nữa.
""Xuy xuy xuy!""
Điểm tiếp xúc giữa xương thú và đá mây lửa một lần nữa bắn ra ánh lửa, xương thú lại trở nên đỏ bừng trong suốt.
Khối Hỏa Vân thạch to lớn kia, dưới sự chăm chú của Nhiếp Thiên và Nhiếp Thiên, lại bị xương thú nhanh chóng hút ra khỏi lực lượng hỏa diễm, rất nhanh liền vỡ vụn.
Mà bên trong thú cốt, từng điểm ánh lửa, giống như những ngôi sao màu đỏ nho nhỏ, từ bên trong thú cốt lóe ra từng cái.
Nhiếp Thiến sớm có chuẩn bị, chậm rãi đưa tay ra, dùng ngón tay óng ánh nhẹ nhàng điểm về phía xương thú, muốn điều tra huyền diệu trong đó.
""A!""
Vừa mới đụng vào bộ xương, Nhiếp Thiến thét lên, nhanh như chớp thu tay lại.
Đầu ngón tay của nàng lại bị bỏng rát chỉ trong nháy mắt."
Nhiếp Thiên khoát tay, chuẩn xác bắt được khối Hỏa Vân thạch, cúi đầu xem xét kĩ lưỡng.
Hỏa vân thạch to bằng nắm tay hiện ra màu đỏ sậm, bên trong như có đám mây màu hồng. Trong đám mây màu đỏ như ẩn chứa lực lượng hỏa diễm.
Nhiếp Thiên nhìn một hồi, tâm thần khẽ động, lấy mảnh xương thú trên người ra.
Ngay trước mặt Nhiếp Thiến, hắn dán khối hỏa vân thạch lên xương thú, thử dẫn dắt lực hỏa diễm trong hỏa vân thạch vào thú cốt.
Một lần trước, bởi vì chiến đấu cùng Vân tùng, từ quầng hỏa diễm Vân Tùng, dư lực lưu lại trong xương thú, dẫn tới thú cốt dị biến, khiến hắn lưu tâm.
Hắn muốn nhìn xem khối xương thú này có thể tiếp tục hấp thu hỏa diễm chi lực giống như lần trước hay không.
""Xuy xuy xuy!""
Nhiều đốm lửa, trong phút chốc từ điểm tiếp xúc giữa xương thú và hỏa vân thạch bắn ra, sâu trong xương thú màu nâu sẫm lập tức biến thành màu sắc giống như hỏa vân thạch.
Nhiếp Thiên mở to mắt, hắn đặt ngón tay trên thú cốt và hỏa vân thạch, cảm nhận được rất rõ ràng, có lực hỏa diễm từ hỏa vân thạch nhanh chóng chảy về phía thú cốt.
Bên trong hỏa vân thạch, từng đám mây nhỏ màu đỏ biến mất với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được.
""Ồ!""
Nhiếp Thiến cũng cảm thấy dị thường, vội chạy tới bên Nhiếp Thiên, tò mò đánh giá xương thú.
Nàng nhìn thấy, trong khoảng thời gian ngắn, đám mây màu đỏ trong hỏa vân thạch đều biến mất.
Nàng rất rõ ràng, những vật nho nhỏ màu đỏ giống như đám mây kia, chính là lực lượng hỏa diễm ẩn chứa trong Hỏa Vân Thạch.
""Răng rắc!""
Hỏa vân thạch to cỡ nắm tay sau khi toàn bộ đám mây màu đỏ biến mất, đột nhiên vỡ vụn ra.
Hỏa Vân thạch vỡ thành mảnh nhỏ, không còn là màu đỏ sậm nữa mà đã thành tảng đá bình thường nhất không có chút ánh sáng nào.
Ngược lại thú cốt nâu đen, dần dần trở nên đỏ bừng trong suốt, như một miếng sắt nung đỏ, Nhiếp Thiên cũng tranh thủ thời gian buông tay.
""Tiểu Thiên, ngươi..."" Nhiếp Thiến mừng rỡ, mắt sáng ngời hào quang: ""Chẳng lẽ ngay từ đầu ngươi đã có cảm ứng với khối thú cốt này rồi? Thuộc tính tu luyện của ngươi là hỏa diễm?""
Nàng vẫn canh cánh trong lòng, chính là Nhiếp Thiên thủy chung không triển khai ra thuộc tính tu luyện độc đáo, không có cảm ứng với thú cốt.
Hôm nay, nhìn khối xương thú kia, nó trở nên đỏ bừng, lầm tưởng là Nhiếp Thiên đưa tới, lập tức trở nên vui mừng quá đỗi.
""Không liên quan gì đến ta."" Nhiếp Thiên cười khổ lắc đầu: ""Nếu như ta đưa ra thú cốt biến hóa, thuộc tính trong cơ thể là hỏa diễm chi lực, ta có thể nắm lấy nó mà không buông.""
""Vậy..."" Nhiếp Thiến thất vọng, không khỏi hỏi: ""Vậy là chuyện gì xảy ra?""
""Là hỏa vân thạch lệnh khối thú cốt này sinh ra biến hóa."" Nhiếp Thiên mang theo chiến đấu của hắn cùng Vân Tùng, thú cốt đêm đó biến dị, giải thích cặn kẽ một phen, sau đó mới nói: ""Thú cốt này, tựa hồ có thể hấp thu hỏa diễm chi lực. Lúc trước ta cũng không chắc chắn lắm, lần này hỏa diễm chi lực trong hỏa vân thạch cũng bị thú cốt hấp thu, ta mới dám khẳng định.""
Trong khi hai người nói chuyện, những xương thú với ánh lửa rực rỡ dần dần biến thành màu nâu đen, thần dị vô cùng.
""Sao lại trở về rồi?"" Nhiếp Thiến ngạc nhiên.
""Đem lực lượng hỏa diễm hút vào trong đó, nó liền khôi phục nguyên dạng, nếu muốn có biến hóa, chỉ có thể tiếp tục thu nạp lực lượng hỏa diễm."" Nhiếp Thiên nói.
""Để ta xem."" Nhiếp Thiến hào hứng nói.
Nàng lấy cái túi chứa Hỏa Vân thạch trên bàn, rồi trực tiếp lấy ra một khối Hỏa Vân thạch to lớn đưa cho Nhiếp Thiên nói: ""Thử lại xem.""
""Được."" Nhiếp Thiên theo lời thử lại lần nữa.
""Xuy xuy xuy!""
Điểm tiếp xúc giữa xương thú và đá mây lửa một lần nữa bắn ra ánh lửa, xương thú lại trở nên đỏ bừng trong suốt.
Khối Hỏa Vân thạch to lớn kia, dưới sự chăm chú của Nhiếp Thiên và Nhiếp Thiên, lại bị xương thú nhanh chóng hút ra khỏi lực lượng hỏa diễm, rất nhanh liền vỡ vụn.
Mà bên trong thú cốt, từng điểm ánh lửa, giống như những ngôi sao màu đỏ nho nhỏ, từ bên trong thú cốt lóe ra từng cái.
Nhiếp Thiến sớm có chuẩn bị, chậm rãi đưa tay ra, dùng ngón tay óng ánh nhẹ nhàng điểm về phía xương thú, muốn điều tra huyền diệu trong đó.
""A!""
Vừa mới đụng vào bộ xương, Nhiếp Thiến thét lên, nhanh như chớp thu tay lại.
Đầu ngón tay của nàng lại bị bỏng rát chỉ trong nháy mắt."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.