Vật Trong Tay

Chương 9: Bọn Cướp

Lý Mộ Tịch

02/08/2023

Ra ngõ hẻm, quẹo mấy ngã rẻ là đến phố xá nháo nhiệt.

Hai bên đường là những cửa hàng kiểu cũ có mái hiên bốn góc, quét một lớp sơn đỏ, ngói đen, lưới cửa sổ màu đỏ, bậc thềm làm bằng đá vụn, trước nhà nào cũng treo đèn lồng đỏ, tất cả đều có một chút hương vị cổ xưa.

Từ giao lộ đi về phía trước, xuyên qua biển người, những ngôi nhà phía xa nhấp nhô trong tầm mắt, tầng tầng lớp lớp, kéo dài đến tận cửa một ngôi miếu mới bị khói xanh dần dần che phủ.

Một vài đứa trẻ đùa nghịch pháo hoa trên đường, người lớn đuổi theo la mắng.

Anh dừng lại ở một cái sạp bên đường.

Đây là một cái sạp nhỏ bán kẹo đường, người bán là một ông lão sáu bảy mươi tuổi, mặc một kiện áo sơ mi ngắn tay, ngồi phía sau bậc thềm nặn bột tại chỗ, đôi tay tuy thô kệch xấu xí nhưng rất khéo léo. Một miếng bột nhỏ đã hoàn thành trong vài phút. Bạch Nhất Ngạn cảm thấy thật thú vị, đường xá qua lại đông đúc, anh đã ở bên cạnh nhìn một hồi.

Bên cạnh có một chút thanh âm nho nhỏ, anh quay đầu nhìn lại, là một cô bé sáu bảy tuổi, cột hai búi tóc sừng dê, mắt nhìn chăm chú vào đồ vật trước mắt.

Bạch Nhất Ngạn khẽ mỉm cười một cái, trả tiền, mua một que kẹo hình Trư Bát Giới cho cô bé.

Cô bé rất ngây thơ, vẻ mặt hưng phấn không nói nên lời: "Cám ơn anh đẹp trai!"

"Cái miệng nhỏ nhắn thật là ngọt a." Bạch Nhất Ngạn cười nhéo nhéo búi tóc sừng dê của cô bé, chợt anh nhớ tới cô em gái hay đi theo sau mình khi còn bé, cô em gái bị anh đùa giỡn xoay quanh nhưng vẫn coi anh là anh hùng, trong lòng anh liền mềm mại.

Đưa tay xoa xoa đầu tóc cô bé.



Cô bé xoa xoa bụng, nhìn anh :"Đói..."

Bạch Nhất Ngạn quay đầu nhìn xung quanh.

Bên phải hành lang có một quán cơm hai phía rộng mở, cả ngôi nhà đều dùng tấm ván tạo thành, nhìn giống như quán rượu thời xưa. Anh kéo cô bé qua bế lên, mấy bước đã nhảy lên bậc thềm, kêu tô mì.

Tô mì nóng hổi lập tức được bưng lên, anh móc ra khăn tay đem đôi đũa lau đi lau lại mấy lần, cuốn sợi mì như ăn mì ý, đưa tới bên miệng cô bé.

Cô bé đang rất đói, ăn ngấu nghiến.

"Ăn chậm một chút." Anh chỉ cảm thấy lối ăn của cô bé rất đáng yêu, những chiếc răng nhỏ cắn chặt chiếc đũa làm cho bàn tay vốn quen cầm đao súng của anh có chút hơi run.

Đột nhiên bên ngoài truyền đến một tiếng nổ nặng nề, cửa sổ thủy tinh trên tầng hai của một ngân hàng đối diện bị vỡ vụn từng mảnh, một đám lửa lớn bùng lên như kỹ xảo điện ảnh, sóng nhiệt cuộn trào, vài tên cướp tay cầm súng từ trên cao nhảy xuống, phóng nhanh theo mái nhà lợp ngói đen, trong tay còn giữ một thiếu nữ làm con tin.

Trên đường cái nhất thời loạn thành một đoàn.

Mọi người tranh nhau chạy về phía cửa miếu, nhiều lần phát sinh tình huống dẫm đạp lên nhau.

Bạch Nhất Ngạn ôm cô bé, chạy vào đám người. Tốc độ của anh rất nhanh, kỳ quái chính là thời điểm có người đụng phải anh, đều có một cổ lực lượng chắn lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Vật Trong Tay

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook